Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 296: Đại ma đầu





Chu Văn cầm Ba Tiêu Phiến, trực tiếp vỗ một cái Thái Âm Phong.

Bành!

Thân thể Tửu gia lại bị thổi bay ra ngoài, đâm trên vách núi, chẳng qua lần này so với lần trước, Tửu gia đứng dậy nhanh hơn, vết thương trên người hồi phục nhanh chóng, ánh mắt của hắn như dao nhìn chằm chằm Ba Tiêu Phiến trong tay Chu Văn, nói:

-Sử thi Phối sủng không có khả năng điều khiển Phong lực mạnh mẽ như thế, chắc chắn đó là Thần thoại Phối sủng, có phải ngươi là người phát ngôn ở nhân gian của tộc kia?

-Nói như vậy, ngươi cũng là người phát ngôn?

Chu Văn hỏi ngược lại.

-Phi, lão tử không thèm làm chó săn, Tửu gia là Tửu gia, ở đâu cũng là Gia, không phải chó của nhà ai.

Tửu gia lạnh lùng nhìn chằm chằm Chu Văn:

-Thôi được, vô luận ngươi là người phát ngôn của tộc kia, cũng không đáng kể, hôm nay các ngươi nhất định phải chết.

Nói xong, thân hình Tửu gia bước ra một bước, đã đến đằng trước Chu Văn, một tay cầm đầu Chu Văn.


Thân hình Chu Văn khẽ động, sau lưng hai cánh bày ra, Âm ảnh tử lóe lên một cái rồi biến mất, tránh né một trảo này của Tửu gia.

Oanh!

Lực lượng của Tửu gia cách không hơn trăm mét, đánh ra ngũ đạo trưởng sau hơn một mét vào vách đá, khiến Chu Văn thầm kinh hãi.

Lữ Vân Tiên cùng Lục Ngưng đồng thời phát động công kích, một băng một hỏa hai loại lực lượng hoàn toàn khác biệt đánh phía sau lưng Tửu gia.

Tửu gia chỉ vung tay lên, đã đem Hỏa diễm mãnh hổ quyền của Lữ Vân Tiên và Băng xà của Lục Ngưng, chấn vỡ, thân thể hai người cũng bị chấn bay ra ngoài, miệng phun máu tươi, không biết sống chết.

Chu Văn thầm than;

-Quả nhiên, cứ thành thật ở nhà chơi game, tội gì chạy tới đây liều mạng? Có một số chuyện, không phải ta có thể làm được.

Nhìn Tửu gia đi tới hướng hắn, Chu Văn nắm chặt Ba Tiêu Phiến, hiện tại có thể chế ước Tửu gia, cũng chỉ có Ba Tiêu Phiến, nhưng Thái Âm Phong sử dụng quá nhiều Nguyên khí, không thể nào sử dụng liên túc được, đây là nhược điểm lớn nhất của nó.

Nếu như Chu Văn có thể tấn thăng Sử thi, có lẽ có khả năng lợi dụng Mệnh hồn, giải quyết vấn đề tiêu hao Nguyên khí, bây giờ hắn không thể tìm được biện pháp nào.

-Tửu gia, xem ra hôm nay ta khó thoát khỏi cái chết, trước khi chết ta muốn biết, những trái cây kia rốt cuộc là thứ gì, lại có năng lực cải lão hoàn đồng như vậy:

Chu Văn muốn kéo dài thêm chút thời gian.

Rõ ràng Tửu gia đang hết sức hưng phấn, đồ vật truy cầu nhiều năm như vậy, cuối cùng hắn đã lấy được, lúc này trong lòng hắn xác thực có nhiều cảm xúc đắc ý, muốn phát tiết ra.

-Đây là Trường Sinh quả, công hiệu của nó không chỉ cải lão hoàn đồng, thời cổ đại còn tương truyền, nếu nuốt quả này có thể bạch nhật phi thăng, trực tiếp hóa thành Tiên Thể.

Khắp khuôn mặt Tửu gia hưng phẩn không thể diễn ta thành lời.

-Vừa rồi ra còn nghe ngươi nói, tin tức Trường Sinh Thụ do Tỉnh Đạo Tiên nói cho ngươi?

Chu Văn hỏi.

-Không sai, ta cùng Tỉnh Đạo Tiên và Trương Đạo Thiên đều là bạn chơi thân từ nhỏ, chỉ có điều ta không tốt mệnh như Trương Đạo Thiên, không có kinh thế quỷ tài như Tỉnh Đạo Tiên, hơn nữa vận khí của ta vẫn kém bọn hắn, có điều mệnh ta tương đối tốt, vẫn sống khỏe.

Tửu gia nói.

-Ta gặp Tỉnh Đạo Tiên mấy tháng trước, khi đó tóc Tỉnh Đạo Tiên trắng xóa, còn trong già hơn ngươi lúc trước, nếu quả thật Trường Sinh quả tốt như vậy, không có một chút tác dụng phụ, tại sao hắn không đích thân tới hái quả, tiếp tục biến thành người trẻ tuổi?


Chu Văn nói.

-Vấn đề này, ta tự nhiên nghĩ tới, vốn để những tên kia làm thí nghiệm trước, đáng tiếc bị các ngươi làm hỏng kết hoạch. Có điều bây giờ, xem ra Tỉnh Đạo Tiên không lừa gạt ta, chắc hẳn hắn khinh thường sử dụng Trường Sinh quả nên không ăn.

Tửu gia nói.

-Tửu gia, ngươi nói như vậy không khỏi quá ngây thơ, ngươi sống cao tuổi rồi, thử nghĩ một hồi, có ai không nguyện ý thanh xuân mãi mãi đâu?

Chu Văn phản bác.

Tửu gia lại cười lạnh nói:

-Đổi thành người khác tự nhiên không có khả năng, thế nhưng Tỉnh Đạo Tiên khác biệt, hắn là một Đại Ma Đầu trời sinh, hắn không bao giờ tuân theo lẽ thường, nếu hắn muốn, Trường Sinh quả chắc chắn không còn, bình thường, người khác dành cả đời truy cầu đồ vật, còn hắn, muốn cái gì có cái đó.

Thấy Tửu gia tựa hồ rất tôn sùng Tỉnh Đạo Tiên, Chu Văn cố ý phản bác nói:

-Tỉnh Đạo Tiên lợi hại như thế nào, không phải cuối cùng bị bại trong tay Anh hùng vương Trương Đạo Thiên sao? Nói muốn cái gì có cái đó, khó trách có chút sai sự thật?

Tửu gia lập tức lộ ra vẻ khinh thường:

-Mặc dù Trương Đạo Thiên cũng xem như kinh thế chi tài, có điều so với Tỉnh Đạo Tiên vẫn còn kém hơn rất nhiều. Người khác cứ tưởng Trương Đạo Thiên đánh bại Tỉnh Đạo Tiên, thật tình không biết Trương Đạo Thiên duy nhất thắng Tỉnh Đạo Tiên một lần, là cưới Vạn Y Khởi.

-Chuyện là thế nào?

Trong lòng Chu Văn cũng có chút hiếu kỳ, không phải hoàn toàn thuần túy kéo dài thời gian.

-Lúc trước Tỉnh Đạo Tiên cùng Trương Đạo Thiên đều thích Vạn Y Khởi, nhưng bởi vì Tỉnh Đạo Tiên có tính cách cực kỳ bá đạo âm hiểm, là kẻ tùy tâm sở dục, tùy ý làm bậy, dần dần có danh hiệu Đại Ma Đầu, còn Trương Đạo Thiên trở thành Anh hùng vương, cho nên cuối cùng Vạn Y Khởi vẫn chọn đại biểu của chính nghĩa là Trương Đạo Thiên, đáng tiếc, nàng tuyệt đối không ngờ rằng….

Nói đến đây, Tửu gia cười lạnh một tiếng.

-Không nghĩ đến cái gì?

Chu Văn truy vấn.

-Không nghĩ rằng nàng là chướng ngại vật của chính nghĩa!

Tửu gia có chút đùa cợt nói:


-Sau ngày thứ hai Vạn Y Khởi cùng Trương Đạo Thiên đính hôn, Vạn Y Khởi tấn thăng cấp độ Sử thi, thu được Mệnh hồn, ngươi biết Mệnh hồn của nàng là gì không?

-Gọi là gì?

Chu Văn biết Tửu gia cần người đối đáp với hắn.

-Ha ha, Mệnh hồn của nàng là Sát sinh nữ hoàng, Vạn Y Khởi muốn sống sót, nhất định phải mỗi ngày giết một người, để cung cấp dinh dưỡng nuôi Sát sinh nữ hoàng, bằng không Sát sinh nữ hoàng sẽ cắn trả ký chủ, mà theo thời gian trôi qua, Mệnh hồn Sát sinh nữ hoàng càng mạnh, nàng cần nhiều mạng người hơn, do đó Vạn Y Khởi bị động biến thành Đại Ma Đầu tà ác nhất thế gian này, là chướng ngại vật của chính nghĩa.

-Giết Dị thứ nguyên sinh vật không được sao?

Chu Văn tò mò hỏi.

-Không được, chỉ có thể giết người, sát sinh nữ hoàng chỉ muốn mạng người.

Tửu gia cười lạnh nói:

-Vạn Y Khởi đem Mệnh hồn của mình nói cho Trương Đạo Thiên, hy vọng Trương Đạo Thiên có thể trợ giúp nàng, đáng tiếc, không ai có thể cải biến Mệnh hồn, Vạn Y Khởi vẫn bị Mệnh hồn ảnh hưởng giết người, mà Trương Đạo Thiên thì lựa chọn để Vạn Y Khởi tiếp nhận luật pháp Liên bang trừng phạt.

-Có chuyện này sao? Làm sao ta chưa nghe qua?

Chu Văn hơi nghi hoặc một chút.

-Ngươi đọc trong sách lịch sử, đương nhiên không nhìn thấy, bởi thời điểm Vạn Y Khởi tiếp nhận thẩm phán chịu lấy tử hình, Tỉnh Đạo Tiên giết vào cao ốc Liên bang, giết máu chảy thành sông, cơ hồ không người còn sống. Chờ thời điểmTrương Đạo Thiên trở về, chỉ thấy đầy đất đều là tử thi, chỉ có Vạn Y Khởi lông tóc không hao tổn đứng ở nơi đó, trên vách tường trắng còn dùng máu viết mấy chữ lớn đẫm máu.

Nàng sống, Liên bang sống, nàng chết, Liên bang diệt.







Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện