Siêu Cấp Thần Long
Chương 8: Kẻ nào dám đụng tới nhi tử của ta
- Oái.
Sáng ngày hôm sau, đến khi mặt trời đã qua quá đầu thì hắn mới giật mình thức dậy. Bất chợt hắn cảm nhận được trên người mình có thêm mấy thứ mềm mềm thì hắn mới giật mình ngoái đầu nhìn sang. Và bên cạnh hắn không phải ai khác chính là Mị Hồ Vương sinh đẹp yêu mị đang ở bên, nhưng giờ này nàng đâu còn là một Yêu Vương cao ngạo nữa chứ.
Lúc này nàng giống như một tiểu cô nương tựa vào trong ngực nam nhân mình yên bình ngủ say, trên mặt còn vương chút ửng hồng cùng nét cười khiến nàng trở nên vô cùng xinh đẹp. Nhìn lại mỹ nhân trong ngực lại nhớ chuyện tối qua hắn bất chợt nở nụ cười, kiếp trước hắn chưa biết đến cảm giác cầm tay nữ nhân là như thế nào nữa. Nhưng kiếp này không những được nắm tay mà hắn còn đem người ta ăn sạch sẽ rồi, tuy nàng không phải là người nhưng thân xác này của hắn cũng đâu có phải là người đâu. Mà cả hai người đều là Yêu thú cả thôi, nên cũng xem như là hai người là đồng loại với nhau nên hắn cũng không quá quan tâm đến việc nàng là cái gì.
Việc hiện tại khiến hắn đau đầu chính là nếu nàng tỉnh lại không biết sẽ xảy ra chuyện gì đây. Nếu nàng bình thản chấp nhận thì đỡ, còn nếu nàng không nói lý trực tiếp lao vào chém hắn thì hắn thực sự không chắt là cái thân phận kia của mình có thể uy hiếp được nàng hay không. Nếu lỡ nàng thực sự nổi điên lên thì với tu vi Luyện Khí tầng mười của hắn sao có thể chống đỡ đây, ây da sao số ta khổ vậy nè trời.
Nhưng mà người ta thường nói lo đâu trúng đó, hắn vừa mới lo nghĩ khi nàng tỉnh lại hắn phải làm sao thì ngay lúc này giai nhân trong ngực khẽ chau mày một cái, thân hình mềm mại khẽ cử động hiển nhiên nàng đã tỉnh lại.
Hắn cảm nhận được giai nhân đã tỉnh thì cuối đầu xuống nhìn, mà cũng đúng lúc đó bốn mắt chạm nhau. Hắn thì không biết nói gì luôn rồi, còn nàng thì nét mặt liên tục thay đổi, có mờ mịt, có hoài nghi nhưng sau đó lại là tức giận. Nhất là hiện tại bản thân nàng lại còn đang trần trụi cùng một tên tiểu tử Luyện Khí cùng chung một chỗ.
Mà hết thảy mọi chuyện chung quy đều do cái con Hắc Huyết Xà đáng chết kia, nếu không phải do nó phun độc thì cũng không thành ra cớ sự này. Hiện giờ con Hắc Huyết Đại Xà đã tạch rồi nên nàng cũng không có chỗ để trách mà đem toàn bộ đổ lên đầu cái tên kia. Phút chốc vẻ mặt nàng lạnh xuống, trong mắt bắt đầu có sát khí.
- Ta...
Hắn nhìn thấy sát khí trong mắt nàng thì kinh hãi muốn lên tiếng giải thích nhưng lời vừa ra đã nuốt hết lại vì bị nàng lạnh lẽo liếc một cái. Sau đó nàng lạnh nhạt đứng dậy, dùng bốn chiếc đuôi bao bọc lấy thân hình, ngay sau đó bên trong vang lên những tiếng xột xoạt dù kẻ ngu cũng biết nàng đang thay quần áo.
Mà hắn một bên cũng chỉ biết âm thầm tìm quần áo mặc vào, nhưng trong lòng thì không ngừng rầu rỉ. Biểu hiện kia rõ ràng nàng đã động nộ rồi, nhưng hắn cũng rất ủy khuất a, nếu không phải nàng cố ý quyến rủ hắn thì hắn làm sao có thể bị độc kích thích cơ chứ, hơn nữa hắn cũng vì giải độc mà nàng cũng được giải độc rõ ràng cả hai đều được lợi mà.
Mà nàng bên kia cũng rối như tơ vò, tuy thường ngày nàng vô cùng Mị hoặc mà người ta cũng thường nói Hồ Ly là loài dam dang trời sinh nhưng nàng cũng rõ ràng nhất đó chỉ đối với dã Hồ hoặc Hồ Tộc Huyết Mạch thấp kém thôi, còn với Cửu Vĩ Thiên Hồ thì một khi thân thể thuần Âm bị phát thì có thể mang lại tốc độ tu luyện cực nhanh. Mà đối với nam nhân đã phá thân mình thì có hai lực chọn.
Một là giết hắn sau đó giống như Hồ Ly khác dùng cách hút lấy Dương khí của nam nhân mà tu luyện. Còn hai là cùng nam nhân kia vĩnh viễn bên nhau, sử dụng bí pháp song tu trong huyết mạch truyền thừa của bản thân cùng với người kia tu luyện không ngừng giúp cả hai tăng lên tu vi. Cả hai cách đều có thể tăng tu vi nhanh như nhau, duy chỉ có một nhược điểm là khi một Hồ Tộc bị phá thân thì nhu cầu cũng sẽ tăng lên tất nhiều. Nếu mà chọn cách thứ hai thì chỉ có hai tộc chính Là Long Tộc và Bạch Hổ Tộc là có thể thõa mãn cũng như cùng Hồ Tộc song tu.
Nếu bắt nàng cùng với một tên nam nhân chỉ mới gặp một lần mà ngày đêm ở cùng nhau thì thực sự nàng không thể nào làm được, bởi vì nàng từng ước mơ được cùng nam nhân mình yêu thương tận hưởng cuộc sống thoải mái.
Mà nếu nàng giết hắn cũng được đó nhưng không lẽ nàng lại phải làm cái chuyện kia sao? Đừng xem nàng là Mị Hồ Vương nổi tiếng Mị hoặc nhưng hiện giờ nàng mới phá thân thì cũng đủ hiểu nàng quan tâm đến lần đầu của mình như thế nào rồi.
Cuối cùng nàng giống như đã có được một quyết định gì đó, hít sâu một hơi, đem hai nắm tay xiếc chặt lại sau đó mở ra bốn cái đuôi lớn của mình. Lúc này nàng trước ánh mặt trời chói chang giống như một bạch y tiên tử đứng giữa phàm trần, nhưng khuôn mặt lại tràng ngập một vẻ thành thục Mị hoặc đúng chuẩn yêu tinh. Mặc dù lúc này trên mặt nàng đang phủ kín sát khí nhưng lại không khiến cho vẻ đẹp của nàng giảm đi mà lại khiến cho người ta sinh ra một loại cảm giác dù cho có được chết trong tay nàng thì cũng thỏa mãn như thể "chết dưới hoa mẫu đơn làm quỷ cũng phong lưu" (hay còn gọi là dại gái đó).
Hắn cũng xém bị lung lay nhưng mà khát vọng sống sót trong hắn đã bùn cháy bởi vì trong hắn thứ hắn quan tâm nhất cũng không phải là cái gì vô địch thiên hạ hay là chìm trong biển mỹ nhân dù là sau khi được nếm qua mật ngọt thì hắn thực sự muốn ăn nhiều hơn.
Mà trong hắn chỉ có một tình yêu mãnh liệt đối với cuộc sống, vì một lần xém ngỏm củ tỏi nên giờ thứ hắn quan trọng nhất chính là cái mạng nhỏ của mình mà thôi. Chỉ cần còn mạng thì mới làm được nhiều điều thú vị chứ, còn mỹ nữ thì được hắn đặc thứ hai nên lúc này không có chuyện hắn muốn chết dưới tay nàng đâu.
Mà nàng cũng có chút kinh ngạc, bởi vì lúc nãy nàng đã thả ra chút Mị lực của bản thân. Loại Mị Thuật này cho dù là kẻ có tu vi cao hơn mình nhưng nếu tâm chí không kiên định thì cũng sẽ bị nàng mê hoặc như thường, chỉ cần một thoáng thì sẽ quỳ gối dưới chân nàng. Đây là một thiên phú tuyệt đỉnh của Thiên Hồ mà sau khi phá thân mới có được, nhưng hắn lại không hề bị mê hoặc, tuy ban đầu hắn có chút dấu hiệu nhưng rất nhanh đã khôi phục khiến nàng thầm nghĩ có khi nào Mị Thuật mấy linh không.
Nhưng có mất hay không cũng chả quan trọng bởi vì nàng cố ý thả ra Mị Thuật chỉ muốn hắn chết một cách thoải mái hơn thôi (chết vì gái..) nhưng nếu hắn đã không muốn thì nàng cũng không phải tốn công nữa.
Lúc này ống tay nàng khẽ phất lên một phong nhận từ trong tay nàng bay ra, tuy chỉ là một chiêu tiện tay thôi nhưng nàng chắc rằng một tên Luyện Khí cảnh không thể nào chống lại được nàng chỉ lạnh nhạt nhìn qua chỗ hắn, nhưng không hiểu sau trong lòng cũng có chút mất mát. Có lẽ là do hắn đã lấy đi sự trong sạch của nàng, mà nữ nhân đối với người đã lấy đi lần đầu tiên của mình thì luôn đặt biệt để ý, nhưng cũng có thể không thuần túy là như vậy...
Nhưng mà hình ảnh hắn bị phong nhận chém thành trăm mảnh cũng không có xảy ra. Mà thay vào đó là khi phong nhận của nàng chỉ còn cách hắn chừng hai tấc thì bỗng dưng cả người hắn bộc phát bạch quang mãnh liệt đem hắn bao lấy.
Còn chuyện cụ thể là vào sát na khi đạo phong nhận kia chỉ còn cách hắn một chút thì trên ngực hắn bỗng nhiên một cái vảy rồng này trắng bay ra tạo thành một cái quang thuẫn bao lấy hắn sau đó đem đạo phong nhận kia đánh tan.
- Kẻ nào dám đụng tới nhi tử của Phong Bất Dịch ta.
Ngay khi phong nhận bị đánh tan thì một tiếng rống lớn vang lên. Ngay sau lưng hắn không biết từ lúc nào đã xuất hiện hư ảnh một nam tử trung niên cả người mặc một bộ bạch bào. Mà người này đối với thân thể này cũng không hề xa lạ mà chính là phụ thân của Phong Thiên Long, Phong Bất Dịch tộc trưởng Phong Long nhất mạch.
Mà nàng hồ ly bên kia cũng triệt để chấn động, bởi vì Phong Bất Dịch này nàng cũng từng may mắn được nhìn thấy. Do cái Nguyên Thú Sơn Mạch này thuộc về Long Tộc quản lý, mà trực tiếp là Phong Long Tộc nên vị tộc trưởng kia nàng cũng biết rõ.
Mà cái tên vừa gây họa cho nàng hình như lại là con trai của Vị Tộc trưởng kia. Cũng có nghĩa là Thiếu chủ của Phong Long Tộc cái này....
Sáng ngày hôm sau, đến khi mặt trời đã qua quá đầu thì hắn mới giật mình thức dậy. Bất chợt hắn cảm nhận được trên người mình có thêm mấy thứ mềm mềm thì hắn mới giật mình ngoái đầu nhìn sang. Và bên cạnh hắn không phải ai khác chính là Mị Hồ Vương sinh đẹp yêu mị đang ở bên, nhưng giờ này nàng đâu còn là một Yêu Vương cao ngạo nữa chứ.
Lúc này nàng giống như một tiểu cô nương tựa vào trong ngực nam nhân mình yên bình ngủ say, trên mặt còn vương chút ửng hồng cùng nét cười khiến nàng trở nên vô cùng xinh đẹp. Nhìn lại mỹ nhân trong ngực lại nhớ chuyện tối qua hắn bất chợt nở nụ cười, kiếp trước hắn chưa biết đến cảm giác cầm tay nữ nhân là như thế nào nữa. Nhưng kiếp này không những được nắm tay mà hắn còn đem người ta ăn sạch sẽ rồi, tuy nàng không phải là người nhưng thân xác này của hắn cũng đâu có phải là người đâu. Mà cả hai người đều là Yêu thú cả thôi, nên cũng xem như là hai người là đồng loại với nhau nên hắn cũng không quá quan tâm đến việc nàng là cái gì.
Việc hiện tại khiến hắn đau đầu chính là nếu nàng tỉnh lại không biết sẽ xảy ra chuyện gì đây. Nếu nàng bình thản chấp nhận thì đỡ, còn nếu nàng không nói lý trực tiếp lao vào chém hắn thì hắn thực sự không chắt là cái thân phận kia của mình có thể uy hiếp được nàng hay không. Nếu lỡ nàng thực sự nổi điên lên thì với tu vi Luyện Khí tầng mười của hắn sao có thể chống đỡ đây, ây da sao số ta khổ vậy nè trời.
Nhưng mà người ta thường nói lo đâu trúng đó, hắn vừa mới lo nghĩ khi nàng tỉnh lại hắn phải làm sao thì ngay lúc này giai nhân trong ngực khẽ chau mày một cái, thân hình mềm mại khẽ cử động hiển nhiên nàng đã tỉnh lại.
Hắn cảm nhận được giai nhân đã tỉnh thì cuối đầu xuống nhìn, mà cũng đúng lúc đó bốn mắt chạm nhau. Hắn thì không biết nói gì luôn rồi, còn nàng thì nét mặt liên tục thay đổi, có mờ mịt, có hoài nghi nhưng sau đó lại là tức giận. Nhất là hiện tại bản thân nàng lại còn đang trần trụi cùng một tên tiểu tử Luyện Khí cùng chung một chỗ.
Mà hết thảy mọi chuyện chung quy đều do cái con Hắc Huyết Xà đáng chết kia, nếu không phải do nó phun độc thì cũng không thành ra cớ sự này. Hiện giờ con Hắc Huyết Đại Xà đã tạch rồi nên nàng cũng không có chỗ để trách mà đem toàn bộ đổ lên đầu cái tên kia. Phút chốc vẻ mặt nàng lạnh xuống, trong mắt bắt đầu có sát khí.
- Ta...
Hắn nhìn thấy sát khí trong mắt nàng thì kinh hãi muốn lên tiếng giải thích nhưng lời vừa ra đã nuốt hết lại vì bị nàng lạnh lẽo liếc một cái. Sau đó nàng lạnh nhạt đứng dậy, dùng bốn chiếc đuôi bao bọc lấy thân hình, ngay sau đó bên trong vang lên những tiếng xột xoạt dù kẻ ngu cũng biết nàng đang thay quần áo.
Mà hắn một bên cũng chỉ biết âm thầm tìm quần áo mặc vào, nhưng trong lòng thì không ngừng rầu rỉ. Biểu hiện kia rõ ràng nàng đã động nộ rồi, nhưng hắn cũng rất ủy khuất a, nếu không phải nàng cố ý quyến rủ hắn thì hắn làm sao có thể bị độc kích thích cơ chứ, hơn nữa hắn cũng vì giải độc mà nàng cũng được giải độc rõ ràng cả hai đều được lợi mà.
Mà nàng bên kia cũng rối như tơ vò, tuy thường ngày nàng vô cùng Mị hoặc mà người ta cũng thường nói Hồ Ly là loài dam dang trời sinh nhưng nàng cũng rõ ràng nhất đó chỉ đối với dã Hồ hoặc Hồ Tộc Huyết Mạch thấp kém thôi, còn với Cửu Vĩ Thiên Hồ thì một khi thân thể thuần Âm bị phát thì có thể mang lại tốc độ tu luyện cực nhanh. Mà đối với nam nhân đã phá thân mình thì có hai lực chọn.
Một là giết hắn sau đó giống như Hồ Ly khác dùng cách hút lấy Dương khí của nam nhân mà tu luyện. Còn hai là cùng nam nhân kia vĩnh viễn bên nhau, sử dụng bí pháp song tu trong huyết mạch truyền thừa của bản thân cùng với người kia tu luyện không ngừng giúp cả hai tăng lên tu vi. Cả hai cách đều có thể tăng tu vi nhanh như nhau, duy chỉ có một nhược điểm là khi một Hồ Tộc bị phá thân thì nhu cầu cũng sẽ tăng lên tất nhiều. Nếu mà chọn cách thứ hai thì chỉ có hai tộc chính Là Long Tộc và Bạch Hổ Tộc là có thể thõa mãn cũng như cùng Hồ Tộc song tu.
Nếu bắt nàng cùng với một tên nam nhân chỉ mới gặp một lần mà ngày đêm ở cùng nhau thì thực sự nàng không thể nào làm được, bởi vì nàng từng ước mơ được cùng nam nhân mình yêu thương tận hưởng cuộc sống thoải mái.
Mà nếu nàng giết hắn cũng được đó nhưng không lẽ nàng lại phải làm cái chuyện kia sao? Đừng xem nàng là Mị Hồ Vương nổi tiếng Mị hoặc nhưng hiện giờ nàng mới phá thân thì cũng đủ hiểu nàng quan tâm đến lần đầu của mình như thế nào rồi.
Cuối cùng nàng giống như đã có được một quyết định gì đó, hít sâu một hơi, đem hai nắm tay xiếc chặt lại sau đó mở ra bốn cái đuôi lớn của mình. Lúc này nàng trước ánh mặt trời chói chang giống như một bạch y tiên tử đứng giữa phàm trần, nhưng khuôn mặt lại tràng ngập một vẻ thành thục Mị hoặc đúng chuẩn yêu tinh. Mặc dù lúc này trên mặt nàng đang phủ kín sát khí nhưng lại không khiến cho vẻ đẹp của nàng giảm đi mà lại khiến cho người ta sinh ra một loại cảm giác dù cho có được chết trong tay nàng thì cũng thỏa mãn như thể "chết dưới hoa mẫu đơn làm quỷ cũng phong lưu" (hay còn gọi là dại gái đó).
Hắn cũng xém bị lung lay nhưng mà khát vọng sống sót trong hắn đã bùn cháy bởi vì trong hắn thứ hắn quan tâm nhất cũng không phải là cái gì vô địch thiên hạ hay là chìm trong biển mỹ nhân dù là sau khi được nếm qua mật ngọt thì hắn thực sự muốn ăn nhiều hơn.
Mà trong hắn chỉ có một tình yêu mãnh liệt đối với cuộc sống, vì một lần xém ngỏm củ tỏi nên giờ thứ hắn quan trọng nhất chính là cái mạng nhỏ của mình mà thôi. Chỉ cần còn mạng thì mới làm được nhiều điều thú vị chứ, còn mỹ nữ thì được hắn đặc thứ hai nên lúc này không có chuyện hắn muốn chết dưới tay nàng đâu.
Mà nàng cũng có chút kinh ngạc, bởi vì lúc nãy nàng đã thả ra chút Mị lực của bản thân. Loại Mị Thuật này cho dù là kẻ có tu vi cao hơn mình nhưng nếu tâm chí không kiên định thì cũng sẽ bị nàng mê hoặc như thường, chỉ cần một thoáng thì sẽ quỳ gối dưới chân nàng. Đây là một thiên phú tuyệt đỉnh của Thiên Hồ mà sau khi phá thân mới có được, nhưng hắn lại không hề bị mê hoặc, tuy ban đầu hắn có chút dấu hiệu nhưng rất nhanh đã khôi phục khiến nàng thầm nghĩ có khi nào Mị Thuật mấy linh không.
Nhưng có mất hay không cũng chả quan trọng bởi vì nàng cố ý thả ra Mị Thuật chỉ muốn hắn chết một cách thoải mái hơn thôi (chết vì gái..) nhưng nếu hắn đã không muốn thì nàng cũng không phải tốn công nữa.
Lúc này ống tay nàng khẽ phất lên một phong nhận từ trong tay nàng bay ra, tuy chỉ là một chiêu tiện tay thôi nhưng nàng chắc rằng một tên Luyện Khí cảnh không thể nào chống lại được nàng chỉ lạnh nhạt nhìn qua chỗ hắn, nhưng không hiểu sau trong lòng cũng có chút mất mát. Có lẽ là do hắn đã lấy đi sự trong sạch của nàng, mà nữ nhân đối với người đã lấy đi lần đầu tiên của mình thì luôn đặt biệt để ý, nhưng cũng có thể không thuần túy là như vậy...
Nhưng mà hình ảnh hắn bị phong nhận chém thành trăm mảnh cũng không có xảy ra. Mà thay vào đó là khi phong nhận của nàng chỉ còn cách hắn chừng hai tấc thì bỗng dưng cả người hắn bộc phát bạch quang mãnh liệt đem hắn bao lấy.
Còn chuyện cụ thể là vào sát na khi đạo phong nhận kia chỉ còn cách hắn một chút thì trên ngực hắn bỗng nhiên một cái vảy rồng này trắng bay ra tạo thành một cái quang thuẫn bao lấy hắn sau đó đem đạo phong nhận kia đánh tan.
- Kẻ nào dám đụng tới nhi tử của Phong Bất Dịch ta.
Ngay khi phong nhận bị đánh tan thì một tiếng rống lớn vang lên. Ngay sau lưng hắn không biết từ lúc nào đã xuất hiện hư ảnh một nam tử trung niên cả người mặc một bộ bạch bào. Mà người này đối với thân thể này cũng không hề xa lạ mà chính là phụ thân của Phong Thiên Long, Phong Bất Dịch tộc trưởng Phong Long nhất mạch.
Mà nàng hồ ly bên kia cũng triệt để chấn động, bởi vì Phong Bất Dịch này nàng cũng từng may mắn được nhìn thấy. Do cái Nguyên Thú Sơn Mạch này thuộc về Long Tộc quản lý, mà trực tiếp là Phong Long Tộc nên vị tộc trưởng kia nàng cũng biết rõ.
Mà cái tên vừa gây họa cho nàng hình như lại là con trai của Vị Tộc trưởng kia. Cũng có nghĩa là Thiếu chủ của Phong Long Tộc cái này....
Bình luận truyện