Quân Lâm Thiên Hạ
Chỉ thấy trong quang đồ núi sông biến ảo, thương hải tang điền, theo vô số hỏa mạch tụ tập dưới núi thì bên trong phương viên đầm lầy mấy tỷ dặm dần xuất hiện mạch nước, hiện ra bình nguyên rộng lớn, chỉ qua vạn năm đã có dân cư đông đúc, ruộng tốt hàng tỉ.
Chiến Tuyết hơi sáng mắt, đẩy đi quang đồ nhìn sơn thể phía xa mà Nhạc Vũ phải cần đến ba ngày mới dần vững chắc.
Dùng Chúc Dung cốt cách làm chủ thể, bảy mươi hai ngọn núi dần hình thành trước mặt nàng, bằng không bạt khởi một sơn mạch cực lớn trong phương viên ngàn vạn dặm, có bảy mươi hai đại trận phong ấn hỏa mạch bên dưới.
Cự sơn thành hình khiến cho bát thiên nam phương đang dao động cũng nhanh chóng vững chắc, dù chưa thể khôi phục như lúc ban đầu nhưng đã ngừng xu thế tán loạn, được cự sơn quán chú linh lực, mảnh vỡ thời không trong thiên cảnh hơi dần có xu hướng khép lại.
Thất Thải quang hà như thủy triều cuồng nhập khí trụ tử kim quanh người Nhạc Vũ, hiển hiện một đóa Thất Thải Tử Kim liên hoa trên đầu hắn, tuy chỉ có một hư ảnh nhàn nhạt nhưng lại khiến cho khí tức quanh thân bành trướng gấp đôi.
- Công đức kim liên?
Chiến Tuyết kêu nhẹ, trong mắt ẩn hiện dị sắc, dị cảnh như vậy nàng chưa từng đọc qua trong đạo điển nhưng trong kinh văn Tây Phương Giáo có miêu tả.
Nàng biết đNhạc Vũ lần này dùng đại pháp lực tạo thiên trụ phía nam tuyệt không chỉ để khiến cho bát đại Thiên Cảnh vững chắc mà thôi, còn khiến cho phương viên mấy chục tỷ dặm thành đồng cỏ phì nhiêu sẽ có công đức vô lượng nhưng ngưng tụ kim liên quả thực vượt ngoài ý muốn trong lúc mơ hồ càng có thể thấy được một đầu long ảnh treo trên kim liên.
Thất Thải Tử Kim liên hoa tựa như phù dung chỉ một lát đã biến mất, dưới chân Nhạc Vũ lại đạp mạnh khiến sơn thể rung động, đến khi đem toàn bộ kinh lạc huyết mạch biến thành linh mạch mới tiến tới bên cạnh Chiến Tuyết, hào quang thất thải cũng đồng thời biến mất.
Núi này tên là Hành Sơn?
Chiến Tuyết tạm thời bỏ qua chuyện Thất Thải công đức kim liên, nhìn sững vào sơn thể khổng lồ.
Lúc này núi vẫn trống trơn nhưng khí thế hùng hồn linh lực cường thịnh.
Nhạc Vũ kinh ngạc nhìn Chiến Tuyết, sau đó cười khẽ:
- Đúng là Nam Nhạc Hành Sơn
Sau một khắc hắn ngưng trọng, tụ tập vô số linh lực dùng pháp lực Tiên Thiên Ngũ Hành vẽ nên trên hư không một chữ Xá, lại ngưng tụ vô số phù văn hô ứng với đại đạo khiến linh lực vô tận lan tràn.
Ta bẩm Thiên Ý, lập thiên trụ phía nam khiến Thiên Cảnh vững chắc Âm Dương điều hòa để nhân đạo Nam Chiêm Bộ Châu hưng thịnh.
Hắn vỗ mạnh cưỡng ép đánh phù triện cực lớn này vào sơn thể, trong một sát na có vô số khí vận công đức hội tụ tới, Thất Thải kim liên lại lần nữa hiện ra, long ảnh càng thêm rõ ràng, kim long thập bát trảo càng thêm thanh thế đại thịnh, thân hình bành trướng gào thét không ngớt, quả nhiên là mệnh cách vô thượng.
Trong lòng vừa xẹt qua ý nghĩ này, Chiến Tuyết lại nhìn xéo qua một phần công đức khí vận trực tiếp xuyên vào Minh Phủ.
Nhạc Vũ cũng nhìn về mười tám tầng địa ngục, trong miệng khấn:
Trẫm mặc dù lấy thần tinh huyết nhục của ngươi, lại lấy thân thể cốt cách lập Thiên Trụ thay nhân quả. Sau ba vạn năm núi này công đức viên mãn thì ngươi có thể trọng sinh thành thần
Vừa nói dứt lời, lôi quang chợt lóe trong thiên địa, phảng phất tương ứng với lời của Nhạc Vũ, một đạo lôi quang tử sắc cũng xuyên thẳng cửu u.
Nhạc Vũ lúc này lại nhìn về đóa Thất Thải kim liên ở trên đầu, tổng cộng có chín phiến lá sen trôi nổi, kim quang chói mắt, hiện lên vài tia nghi hoặc.
Hắn chỉ biết sau Kim Tiên sẽ có tam hoa tụ đỉnh. Hỗn Độn chuẩn thánh thì có Ngũ Khí Triều Nguyên. Bạn đang đọc truyện tại Truyện Bất Hủ - www.Truyện Bất Hủ
Thất Thải công đức kim liên tuy là một thân công đức của hắn ngưng tụ nhưng đến cùng thế nào cũng không biết, hoàn toàn sai khác với Tây Phương Giáo Phật gia.
Chẳng lẽ là bởi vì bản thân có mệnh cách vô thượng? Hoặc là bởi vì Khai Thiên thần thông? Số lá sen quả thật tương ứng với thần thông sở tập.
----- Tiên Thiên Ngũ Sắc Thần Quang . Đại Tiên Thiên Huyền Băng Ly Hỏa Chân Quyết, Thanh Đế Trường Sinh Quyết, Lưỡng Nghi Ly Hợp nguyên từ đại pháp . Vô Tướng Cửu Kiếp thần lôi pháp, An Thiên Sang Thế Quyết, Đại Phách Nguyên Long Diệt Thế pháp. Cửu chuyển nguyên công, Tứ Cửu Huyền Công, tam Cửu Huyền Công có thể tính là một môn luyện thể vô thượng. Thái Thanh Huyền Môn Hữu Vô Tướng Kiếm, Ngọc Thanh Xiển Môn Phân Quang Thác Ảnh Kiếm cũng đồng xuất nhất mạch, tình hình thực tế thật sự là như thế?
Diễn toán một hồi cũng không hiểu nhân quả trong đó, Nhạc Vũ chỉ có thể khẽ lắc đầu tạm thời bỏ qua.
Có kim liên hộ thân tương đương với một kiện Chí Thánh Linh Bảo dù chưa tụ Tam Hoa cũng có thể vạn tà bất nhập vạn pháp bất xâm, vô luận như thế nào cuối cùng là một chuyện tốt.
Chiến Tuyết lên tiếng hỏi:
- Sư huynh sớm lập Thiên Trụ để ứng đối sát kiếp thiên địa?
Nhạc Vũ cười to thật lâu không dứt, thực sự hắn có ý đó, nhưng chỉ khi sau khi lên vị thiên đế thì mới danh chính ngôn thuận đúc thành ngũ nhạc.
Chẳng qua hiện nay có thiên trụ chèo chống thì dù những chuẩn thánh hỗn độn của Tam Thập Tam Thiên lợi hại như thế nào thì hắn cũng không lo vì quan hệ nhân quả.
Hắn nhìn lại một lần nữa vùng đất đã biến ảo thành sơn hà, xác nhận đã ổn định mới cùng Chiến Tuyết bước về phía tây.
Sau Nam Nhạc là Tây Nhạc, trong tay hắn cũng còn có thi cốt Hình Thiên.
Cũng cơ hồ cùng một thời gian, trên một đỉnh núi tại một vùng đất thuộc nam hải, một vị đạo nhân mặt mày như ngọc đột nhiên mở mắt.
- An Thiên Huyền Thánh Đại Đế quả thật lợi hại, đầu tiên bình ổn căn cơ, thận trọng từng bước. Dù sau cuộc chiến Phần Minh Thiên cũng không nóng lòng cầu thành. Hôm nay khí số thiên đình sợ rằng đã tận.
Tay trái đạo nhân nắm một cây kim sắc hiện quang hoa thất thải, tay phải lại cầm trí tuệ bảo ấn, trong mắt thoáng hiện vô số phù văn, đến cuối cùng lại thở dài tán đi ấn quyết.
Lúc này bên cạnh hắn có một đạo nhân niên kỷ khá lớn, dưới chân đạp Thất Thải liên tọa mười hai cánh, có chút tương tự với thất thải kim liên do Nhạc Vũ ngưng tụ, tướng mạo ngay ngắn, tai rủ xuống vai, khí độ trang nghiêm trầm hùng, nghe vậy cười nhẹ:
- Vị Đại Đế chưa từng khiến chúng ta thất vọng? Chúng ta sao từng nghĩ đến kết quả cuộc chiến Phần Minh Thiên lại như vậy? Gần kề một ngày đã khiến cho hồng hoang hỗn loạn, có thể nói trước nay chưa từng có. Sau Nam Nhạc Hành Sơn là Tây Nhạc Hoa Sơn, hiện giờ hắn còn có thi cốt Hình Thiên, chỉ sợ có thể ngưng tụ ra chân mệnh vô thượng!
Trung niên kia nghe đến đây cũng lộ vẻ đắng chát:
- Một khi trèo lên đỉnh Thiên Đế, vị nghiệp có thể tương đương với thánh nhân, con đường Đế Tuấn năm xưa đã được hắn vượt qua hơn nửa, chỉ thiếu một bước cuối cùng.
Nói tới đây, đạo nhân trung niên quay sang đạo nhân bên cạnh bên cạnh:
- Tiếp Dẫn sư huynh có biện pháp ngăn trở?
Đạo nhân tên Tiếp Dẫn không khỏi nhíu mày nhìn về chân trời, trầm ngâm một lát rồi khẽ lắc đầu:
- Nếu bàn về trí kế, ta không bằng sư đệ rồi, ngay cả sư đệ cũng thúc thủ vô sách, ta còn có thể làm sao? Cách duy nhất là sai đệ tử đi phụ trợ Hạo Thiên kéo dài. Nhưng Trung Thiên đế tinh đen tối, không mấy năng lực phục chấn, mạo muội khiến đệ tử đi qua chỉ sợ cũng chịu sát kiếp, không phải lương pháp!
Hắn lại nói tiếp:
- Tranh đoạt Tạo Hóa ngọc điệp càng ngày càng nghiêm trọng, trong vài thập niên khó có kết quả, Tây phương giáo ta có thể rút ra mấy người? Dưới trướng vị Bệ Hạkia hôm nay đã có hơn mười vị chuẩn thánh Kim Tiên, sau trăm năm một khi động thủ nhất định là thế lôi đình không thể đỡ .
Đạo nhân trung niên kia nghe vậy ý sầu não càng thêm dày, nghe ra ý khuyên nhủ trong lời của Tiếp Dẫn liền thở dài:
- Sau cuộc chiến Phần Minh Thiên, Chuẩn Đề liền cảm thấy là hãi hùng khiếp vía. Cũng không biết duyên cớ vì sao lại cảm giác phảng phất bỏ sót điều gì, mỗi khi nghĩ đến Huyền Thánh Đại Đế liền cảm giác trận trận bất an
Ta biết sư đệ tâm lo, sư huynh chẳng lẽ không như thế? Mỗi lần thấy thủ đoạn vị bệ hạ kia liền cảm thấy tim đập nhanh.
Thần sắc Tiếp Dẫn cũng chuyển thành trầm ngưng:
- Chỉ là sau khi vị sư tôn kia thoát ly thiên đạo là cơ hội duy nhất của chúng ta. Rất nhiều đại năng Hồng Hoang, ai có thể chứng nhận tam thi trước liền có thể không chế. Thái Thượng sư huynh sớm súc thế đã lâu, mấy vị còn lại cũng đã chuẩn bị sẵn sàng, lực công đức càng thêm trọng yếu, ai chịu tiêu hao vì Huyền Thánh Đại Đế?
Thần sắc Chuẩn Đề đờ đẫn, yên lặng ngưng kết trí tuệ bảo ấn diễn toán, dù biết khi Hồng Quân thoát ly thiên đạo là thời cơ tốt nhất nhưng vẫn cảm thấy có gì đó bất ổn.
Chuyện trong Vô Tận Diễm Hải nhất định là có chút mê hoặc, chỉ tiếc khi đó hồn niệm mạnh như thánh nhân cũng khó có thể xâm nhập.
Vị Đại Đế kia dù chứng nhận chân mệnh vô thượng nhưng đến cùng căn cơ nông cạn, dù dùng mưu giành phần thắng trong cuộc chiến Phần Minh Thiên nhưng tuyệt không thể xem qua Tạo Hóa Ngọc Điệp nguyên vẹn, không thể có cơ hội Dĩ Lực Chứng Đạo trong mười vạn năm.
- Chuyện kẻ này ngày sau hãy nói
Thấy Chuẩn Đề Đạo Nhân vẫn suy nghĩ sâu xa, Tiếp Dẫn phẩy tay nhìn về phía nam.
- Chuyện khẩn yếu nhất của chúng ta hiện giờ vẫn là La Hầu. Dù không thể tuyệt trừ cũng không để hắn gây loạn.
Chương 1326: Chuẩn Đề Tiếp Dẫn
Chỉ thấy trong quang đồ núi sông biến ảo, thương hải tang điền, theo vô số hỏa mạch tụ tập dưới núi thì bên trong phương viên đầm lầy mấy tỷ dặm dần xuất hiện mạch nước, hiện ra bình nguyên rộng lớn, chỉ qua vạn năm đã có dân cư đông đúc, ruộng tốt hàng tỉ.
Chiến Tuyết hơi sáng mắt, đẩy đi quang đồ nhìn sơn thể phía xa mà Nhạc Vũ phải cần đến ba ngày mới dần vững chắc.
Dùng Chúc Dung cốt cách làm chủ thể, bảy mươi hai ngọn núi dần hình thành trước mặt nàng, bằng không bạt khởi một sơn mạch cực lớn trong phương viên ngàn vạn dặm, có bảy mươi hai đại trận phong ấn hỏa mạch bên dưới.
Cự sơn thành hình khiến cho bát thiên nam phương đang dao động cũng nhanh chóng vững chắc, dù chưa thể khôi phục như lúc ban đầu nhưng đã ngừng xu thế tán loạn, được cự sơn quán chú linh lực, mảnh vỡ thời không trong thiên cảnh hơi dần có xu hướng khép lại.
Thất Thải quang hà như thủy triều cuồng nhập khí trụ tử kim quanh người Nhạc Vũ, hiển hiện một đóa Thất Thải Tử Kim liên hoa trên đầu hắn, tuy chỉ có một hư ảnh nhàn nhạt nhưng lại khiến cho khí tức quanh thân bành trướng gấp đôi.
- Công đức kim liên?
Chiến Tuyết kêu nhẹ, trong mắt ẩn hiện dị sắc, dị cảnh như vậy nàng chưa từng đọc qua trong đạo điển nhưng trong kinh văn Tây Phương Giáo có miêu tả.
Nàng biết đNhạc Vũ lần này dùng đại pháp lực tạo thiên trụ phía nam tuyệt không chỉ để khiến cho bát đại Thiên Cảnh vững chắc mà thôi, còn khiến cho phương viên mấy chục tỷ dặm thành đồng cỏ phì nhiêu sẽ có công đức vô lượng nhưng ngưng tụ kim liên quả thực vượt ngoài ý muốn trong lúc mơ hồ càng có thể thấy được một đầu long ảnh treo trên kim liên.
Thất Thải Tử Kim liên hoa tựa như phù dung chỉ một lát đã biến mất, dưới chân Nhạc Vũ lại đạp mạnh khiến sơn thể rung động, đến khi đem toàn bộ kinh lạc huyết mạch biến thành linh mạch mới tiến tới bên cạnh Chiến Tuyết, hào quang thất thải cũng đồng thời biến mất.
Núi này tên là Hành Sơn?
Chiến Tuyết tạm thời bỏ qua chuyện Thất Thải công đức kim liên, nhìn sững vào sơn thể khổng lồ.
Lúc này núi vẫn trống trơn nhưng khí thế hùng hồn linh lực cường thịnh.
Nhạc Vũ kinh ngạc nhìn Chiến Tuyết, sau đó cười khẽ:
- Đúng là Nam Nhạc Hành Sơn
Sau một khắc hắn ngưng trọng, tụ tập vô số linh lực dùng pháp lực Tiên Thiên Ngũ Hành vẽ nên trên hư không một chữ Xá, lại ngưng tụ vô số phù văn hô ứng với đại đạo khiến linh lực vô tận lan tràn.
Ta bẩm Thiên Ý, lập thiên trụ phía nam khiến Thiên Cảnh vững chắc Âm Dương điều hòa để nhân đạo Nam Chiêm Bộ Châu hưng thịnh.
Hắn vỗ mạnh cưỡng ép đánh phù triện cực lớn này vào sơn thể, trong một sát na có vô số khí vận công đức hội tụ tới, Thất Thải kim liên lại lần nữa hiện ra, long ảnh càng thêm rõ ràng, kim long thập bát trảo càng thêm thanh thế đại thịnh, thân hình bành trướng gào thét không ngớt, quả nhiên là mệnh cách vô thượng.
Trong lòng vừa xẹt qua ý nghĩ này, Chiến Tuyết lại nhìn xéo qua một phần công đức khí vận trực tiếp xuyên vào Minh Phủ.
Nhạc Vũ cũng nhìn về mười tám tầng địa ngục, trong miệng khấn:
Trẫm mặc dù lấy thần tinh huyết nhục của ngươi, lại lấy thân thể cốt cách lập Thiên Trụ thay nhân quả. Sau ba vạn năm núi này công đức viên mãn thì ngươi có thể trọng sinh thành thần
Vừa nói dứt lời, lôi quang chợt lóe trong thiên địa, phảng phất tương ứng với lời của Nhạc Vũ, một đạo lôi quang tử sắc cũng xuyên thẳng cửu u.
Nhạc Vũ lúc này lại nhìn về đóa Thất Thải kim liên ở trên đầu, tổng cộng có chín phiến lá sen trôi nổi, kim quang chói mắt, hiện lên vài tia nghi hoặc.
Hắn chỉ biết sau Kim Tiên sẽ có tam hoa tụ đỉnh. Hỗn Độn chuẩn thánh thì có Ngũ Khí Triều Nguyên. Bạn đang đọc truyện tại Truyện Bất Hủ - www.Truyện Bất Hủ
Thất Thải công đức kim liên tuy là một thân công đức của hắn ngưng tụ nhưng đến cùng thế nào cũng không biết, hoàn toàn sai khác với Tây Phương Giáo Phật gia.
Chẳng lẽ là bởi vì bản thân có mệnh cách vô thượng? Hoặc là bởi vì Khai Thiên thần thông? Số lá sen quả thật tương ứng với thần thông sở tập.
----- Tiên Thiên Ngũ Sắc Thần Quang . Đại Tiên Thiên Huyền Băng Ly Hỏa Chân Quyết, Thanh Đế Trường Sinh Quyết, Lưỡng Nghi Ly Hợp nguyên từ đại pháp . Vô Tướng Cửu Kiếp thần lôi pháp, An Thiên Sang Thế Quyết, Đại Phách Nguyên Long Diệt Thế pháp. Cửu chuyển nguyên công, Tứ Cửu Huyền Công, tam Cửu Huyền Công có thể tính là một môn luyện thể vô thượng. Thái Thanh Huyền Môn Hữu Vô Tướng Kiếm, Ngọc Thanh Xiển Môn Phân Quang Thác Ảnh Kiếm cũng đồng xuất nhất mạch, tình hình thực tế thật sự là như thế?
Diễn toán một hồi cũng không hiểu nhân quả trong đó, Nhạc Vũ chỉ có thể khẽ lắc đầu tạm thời bỏ qua.
Có kim liên hộ thân tương đương với một kiện Chí Thánh Linh Bảo dù chưa tụ Tam Hoa cũng có thể vạn tà bất nhập vạn pháp bất xâm, vô luận như thế nào cuối cùng là một chuyện tốt.
Chiến Tuyết lên tiếng hỏi:
- Sư huynh sớm lập Thiên Trụ để ứng đối sát kiếp thiên địa?
Nhạc Vũ cười to thật lâu không dứt, thực sự hắn có ý đó, nhưng chỉ khi sau khi lên vị thiên đế thì mới danh chính ngôn thuận đúc thành ngũ nhạc.
Chẳng qua hiện nay có thiên trụ chèo chống thì dù những chuẩn thánh hỗn độn của Tam Thập Tam Thiên lợi hại như thế nào thì hắn cũng không lo vì quan hệ nhân quả.
Hắn nhìn lại một lần nữa vùng đất đã biến ảo thành sơn hà, xác nhận đã ổn định mới cùng Chiến Tuyết bước về phía tây.
Sau Nam Nhạc là Tây Nhạc, trong tay hắn cũng còn có thi cốt Hình Thiên.
Cũng cơ hồ cùng một thời gian, trên một đỉnh núi tại một vùng đất thuộc nam hải, một vị đạo nhân mặt mày như ngọc đột nhiên mở mắt.
- An Thiên Huyền Thánh Đại Đế quả thật lợi hại, đầu tiên bình ổn căn cơ, thận trọng từng bước. Dù sau cuộc chiến Phần Minh Thiên cũng không nóng lòng cầu thành. Hôm nay khí số thiên đình sợ rằng đã tận.
Tay trái đạo nhân nắm một cây kim sắc hiện quang hoa thất thải, tay phải lại cầm trí tuệ bảo ấn, trong mắt thoáng hiện vô số phù văn, đến cuối cùng lại thở dài tán đi ấn quyết.
Lúc này bên cạnh hắn có một đạo nhân niên kỷ khá lớn, dưới chân đạp Thất Thải liên tọa mười hai cánh, có chút tương tự với thất thải kim liên do Nhạc Vũ ngưng tụ, tướng mạo ngay ngắn, tai rủ xuống vai, khí độ trang nghiêm trầm hùng, nghe vậy cười nhẹ:
- Vị Đại Đế chưa từng khiến chúng ta thất vọng? Chúng ta sao từng nghĩ đến kết quả cuộc chiến Phần Minh Thiên lại như vậy? Gần kề một ngày đã khiến cho hồng hoang hỗn loạn, có thể nói trước nay chưa từng có. Sau Nam Nhạc Hành Sơn là Tây Nhạc Hoa Sơn, hiện giờ hắn còn có thi cốt Hình Thiên, chỉ sợ có thể ngưng tụ ra chân mệnh vô thượng!
Trung niên kia nghe đến đây cũng lộ vẻ đắng chát:
- Một khi trèo lên đỉnh Thiên Đế, vị nghiệp có thể tương đương với thánh nhân, con đường Đế Tuấn năm xưa đã được hắn vượt qua hơn nửa, chỉ thiếu một bước cuối cùng.
Nói tới đây, đạo nhân trung niên quay sang đạo nhân bên cạnh bên cạnh:
- Tiếp Dẫn sư huynh có biện pháp ngăn trở?
Đạo nhân tên Tiếp Dẫn không khỏi nhíu mày nhìn về chân trời, trầm ngâm một lát rồi khẽ lắc đầu:
- Nếu bàn về trí kế, ta không bằng sư đệ rồi, ngay cả sư đệ cũng thúc thủ vô sách, ta còn có thể làm sao? Cách duy nhất là sai đệ tử đi phụ trợ Hạo Thiên kéo dài. Nhưng Trung Thiên đế tinh đen tối, không mấy năng lực phục chấn, mạo muội khiến đệ tử đi qua chỉ sợ cũng chịu sát kiếp, không phải lương pháp!
Hắn lại nói tiếp:
- Tranh đoạt Tạo Hóa ngọc điệp càng ngày càng nghiêm trọng, trong vài thập niên khó có kết quả, Tây phương giáo ta có thể rút ra mấy người? Dưới trướng vị Bệ Hạkia hôm nay đã có hơn mười vị chuẩn thánh Kim Tiên, sau trăm năm một khi động thủ nhất định là thế lôi đình không thể đỡ .
Đạo nhân trung niên kia nghe vậy ý sầu não càng thêm dày, nghe ra ý khuyên nhủ trong lời của Tiếp Dẫn liền thở dài:
- Sau cuộc chiến Phần Minh Thiên, Chuẩn Đề liền cảm thấy là hãi hùng khiếp vía. Cũng không biết duyên cớ vì sao lại cảm giác phảng phất bỏ sót điều gì, mỗi khi nghĩ đến Huyền Thánh Đại Đế liền cảm giác trận trận bất an
Ta biết sư đệ tâm lo, sư huynh chẳng lẽ không như thế? Mỗi lần thấy thủ đoạn vị bệ hạ kia liền cảm thấy tim đập nhanh.
Thần sắc Tiếp Dẫn cũng chuyển thành trầm ngưng:
- Chỉ là sau khi vị sư tôn kia thoát ly thiên đạo là cơ hội duy nhất của chúng ta. Rất nhiều đại năng Hồng Hoang, ai có thể chứng nhận tam thi trước liền có thể không chế. Thái Thượng sư huynh sớm súc thế đã lâu, mấy vị còn lại cũng đã chuẩn bị sẵn sàng, lực công đức càng thêm trọng yếu, ai chịu tiêu hao vì Huyền Thánh Đại Đế?
Thần sắc Chuẩn Đề đờ đẫn, yên lặng ngưng kết trí tuệ bảo ấn diễn toán, dù biết khi Hồng Quân thoát ly thiên đạo là thời cơ tốt nhất nhưng vẫn cảm thấy có gì đó bất ổn.
Chuyện trong Vô Tận Diễm Hải nhất định là có chút mê hoặc, chỉ tiếc khi đó hồn niệm mạnh như thánh nhân cũng khó có thể xâm nhập.
Vị Đại Đế kia dù chứng nhận chân mệnh vô thượng nhưng đến cùng căn cơ nông cạn, dù dùng mưu giành phần thắng trong cuộc chiến Phần Minh Thiên nhưng tuyệt không thể xem qua Tạo Hóa Ngọc Điệp nguyên vẹn, không thể có cơ hội Dĩ Lực Chứng Đạo trong mười vạn năm.
- Chuyện kẻ này ngày sau hãy nói
Thấy Chuẩn Đề Đạo Nhân vẫn suy nghĩ sâu xa, Tiếp Dẫn phẩy tay nhìn về phía nam.
- Chuyện khẩn yếu nhất của chúng ta hiện giờ vẫn là La Hầu. Dù không thể tuyệt trừ cũng không để hắn gây loạn.
Bình luận truyện