Phật Đạo (Phật Bản Thị Đạo)

Chương 23: Mật tông chân ngôn









Cùng lúc với cảm thán tính quan trọng của đồng tiền, Chu Thanh chuẩn bị thi triển trận pháp, khởi động Đô thiên thần sát trận trên thanh đao, muốn hấp thu tử khí từ cơ thể Kim tằm.



Thay đổi tư thế tay liên tục, Chu Thanh ướt đẫm mồ hôi trên trán, khi còn nguyên thần thứ hai, điều khiển trận pháp này vô cùng dễ dàng, thảnh thơi như dạo chơi, hiện nay khó hơn gấp mười lần là ít. Chu Thanh nghĩ thầm: Xem ra sau này cần tu luyện thêm bản thể, nhưng muốn tu luyện bản thể đến cảnh giới Hóa thần đâu phải chuyện dễ dàng gì, không có bí quyết cao thâm và linh đơn diệu dược hỗ trợ, ít nhất cũng phải tốn công 200 năm. Chu Thanh lắc đầu chán ngán, xua đi tạp niệm trong đầu, dốc toàn lực vận chân nguyên điều khiển 12 cây lệnh kỳ, cứ như đẩy hòn đá tảng, Chu Thanh hai mắt mở to, gân xanh toàn thân lòi ra, chân nguyên trong huyệt đan điền sém chút là bị rút sạch, 12 cây lệnh kỳ mới chịu từ từ chuyển động xung quanh chuôi đao chó sói hai đầu. Truyện "Phật Đạo "




Từng đạo ánh sáng linh khí bắn ra từ lệnh kỳ, như tơ nhện bám lấy trên chuôi đao. Chu Thanh ngồi xếp gối dưới đất, tập trung vận công hồi phục chân nguyên, linh khí càng lúc càng tích tụ nhiều, dần dần đã che mất chuôi đao, áp lực vô hình tạo thành một vòng xoáy, vô số năng lượng hỗn tạp khác với linh khí trời đất bị 12 cây lệnh kỳ hội tụ lại, hóa thành ánh hào quang màu sắc sặc sỡ.



Tong… Một âm thanh phát ra từ thanh đao, bốn con mắt của chuôi đao chó sói hai đầu sáng rực xanh lè, ánh hào quang sặc sỡ bị hút sạch, 12 cây lệnh kỳ mất đi sức chống đỡ, rơi leng keng xuống đất, còn Hóa huyết thần đao tự động phóng ra khỏi mặt đất, treo lơ lửng trên không trung, từng luồng sáng đỏ như máu bao trùm khắp căn phòng, tử khí bám trên con Kim tằm gặp phải luồng sáng máu đỏ rạo rực hẳn lên, có dấu hiệu bị thanh đao thu hút.



Chu Thanh mừng rơn: Quả nhiên hiệu nghiệm, trận pháp này tuy đang toàn lực áp chế năng lượng của , nhưng ta đã thêm cho nó ít thuốc bổ, tin chắc có thể dư ra một phần sức mạnh.



Tiếng kêu rú ma quái vọng ra từ Kim tằm, Huyết ma sát chú ngưng tụ thành một vũng máu nhầy nhụa hội tụ trong não Kim tằm, cố gắng chống cự sức hút từ luồng sáng máu đỏ, vũng máu kia không ngừng biến hóa thành hình thù quái dị như ma quỷ, đầu lâu, lưỡi liềm. Chu Thanh vừa xem vừa lè lưỡi sợ sệt: Mạnh quá! Nếu bản thể của ta trúng phải bùa chú này, e là… Chu Thanh không dám nghĩ tiếp nữa.



Cuối cùng, Huyết ma sát chú vẫn kém hơn một bậc, dù gì danh hiệu Ma đạo đệ nhất trận đâu phải tự thổi phồng, Thiên Huyền Huyết Ma tuy lợi hại nhưng dù thế nào cũng không thể so sánh với vị ma đạo năm xưa đã chế tạo ra Hóa huyết thần đao. Huyết ma sát chú hóa thành một nắm máu to bằng nắm tay, bay vào thanh đao, bị Hóa huyết thần đao xem như món ngon nuốt chửng.



Chu Thanh mừng rơn, vội bước tới xem xét con Kim tằm của mình có bị tổn thương gì không, hoàn toàn không hề để ý đến biến đổi kì dị của thanh Hóa huyết thần đao đang lơ lửng trên không trung.



Lúc này luồng sáng máu đỏ của Hóa huyết thần đao được thu lại, xuất hiện chút khí đen, trên thân đao cổ xưa hiện ra nhiều bùa chú, hình như có hai nguồn sức mạnh đang tranh đấu. Chu Thanh đang tập trung tu luyện nguyên thần Kim tằm bị tổn thương, nếu như chú ý đến chắc sẽ vô cùng kinh ngạc. Thì ra hai nguồn năng lượng trong thanh đao đã đấu với nhau mấy ngàn năm, năng lượng của đã không còn mạnh mẽ như trước, còn Thần sát đại trận trên thanh đao lại không ngừng hấp thu năng lượng từ bên ngoài tự bổ sung, nhưng vì nguồn năng lượng kia quá thuần khiết nên không tiêu diệt được, đôi bên rơi vào thế cầm cự, vừa rồi Thần sát đại trận hấp thu được tử khí của Huyết ma sát chú, được ví như cọng cỏ cuối cùng đè ngã con lạc đà.




Dần dần, năng lượng của bị đẩy ra ngoài. Chu Thanh cuối cùng đã phát giác điều bất thường, vừa mới thu nguyên thần lại, nhìn thấy biến đổi của Hóa huyết thần đao liền thất kinh hồn vía. Thôi rồi! nếu nguồn năng lượng kia mà bộc phát, đừng nói là căn nhà này, ngay cả trong phạm vi mười dặm cũng đừng mong còn thứ gì tồn tại, uy lực của bảo vật thời thượng cổ to lớn biết dường nào, nếu nói là hủy diệt trời đất thì có hơi khoa trương, nhưng giáng một đòn mạnh phá hủy khu vực trong phạm vi ngàn dặm là hoàn toàn có thể. Tuy thanh đao chỉ mới tỏa ra một ít năng lượng, nhưng Chu Thanh vẫn cảm nhận được sức công phá dữ dội ẩn chứa trong đó.



Nhanh chóng niệm chú, 12 cây lệnh kỳ rơi xuống đất lại bay lên, lúc này Chu Thanh đã hồi phục công lực, điều khiển lệnh kỳ nhẹ nhàng thanh thoát, nhưng nguồn năng lượng bị giam cầm thì không thoải mái như thế, từng luồng sáng màu vàng chảy ra trên thanh đao, ngưng tụ thành một chất dịch vàng óng trên không trung, áp lực vô hình từ từ lan tỏa từ chất dịch đó. Chu Thanh dốc toàn lực của Đô Thiên Thần Sát đại trận trấn áp sức ép của chất dịch vàng óng, tránh cho nó bùng nổ. Hai bên đang lúc giằng co, thanh Hóa huyết thần đao chắc do bản năng thôi thúc hay vì lí do gì không biết, vừa nhìn thấy mối họa vây khốn mình suốt mấy ngàn năm, rít to một tiếng, mũi đao phóng đi lao vào trong Thần sát đại trận của Chu Thanh, thanh Hóa huyết thần đao này là tổ tông của Thần sát đại trận, thứ trận pháp không hoàn chỉnh của Chu Thanh đâu đủ sức ngăn cản nó. Truyện "Phật Đạo "



Vừa gặp phải chất dịch vàng óng trong trận, Hóa huyết thần đao như nhìn thấy kẻ thù không đội trời chung, tỏa sáng lung linh chém một nhát mạnh vào chất dịch. Chu Thanh suy tính cỡ nào cũng không nghĩ đến mối họa lớn này, đầu óc trống rỗng, trơ mắt ra nhìn chất dịch bùng nổ.



Uỳnh! Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, một món pháp bảo trên trên tường bị ảnh hưởng của áp lực to lớn bay vút ra, trong khoảnh khắc chất dịch vàng óng phát nổ, món pháp bảo kia như cá kình hút nước, Xoẹt… hút sạch năng lượng của chất dịch vàng óng kia, xoay vòng tròn trên không trung. Hóa huyết thần đao cũng keng một tiếng rơi xuống đất, thì ra một chút linh khí tự bộc phát lúc nãy sau khi chém vào chất dịch vàng óng đã tiêu tan hết, giờ nó lại trở thành thanh đao vô hồn. Truyện "Phật Đạo "



Trong tích tắc trải nghiệm cảm giác đi từ địa ngục lên thiên đường, Chu Thanh thở phào nhẹ nhõm, bừng tỉnh quan sát món pháp bảo đang xoay vòng vòng trên không trung, đó chẳng phải là Pháp luân của mình đấy ư? Từ sau khi nhìn thấy Câu Trần thiên thư, Chu Thanh đã biết vết chữ khắc trên Pháp luân không phải là tiếng Phạn cổ, mà là chữ viết của Yêu tộc thời thượng cổ, tuy không hiểu tại sao trên pháp khí của Phật tông lại có quan hệ với Yêu tộc thời thượng cổ, nhưng Chu Thanh biết Pháp luân này không phải vật tầm thường, xem xét tỉ mỉ hồi lâu thấy chất liệu chế tạo Pháp luân này rất tầm thường, chỉ là một món pháp khí thanh đồng, ngoại trừ âm thanh phát ra khi Pháp luân chuyển động có tác dụng ngưng tâm, trấn khí, quả thật Chu Thanh không nhìn ra nó có gì đặc biệt.



Pháp luân còn lúc càng xoay nhanh, cuối cùng hóa thành một chiếc bóng, theo lí xoay tròn với tốc độ nhanh như thế nên có gió lớn kèm theo mới phải, điều kì lạ là không những Chu Thanh không cảm nhận được tí gió nào, ngay cả không khí xung quanh Pháp luân cũng không hề có dấu hiệu xáo trộn, điều này tạo cho Chu Thanh một ảo giác Pháp luân đang xoay tròn trong một chiều không gian khác.




Úm, Ma, Ni, Bá, Mễ, Hồng! 6 âm sắc vang vọng từ Pháp luân, chấn động làm Chu Thanh đau nhói lỗ tai, bốn bức tường cũng run lên, ngay cả Liêu Tiểu Tiến đang ăn cơm bên ngoài cũng giật bắn người, nhảy dựng lên hốt hoảng: “Chuyện gì vậy? Chuyện gì vậy? Đây là âm thanh gì thế này?”



Bịch! Tiểu hồ ly bị chấn động ngất xỉu, Chu Nghi khá hơn đôi chút, khóe miệng rỉ máu. Liêu Tiểu Tiến bị biến cố liên tiếp làm cho đầu óc mê muội: “Muội muội, đã xảy ra chuyện gì vậy? Sao muội đột nhiên lại bị thương?” Liêu Tiểu Tiến lo lắng hỏi Chu Nghi.



“Đấy là Vô thượng hàng ma chân ngôn của Phật giáo Mật tông, yêu quái như muội không chịu nổi, may là không nhắm thẳng vào muội nên uy lực bị hạn chế, em gái của muội chỉ bị ngất đi, không có gì nghiêm trọng đâu, âm thanh này hình như phát ra từ căn phòng bế quan của sư phụ.” Chu Nghi dùng giọng nói yếu ớt nói.



“Đáng lí ra huynh là quỷ hút máu, cũng coi như là yêu quái rồi, sao không hề ảnh hưởng gì đến huynh vậy nhỉ? Chẳng lẽ chân ngôn kia chỉ có tác dụng với yêu quái Trung Quốc, còn đối với yêu quái nước ngoài thì mất hiệu quả? Còn nữa, chưa từng nghe nói sư phụ tu luyện pháp thuật của Phật giáo, chẳng lẽ sư phụ giấu giếm mình?” Liêu Tiểu Tiến liên tiếp xuất hiện rất nhiều nghi vấn trong đầu.



Còn trong căn phòng luyện công, Chu Thanh bị một việc kì dị thu hút



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện