Quyền Khuynh Nhất Thế

Chương 93: Nhân Tình Ấm Lạnh





Lục Duệ cũng không biết tư liệu của mình xuất hiện trên bàn làm việc của bí thư tỉnh uỷ, nếu như biết được, chỉ sợ phản ứng đầu tiên của hắn không phải vui vẻ, mà là trong nháy mắt đầu đầy mồ hôi.

Dù sao chênh lệch của cán bộ cấp khoa cùng cán bộ cấp tỉnh quả thật quá lớn, giống như là một ngày nào đó Bill Gate bỗng nhiên gọi điện thoại cho một sinh viên học máy tính, nói là tôi rất quan tâm cậu, phỏng chừng phản ứng đầu tiên của người sinh viên kia tuyệt đối là đối phương đang nói đùa.
"Trưởng trấn, Tất bí thư nghe nói xã khu mới của chúng ta gần làm xong, mang theo toàn thể thành viên huyện ủy tới." Phùng Chí chạy vào phòng làm việc của Lục Duệ, thở hổn hển nói khiến cho Lục Duệ có chút giật mình nói, tuy rằng không biết vì sao Tất Vân Đào muốn gióng trống khua chiêng dẫn người tới trấn Hạ Gia, bất quá nếu là lãnh đạo cấp trên thị sát, hắn làm trưởng trấn đương nhiên là muốn cùng đi.
"Trình bí thư đã biết sao?" Lục Duệ vừa đứng lên, vừa nói với Phùng Chí.
Phùng Chí gật đầu, thấp giọng nói: "Trình bí thư đã mang theo mấy vị phó bí thư đảng uỷ, chỉ chờ ngài."
Lục Duệ cau mày, không nói gì thêm, nhàn nhạt gật đầu.
Lần này đối với huyện Thuận An mà nói, là một chuyện vô cùng trọng đại, bí thư huyện uỷ Tất Vân Đào, huyện trưởng Tương Vạn Lý, thường vụ phó huyện trưởng Bồ Tùng dẫn tập thể lãnh đạo huyện ủy thị sát xã khu nông thôn mới của trấn Hạ Gia, đối với rất nhiều người mà nói, phương diện này ẩn chứa rất nhiều thứ.
Bí thư đảng ủy trấn Hạ Gia Trình Nghi, trưởng trấn Lục Duệ suất lĩnh thành viên trong trấn ở tại cửa chính phủ trấn nhiệt liệt hoan nghênh lãnh đạo của huyện ủy và chính phủ huyện.
Mấy vị lãnh đạo vừa xuống xe có rèm che, Trình Nghi dẫn đám người Lục Duệ đi qua nghênh tiếp.
"Hoan nghênh lãnh đạo huyện ủy và chính phủ huyện tới trấn Hạ Gia chỉ đạo công tác." Trình Nghi mỉm cười vươn tay nói.
Tất Vân Đào tựa như cũng biết bối cảnh của Trình Nghi, rất nhiệt tình gật đầu, vươn tay nắm nhẹ tay của Trình Nghi một chút thì buông lỏng ra, dù sao cũng là nữ đồng chí, vẫn là phải chú ý ảnh hưởng một chút: " Trấn Hạ Gia các người công tác không tồi, trên đường tới tôi nhìn một chút, không được nửa năm thời gian, diện mạo trong trấn có cải thiện rất lớn!"
Nhìn thoáng qua Lục Duệ vẫn mỉm cười không nói gì, Tất Vân Đào bỗng nhiên nói: "Cái này nói rõ, dưới lãnh đạo của đảng uỷ, công tác của chính phủ trấn vẫn là có hiệu quả rõ ràng, "
Lục Duệ cười ha ha, đi tới trước mặt Tất Vân Đào vươn tay nói: "Hoan nghênh lãnh đạo chỉ đạo công tác."

Ngoài ý liệu của mọi người chính là, Tất Vân Đào ngay cả khách khí đều miễn, ừ một tiếng gật đầu, trực tiếp đi qua Lục Duệ đến hướng chính phủ trấn.
Bất động thanh sắc đi về phía trước một bước, Lục Duệ vươn tay với huyện trưởng Tương Vạn Lý, chỉ bất quá lại một lần nữa khiến cho mọi người kinh ngạc xảy ra, Tương Vạn Lý cũng chỉ là nhàn nhạt gật đầu, đưa tay chạm tay của Lục Duệ một chút thì buông lỏng ra, không có một chút thân thiết, khiến cho rất nhiều người vốn tưởng rằng Lục Duệ cùng bí thư thị ủy Trình Chí Hoa là một hệ đều mở rộng tầm mắt.
Các khác lãnh đạo cũng đều là không khác biệt lắm, đối với Trình Nghi coi như nhiệt tình, thế nhưng đối với Lục Duệ, trên cơ bản cũng là biểu hiện rất lãnh đạm.
Lục Duệ cũng không phải đứa ngốc, tự nhiên có thể nhìn ra được đám người này có ý gì, xem ra là thấy mình không có bối cảnh, lại bị Trình Nghi người có lai lịch cực lớn đả kích, cho rằng không có gì có thể mượn hơi, thẳng thắn hờ hững.
Chỉ có lão bí thư Hạ Tụ Bảo vẫn như trước, nhiệt tình kéo tay của Lục Duệ hỏi han.

Nói thật, vị trí của Hạ Tụ Bảo trong huyện ủy cũng không cao, hơn nữa ông ta lại là người sắp về hưu, thường ngày bởi vì quan hệ của Trình Chí Hoa nên qua lại rất gần với huyện trưởng Tương Vạn Lý, tất cả mọi người cho rằng ông ta cũng khẳng định sẽ không phản ứng Lục Duệ, thế nhưng không ngờ rằng chính là, giao tình của hai người dĩ nhiên tốt như vậy.
"Tiểu Lục à, cậu có phải là đắc tội người nào?" Kéo tay của Lục Duệ, Hạ Tụ Bảo thấp giọng hỏi.
Lục Duệ sửng sốt, còn chưa kịp nói, chợt nghe thấy Hạ Tụ Bảo nói tiếp: "Tôi nghe nói, trong tỉnh có người đặc biệt dặn dò xuống phía dưới, muốn ướp lạnh cậu.

Vốn dĩ thành phố chuẩn bị qua một thời gian đem cậu nhắc tới vị trí phó huyện trưởng, tuy rằng không vào thường ủy, thế nhưng cũng là phó xử.

Hiện tại đã thất bại!" Nói xong, ông buông tay Lục Duệ, đi chào hỏi cùng các lãnh đạo chính phủ trấn.
Lục Duệ có chút sững sờ, tuy rằng rõ ràng mình hiện tại không được người thích, thế nhưng Lục Duệ vẫn không có gì để lo lắng như trước, những người này bất quá là cây cỏ đầu tường mà thôi, cũng không thể làm gì mình.


Hắn duy nhất có chút lo lắng, là người đứng ở phía sau của Trình Nghi, tuy rằng hiện tại còn không biết thân phận của đối phương, thế nhưng có thể khiến cho Trình Nghi một bí thư không tranh quyền bắt đầu chèn ép mình, khiến cho lãnh đạo huyện chuẩn bị ướp lạnh mình.

Thân phận của người này tuyệt đối không đơn giản.
Nhíu nhíu mày, Lục Duệ tỉ mỉ suy nghĩ một chút, mình cũng không kết thù hận với đại nhân vật gì, ngoại trừ chuyện của tập đoàn Chính Đạt lợi dụng Lam Hiểu Âu một chút, bất quá tính tình của nha đầu kia có vẻ cũng không phải một người dùng ám chiêu.
Có chút phiền muộn lắc lắc đầu của mình, Lục Duệ nỗ lực khiến cho mình đem lực chú ý tập trung tại chuyện trước mắt, dù sao là binh tới tướng cản, nước tới đất dâng.

Mình lại không có tham ô hối lộ cái gì, đối phương mặc dù là muốn động mình, tối đa cũng là tìm một lý do đem mình tới một phòng ban để đó không dùng, đợi khi Âu Văn Hải thượng vị, Lục Duệ tin tưởng mình vẫn có thể được một lần nữa trọng dụng.
Trong phòng hội nghị, Lục Duệ đơn giản hướng các lãnh đạo báo cáo một chút tình huống xây dựng của xã khu mới, sau đó cùng các lãnh đạo xuống xã khu mới dạo qua một vòng.
Làm đại biểu nhóm thôn dân đầu tiên dọn vào xã khu mới, đám người Trần Minh Đức thôn trưởng của Trần gia trang đứng ở cửa ra vào chờ.
Bởi đã nhận được tin tức lãnh đạo tới thị sát là bí thư huyện uỷ dẫn đầu, cho nên Trần Minh Đức lâm thời gọi người làm một ít tranh hoặc chữ viết treo ở cửa tiểu khu, ở trên viết: "Nhiệt liệt hoan nghênh bí thư đến chỉ đạo, chủ nghĩa xã hội khoa học tốt đẹp!"
Thấy cái quảng cáo này, Tất Vân Đào rất cao hứng, nắm tay của Trần Minh Đức, liên thanh nói: "Tôi xin lỗi mọi người, ngày hôm nay mới khiến cho quần chúng được ngày thư thái."
Lục Duệ một trận không nói gì, trong lòng nói Trần Minh Đức thật đúng là dám lừa gạt người, chỉ là cái quảng cáo này, đổi thành ai tới đều có thể dùng, Tất Vân Đào cũng không chú ý, lúc này mới bị lừa gạt.

Quả nhiên, Trần Minh Đức sống gần một nửa thế kỷ cười hắc hắc không ngừng, vuốt đầu của mình nói: "Đây đều là lãnh đạo đối tôi với những quần chúng cơ sở chúng tôi, nếu không sao có thể có sinh hoạt tốt như vậy."
Nhìn ra được, đối với tiếp đãi lần này, Trần gia trang đã làm chuẩn bị cẩn thận, dù sao từ tập đoàn Chính Đạt chỗ đó chiếm được một khoản tiền bồi thường, sinh hoạt của đám thôn dân cũng có cải thiện rất lớn.
Nhìn sinh hoạt của thôn dân xảy ra thay đổi rất lớn, Hạ Tụ Bảo không nhịn được rớt nước mắt: "Tôi làm bí thư đảng ủy của trấn Hạ Gia vài chục năm, nằm mơ đều muốn khiến cho người của trấn Hạ Gia chúng ta được ngày lành, khiến cho người có bệnh có thể đi vào bệnh viện, khiến cho bọn nhỏ có thể đến trường, vốn tưởng rằng đời này nhìn không thấy, không ngờ, không ngờ.

.

."
Hạ Quốc Thành đứng ở bên cạnh của ông, thấp giọng nói: "Lục trưởng trấn cùng Bạch phó bí thư đỏ mặt, không cho tu sửa chính phủ trấn, mà là lấy ra một số tiền xây một trường tiểu học, đợi khi xã khu mới xây dựng hoàn tất, đứa nhỏ của trấn chúng ta đều có thể đi học."
Hạ Tụ Bảo cả người chấn động, nhìn Lục Duệ vẫn đứng ở phía sau Trình Nghi, bị mọi người vắng vẻ, thở dài một tiếng không nói gì thêm.
Sau khi đi dạo một vòng tại xã khu mới, các lãnh đạo huyện ủy vội vã rời khỏi, trong cuộc họp thường ủy huyện ủy ngày hôm sau, Tất Vân Đào đưa ra phương án muốn thi hành hình thức của trấn Hạ Gia trong phạm vi toàn bộ huyện.
Lúc đầu việc này hẳn là huyện trưởng Tương Vạn Lý nhắc tới, bất quá Tất Vân Đào gần đây nghĩ biện pháp vận tác để mình tiến vào chính phủ thành phố, cần một phần chiến tích lớn, thẳng thắn trực tiếp đoạt công tác của Tương Vạn Lý, chủ động nói ra.
" Hình thức của trấn Hạ Gia đối với toàn bộ huyện chúng ta mà nói đều là một tham khảo, phải biết rằng, khu Thuận An chúng ta có núi, nhiều rất thôn đều phân tán ở trong núi.

Chỉ là người đưa thư muốn từ làng này qua làng khác cũng phải đi ba ngày.

Như vậy đối với phát triển kinh tế của toàn bộ huyện chúng ta là cực kỳ bất lợi, cũng ảnh hưởng tới xã hội yên ổn đoàn kết.


Nhìn cách làm của trấn Hạ Gia, tôi cảm thấy rất không tồi, xã khu mới thành lập, không chỉ có có thể giải quyết nhu cầu sinh hoạt của nhân dân, cũng có thể đủ xúc tiến kinh tế của địa phương phát triển.

Cho nên, ý kiến của tôi là huyện ủy và chính phủ huyện muốn đi gặp các hương trấn phát sinh hiệu triệu, đem hình thức của trấn Hạ Gia mở rộng xuống phía dưới."
Tất Vân Đào lúc này cũng không quản cái gọi là uy nghiêm của bí thư, sửa lại thói quen mỗi lần cuộc họp thường uỷ đều lên tiếng cuối cùng, mở đầu thì đi thẳng vào vấn đề.

Nghĩ đến chỉ cần chuyện này hoàn thành, ông ta liền không nhịn được một trận hưng phấn, dù sao có thể làm ra một huyện mẫu, mình tại trước mặt lãnh đạo cấp trên cũng sẽ được không ít chổ tốt.
Tương Vạn Lý cũng không phải ngu ngốc, loại chuyện làm ra chiến tích này ai cũng không lùi bước, ông ta thẳng thắn trực tiếp nói: "Bí thư nói rất đúng, kinh tế của Thuận An chúng ta vẫn làm không được, tôi thấy cũng là nguyên nhân quản lý rời rạc.

Làm người đứng đầu của chính phủ, tôi có trách nhiệm! Tôi đại biểu phương diện chính phủ ở chỗ này biểu lộ thái độ, nhất định làm tốt công tác mở rộng xã khu mới dưới sự lãnh đạo của đảng uỷ.

Giống như bí thư nói, tôi thấy chúng ta có thể thành lập một tổ công tác chuyên môn phụ trách chuyện này, tôi không khách khí, cái tổ trưởng này tôi tới làm."
Ý của lời này rất rõ ràng, chuyện này chính phủ huyện chúng tôi tới làm là tốt rồi, người của huyện ủy các người vẫn là làm lãnh đạo sống đi.
Tất Vân Đào nhướng mày, trong lòng mắng thầm, Tương Vạn Lý chết tiệt, vừa nhìn có công lao liền nhào tới giành, bình thường sao không thấy tôn trọng lão tử như thế! Suy nghĩ một chút, ông ta nhìn thoáng qua tâm phúc của mình, phó bí thư huyện ủy Tề Thắng Kiệt.
Tề Thắng Kiệt cùng Tất Vân Đào hợp tác đã gần mười năm, hai người đã làm việc chung từ đảng uỷ thôn, tự nhiên rõ ràng tâm tư của lãnh đạo, ho khan một tiếng tiếp lời nói: "Tôi thấy như vậy đi, nếu muốn đem hình thức của trấn Hạ Gia mở rộng đến toàn bộ huyện, vẫn là do huyện ủy và chính phủ huyện cùng nhau làm, như vậy có vẻ chúng tôi cũng coi trọng đối với cái công tác này, về phần lãnh đạo của tổ công tác này, tôi thấy vẫn là bí thư kiêm nhiệm tốt hơn, dù sao đảng uỷ phụ trách càng có thể tỏ quyết tâm của chúng ta.".



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện