Quân Thiếu Độc Sủng: Thiên Kim Kiểm Sát Trưởng

Chương 188-3: Anh tự hào vì em



Editor: Quỳnh Nguyễn

"Ông nội, ông yên tâm, hôn lễ Nhất Kỳ cháu nhất định sẽ sắp xếp thuận lợi vui vẻ." Minh Ý nói.

Mậu Hinh nhìn vẻ mặt Minh Nhất Kỳ và Giang Nguyệt Đình, sắc mặt Minh Nhất Kỳ có chút xám tro, khóe miệng không khỏi trề ra. Minh Nhất Kỳ không muốn kết hôn cùng Giang Nguyệt Đình rất nhiều người đều biết, hiện tại Minh Ý một chiêu này phá hỏng đường lui của Minh Nhất Kỳ, để cho anh nhất định phải đi về phía trước trên hôn sự với Giang Nguyệt Đình.

"Hôm nay các cháu cũng đừng đi trở về, buổi tối liền ngủ ở chỗ này, bà đã làm thím Cát dọn phòng cho các cháu xong rồi." Lão phu nhân nói.

" Bà nội cháu nói rất đúng, các cháu kết hôn còn không có ở nhà một buổi tối, tối hôm nay ngủ ở nhà đi!" Minh Chí Côn nói, "Thím Lý, chuẩn bị cho Tiểu Sâm một gian phòng."

"Tiểu Sâm ngủ cùng chúng cháu là được, không cần chuẩn bị mặt khác." Minh Ý nói.

"Cũng được." Minh Chí Côn không miễn cưỡng.

Cơm nước xong, Minh Chí Côn gọi Minh Ý vào phòng sách.

" Chuyện thẩm vấn ở tòa ông nghe nói rồi." Minh Chí Côn nói, "A Nhất, hiện tại Cổ Bá là người phụ trách kế hoạch làm sạch than đá, ông không hy vọng xảy ra bất cứ vấn đề gì, hiểu chưa?"

"Ông nội, cái hạng mục này là song phương hợp tác, cháu không tin Cổ Bá sẽ vứt cơ hội được lời chung mà hành động theo cảm tình." Minh Ý nói, "Ông yên tâm đi, cháu sẽ lý."

"Ông nghe nói tòa án thẩm vấn Hinh Hinh bức Cổ Dương nổi điên không khống chế được, cái chữ khó nghe gì đều đã dùng, cứ thế để cho Cổ Dương nhận tội." Minh Chí Côn lại hỏi.

"Đây là kỹ xảo đấu pháp thẩm vấn của Hinh Hinh trên toà án thẩm vấn, ông nội, cháu và Hinh Hinh từng có chung nhận thức, tôn trọng công việc đây đó, không can thiệp chuyện của nhau." Minh Ý nói.

"Không có chuyện như vậy, Hinh Hinh gả đến Minh gia chính là người Minh gia, cháu phải để cho cô nghe lời cháu." Minh Chí Côn bất mãn cháu trai nói lời, "A Nhất, con gái quá lợi hại ở bên ngoài cũng không phải là chuyện tốt."

"Uh`m, cháu sẽ lại câu thông cùng Hinh Hinh." Minh Ý không muốn xoắn xuýt vấn đề này cùng ông nội, đã nói.

" Hôn sự Nhất Kỳ cháu để tâm chút, tâm tư Nhất Kỳ còn không có ổn định, khi kết hôn hi vọng có thể định ra tới." Minh Chí Côn cảm thán một tiếng.

Có chút người tâm tính là trời sinh, cùng kết hôn không có quan hệ gì.

Hinh Hinh trở lại phòng, chăm sóc con trai tắm rửa. Hiện tại Tiểu Sâm lớn, bày tỏ mình có thể tắm, Hinh Hinh chuẩn bị tốt nước cho con trai liền để cho bé tắm tại phòng tắm.

Cô mới từ phòng tắm ra, liền nghe được tiếng chuông cửa.

Cô đi mở cửa, thấy Minh Nhất Hạ tại cửa.

Vẻ mặt Minh Nhất Hạ có chút không được tự nhiên, cầm một cái hộp: "Đây là một cái nhãn hiệu tôi đại diện đưa, tôi không thích kiểu dáng, cho cô."

Mậu Hinh sửng sốt, đừng trách cô sững sờ, bởi vì nhận thức Minh Nhất Hạ hai mươi năm, cô ấy cho tới bây giờ không đưa mình cái gì. Mở ra vừa thấy, là một đôi bông tai ngọc xanh. Mặc dù nhỏ nhưng xem kiểu dáng thiết kế, xa hoa nhưng lại lộ ra khiêm tốn, tuyệt không tiện nghi.

" Sao, cô còn ghét bỏ thật sao." Minh Nhất Hạ không vui trừng cô.

"Tặng người đồ luôn có lý do đi?" Đột nhiên bị người lễ vật, cũng không phải là phong cách của cô.

" Lễ nghi lui tới không biết sao? Hơn nữa tôi đón Tiểu Bạch trở lại, tóm lại tôi nợ cô và anh cả một cái nhân tình, cái lễ vật này cho cô." Minh Nhất Hạ nói.

Hinh Hinh có chút muốn cười, nhưng không cười. Phải biết rằng, có thể để cho Minh tam tiểu thư nói như vậy, là chuyện bao nhiêu không dễ dàng. Cô chỉ nói: "Cảm ơn cô."

" Tôi đi." Minh Nhất Hạ cảm thấy được Mậu Hinh tươi cười để cho cô sợ hãi, liền vội vàng tiêu sái, đi tới vài bước cô dừng lại quay đầu nói, "Cô... Phòng của cô

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện