Quan Thanh

Chương 664: nhiệm vụ mới, chức vụ mới



Hám Tân Dân khẽ mỉm cười:

- Đồng chí Tiểu An, trước khi cậu đến, lãnh đạo Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy chúng tôi đã mở cuộc họp cũng hơn hai lần. Lúc này gọi cậu đến tỉnh cũng là trải qua suy xét thận trọng toàn diện. Đây là quyết định của Bí thư Lý, tôi và các đồng chí lãnh đạo Tỉnh ủy khác.

Hám Tân Dân nói đến đây thì hơi tạm ngừng một chút:

- Cải cách mở cửa đã khiến cho tốc độ kinh tế của tỉnh ta phát triển cao. Sản lượng kinh tế của toàn bộ tỉnh đã tăng một năm thêm một bậc, trước mắt đã trở thành một tỉnh kinh tế lớn trong cả nước. Trung ương đối với công tác của tỉnh Đông Sơn là tán thưởng và khẳng định.

- Cải cách mở cửa đã tiến vào khu nước sâu. Toàn bộ tỉnh đã có được kỳ ngộ về chính sách và phát triển trước nay chưa từng có. Vì thế, Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh quyết định chỉnh hợp lại toàn bộ kinh tế, xã hội, giáo dục và các hạng tài nguyên khác, mạnh mẽ bồi dưỡng sản nghiệp công nghiệp, xây dựng sự nghiệp xã hội cao độ, kéo kinh tế toàn bộ tỉnh ngày một đi lên.

- Cậu chắc cũng chú ý đến, từ cuối năm ngoái đến năm nay, ở tỉnh đã bắt đầu điều chỉnh kết cấu kinh tế của các thành phố trong toàn tỉnh. Tập trung những ưu thế về tài nguyên, phát huy điểm mạnh, tạo ra những công trình hàng hiệu. Các hạng mục cải cách của Phòng Sơn các người kỳ thật cũng đã được nhét vào bên trong quy hoạch chung của toàn bộ kinh tế xã hội tỉnh.

- Là địa phương thí điểm cải cách của toàn bộ tỉnh, Phòng Sơn đã mở ra một con đường mới. Điều này làm cho chúng ta trước mắt sáng ngời. Ở tỉnh có rất nhiều đồng chí lão thành đã từng nói với tôi, hóa ra cải cách còn có thể làm như vậy sao? Vị đồng chí Tiểu An của Phòng Sơn thật không đơn giản. Bộ máy Thành ủy và UBND Phòng Sơn thật không đơn giản. Có dũng khí, có quyết đoán, có đảm lược và cũng có một trái tim yêu thương dân.

- Đối với công tác của mọi người, ở tỉnh là tán thành. Bước tiếp theo của UBND tỉnh sẽ tổ chức cho các đồng chí lão thành ở tỉnh đến Phòng Sơn tham quan một chuyến, để bày mưu tính kế cho các hạng mục cải cách của các người.

- Hoan nghênh các lãnh đạo đến thành phố chúng tôi để kiểm tra chỉ đạo.

An Tại Đào khẩn trương tỏ thái độ. Hám Tân Dân khoát tay, ra hiệu hắn tiếp tục lắng nghe.

- Trước mắt, toàn bộ tỉnh phải tập trung lực lượng tạo ra hai vòng kinh tế mới. Một là bán đảo vùng duyên hải Lam Sắc, thống nhất với Mưu Hoa, Lục Đảo và Lam Yên bốn thành phố cấp địa cải cách phát triển, cố gắng trong ba năm hình thành một địa phương có đủ sức sống và lực cạnh tranh hùng mạnh, có thể so sánh với những khu vực kinh tế siêu cường của vùng duyên hải phía nam. Cái còn là hoàn thiện địa khu Lục Sắc của Thiên Nam, lấy Thiên Nam làm trung tâm của tỉnh, kéo những nơi xung quanh thành phố phối hợp phát triển, xây dựng những sản nghiệp công nghiệp cao, tiết kiệm năng lượng bảo vệ môi trường.

- Đây là một khoản kinh phí rất lớn. Tổng đầu tư hơn một tỷ năm trăm triệu đồng với hàng chục triệu nhân khẩu.

Hám Tân Dân nói đến đây, không kìm nổi nghiêng đầu nhìn Lý Đại Niên vẫn đang trầm mặc, trong mắt đối phương mơ hồ nhìn thấy sự hưng phấn và khoái trá.

Bí thư Tỉnh ủy Lý Đại Niên và Chủ tịch tỉnh Hám Tân Dân đều là người từ ngoài đến. Sau khi ổn định cục diện thì tất nhiên là phải dựa theo ý nghĩ của mình mà thi hành biện pháp chính trị. Về điểm này, hai người không ngờ trong thời gian ngắn nhất đã đạt thành nhận thức chung, làm việc ăn ý. Với đề xuất xây dựng hai vòng tròn kinh tế kia của Lý Đại Niên, hai người bọn họ có thể nói là ăn nhịp với nhau.

Trong khoảng thời gian gần đây, Hám Tân Dân thường xuyên đến Yên Kinh, chính là phối hợp với Quốc vụ viện và Các bộ và Ủy ban Trung ương, đẩy mạnh bước cải cách tiếp theo của tỉnh Đông Sơn, bình định những chướng ngại. Còn Lý Đại Niên thì ở tỉnh không ngừng đề xuất chỉnh hợp tài nguyên, ba năm tăng ba bậc. Ý nghĩa của chiến lược phát triển và mục đích là ở chỗ này.

Trong nước, không sợ anh làm việc, không sợ anh cải cách, chỉ sợ anh không báo mà sửa. Với chính sách trung ương cho phép, chỉ cần có thể được lãnh đạo ở trên ủng hộ và những lãnh đạo bộ môn liên quan phối hợp thì những cái khác đều không quan trọng. Cho nên, bất kể là Lý Đại Niên hay là Hám Tân Dân, hay là An Tại Đào, trước khi đẩy mạnh cỉa cách cũng đều trăm phương nghìn kế tìm kiếm sự ủng hộ ở trên. Thậm chí, không tiếc vận dụng những mối quan hệ của mình. Nếu không có lãnh đạo ở trên ủng hộ, cải cách cho dù là thành công, cũng sẽ kết thúc một cách ảm đạm.

An Tại Đào lẳng lặng lắng nghe, trong lòng cũng dần dần hiểu rõ hơn. Hắn tại Phòng Sơn đẩy mạnh cải cách, hóa ra không chỉ có Lý Đại Niên là người ủng hộ hắn, mà đồng thời cũng ăn khớp với mục tiêu phát triển quy hoạch lâu dài ở tỉnh. Một khi đã như vậy thì hắn còn gì phải lo lắng nữa. Cơ hội dành cho Phòng Sơn đã đến rồi. An Tại Đào nắm chặt tay, mơ hồ có chút khẩn trương.

- Thiên Nam đang tiến hành quy hoạch thống nhất thành một chỉnh thể mới. Trong tương lai năm năm tới, cố gắng biến thành phố Thiên Nam thành một địa phương hàng đầu trong cả nước, và nổi danh trên thế giới. Bất kể là xây dựng thành thị, xây dựng nhân văn, xây dựng kinh tế…đều phải đứng đầu trong cả nước.

- Dựa theo quy hoạch mới, Thiên Nam muốn xuất ra 20km2 đất để xây dựng một trường đại học đầy đủ công năng, hoặc cũng có thể gọi là khu đại học công nghệ cao. Trong vòng ba năm, Thiên Nam từng bước hoàn thiện việc di dời, cải tạo lại những trường đại học, cao đẳng ở Thiên Nam.

- Căn cứ vào ý nghĩ quy hoạch này, Tỉnh ủy và UBND tỉnh đã thận trọng nghiên cứu quyết định, đồng thời cũng đã có sự phê duyệt của quốc vụ viện và bộ Giáo dục, tôi quyết định đem Học viện Công nghiệp Đông Sơn, Học viện Vật liệu xây dựng Đông Sơn, Học viện Máy móc công nghiệp Thiên Nam và Học viện hóa chất Thiên Nam xác nhập lại, thành một trường Đại học Tổng hợp Đông Sơn, tập trung những ưu thế tài nguyên chuyên nghiệp, tạo ra những kỹ thuật tổng hợp hàng đầu trong cả nước, tranh thủ tiến vào hệ thống công trình 985 và công trình 211 của hệ thống giáo dục quốc gia.

- Trải qua thận trọng suy xét, Tỉnh ủy và UBND tỉnh bước đầu quyết định, muốn đem trường đại học Tổng hợp Đông Sơn xây dựng ở Phòng Sơn. Phòng Sơn những năm gần đây kinh tế phát triển, xã hội ổn định, dân cư an lạc, trở thành hình tượng nổi tiếng trong tỉnh, bước vào hàng ngũ những thành phố phát triển của cả nước. Đối với toàn bộ tỉnh mà nói, thì cũng là đứng hàng đầu. Ở tỉnh rất xem trọng sự phát triển của Phòng Sơn, cho nên muốn Phòng Sơn được phát triển hơn nữa. Trường Đại học Tổng hợp Đông Sơn được xây dựng tại Phòng Sơn thì có lợi cho sự phát triển kinh tế, ổn định xã hội của Phòng Sơn và cũng có lợi cho việc phân phối tài nguyên giáo dục của toàn bộ tỉnh, nâng cao trình độ nhân văn của toàn bộ tỉnh.

Hám Tân Dân nói đến đây thì chậm rãi dừng lại, mỉm cười nhìn An Tại Đào. Còn Lý Đại Niên và các Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy cũng đều mỉm cười nhìn hắn, im lặng không nói.

An Tại Đào trong lòng hưng phấn. Mặc dù tính cách của hắn trầm ổn, nhưng khi nghe đến chuyện tốt như vậy thì thần sắc khó tránh khỏi có vài phần hưng phấn. Sắc mặt hắn đỏ lên, thanh âm khẩn trương và vui mừng.

- Cám ơn lãnh đạo Tỉnh ủy và UBND tỉnh đã coi trọng và tín nhiệm Phòng Sơn. Tôi xin đại diện cho Thành ủy và UBND Phòng Sơn hướng lãnh đạo Tỉnh ủy và UBND tỉnh cam đoan rằng chúng tôi nhất định kiên quyết hoàn thành nhiệm vụ, dựa theo chỉ thị của Tỉnh ủy và UBND tỉnh, hoàn thành việc chuẩn bị xây dựng trường Đại học Tổng hợp Đông Sơn. Cám ơn các lãnh đạo tỉnh.

An Tại Đào nói xong thì lập tức đứng dậy, hướng Lý Đại Niên và Hám Tân Dân cúi người chào, sau đó lại hướng các Ủy viên thường vụ khác cúi người.

Xây dựng một trường đại học tại Phòng Sơn, hơn nữa lại là một khu trường tổng hợp thực lực rất lớn, đối với một nơi chưa từng có bất cứ một trường đại học nào như Phòng Sơn mà nói thì đây là mấu chốt rất quan trọng. Quả thực giống như là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.

An Tại Đào hiểu rằng, một khi chuyện này được truyền ra ngoài thì những thành phố khác đã sớm thông qua những mối quan hệ khác nhau tiến hành tranh đoạt ở tỉnh. Nhưng khi có Tỉnh ủy ủng hộ, quyết định đặt trường tại Phòng Sơn thì bọn họ có muốn đoạt cũng đoạt không được, chỉ sợ là phát sinh những biến cố không ngờ mà thôi.

An Tại Đào quyết định rèn sắt phải còn nóng, tranh thủ đem chuyện này xác định xuống dưới. Suy nghĩ như vậy nên thần sắc và thái độ của hắn liền có chút vội vàng.

Dường như là nhìn ra được tâm trạng bức thiết của An Tại Đào, Hám Tân Dân và Lý Đại Niên nhìn nhau cười. Lúc này mới liếc mắt nhìn An Tại Đào, nhẹ nhàng nói:

- Đồng chí Tiểu An, không cần nóng vội. Đối với Phòng Sơn mà nói, đây là một chuyện tốt. Ưu đãi thì tôi không nói nhiều, cậu trong lòng cũng hiểu rõ. Nhưng việc gì cũng đều có hai mặt của nó, đây là kỳ ngộ nhưng cũng là áp lực. Các người muốn có hạng mục này thì ở tỉnh cũng có hai điều kiện.

An Tại Đào ngẩn ra, kính cẩn cười:

- Chủ tịch tỉnh Hám, xin lãnh đạo cứ ra chỉ thị.

An Tại Đào mở quyển sổ, chuẩn bị ghi chép lại. Hám Tân Dân hài lòng, liếc nhìn An Tại Đào với ánh mắt tán thưởng. An Tại Đào tuy rằng tuổi còn trẻ, nhưng tính cách lại rất điềm đạm, chắc chắn, không kiêu ngạo, lại không siểm nịnh. Hắn biết khi nào nên làm cái gì, nên biểu lộ thái độ như thế nào trước mặt lãnh đạo. Điều này khiến cho các lãnh đạo cảm thấy dễ chịu hơn so với sự xu nịnh.

- Thứ nhất, tài chính tỉnh sẽ chi ra hơn hai trăm triệu để chuẩn bị xây dựng trường đại học Tổng hợp Đông Sơn, nhưng tài chính đó vẫn chưa đủ. Tất cả các phương tiện dạy học và việc xây dựng chiếm một khối lượng tài chính rất lớn. Và khu nhà này cũng chiếm một khối lượng diện tích cũng không phải là nhỏ. Trải qua Tỉnh ủy nghiên cứu quyết định, ở tỉnh sẽ xuất ra tài chính cơ bản, còn chi phí khác thì ở thành phố các người tự gánh vác. Theo sở Giáo dục và sở Tài chính tỉnh, bước đầu đo lường tính toán, thì mọi người cần đầu tư vào thêm một hai trăm triệu nữa. Hơn nữa, đây chỉ là giai đoạn đầu nhập, còn có một bộ phận đầu tư sau nữa.

- Xin hỏi lại lần nữa, tài chính của các người có bị áp lực hay không?

Hám Tân Dân cười, dựa vào ghế, lẳng lặng chờ đợi câu trả lời của An Tại Đào.

An Tại Đào trầm ngâm một chút, đột nhiên cười khổ:

- Chủ tịch tỉnh Hám, tỉnh có thể cấp thêm tài chính hay không? Trước mắt chúng tôi đang đẩy mạnh khám chữa bệnh miễn phí, tài chính có chút căng thẳng, có phải hay không….

Hám Tân Dân lắc đầu:

- Cậu đừng cò kè, mặc cả với tỉnh làm gì. Chuyện này không có cách nào khác, cũng không được thương lượng. Phải biết rằng, ở tỉnh đang muốn kiến thiết nên tài chính cũng rất khẩn trương, các người phải thông cảm. Hơn nữa, nếu các người có áp lực thì ở tỉnh có thể suy xét đến những thành phố cấp địa khác. Áp lực đương nhiên là có, nhưng cần các người chính mình giải quyết.

An Tại Đào sửng sốt, lập tức đáp:

- Chủ tịch tỉnh Hám, xin ngài cứ yên tâm. Khó khăn chỉ là tạm thời. Chúng tôi ở Phòng Sơn cho dù có đập nồi bán sắt thì cũng phải kiếm ra khoản tiền này. Xin lãnh đạo cứ yên tâm.

Hám Tân Dân cười ha hả:

- Cậu cũng đừng khóc than với tỉnh làm gì. Các người năm ngoái thu nhập gần mười tỷ, năm nay vẫn rất tốt. Cho dù, các người trước mắt đang đẩy mạnh miễn phí chữa bệnh, tài chính xuất ra một hai trăm triệu cũng không thành vấn đề.

- Hơn nữa, học sinh, giáo viên và người nhà của họ gần một trăm ngàn người, nhiều người như vậy công tác tại Phòng Sơn, hơn nữa các ngành sản xuất ở đại học đối với kinh tế địa phương tác dụng là không thể khinh thường. Đây là không phải là hiệu ứng ngắn hạn mà là tính đến lâu dài. Bởi vì đại học không chỉ là căn cứ giáo dục, mà còn là căn cứ để nghiên cứu khoa học, căn cứ nhân tài và căn cứ gây dựng sự nghiệp. Có lực ảnh hưởng của trường đại học và năng lực nghiên cứu khoa học, thì sẽ có lợi có sự thúc đẩy kinh tế Phòng Sơn phát triển, duy trì tình thế tốt đẹp hiện tại.

- Nếu tài chính khẩn trương thì các người có thể tranh thủ vay ở ngân hàng. Bộ môn tài chính ở tỉnh sẽ ủng hộ cho công tác các người. Cho nên, khi tất cả đã ổn định thì các người kiếm cũng không ít đâu.

Hám Tân Dân cười, khoát tay nói:

- Đương nhiên, nếu các người cảm thấy có áp lực, không thể hoàn thành được thì ở tỉnh cũng sẽ không ép buộc. Tôi nghĩ các thành phố cấp địa khác cũng rất có hứng thú.

An Tại Đào khẩn trương trả lời:

- Chủ tịch tỉnh Hám, chúng tôi không có vấn đề, không có vấn đề. Tài chính chúng tôi có thể tự mình giải quyết. Nếu không giải quyết được thì lại hướng đến tỉnh. Đến lúc đó xin lãnh đạo tỉnh trợ giúp giải quyết. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenbathu.net

Hám Tân Dân cao giọng cười:

- Haha, đồng chí Tiểu An rất thông mình. Nói qua nói lại thì cũng quy về cho tỉnh thôi. Quả nhiên là một tên hồ ly.

An Tại Đào cười ha hả:

- Chủ tịch tỉnh Hám, đứa trẻ khóc thì mới có sữa ăn thôi. Haha!

Hám Tân Dân lại nói:

- Thứ hai là, bốn hiệu trưởng của các trường đại học này đều ở Thiên Nam. Nếu muốn xác nhập bốn trường này và dời đến Phòng Sơn thì cần phải bảo đảm sắp xếp nơi ăn chốn ở cho người ta. Tôi nói thẳng, ở tỉnh yêu cầu các người phải gánh vác việc an bài cho một bộ phận giáo viên bao gồm nhà ở, trường học cho con cái. Ở thành phố đều phải tích cực nghĩ biện pháp để giải quyết chuyện này.

- Ước chừng khoảng mấy nghìn người, các người không có vấn đề gì chứ?

An Tại Đào lúc này đây không chần chừ, lập tức gật đầu:

- Xin lãnh đạo tỉnh cứ yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ đem hết toàn lực để bảo đảm công tác hậu cần này, tích cực tạo ra những điều kiện thuận lợi để trường đại học có thể thuận lợi xây dựng tại Phòng Sơn.

Nghe những lời như thế, Hám Tân Dân liền hài lòng gật đầu:

- Được, sau đây, xin mời Bí thư Lý ra chỉ thị quan trọng.

Lý Đại Niên khẽ mỉm cười, nhưng giọng nói có vẻ rất uy nghiêm:

- Được, tốt lắm, đồng chí Tiểu An thái độ rất kiên quyết. Nhưng Tỉnh ủy và UBND tỉnh còn phải xem thái độ của các người, còn muốn xem hành động thực tế của các người như thế nào.

- Hủy bỏ bốn trường đại học kia, chuẩn bị xây dựng trường đại học Tổng hợp Đông Sơn, đây là xuất phát từ đại cục điều phối tài nguyên giáo dục mà ra được quyết sách trọng đại. Đối với việc phát triển của nền kinh tế và sự nghiệp giáo dục có ý nghĩa rất sâu xa. Việc xây dựng trường đại học này tại Phòng Sơn, đây là sự tín nhiệm cao độ của Tỉnh ủy và UBND tỉnh, và cũng là nhiệm vụ chính trị quan trọng nhất.

- Ở tỉnh sẽ lập tức thành lập một tổ lãnh đạo chuẩn bị cho việc xây dựng trường đại học Tổng hợp Đông Sơn, do đồng chí Tân Dân đảm nhiệm chức Tổ trưởng, đồng chí Mục Thao đảm nhận chức Phó tổ trưởng. Sở Giáo dục tỉnh, sở Tài chính, UBND tỉnh, Sở Xây dựng, sở Văn háo, và Thành ủy Phòng Sơn cùng phối hợp với đại diện của các trường đại học làm tổ viên. Tổ lãnh đạo chuẩn bị xây dựng văn phòng và bộ chỉ huy công trình. Tôi đề nghị từ Phòng Sơn, đồng chí Bí thư Thành ủy An Tại Đào sẽ đảm nhiệm chức Chánh văn phòng và tổ trưởng tổ chỉ huy. Còn đồng chí Hàn Mạnh Giang thì đảm nhiệm chức Phó chánh văn phòng và tổ phó tổ chỉ huy.

Hàn Mạnh Giang là Bí thư Đảng ủy kiêm Giám đốc học viện Công nghiệp Đông Sơn, cấp phó giám đốc sở. Khiến Hàn Mạnh Giang tiến vào tổ lãnh đạo và văn phòng chuẩn bị xây dựng trường, rất hiển nhiên đã chứng minh Tỉnh ủy đã quyết định để Hàn Mạnh Giang đến đảm nhiệm nhân vật số một của trường đại học Tổng hợp Đông Sơn.

- Văn kiện trong buổi sáng ngày mai sẽ truyền đạt xuống. Tôi hy vọng thành phố Phòng Sơn và những đồng chí trong tổ lãnh đạo phải tích cực hành động, phối hợp, chung sức hợp tác, tranh thủ sớm ngày đưa trường đại học Đông Sơn vào hoạt động. Ở tỉnh định ra mục tiêu là trong một năm rưỡi phải hoàn thành toàn bộ việc xây dựng và đưa vào hoạt động trường đại học này. Nói cách khác, tháng 9 năm 2007, trường đại học Tổng hợp Đông Sơn sẽ chính thức được thành lập.

- Đồng chí Tiểu An, nhiệm vụ rất quan trọng và thời gian gấp rút. Hy vọng rằng mọi người sẽ không phụ lòng kỳ vọng của Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh đã ủy thác cho mọi người.

- Có tin tưởng hay không?

Lý Đại Niên đột nhiên kết thúc bài nói chuyện của mình, ánh mắt sáng ngời nhìn An Tại Đào. An Tại Đào khẩn trương đứng dậy, hạ thấp người, cao giọng trả lời:

- Có, xin Bí thư Lý và Chủ tịch tỉnh Hám cứ yên tâm, xin lãnh đạo Tỉnh ủy và UBND tỉnh yên tâm, chúng tôi toàn thể cán bộ của Thành ủy và UBND Phòng Sơn sẽ cố gắng phấn đấu, loại trừ hết thảy khó khăn, cam đoan hoàn thành nhiệm vụ.

- Tôi rất tin tưởng vào mọi người. Sự thật chứng minh, bộ máy Thành ủy và UBND thành phố Phòng Sơn sức chiến đấu và tố chất tổng hợp sẽ vượt qua được thử thách, Tỉnh ủy rất yên tâm về điều này. Ngoài ra, để cổ vũ cho bộ máy Thành ủy và UBND thành phố, Tỉnh ủy quyết định tăng cường một chút lực lượng cho mọi người. Cậu cứ về trước, Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy sẽ có an bài.

An Tại Đào gật đầu xác nhận, hướng các lãnh đạo Tỉnh ủy cúi đầu chào, sau đó bước chân nhẹ nhàng rời khỏi phòng họp. Khi hắn vừa mới bước ra, chợt nghe bên trong truyền đến tiếng cười sảng khoái của Lý Đại Niên và Hám Tân Dân, nên trong lòng cực kỳ sung mãn và hưng phấn.

Trước khi rời khỏi Thiên Nam, An Tại Đào đột nhiên nhớ đến Chủ tịch thành phố Đông Phương Du. Bước tiếp theo, nếu thành phố Phòng Sơn phụ trách việc xây dựng trường đại học Tổng hợp Đông Sơn, hiển nhiên là hai thành phố phải kết hợp với nhau. An Tại Đào cảm thấy hẳn là nên tìm Đông Phương Du nói chuyện, cho cô ấy một sự chuẩn bị.

An Tại Đào đến UBND thành phố Thiên Nam. Đương nhiên, trước khi đến, hắn đã gọi điện thoại cho Đông Phương Du, và biết được rằng cô đang ở văn phòng.

An Tại Đào khi vừa bước vào phòng của Đông Phương Du thì cô mới từ phòng nghỉ đi ra. Cô chiều nay cảm thấy có chút mệt mỏi nên ngủ một chút. Cô thật không ngờ An Tại Đào lại đến nhanh như vậy, còn chưa rửa mặt chải đầu thì An Tại Đào đã vào đến cửa.

Đông Phương Du lẳng lặng nhìn An Tại Đào, tâm tình có chút phức tạp, ánh mắt tỏa ra một sự mê ly.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện