Siêu Cấp Gen Thần

Chương 281: Tiết tấu hỗn loạn



Editor: Nguyetmai

Keng!

Tay trái Hàn Sâm triệu hồi Ngân Huyết Tam Nhận Xoa, gắng gượng ngăn chặn cốt đao sắp sửa đâm vào ấn đường mình, quăng nó bay ra ngoài.

Nhưng ở giây tiếp theo, dưới tình huống bộ xương người kia đang đưa lưng về phía hắn, một cánh tay khác của nó lại kỳ dị vặn vẹo, xoay ngược lại đâm một đao vừa nhanh vừa độc tới, khiến Hàn Sâm đột nhiên không kịp chuẩn bị, kiếm Thánh Chiến Thiên Sứ hoàn toàn không kịp thu hồi, Ngân Huyết Tam Nhận Xoa trong một tay khác chưa phục hồi sức mạnh xong, lại càng không thể ngăn nổi một đao này.

Ầm!

Gia Tốc Siêu Hạt mở rộng chuyển động cơ thể, hai chân bùng nổ sức mạnh khủng bố, bước một bước tạo thành khoảng trống, dưới tình hình nguy hiểm khôn cùng tránh thoát khỏi một đao này của bộ xương người.

Nhưng áo giáp U Linh Tinh Nghĩ vẫn bị mũi cốt đao kia xẹt qua, lập tức để lại một vết ngấn, cốt đao không ngờ lại sắc bén đến vậy.

Một cốt đao khác trong tay bộ xương người lại đâm tới từ một góc độ không thể tưởng tượng nổi, từng đao từng đao liên tục không dứt.

Hàn Sâm cũng là người chuyên dùng vũ khí tầm ngắn, nhưng chưa từng thấy ai có thể sử dụng loại vũ khí dao găm một cách kỳ dị, tàn nhẫn mà lại đẹp đẽ như vậy.

Không thể lường trước được, vì mọi cử động của bộ xương đều dường như bị đặt sai chỗ, hoàn toàn không biết động tác tiếp theo của nó sẽ như thế nào, điều đó khiến Hàn Sâm cực kỳ khó chịu.

Loại cảm giác này giống như một người cực kỳ am hiểu âm luật và tiết tấu, nghe thấy một ca khúc nhịp điệu vô cùng lộn xộn vậy. Bản thân loại cảm giác ấy cũng đã khiến người ta bực dọc trong lòng rồi.

Chưa kể thao tác của bộ xương người nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi, giống như giòi trong xương, chặt chẽ bám sát đâm Hàn Sâm một đao lại một đao, quả thực khiến lòng người mất hết hy vọng.

Đánh cận chiến như vậy, kiếm Thánh Chiến Thiên Sứ hoàn toàn không phát huy được sức mạnh vốn có, ngược lại trở thành gánh nặng, Hàn Sâm muốn để kiếm xuống cũng không có thời gian và cơ hội, đao của bộ xương người kia thực sự quá nhanh, quá tàn nhẫn, quá bám sát.

Thân pháp như ma quỷ, đao pháp vô cùng kỳ lạ, chỉ trong chốc lát đã khiến Hàn Sâm phải chịu nhiều đau khổ, trên lồng ngực bị cốt đao rạch ra một vết thương dữ tợn.

Nếu không phải có áo giáp thần huyết ngăn lại, một đao này đã khiến hắn bị mổ bụng bể ngực rồi.

Lỗ chân lông của Hàn Sâm dựng hết cả lên, trực tiếp gọi Meow-kun ra. Meow-kun hoá thành một con hổ lớn màu đen, bổ nhào thẳng về phía bộ xương màu trắng ngọc.

Bộ xương màu trắng ngọc lại trượt đi như trên mặt băng, cơ thể quỷ dị lướt ngang hai mét, gắng gượng tránh né đòn tấn công của Meow-kun, đồng thời trở tay chém một đao, cốt đao đâm về phía cổ Meow-kun.

Meow-kun quay đầu cắn một cái, cơ thể bộ xương người kia lắc lư, cốt đao trong tay thu về, đồng thời né tránh đòn công kích của Meow-kun. Dưới tình huống cơ thể đang đưa lưng về phía Meow-kun, một cánh tay khác của nó lại kỳ dị xoay ngược lại tấn công, cốt đao đâm về phía bụng Meow-kun.

Hàn Sâm nắm lấy cơ hội, bổ một kiếm về phía bộ xương người, đồng thời chém Ngân Huyết Tam Nhận Xoa ở trong một tay khác ra, ngăn lại cốt đao bộ xương người chuẩn bị đâm về phía Meow-kun.

Một người một mèo chiến đấu vô cùng ác liệt với bộ xương người, nhưng nó lại chẳng chút hoảng hốt, cơ thể tựa ma quỷ, đao như âm hồn, lấy một chọi hai vẫn tay nghề điêu luyện, động tác tuyệt đẹp xuyên qua giữa một người một mèo, mỗi lần đều phát ra công kích kỳ dị, mang đến cho Hàn Sâm và Meow-kun uy hiếp rất lớn.

Hàn Sâm rất nhanh đã phát hiện ra bọn hắn lấy hai đánh một hoàn toàn không chiếm được ưu thế, ngược lại bộ xương người kia lợi dụng thân pháp kỳ lạ, khiến một người một mèo trở nên có chút bó chân bó tay, không phát huy được sức mạnh kết hợp vốn có.

"Dị sinh vật giống như bộ xương người này đúng là tà môn." Hàn Sâm thầm mắng một tiếng, nhân lúc Meow-kun tấn công bộ xương thì xoay người bỏ chạy. Trên người hắn và Meow-kun đều bị thương, mà bộ xương người kia lại chẳng mất một cọng lông nào, nếu tiếp tục đánh, sợ rằng bên chịu thiệt cũng là bọn hắn, cứ rút lui trước đã rồi lại nghĩ cách.

Cũng may Meow-kun quấn lấy bộ xương người, giúp Hàn Sâm có thể thuận lợi thoát khỏi đó, đợi Hàn Sân chạy xa rồi, trông thấy Meow-kun đã sắp không chống đỡ được nữa, bèn trực tiếp gọi nó trở về.

Bộ xương màu trắng ngọc cũng không chịu buông tha Hàn Sâm, rất nhanh đã chạy vội tới. Hàn Sâm nào còn dám chần chừ, nhanh chóng chạy về phía con đường đá dẫn vào ổ dị sinh vật.

Bộ xương màu trắng ngọc cũng không ngừng theo sát, tốc độ còn nhanh hơn Hàn Sâm. Hàn Sâm dựa vào sự giúp đỡ của Meow-kun, đánh đánh lui lui, cuối cùng lùi về lối vào kia, rồi trực tiếp chui vào.

Bộ xương màu trắng ngọc vẫn không chịu buông tha, cũng chui vào theo hắn.

"Đi chết đi."

Hành động này của bộ xương màu trắng ngọc cũng đúng với ý muốn của Hàn Sâm. Thân pháp của nó linh hoạt tựa ma quỷ, nhưng trong lối đi chật hẹp này, nó hoàn toàn không có chút không gian nào để tránh né. Hàn Sâm trực tiếp rút thương xoắn ốc trong bọc vải ra, đâm một nhát về phía bộ xương người.

Ở chỗ chật hẹp này, đao ngắn của bộ xương màu trắng ngọc hoàn toàn không với tới Hàn Sâm, lại không có chỗ nào để né tránh, nó chỉ có thể dùng song đao đan chéo ở trước ngực, chặn lại một thương này của Hàn Sâm.

Nhưng trên thương của Hàn Sâm lại có sức mạnh xoắn ốc mạnh mẽ, một đòn chống đỡ này của bộ xương người cũng chẳng thể khiến nó văng ra. Cây thương tựa như Độc Long đâm vào người bộ xương.

Hàn Sâm vốn cho rằng một thương này có lẽ có thể thành công, ai ngờ bộ xương người lại bay ngược trở lại, trượt về phía sau tựa như ma quỷ, tốc độ còn nhanh hơn chuyển động của Gia Tốc Siêu Hạt, gắng gượng né tránh một thương này của hắn.

Trí tuệ của bộ xương người rất cao, biết ở trong lối đi chật hẹp kia mình không phải là đối thủ của Hàn Sâm, dĩ nhiên cũng sẽ không theo vào đó nữa, mà chỉ canh giữ ở bên ngoài.

Hàn Sâm không biết làm sao, chỉ có thể tạm thời rút khỏi sào huyệt của dị sinh vật, trước hết nhất định phải nghĩ ra cách, sau đó mới có thể giết chết bộ xương màu trắng ngọc kia, nếu không đừng mơ tưởng tới việc đến được chỗ có trứng của dị sinh vật.

"Đúng là xui xẻo, nơi này thế mà lại có một con sinh vật thần huyết lợi hại như vậy." Trong lòng Hàn Sâm hơi sầu não.

Hắn lặng lẽ trốn khỏi sào huyệt của dị sinh vật, lúc rời đi còn nhân tiện săn một con Quỷ Nhãn Bi cấp nguyên thuỷ mang về làm thức ăn.

Bây giờ đã biết khu vực chỗ ở của Quỷ Nhãn Bi chính là cửa vào sào huyệt của dị sinh vật, Hàn Sâm còn muốn giữ con Quỷ Nhãn Bi thần huyết và đám Quỷ Nhãn Bi biến dị kia lại để trông cửa, không cho bọn Hứa Như Yên vào, nên đương nhiên không thể giết lung tung nữa.

Hàn Sâm tìm một nơi an toàn ở trong núi, nhặt ít cành cây về nướng thịt Quỷ Nhãn Bi. Thứ này không khác gấu cho lắm, phần bàn tay cực kỳ béo khoẻ.

Nhưng Hàn Sâm cũng chẳng có tâm trạng cẩn thận thưởng thức, hắn chỉ lấp đầy bụng qua loa, còn trong đầu lại tràn đầy suy nghĩ về đao pháp và thân pháp của bộ xương màu trắng ngọc kia.

Đao pháp kia vô cùng kỳ quái, lúc ra tay hoàn toàn không có bất kỳ dấu hiệu nào, gần giống như thuật ám sát.

Chẳng qua Hàn Sâm có thể nhìn ra, đao pháp của bộ xương người vẫn có chỗ khác biệt với thuật ám sát, đó là kỹ thuật thuần tuý, chứ không phải là lợi dụng góc chết trong tâm lý.

Chỉ sử dụng kỹ xảo để tạo ra tiết tấu lộn xộn, khiến người ta không thể phán đoán được hành động của nó, lại thêm cơ thể bộ xương cũng khác hẳn với người thường, có thể làm ra rất nhiều động tác lạ lùng, cho nên mới có khả năng đạt được hiệu quả như vậy.

"Nếu muốn giết chết nó thì nhất định phải nắm được tiết tấu kỳ lạ kia, không thì chỉ có nước bị đánh, căn bản không thể giết nó được." Hàn Sâm cẩn thận nhớ lại từng chi tiết nhỏ trong trận đấu với bộ xương đó, suy ngẫm cặn kẽ về mỗi một động tác của nó, muốn từ đó tìm ra một chút quy luật.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện