Sủng Quan Lục Cung: Đế Vương Kiều Man Hoàng Phi

Chương 301: Tính khí nam nhân này, thật càng ngày càng tệ



Không đợi Thái hậu mở miệng lần nữa, khóe miệng của hắn liền chậm rãi nhếch lên nụ cười lạnh lùng: "Chỗ của mẫu hậu, Phượng Thiển không dám ở đây."

Thân thể Thái hậu lại lung lay hai cái.

"Đã như vậy, ai gia cũng không miễn cưỡng." Hai tay của bà run rẩy, nhưng mà trên mặt lại khôi phục vẻ lạnh nhạt thong dong.

"Chỉ là, coi như ai gia không nói, tin tưởng hoàng thượng cũng nên rõ ràng chuyện nặng chuyện nhẹ. Giổ tổ chính là đại sự, tuyệt đối không thể bởi vì một nữ nhân mà trì hoãn. Ai gia tạm thời mặc kệ vì sao hoàng thượng trở lại, nhưng sau khi mang Thiển phi về, hoàng thượng phải lập tức chạy về Ngũ Đài Sơn, chủ trì công việc giổ tổ ngày mai."

"Không nhọc mẫu hậu quan tâm. Trẫm đã dặn dò Hàn Tiêu, nếu không kịp về, sẽ để cho hắn thay trẫm giổ tổ!"

"Sao hoàng thượng có thể như thế! Chuyện giỗ tổ tuyệt không phải trò đùa, thế nhưng hoàng thượng bởi vì một......"

"Quân vô hí ngôn, chuyện này trẫm đã quyết định, mẫu hậu không cần nhiều lời!"

Trong lúc nhất thời, không ai nhường ai.

Đế vương giằng co với Thái hậu, giương cung bạt kiếm.

Rõ ràng đã đến mùa xuân, nhưng mọi người lại cảm nhận được khí lạnh mùa đông bắt đầu khởi động.

Ảnh Nguyệt trở lại liền nhìn thấy đế vương ôm Thiển phi đứng ở cửa cung Phượng Minh, vội vàng dặn dò đám thái y sau lưng.

Đuôi mắt Quân Mặc Ảnh xẹt qua bọn họ, dừng một chút, quay đầu lại nhìn Uyển tần, trực tiếp mở miệng: "Ngươi, đi cùng trẫm."

Uyển tần sửng sốt một chút, tại sao hoàng thượng muốn nàng đi theo?

Chỉ là rất nhanh nàng liền biết, hoàng thượng không muốn để Thiển phi nghỉ ở cung Phượng Minh, mà cung điện của nàng gần cung Phượng minh nhất, cho nên mới phải......

"Dạ, nô tì tuân chỉ." Nàng thấp giọng lên tiếng.

Những người liên quan phía sau lưng kinh hồn bạt vía nhìn bọn họ, cho là đế vương muốn đi, đang muốn lấy hơi, lại không nghĩ rằng ngay sau đó đế vương lạnh nhạt nói: "Người nơi này, một bước cũng không cho phép rời đi!"

Bỏ lại một câu như vậy, hắn liền ôm Phượng Thiển không quay đầu lại đi luôn.

Đáy lòng của mọi người run lên, hai mặt nhìn nhau.

Đế vương đây là, muốn làm lớn hơn, điều tra kỹ chuyện này?

Sắc mặt thái hậu càng tím bầm, huyệt thái dương giật giật.

******

Uyển tần đi sau lưng Quân Mặc Ảnh, đột nhiên cảm thấy có chút may mắn.

Hoàn hảo cung điện của nàng đang ở gần, không cần đứng ở chỗ kia với mọi người.

Nếu không theo dáng vẻ của Thiển phi bây giờ, hoàng thượng nhất định là phải bồi, ít nhất cũng phải đợi đến khi thái y chẩn đoán chính xác sẽ không xảy ra vấn đề gì, mới có thể tới chỗ này xử trí những người đó. Vậy nói không chừng phải đứng mấy canh giờ......

Lúc Phượng Thiển bị Quân Mặc Ảnh ôm đến trên giường, hơi thở có chút suy yếu, chỉ là may ý thức của nàng coi như thanh tỉnh.

Quân Mặc Ảnh luôn ở với nàng, Uyển tần phân phó tỳ nữ đi lấy nước, tìm quần áo mới, lo trong lo ngoài.

Đám thái y đều ở bên ngoài điện thương lượng đối sách, mỗi một người đều nhanh chóng nghĩ ra phương thuốc.

Bọn họ không dám trễ nãi thởi gian chẩn bệnh, không bao lâu sau, viện chính Thái Y viện đã tiến vào.

"Hoàng thượng, vi thần cho là, hiện tại thân thể nương nương quá yếu, không chịu nổi dược lực thật mạnh, nhưng nếu là không uống thuốc đại bổ, lại khó có thể ổn định hơi thai. Vốn cho rằng...... Sợ là chỉ có thể lấy Lan La thảo làm thuốc dẫn, dựa vào những dược vật khác, mới có thể giữ được long chủng trong bụng nương nương."

Lan La thảo.

Lúc trước cho Nam Cung Triệt một bụi, cung Càn Long cũng còn một bụi.

"Vậy còn chờ gì, để Ảnh Nguyệt đi cùng các ngươi!" Quân Mặc Ảnh nóng nảy quát một tiếng.

Phượng Thiển nhìn thái y mồ hôi lạnh chảy ròng ròng phải chạy đi, trong lòng bất đắc dĩ, tính khí nam nhân này, thật càng ngày càng tệ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện