Quyển 1 - Chương 59: Liệp sát
"Mọi người nghe cho rõ nhé? Chúng ta sẽ tiến hành phục kích, khi nào phát hiện ra Hàn Băng thú cấp bốn, ta sẽ kích hoạt Như Sơn trận pháp để thu hút sự chú ý của nó, Phong Nhược, Đường Thanh! Hai người các ngươi nhân cơ hội đó lập tức triển khai công kích từ phía sau, Bành Việt! Ngươi phụ trách công kích từ xa, chờ tới khi Hàn Băng thú bắt đầu phun ra băng trùy, ngươi phải lập tức dùng Hỏa Cầu pháp thuật mà ngăn cản nó, nói cho chính xác là Lăng Vân sáo trang của ta chỉ có thể đối đầu trực tiếp được ba lần mà thôi!"
Bọn họ trốn ở phía sau tảng đá lớn, Lam Lăng không yên lòng lại đem kế hoạch ra bàn bạc lần nữa, trước đây bởi vì Hàn Băng thú cấp bốn kia xuất hiện quá đột ngột, hơn nữa do trời đã tối cho nên Lam Lăng mới dẫn đám người Phong Nhược lui ra ngoài vài trăm dặm, đến sáng sớm hôm nay mọi người lại lặng lẽ tiến lên thăm dò.
"Rõ rồi!" Đám người Phong Nhược nhỏ giọng ứng tiếng, mặc dù thực lực Hàn Băng thú cấp bốn khá mạnh, nhưng Lam Lăng lại cho rằng bọn họ rất có khả năng tiêu diệt được nó, bởi vì nàng đã từng có kinh nghiệm giết qua Linh thú cấp bốn rồi, nhưng nguyên nhân chủ yếu là do nhu cầu cấp bách Ngũ Hành thạch của mọi người, cho nên bọ họ không thể không mạo hiểm một lần!
"Tốt! Mọi người cùng lên nào!" Lam Lăng hít sâu một hơi, liền dẫn đầu đám người từ phía sau tảng đá lớn lao ra, theo sau là Phong Nhược cùng Ngân Giáp Thiên Thù, sau cùng là Đường Thanh và Bành Việt.
Bọn họ lần này cũng không dùng phi hành tọa kỵ, bởi vì nếu có phát hiện ra Hàn Băng thú cấp bốn, thì với tốc độ kinh hoàng của Hàn băng thú, chắc chắn trên cơ bản mọi người sẽ không kịp bay xuống đất để triển khai công kích, vì vậy không bằng cứ trực tiếp ở mặt đất mà tiến tới.
Đương nhiên, với thân thủ của đám người Phong Nhược mà nói, thì tốc độ di chuyển cũng không chậm hơn bao nhiêu.
Rất nhanh, vị trí tiểu cốc mà Hàn Băng thú cấp bốn kia có khả năng ẩn thân ở đó liền xuất hiện trước mặt mọi người, Lam Lăng hướng phía sau vẫy tay, đám người Phong Nhược liền nhanh chóng chuẩn bị tư thế chiến đấu.
"Phong Nhược, ngươi không có kinh nghiệm đi săn Linh thú cấp cao, vì vậy nhớ là không nên bối rối, lại càng không được để lộ sơ hở, nếu không sẽ thật sự rất nguy hiểm, đồng thờii ngươi nhớ mở ra phòng hộ của Thanh Loan thủ trạc đấy!"
Lam Lăng không quay đầu lại, nhưng vẫn nhỏ giọng dặn dò Phong Nhược một câu, bởi vì trong nhóm bốn người hiện tại, thì hai người Đường Thanh và Bành Việt đều có kinh nghiệm săn bắt Linh thú cấp cao rồi, còn Phong Nhược mặc dù có thể đánh bại Vi Đà chỉ trong vòng một chiêu, nhưng chưa đủ nói lên được là trong khoảnh khắc hắn có thể ngăn chặn công kích cực mạnh của Hàn Băng thú, nhất là tốc độ Hàn Băng thú càng đáng sợ hơn nữa.
"Ta biết!" Đối với lời dặn dò của Lam Lăng rõ ràng Phong Nhược chỉ có thể cười khổ, thật ra hắn có phải là tiểu tử ráo máu đầu mới ra đời đâu, làm thế nào mà không biết phân định nặng nhẹ, huống chi trong quá khứ hắn đã trải qua sinh tử cũng đâu có ít, tuy nhiên nếu ai bày tỏ quan tâm với hắn thì cũng đâu có cách nào mà cự tuyệt cho được.
Lúc này Lam Lăng mới giải phong ấn cho Tuyết Vân điêu, sau đó ra lệnh cho nó bay lượn vòng quanh trên không trung phía trước tiểu cốc, mục đích là muốn dẫn dụ Hàn băng Thú cấp bốn xuất hiện.
Quả nhiên chỉ trong chốc lát, một tiếng rít gào giận dữ trầm thấp vang lên ngay bên trong sơn cốc, tuy nhiên Tuyết Vân điêu của Lam Lăng cũng không có ý định bỏ đi, mà còn cố ý hạ độ cao xuống vài chục trượng nữa, tình trạng khiêu khích thế này nhất thời chọc giận Hàn Băng thú cấp bốn đó, chỉ thấy nó dùng tốc độ cực nhanh lao lên một cây đại thụ rồi há rộng mồm bắn ra một tia hàn quang!
Nhưng Tuyết Vân điêu cũng nhanh hơn một bước, lập tức vỗ đôi cánh bay nhanh tới vị trí ẩn thân của đám người Phong Nhược, khó khăn lắm nó mới né được đạo hàn quang kia.
Mấy người Phong Nhược Trông vừa trông thấy tình hình này đều kinh hãi không thôi, đồng thời cũng càng khâm phục Lam Lăng hơn, bởi vì chỉ cần Tuyết Vân điêu bị tia hàn quang kia đánh trúng, ắt hẳn lúc đó không chết cũng trọng thương, không ngờ Lam Lăng lại có thể điên cuồng dùng chính thú cưỡi của mình làm mồi dẫn dụ, chẳng những dụ Hàn Băng thú cấp bốn kia ra mà còn làm tiêu hao bớt một lần công kích của Hàn Băng thú!
Nếu tình huống này rơi vào người Phong Nhược, nói gì thì nói hắn cũng quyết không mạo hiểm làm như vậy!
Cùng lúc đó, khi bóng dáng Hàn Băng thú xuất hiện ở bên ngoài hơn trăm trượng, Lam Lăng quát khẽ một tiếng liền dẫn đầu đám người lao nhanh ra, đồng thời Lăng Vân sáo trang trên người nàng cũng bắt đầu phát động, nhất thời một tầng hào quang xanh lơ lẫn vàng nhạt bao phủ toàn thân nàng từ trên xuống dưới, đây chính là dấu hiệu cho biết Phong Hành trận pháp và Như Sơn trận pháp đã hoàn toàn được kích phát.
Lúc này Phong Nhược và Đường Thanh cũng lao ra sát phía sau, bọn họ duy trì khoảng cách chừng vài chục trượng so với Lam Lăng, còn Bành Việt thì đứng cách phía sau khoảng ba mươi trượng, ở cự ly này để hắn vừa có thể tránh né công kích của Hàn Băng thú, lại vừa thi triển được Hỏa Cầu pháp thuật!
Lúc này do đám người Phong Nhược đồng loạt xuất hiện đột ngột, liền làm cho Hàn Băng thú tức giận rồi thay đổi mục tiêu truy sát, nó nổi giận gầm lên một tiếng sau đó lập tức hùng hổ lao lên, chẳng mấy chốc đã qua hơn cự ly trăm trượng, tốc độ kinh khủng cùng sức mạnh như vậy ngay lập tức tạo nên một luồng uy áp khổng lồ, giống như làm cho cả núi rừng bị chấn động. Vì thế đám người Phong Nhược đang vọt tới phía trước cũng không tự chủ được mà thoáng khựng lại đôi chút, từ đó có thể thấy được Linh thú cấp bốn này đáng sợ đến cỡ nào.
Tuy nhiên cả đội ngũ, trước hết là Lam Lăng không phải vì uy áp đáng sợ đó mà giảm đi tốc độ, ngược lại càng lúc càng nhanh, quầng hào quang trộn lẫn hai màu xanh vàng trên người nàng càng ngày càng chói mắt, cho đến luồng ánh sáng vàng chói trên thanh tam phẩm Kiếm khí trong tay nàng cũng dài ra thêm năm sáu thước!
"Giết!" Cơ hồ trong nháy mắt, Lam Lăng và Hàn Băng thú cấp bốn kia như đang liều mạng với nhau, mặc dù so sánh bề ngoài của nàng thật nhỏ bé so với thân hình khổng lồ của Hàn Băng thú, nhưng bằng vào năng lực phòng ngự của bộ trang phục Lăng Vân, nàng đã tức thời ngăn chặn được khí thế vọt tới của Hàn Băng thú!
Tiếp theo thanh tam phẩm Kiếm khí được phủ đầy vệt sáng vàng chóa trong tay Lam Lăng liền chớp lóe hàn quang đâm thẳng vào trước ngực Hàn Băng thú, đáng tiếc là Hàn Băng thú đó cũng không bị thương nặng lắm, đồng thời nó vung móng trái đập vào Lam Lăng khiến nàng phải lui xa về sau mấy trượng!
May là vào lúc này, Phong Nhược nhờ có Thanh Loan thủ trạc và cặp giày chiến giúp hắn toàn lực tăng tốc, lập tức vượt qua cả Đường Thanh vài chục trượng, dẫn đầu vọt tới bên trái Hàn Băng thú đồng thời phát động Băng Sương Kiếm khí, đâm thẳng vào mắt trái Hàn Băng thú!
Đòn công kích này mặc dù bị Hàn Băng thú né tránh kịp thời, nhưng cũng vô tình khiến cho nó chuyển hướng chú ý vào Phong Nhược, lập tức ngay sau đó không biết nó dùng cách nào mà “Xoẹt" một tiếng nhảy lên rất cao, rồi lao thẳng tới chỗ Phong Nhược. Nếu không có gì thay đổi chỉ cần trong chốc lát nữa thôi hắn sẽ bị cặp vuốt đó vồ trúng, lúc đó chắc chắn Phong Nhược không chết cũng bị thương trầm trọng!
Biến cố này mặc dù vượt ra ngoài dự đoán của Phong Nhược, nhưng trong thâm tâm hắn lại vô cùng tỉnh táo. Tức thời hai chân hắn chạm nhẹ mặt đất, đồng thời vận Pháp lực đưa vào cặp giày chiến, lập tức cả người hắn như tên bắn lao về bên trái!
"Ầm..." Một kích thất bại này của Hàn Băng thú nhất thời làm cho khu vực rộng xung quanh vài chục trượng trên mặt đất bị chấn động mạnh, thậm chí ngay cả Phong Nhược khi vừa mới đặt chân xuống mặt đất cũng muốn đứng không vững!
Tuy nhiên lúc này Ngân Giáp Thiên Thù đang theo sát phía sau Phong Nhược lại mãnh liệt lao tới, trong nháy mắt tám chân nhện sắc bén huy động "Quét quét quét...", lập tức trên người Hàn Băng thú hiện lên vài vệt máu!
Đáng tiếc do cấp bậc chênh lệch, nên những đòn tấn công này không hề hấn gì đến Hàn Băng thú! Lúc này Hàn băng Thú quẩy mình một cái liền đánh Ngân Giáp Thiên Thù tội nghiệp đó văng ra xa tới mấy chục trượng!
Nhưng cũng nhờ có Phong Nhược và Ngân Giáp Thiên Thù quấy nhiễu, nên giúp cho Lam Lăng có cơ hội bình phục. Ngay lúc Ngân Giáp Thiên Thù bị đánh bay đi, một luồng Kim quang chợt lóe lên, rồi trực tiếp đâm thẳng vào bụng con Hàn Băng thú cấp bốn đó! Nhất thời máu huyết tuôn ra như suối!
Bình luận truyện