Sát Đấu Truyền Kỳ

Chương 72: Thượng phẩm "Thánh" khí ! Nữ vương mời gọi !



Cả 3 Linh Khởi, Linh Nhi và Diệp Tu bước đến nhận lấy vũ khí của riêng mình. 3 người nhìn ngắm vũ khí trên tay 1 lúc, cảm nhận chất lượng của nó rồi gần đầu hài lòng. Cứ tưởng Lãnh Mạc nói đùa rằng trong 3 ngày sẽ có được vũ khí, nhưng ai ngờ được là sự thật, cả chất lượng của 3 cái vũ khí này cũng cực kỳ tốt, thực lực thâm sâu khó lường. Nếu có thứ này trong tay thì có thể đối chiến với cường giả Đấu Tông cũng không thể thua.

‘Được rồi, 3 người hãy lắng nghe kỹ chuyện này….’

Trong lúc họ đang hoà vào niềm vui vì có được vũ khí cực tốt thì Lãnh Mạc lại vỗ tay nói khiến 3 người chú ý. Những lời này của cậu trông rất quan trọng nên phải lắng nghe thật thận trọng.

‘Vũ khí của Linh Nhi tỷ là Hàn Băng Thương, Linh Khởi tỷ là Thủy Long Đao và Diệp Tu là Thanh Phong Kiếm. 3 thứ này đều được đúc ra từ thượng phẩm linh thạch cộng với 1 bí pháp đặc biệt nên thực lực của 3 thứ này là Đấu Thánh……’

Những từ này từ từ lọt vào tai của 3 người, khi đến 2 chữ Đấu Thánh khiến cả 3 liền chấn kinh, thần sắc như vô hồn. Vũ khí cấp bậc Đấu Thánh còn biết đến là thượng phẩm “Thánh” khí trong truyền thuyết nếu không tính đến Thần Khí trong thần thoại. Toàn bộ lịch sử của Thiên Nguyên Lục Địa người có thể cho ra được vũ khí Đấu Thánh chỉ có thể đếm trên 1 bàn tay, những người này được gọi là “Rèn Thánh Giả”. Sự tồn tại của họ đến cả Hắc Kim cấp bậc cũng phải nhường đến 3 phần, nên địa vị của họ cực kỳ cao, chỉ cần 1 ngỏ lời của họ đến Đấu Đế cũng phải làm theo.

Nếu là Đấu Hoàng cường giả có vũ khí Đấu Thánh lập tức có thể khiến Đấu Thánh cường giả phải e dè đối chiến hoặc thoái lui, gặp Đấu Đế thì có thể chạy thoát. Nếu đề cao thực lực lên bằng cấp thì có thể đánh ngang sức với Đấu Đế mà không gặp trở ngại gì, gặp Hoàng Kim cấp bậc thì có thể rút lui mặc dù có thương tổn. Nếu không nói đến Thần Khí thì chỉ thế thôi đã khiến vũ khí Đấu Thánh trở thành truyền thuyết thượng phẩm “Thánh” khí, còn vũ khí Đấu Đế thì được coi là “không tồn tại” do chính cái ngưỡng sức mạnh bị ngăn cản bởi 1 bức tường mà cả chính bản thân “Rèn Thánh Giả” cũng phải ngậm ngùi phẫn nộ.

Đã từng có 1 “Rèn Thánh Giả” thực lực Đấu Đế muốn phá vỡ được bức tường này để “Thánh” chuyển thành “Đế”, tạo ra thượng phẩm “Đế” khí, đã sử dụng đến 3 loại dị hỏa, thiêu đốt cả 1 nửa linh hồn của mình để phá vỡ bức tường đó. Việc này truyền ra khắp đại lục, khiến toàn bộ cường giả đều phấn khích, nguyện tích góp những linh thạch cao cấp nhất mà mình có để có thể rèn ra thượng phẩm "Đế" khí kia. Rốt cục, vị đó chỉ chọn ra 9 viên trong cả trăm vạn linh thạch để mà rèn thành. Ở bước cuối cùng tưởng chừng như thành công, ai ngờ liền bị phản phệ lại khiến cho 1 nửa linh hồn còn lại của y bị ảnh hưởng nặng nề, tu vi cả đời bị tổn thương gần như là phế đi. Cuối cùng, thượng phẩm “Đế” khí mà toàn bộ cường giả trên đại lục đều trông ngóng đã không ra đời, mà vị “Rèn Thánh Giả” kia sau việc này vài ngày liền đoạn khí, cả đại lục đều buồn tiếc thay cho 1 “Rèn Thánh Giả” đã từng tung hoành 1 thời.

Quay lại hiện tại, 3 người kia vẫn đang đứng như người vô hồn khiến cho Lãnh Mạc không nói được những từ tiếp theo, phải cười khổ 1 cái. Đành vỗ tay để hoàn tỉnh cả 3 lại.

‘Khụ, mặc dù đệ biết cả 3 người đều rất bất ngờ và có nhiều câu hỏi trước thực lực vũ khí ở trên tay mình. Nhưng hãy nhớ 1 điều, nếu không phải là trận chiến sinh tử thì không được lấy ra sử dụng, mà nếu sử dụng thì phải “diệt cỏ tận gốc” để không lan truyền tin tức về thứ này được chứ? Xong rồi, mọi người cứ hỏi gì cứ nói’

Lãnh Mạc nghiêm trọng nói cho Linh Khởi, Linh Nhi và Diệp Tu biết được sự nghiêm trọng của thượng phẩm “Thánh” khí này. Cả 3 liền hiểu ra chuyện, nuốt 1 ngụm nước bọt rồi đồng ý.

‘Lãnh Mạc, đây chính là thượng phẩm “Thánh” khí trong truyền thuyết…..chúng ta có thể nhận được sao?’

‘Diệp Tu, ngài đừng lo lắng quá, đây chính là ngài yêu cầu tôi rèn nhưng không nói thực lực của nó là giai nào nên tôi lỡ quá tay rèn ra 1 cái thượng phẩm “Thánh” khí. Đây coi như cống hiến cho tông môn đi, 2 tỷ nữa ’

Vốn dĩ Diệp Tu cũng có kiến thức về thượng phẩm “Thánh” khí nên không chắc rằng bản thân có thể nhận hay không. Trước câu hỏi của ông, Lãnh Mạc đã thuyết phục, coi như rằng thứ này chính là cống hiến cho tông môn nhưng có khi nào mà cống hiến cho 1 tông môn bằng thứ này không? Những lời thuyết phục này 1 phần cũng đã trả lời cho Linh Nhi và Linh Khởi nên 2 người không cần hỏi thêm điều gì nữa. 3 người cười trừ, thu lại vũ khí vào nạp giới.

Giải quyết xong chuyện này, Lãnh Mạc liền nghĩ đến Vẫn Lạc Tâm Viêm, nhưng muốn thôn phệ nó hiện giờ là quá sớm vì cần phải luyện ra lục phẩm đan dược Địa Linh Đan, đan dược phục dụng cho việc thôn phệ Vẫn Lạc Tâm Viêm. Coi như đem chuyện dị hỏa kia bỏ qua 1 bên, việc tiếp theo chính là dò xét thực lực của song thương mà cậu rèn ra. Lôi Kiếp đánh xuống song thương rất khác lạ so với 3 cái vũ khí kia làm trí tò mò của cậu trỗi dậy, liền muốn đem nó ra nghiên cứu. Vì vậy cậu trò chuyện vài câu nữa với Linh Khởi rồi chắp tay rời đi.

‘Lão tổ Bích Ngân tông, hiện giờ chính là thời điểm mà Bích Ngân tông chúng ta huy hoàng nhất. Trên trời mong người có thể biết được chuyện này’

Khi hình bóng của Lãnh Mạc biến mất, Linh Khởi vừa buồn vừa vui ngẩn mặt lên trời lẩm bẩm điều gì đó trông rất ảm đạm.

Về đến biệt viện, Lãnh Mạc lập tức đi ngâm mình vào bồn nước ấm áp có thảo dược. Khi vừa đặt người xuống cậu liền rên rỉ 1 tiếng thống khoái, những mệt mỏi bao ngày nay đã tan biến theo mặt nước này. A Ngân đột ngột xuất hiện, liền cởi bỏ hết y phục trên người rồi vào ngâm mình cùng với Lãnh Mạc. Thân thể nóng bỏng của A Ngân đập vào mắt cậu, chỉ khiến cậu đỏ mặt lên 1 chút vì 2 năm nay cô thường xuyên tắm cùng Lãnh Mạc như thế này nên cũng bắt đầu quen dần. Không còn sức để nói gì cả, Nguyệt My cũng xuất hiện cởi bỏ y phục cùng ngâm mình với cậu. Dù là linh hồn thể, nhưng cô vẫn có thể cảm nhận được hơi ấm từ nước trong bồn tắm này.

‘Thoải mái thật, sau 3 ngày mệt mỏi được ngâm trong nước ấm là tuyệt nhất’

‘Hắc, ta không ngờ 1 người kiên trì như con lại có thể nói câu này. Mà kệ đi, tận hưởng giây phút này là thoải mái nhất’

‘Đúng vậy a lão đại’

Khi vừa dứt câu, 3 người không nói thêm gì nhiều mà thoải mái tận hưởng bồn nước ấm có dược thảo này. Những điều thoải mái nhất đều thể hiện trên gương mặt. Đột nhiên Lãnh Mạc cảm thấy có ai đó muốn kết nối đến hải não của cậu như để sử dụng đấu khí truyền âm. Cảm thấy luồng đấu khí này có chút quen thuộc, nhất thời không nhớ được là ai cậu đành nhìn qua Nguyệt My thấy cô gật đầu 1 cái, cậu liền liên kết với nó để tìm xem chủ nhân của luồng đấu khí này là ai.

‘Cuối cùng cũng liên kết được, tiểu tử còn nhớ ta không?’

Giọng nói đầy băng giá lẫn ma mị này lọt vào tai cậu khiến cậu run sợ 1 cái. Cái giọng này không ai khác chính là nữ vương xà tộc Mỹ Đỗ Toa, chính là người đã viếng mộ Lãnh Minh và Tử Linh, cũng là người đã đưa lệnh bài của y cho cậu.

‘Khụ, làm sao mà tôi quên được nữ vương. Không biết nữ vương có chuyện gì mà lại sử dụng đấu khí truyền âm với tôi?’

‘Hắc hắc, vẫn biết cách nói chuyện với bổn vương. Hôm nay ta liên lạc với ngươi là muốn ngươi hơn 1 năm sau, nếu thấy lệnh bài mà ta đưa ngươi phát sáng, hãy cầm theo nó đến Xà nhân đế quốc, ta có việc cần nhờ ngươi’

Lãnh Mạc phãi khách khí mà nói chuyện với y, vì không muốn đắc tội. Vị Mỹ Đỗ Toa này đưa ra 1 lời mời sau hơn 1 năm nữa đến đế quốc của y. Tuy không biết y muốn nhờ việc gì nhưng cậu không thể từ chối Mỹ Đỗ Toa.

‘Tôi hiểu rồi, nữ vương cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ làm theo lời người!’

‘Hảo hảo, có lời này của ngươi ta cũng yên tâm. Không làm phiền ngươi nữa, sau này gặp lại’

Cậu đành đồng ý vì không muốn có bất cứ chuyện không hay nào giữa cậu và Mỹ Đỗ Toa, vì trước đây y có từng nói rằng cha mẹ cậu có từng giúp y nên cậu đành đồng ý để sau này còn có chỗ để nhờ vả. Y vừa dứt câu liền liên kết biến mất khiến Lãnh Mạc khá bất ngờ khi liên kết có thể cắt đứt nhanh như thế.

Sau này sẽ là 1 cuộc hành trình khác đối với cậu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện