Siêu Thần Cơ Giới Sư

Chương 241: Ngoài ý muốn?



Editor: Nguyetmai

"Không đúng."

Lúc ba người đang đi tới cửa đường hầm dưới đất thì đột nhiên Hàn Tiêu lại nhướng mày nhìn quanh bốn phía rồi nói: "Không khí không đúng, người trên đường đang ít dần, tôi có cảm giác nguy hiểm... Ông mở báo động đấy hả?"

Nói xong câu cuối ánh mắt anh như mũi châm phóng vèo về phía Cerberos.

Cerberos hoảng hồn, vội vàng phủ nhận: "Không phải, tuyệt đối không phải tôi làm, có thể là thủ lĩnh đã phát hiện dị thường, quyền hạn của tôi không cao bằng thủ lĩnh nên gã mới phát hiện dấu vết tôi xem tư liệu, thật sự không liên quan gì đến tôi cả."

Hàn Tiêu nắm chặt ba lô trang bị, anh nhỏ giọng quát: "Nhanh chân lên."

Lúc này, trên tầng năm, thủ lĩnh ôm máy tính bảng cũng đang đi về phía này, trên màn hình chính là hình ảnh do camera giám sát ghi lại, gã cười lạnh: "Bắt đầu nghi ngờ rồi sao, đợi mày tới đường hầm dưới đất thì mai phục tao bố trí cũng thành hình rồi, lần này mày đừng mơ thoát được."

Hàn Tiêu dám can đảm lẻn vào một mình là điều mà thủ lĩnh không ngờ tới, thậm chí khiến gã cảm thấy mai phục quá mạnh của mình còn hơi lãng phí. Trong ấn tượng của gã thì thực lực của Hàn Tiêu vẫn dừng lại ở tiêu chuẩn đợt hành động Ám Nha cốc, chỉ cỡ như Phan Khuông là cùng, mà lúc này tổng bộ có khoảng năm mươi cán bộ chấp hành thực lực mạnh hơn cả Phan Khuông.

Thiên la địa võng đã bày sẵn, không còn nơi trốn chạy nữa rồi.

Vòng vây sau cùng là một lượt bảo hiểm, cũng chính là bản thân thủ lĩnh, thực lực của gã hiện nay gần như không có đối thủ, ngay cả anh hùng trong truyền thuyết Bennett cùng lắm cũng chỉ bất phân thắng bại với gã. Mấy chục năm trước thủ lĩnh và Bennett đã từng giao đấu nhưng đôi bên không phân định được thắng thua.

Thủ lĩnh cũng đứng trong hàng ngũ cường giả đỉnh cấp của Hải Lam Tinh, như thế mới lèo lái được một tổ chức to lớn nhường này.

Mắt thấy Hàn Tiêu như một con sâu nhỏ đang tiến vào mạng nhện, càng đi càng sâu, thủ lĩnh giống như nhìn thấy ánh sáng thành công đang chiếu rọi xuống rồi, nhưng ngay sau đó, gã thấy trên màn hình một tia sáng màu đỏ bắn thẳng từ cuối hành lang tới chỗ Hàn Tiêu.

Hella đã rơi vào trạng thái điên cuồng, hai mắt cô ta vằn đỏ, nhìn Hàn Tiêu bằng đôi mắt đầy hận thù, không phải do cô ta nhận ra Hàn Tiêu mà do cô ta phát hiện ấn ký sinh mệnh của Aurora đang nằm trong ba lô trang bị của người này, co quắp lại.

Thấy cảnh này Hella làm sao mà nhịn được, dị năng nhanh chóng bùng nổ, mái tóc dài màu đỏ cuồng loạn như rắn độc, dòng khí diễm màu xám và đỏ nồng đậm quấn quýt lấy nhau, ngưng tụ thành một mũi tên cực nhanh, sát ý gần như hóa thành thực thể.

"Bỏ con bé xuống!"

Lo lắng quá sẽ bị rối loạn, thấy một người xa lạ đặt em gái trong ba lô mang đi thế này tựa như phụ huynh nhìn thấy con cháu nhà mình bị người lạ bế đi mất vậy, trong tình cảnh này căn bản không có khả năng tỉnh táo lại, lửa giận đã cắn nuốt lý trí, hoàn toàn không thể suy nghĩ được gì, huống hồ gì em gái còn có ý nghĩa vô cùng đặc biệt với Hella, gần như là ký thác tinh thần của cô ta, quả thực là đổ thêm dầu vào lửa.

"Cô ta lại mạnh hơn rồi."

Hàn Tiêu giật mình, vội vàng khởi động Hoạt Bộ, tránh thoát mũi tên khí đỏ sậm trong gang tấc, mũi tên khí cắm sâu vào vách tường kim loại khiến anh nghiêm túc hẳn, dị năng của Hella là sát thương hai lớp cả vật lý và tinh thần, chỉ riêng thương tổn vật lý thôi đã mạnh như vậy, nếu là chính tông tinh thần thì thiệt hại sẽ còn khủng khiếp hơn nhiều, phỏng chừng do quá giận dữ nên sát thương mới gần như đuổi kịp "Ý chí bùng cháy" của anh.

Dù cho mình da dày thịt béo thì Hàn Tiêu cũng không định thử ăn một phát này, anh xoay người né tránh rồi rút súng bắn nát camera, sau đó quát lớn: "Hella, tôi tới cứu em gái cô đấy, đánh nhầm người rồi, con mụ điên này..."

Còn chưa nói xong Hella đã lao tới, cô ta giơ tay giật ba lô, căn bản chẳng hề nghe anh nói gì cả. Hàn Tiêu bất đắc dĩ đành buông ba lô ra, cầm lên một ba lô trang bị khác, khởi động giày trượt ván điện từ và trang bị phun khí cơ động cỡ nhỏ, nhảy bật lên trần nhà, tránh né mũi tấn công.

Hella vội vàng đặt ba lô xuống đất, mở khóa kéo, vừa hay đối diện với ánh mắt của Aurora.

"Chị ơi!" Aurora vui mừng hét lên.

"Em không sao chứ." Hella vội vàng kiểm tra người em gái, thấy cô bé không bị thương cô ta mới thở phào một hơi, giờ mới nhớ ra ở đây còn có kẻ địch, thế nên vội kéo Aurora ra sau lưng, trong mắt ánh lên quang mang đỏ sậm, vẻ mặt hết sức đề phòng, như thể lại sắp sửa ra tay tới nơi.

"Chị ơi, chị hiểu lầm rồi." Aurora vùng vẫy ló đầu ra khỏi ba lô, vội hô lên: "Chú kia tới cứu em đấy."

"Chị vốn không quen người này." Hella vẫn rất cảnh giác, không hề lay động.

"Chú ấy bảo mình là chú Số 0 á." Hella giật nảy mình, không thể tin nổi.

Số 0 ư?!

"Là tôi đây."

Việc đã đến nước này Hàn Tiêu cũng không giấu giếm nữa, còi báo động trong căn cứ đã vang rồi, anh biết mình đã bị lộ thế nên rất bất đắc dĩ. Khi Hella đột nhiên xuất hiện anh đã biết không ổn rồi, dựa vào sự quan tâm của Hella với Aurora thì chắc chắn vừa thấy mặt là cô ta lao vào liều mạng ngay.

"Sao lại là anh?" Hella không thể tin nổi, dòng khí màu đỏ sậm phập phồng theo tâm trạng kích động của cô ta.

Vì sao Số 0 lại giải cứu Aurora? Căn bản họ không hề có liên quan mới đúng, cô ta không thể hiểu được động cơ của Hàn Tiêu, hơn nữa đôi bên là kẻ địch cơ mà, vì sao mục tiêu lại là Aurora... Chẳng lẽ tên này muốn uy hiếp cô ta giống như Manh Nha đã làm sao?

Trong đầu suy diễn đủ loại phỏng đoán, Hella theo bản năng không thể nào tin tưởng Hàn Tiêu được. Bất kể thế nào thì hành động âm thầm đưa Aurora đi của Hàn Tiêu cũng khiến cô ta không dám tin tưởng anh.

"Hiện giờ anh là kẻ địch bị cả tổ chức đuổi bắt."

Sắc mặt Hella lạnh như băng, hai tay ngưng tụ dị năng nhưng không hành động.

"Cô muốn để em gái mình tiếp tục bị tổ chức khống chế sao, giờ chính là cơ hội tốt nhất để chạy trốn." Hàn Tiêu trầm giọng nói, anh cứu Aurora cũng vì nghĩ tới Hella, lúc này chính chủ đang ở ngay trước mặt, đương nhiên anh sẽ không bỏ đi đơn giản thế được.

Tiếng báo động vang ầm ĩ, Hella rơi vào do dự hiếm thấy, cô ta rất muốn dẫn Aurora chạy trốn nhưng báo động trong căn cứ đã mở, cô ta hiểu rõ chiến lực trong tổng bộ hiện giờ cao hơn Hàn Tiêu nhiều, tỷ lệ chạy trốn thành công quá nhỏ, cô ta không muốn để Aurora phải mạo hiểm...

"Nếu vừa rồi mình không ra tay thì tốt rồi." Suy nghĩ này chợt hiện lên trong đầu, cảm xúc ủ rũ chỉ lướt qua rồi biến mất, nếu để lựa chọn lần nữa thì Hella vẫn sẽ ra tay mà không hề do dự.

Đúng lúc này Aurora lại kéo góc áo Hella: "Chị ơi, dẫn em đi đi."

Sắc mặt Hella căng chặt, cúi đầu nhìn Aurora mong đợi và đầy khát vọng tự do, lời từ chối kẹt trong cổ họng, không thể nào thốt lên thành lời.

Đúng thế, sao có thể ném em gái về lại nơi sống không bằng chết ấy chứ.

Nghĩ đến thời gian qua Aurora đã phải chịu đựng những gì, tim Hella tựa như bị xé rách, đau lòng khó tả.

Chí ít thì bước khó khăn nhất cũng đã thành công, em gái đã thoát khỏi cái lồng giam kia, đây đúng là mơ ước tha thiết của cô ta trước giờ.

Giờ phút này sắc mặt Hella vô cùng kiên quyết, cô ta dịu dàng vuốt cái đầu nhỏ xíu của Aurora, trong lòng thầm nghĩ: Cùng lắm là thất bại thì chị sẽ chết chung với em.

Hella ngẩng lên nhìn Hàn Tiêu, ánh mắt phức tạp, nói: "Đi theo tôi."

Cô ta không ngờ có một ngày mình sẽ cùng Hàn Tiêu kề vai chiến đấu như vậy...

Thêm một phần sức mạnh thì khả năng chạy trốn càng lớn, Số 0 có thể lẩn vào tổ chức mà không ai hay biết hẳn là cũng chẳng yếu đâu.

Nói xong Hella lại đặt Aurora vào ba lô, sải bước đi về phía khác, Hàn Tiêu kéo Cerberos đi theo sau.

Nếu đã bị lộ thì đường hầm dưới đất kia không thể đi được nữa, Hella là rắn địa phương, chắc hẳn sẽ có biện pháp khác.

Hàn Tiêu bất đắc dĩ, có lẽ không thể nào tránh được một trận ác chiến rồi, may là anh cũng có chuẩn bị tâm lý lẻn vào thất bại, haizz, sát thủ vô song* không phải sở nguyện của tôi đâu...

* Sát thủ vô song: tiểu thuyết giải trí giả tưởng của Trung Quốc, kể về một sát thủ không có chí hướng, không muốn nổi bật nhưng làm gì cũng trở thành vô song.

Anh cũng không biết rằng Hella dường như làm mình bại lộ nhưng thực tế lại giúp anh tránh được bẫy rập.

...

"Đồ ngu! Là ai bảo cô ta ra tay hả!" Thủ lĩnh như thể phát điên, Hàn Tiêu thay đổi đường khác khiến kế hoạch của gã bị ảnh hưởng, đánh rắn động cỏ, mà lúc này vòng vây vẫn còn chưa thành hình.

Vì camera bị bắn nát nên thủ lĩnh không thấy được màn đối đáp của Hàn Tiêu và Hella, còn tưởng hai người đã đánh nhau tưng bừng rồi.

"Tất cả các cán bộ chấp hành và nhân mã trong tổng bộ cùng xông lên, ta muốn Số 0 phải chôn thây ở đây." Thủ lĩnh thét gào ra lệnh qua bộ đàm.

Cùng lúc đó, game thủ trong tổng bộ cũng nhận được nhiệm vụ khẩn cấp trong khu vực.

["Chặn giết Số 0": Trước khi Số 0 chạy ra khỏi tổng bộ phải chặn người này lại]

[Phần thưởng nhiệm vụ: 200000 điểm kinh nghiệm, phó bản thủy tinh Level 20 –"Chiến dịch di dời căn cứ Manh Nha"]

Hai trăm nghìn kinh nghiệm và phó bản thủy tinh ư?!

Ngọn lửa nhiệt tình của game thủ bị nhóm bừng lên rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện