Chương 94: Lục Duệ Muốn Không May!
Bộ trưởng tổ chức Giản Ngọc Mai cười nói "Tề bí thư nói không sai, xây dựng xã khu nông thôn mới là đại sự trong huyện chúng ta, nhất định phải coi trọng, Tất bí thư phải trù tính toàn cục, Tương huyện trưởng phải bận tâm đến công tác kinh tế của toàn bộ huyện, tôi thấy vẫn là do tôi cùng Tề bí thư đi đầu, các vị thường ủy khác làm tổ viên, thế nào?"
Tề Thắng Kiệt cau mày, Giản Ngọc Mai này cái gì cũng đều được, cũng là quá thích tranh quyền, lời vừa rồi của mình, căn bản là không phải vị trí mình nói, thế nhưng mụ ta lại không rõ ràng, lại có thể đem Tất bí thư dời đi ra ngoài, lẽ nào bà là kẻ ngu sao? Bí thư sáng sớm tung chuyện này, nói rõ là muốn làm công trình chiến tích.
Do dự một chút, Tề Thắng Kiệt nói tiếp: "Nếu muốn thành lập tiểu tổ, công tác cụ thể khẳng định phải có người phụ trách, tôi thấy chính phủ bên kia có thể có hai phó huyện trưởng tọa trấn, như vậy dễ dàng cho câu thông cùng các hương trấn."
Chủ nhiệm phòng làm việc huyện ủy Phùng Chí Huy cười nói: "Tôi đồng ý ý kiến của Tề bí thư."
Thấy người của Tất Vân Đào ông một lời tôi một câu đem huyện trưởng bài trừ ra ngoài tổ công tác, Tương Vạn Lý hận không thể vỗ bàn chửi má nó.
Hiện tại tình huống của cuộc họp thường uỷ là rõ ràng, mình bởi vì mới đến thời gian ngắn, căn bản không có biện pháp chống lại lão hồ ly Tất Vân Đào này.
Ánh mắt chuyển động, Tương Vạn Lý nghĩ tới một biện pháp, tới tình trạng hiện tại này, mình đã không có biện pháp vói tay vào tổ công tác, nếu không tranh thủ được, vậy thẳng thắn cho Tất Vân Đào chút phiền toái, gài cái đinh đi vào.
"Tôi thấy như vậy đi, nếu muốn thành lập tổ công tác, phải có người đi làm công tác cụ thể, hơn nữa chúng ta lần này mở rộng hình thức xã khu nông thôn mới của trấn Hạ Gia, phải có cán bộ có kinh nghiệm của phương diện này tới tham dự, tôi kiến nghị, có thể thích hợp điều chỉnh một chút thành viên đảng uỷ của trấn Hạ Gia, điều một nhóm cán bộ có khả năng tiến vào tổ công tác, như vậy cũng có thể khiến cho xã khu mới sớm mở rộng tại toàn bộ huyện."
Sắc mặt của đám cán bộ theo phe Tất Vân Đào nhất thời trở nên khó coi.
Ai không biết lúc ngoại trừ mấy người ủy viên đảng ủy phái bản địa của trấn Hạ Gia, ủy viên đảng ủy còn lại đại đa số đã dựa vào Bạch Đông Minh đại biểu của Tất Vân Đào bên này.
Tương Vạn Lý lúc này nói muốn điều chỉnh trấn Hạ Gia, Tư Mã Chiêu chi tâm người qua đường đều biết!
Bất quá đạo lý nói của người ta rất rõ ràng, đám người này đều chỉ có thể là lãnh đạo công tác, quá trình thực thi cụ thể khẳng định cần người có kinh nghiệm tới làm, mà thành viên đảng uỷ của trấn Hạ Gia đã có kinh nghiệm đối với xây dựng xã khu mới, không thể nghi ngờ là lựa chọn tốt nhất.
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người lâm vào im lặng, chỉ có khói thuốc lá vờn quanh phòng làm việc chứng minh đám người nắm giữ hơn trăm ngàn nhân khẩu của huyện Thuận An là lo nghĩ cỡ nào.
Tất Vân Đào cũng có chút chần chờ, cục diện của trấn Hạ Gia hiện tại là ông ta thật vất vả mới xong, mắt thấy chiến tích thật lớn sẽ tới tay, lúc này buông tha quả thật có chút luyến tiếc, thế nhưng xã khu nông thôn mới cái công trình này nếu như làm tốt, hy vọng thăng quan của mình sẽ lớn hơn nữa.
Ông thật ra còn có một biện pháp, cũng là điều động ủy viên đảng ủy phái bản địa của trấn Hạ Gia, ngoại trừ Mã Hướng Đông phụ trách khu vực khai thác mỏ, người khác như Hạ Quốc Thành và Hạ Quốc Lệ đều là có thể điều động, bất quá Tất Vân Đào nghĩ đến mình còn cần bí thư thị ủy Trình Chí Hoa ủng hộ, không dám có chủ ý với hai người kia.
Dù sao ai cũng biết, Hạ Quốc Thành hai người là "Thần giữ nhà" do lão bí thư Hạ Tụ Bảo lưu lại trấn Hạ Gia, quan hệ của Hạ Tụ Bảo cùng Trình Chí Hoa đương nhiên là không cần nói cũng biết, mình không đáng đi đắc tội người ta vào lúc này.
Hung hăng hút một hơi thuốc lá, Tất Vân Đào nói: "Ngày hôm nay trước như vậy đi, mọi người trở về thương lượng một chút, nhìn cụ thể nên làm cái gì, ngày mai tranh thủ đưa ra một ý kiến.
Về phần vấn đề của trấn Hạ Gia, tôi sẽ lo lắng."
Cuộc họp thường uỷ vừa kết thúc, Hạ Tụ Bảo vội vã vềphòng làm việc của mình, không nói hai lời đóng cửa lại, trực tiếp gọi điện thoại phòng làm việc của Lục Duệ.
Hiện tại điều kiện của trấn Hạ Gia có cải thiện rất lớn, ngoại trừ căn nhà chính phủ trấn vẫn cũ nát, địa phương khác đều có thể thấy tràng diện xây dựng khí thế ngất trời, hơn nữa ngay cả điều kiện làm việc của chính phủ trấn cũng chiếm được cải thiện rất lớn, tối thiểu trong phòng làm việc Lục Duệ trưởng trấn có điện thoại cố định.
Lục Duệ vừa bàn xong vấn đề thi công trường tiểu học của xã khu mới với Hạ Quốc Thành đang ở phòng làm việc nhìn văn kiện, nhận được điện thoại của Hạ Tụ Bảo liền có chút sững sờ.
"Lão bí thư, ngài có việc?" Lục Duệ nghe ra âm thanh của Hạ Tụ Bảo có chút lo lắng, trực tiếp hỏi.
Hạ Tụ Bảo cũng không nói thêm cái gì, đem chuyện trên cuộc họp thường ủy vừa rồi nói một lần, cuối cùng nói: "Lục Duệ à, cậu` phải cẩn thận, xem ra lần này Tương huyện trưởng và Tất bí thư muốn đem việc điều chỉnh thành viên của trấn Hạ Gia ra đấu."
Tâm tư của Lục Duệ lại không ở đây, hắn cau mày, một lát mới chần chờ hỏi: "Lão bí thư, ngài nói bí thư chuẩn bị mở rộng xây dựng xã khu nông thôn mới của trấn chúng ta tại toàn bộ huyện?"
Hạ Tụ Bảo sửng sốt, gật đầu nói: "Đúng vậy, sáng sớm ngày hôm nay Tất bí thư tỏ thái độ ngay trên cuộc họp thường ủy.
Đối với xã khu nông thôn mới các người làm vô cùng thoả mãn, tán thưởng lớn, đồng thời lúc này biểu thị muốn mở rộng cái hình thức này tại toàn bộ huyện."
Dừng một chút, Hạ Tụ Bảo trầm giọng nói: "Sao, có vấn đề gì sao?"
Lục Duệ suy nghĩ một chút, trầm ngâm một lát mới nói nói: "Lão bí thư, chuyện này ngài không nên tham dự vào."
Hạ Tụ Bảo có chút kỳ quái hỏi một câu: "Rốt cuộc xảy ra chuyện gì, cậu cứ nói."
Nở nụ cười khổ, Lục Duệ chậm rãi đáp: "Lão bí thư, không dối gạt ngài, huyện ủy làm cái tổ công tác này, tôi không xem trọng.
Ngài nghĩ lại xem, trong trấn chúng ta sở dĩ có thể làm được một xã khu mới như thế, thứ nhất là bởi vì xây dựng của khu vực khai thác mỏ, lấy được một khoản tiền bồi thường, hơn nữa quần chúng lại bỏ vốn một phần, lúc này mới xây được tiểu khu mới.
Trong huyện nếu như mở rộng trong toàn bộ huyện, tiền từ địa phương nào tới?"
Không đợi Hạ Tụ Bảo nói, Lục Duệ lại nói tiếp: "Cái gì gọi xã khu nông thôn mới, chính là muốn đem quần chúng tập trung lại, khiến cho sức sản xuất phát triển nhanh hơn.
Tốc độ phát triển trong trấn chúng ta ngài cũng thấy được, hiện tại rất nhiều sức lao động đều đi làm tại các công trường, có khu vực khai thác mỏ làm chổ dựa, mới có thành công của cái xã khu mới này.
Đổi ngược lại mà nói, nếu như không có khu vực khai thác mỏ, muốn xây dựng xã khu mới căn bản là người si nói mộng."
Hạ Tụ Bảo nhất thời không nói, ông cũng không phải kẻ ngu mới ra đời, rất nhanh hiểu được Tất Vân Đào có cái tính toán gì, công trình chiến tích, mặc kệ đối với huyện Thuận An có lợi hay không, dù sao Tất Vân Đào có thể thăng quan là được.
Hạ Tụ Bảo Lãgiào mà di kiên lúc đó liền nổi giận, trong điện thoại chửi ầm lên: "Thằng chó chết, tôi còn tưởng rằng người này muốn làm chút chuyện vì đồng hương, náo loạn nửa ngày là muốn khiến cho quan viên kế nhiệm chùi đít cho hắn! Không được, tôi phải đi tìm hắn!"
Lục Duệ liền nói: "Lão bí thư, ngài điên rồi! Loại chuyện này là ngài nên ra mặt sao?"
"Vậy làm sao bây giờ? Lẽ nào để tên họ Tất đó vì quan mũ của mình tiếp tục làm bừa?"
Thở dài một hơi, Lục Duệ có chút bất đắc dĩ lắc đầu.
Hắn cũng không có cách nào, mình đời trước đã thấy rất nhiều thấy rất rõ đối với loại chuyện này.
Ký ức sâu nhất chính là, một thị trấn của một người bạn, mỗi một lần đổi lãnh đạo huyện ủy, cái bùng binh ở trung tâm giao thông của thị trấn sẽ bị tu sửa một lần.
Không được bốn năm thời gian, sửa đủ ba lần.
Làm như Tất Vân Đào, đến lúc đó rất có khả năng cũng là sửa vài căn nhà cũ nát, làm sinh hoạt của dân chúng càng ngày càng khổ.
Đến lúc đó ông ta vỗ vỗ cái mông thăng chức, người kế nhiệm đối với công trình chiến tích của bí thư huyện uỷ tiền nhậm khẳng định sẽ không nhiệt tâm, tuy rằng sẽ không đề cập chuyện này, thế nhưng cũng tuyệt đối sẽ không để ý đến.
Cuối cùng không may vẫn là quần chúng cực cực khổ khổ suốt ngày.
Tuy rằng khuyên Hạ Tụ Bảo không cần lo cho chuyện này, thế nhưng vừa nghĩ đến nếu như thật sự dựa theo ý nghĩ của Tất Vân Đào mà làm, sẽ mang đến cái dạng nguy hại gì cho huyện Thuận An, Lục Duệ không nhịn được một trận tâm phiền ý loạn.
Buông điện thoại xong sắc mặt của hắn có chút âm trầm, đứng ở trước cửa sổ nhìn bầu trời bên ngoài, từng đợt phiền muộn.
Làm một người sống lại, ánh mắt của Lục Duệ nhất định nhìn xa hơn so với những người khác, hắn có thể chuẩn xác phán đoán ra tính đả kích hủy diệt của loại công trình chiến tích này mang đến đối với kinh tế của địa phương và đời sống của nhân dân, thế nhưng lại không có biện pháp ngăn cản.
Dù sao cũng là công trình mà huyện ủy và chính phủ huyện toàn lực phổ biến, mình bất quá là một cán bộ cấp khoa mà thôi, nếu dốc hết sức ngăn cản, căn bản là châu chấu đá xe, nói không chừng còn có thể bị xử phạt.
Huống chi, phạm thượng là tối kỵ của quan trường.
Mình đã làm chuyện như vậy một lần, nếu còn xuất hiện loại tình huống này, mặc dù là Âu Văn Hải cũng sẽ có chút không hài lòng.
"Ài, còn thật là có chút khó làm!" Lục Duệ yên lặng suy nghĩ.
Mãi cho đến tan tầm, Lục Duệ cũng không thể nghĩ ra một biện pháp, sau khi ăn xong cơm tối, một mình tản bộ trên con đường càng ngày càng rộng của trấn Hạ Gia, thỉnh thoảng có thôn dân nhận ra mình chào hỏi bắt chuyện, Lục Duệ đều là vẻ mặt mỉm cười đáp lại.
Khí trời tháng mười đã hơi có chút lạnh, trong bất tri bất giác, Lục Duệ phát giác mình dĩ nhiên đi tới trường tiểu học mới xây xong của trấn Hạ Gia.
Nói đến trường tiểu học này, Lục Duệ không nhịn được một trận tự hào.
Đi tới trấn Hạ Gia nửa năm hơn, chuyện Lục Duệ kiêu ngạo nhất cùng lắm cũng chỉ như thế này thôi.
Một tòa cao ốc tiêu tốn gần bốn trăm năm mươi ngàn, cao sáu tầng đứng sừng sững trên mặt đất rộng rãi, có thể cái trường tiểu học này là chổ xa hoa nhất của trấn Hạ Gia.
Cho dù là rất nhiều khách sạn đang xây mới cũng không đẹp như trường tiểu học trấn Hạ Gia.
Không chỉ như thế, trường tiểu học còn trang bị máy vi tính, phòng học ngữ âm, đồng thời còn có giáo viên tiếng Anh.
Có thể nói, Lục Duệ để lại cho trấn Hạ Gia một trường học gần như xa hoa.
Nhớ kỹ lúc đó lấy được số tiền này, ý của Bạch Đông Minh và Triệu Thành Đống là đem chính phủ trấn sửa chữa một chút, dù sao chính phủ đại biểu cho mặt mũi của địa phương, trấn Hạ Gia dùng căn nhà vài chục năm này quả thật có chút xấu xí.
Lục Duệ lúc đó vốn dĩ cũng không có suy nghĩ khác, lúc đó hắn đang bị Bạch Đông Minh và Trình Nghi liên thủ áp chế, có đôi khi trong cuộc họp đều không thể lên tiếng.
Thế nhưng không lâu sau hắn theo Phùng Chí xuống nông thôn đi tới một chỗ, Lục Duệ biết, lương tâm của mình không thể giữ im lặng...
Có đôi khi, lương tri luôn luôn khiến cho chúng ta làm ra lựa chọn không đồng dạng!.
Bình luận truyện