Tà Vương Song Hành! Nương Tử Đừng Hòng Trốn!

Chương 112: Tứ Linh- Cấp bậc sức mạnh của ma thuật sư



"

Dạ Nguyệt đi vòng quanh sân, thả hồn bay theo khúc nhạc du dương từ xa. Không biết từ nơi nào, âm thanh ấy lại lắng động lòng người...

" Dạ Nguyệt, ta hỏi ngươi chuyện này."- Hắc Khuyển thức giấc sau một cơn mộng dài.

" Ngươi cứ nói."- Hiếm khi thấy Khuyển nghiêm túc như vậy, thật không quen a...

" Ngươi định ở cạnh tên đó suốt đời sao?"

Dạ Nguyệt nhíu mày:" Ý ngươi là sư phụ?"

Hai tiếng "sư phụ" mà nàng thốt ra làm Hắc Khuyển cười khanh khách. Một kẻ nguyên khí còn yếu hơn đồ đệ mà nàng lại gọi hắn là sư phụ. Thật chẳng hiểu nổi.

Dạ Nguyệt hiểu rõ ý tứ trong điệu cười của hắn, cười nhạt nói:" Lúc trước, ta cũng chỉ là một kẻ yếu ớt, không nơi nương tựa, nếu không nhờ người ta đã không có ngày hôm nay. Ta chưa từng nghĩ sẽ rời xa hắn!"

Ánh mắt nàng ta thật sự rất kiên định...

Quả là một kẻ biết ơn, không phụ tình bạc nghĩa!

Con người của ngươi, thật sự rất thú vị, Vương Dạ Nguyệt...

Cuộc nói chuyện gần trở nên im ắng hơn, một nguồn ma thuật khổng lồ bỗng lướt ngang qua. Nó khiến Dạ Nguyệt phải nhíu mày, trong người có chút khó chịu

Lượng ma thuật này...

Có chút đáng sợ a...

" Này Dạ Nguyệt, ngươi cũng cảm nhận được chứ?"- Ám khí dày đặc như vậy tuy không phải lần đầu Hắc Khuyển cảm nhận được, nhưng bản thân hắn vẫn hơi rùng mình.

" Rốt cuộc là kẻ nào lại sở hữu lượng ma thuật lớn như vậy?"- Dạ Nguyệt liền đảo mắt nhìn xung quanh.

Nguồn ma thuật ấy lại biến mất, không để lại dấu tích gì. Như thể bản thân hắn đang cố ý lộ diện trước mặt nàng.

Không chỉ có mình nàng, cả Mặc Ảnh,Chu La Kì, Bạch Cố Vương và Kình Phong đều từ xa cảm nhận được.

Linh tính của nàng sắp có chuyện không may...

" Sức mạnh của tên này sánh ngang với bạch hổ. Không thể xem nhẹ được."- Đôi mày kím khẽ nhíu, Hắc Khuyển cười đậm. Mọi chuyện dần thú vị hơn rồi...

" Bạch hổ? Ý ngươi là tứ linh?"- Dạ Nguyệt chau mày, đôi mắt đen tuyền tối lại...

" Có chuyện này ngươi chắc chưa rõ..."

Phong Liên Quốc lúc trước nhờ có sức mạnh của vị thần Lam Hồ mà trở nên cường mạnh. Nhưng từ ngày hắn chết, các nước khác cũng đang trở nên mạnh hơn từng ngày, các ma thuật sư cũng mạnh hơn nhiều so với vài tên tép riêu múa may quay cuồng như tên Kình Phong kia. Các nước khác đánh giá sức mạnh của ma thuật sư so với sức mạnh của tứ linh: Thanh Long, Bạch Hổ, Huyền Vũ và Chu Tước. Cấp độ sức mạnh của Chu Tước là yếu nhất, điển hình là tên Chu La Kì và Kình Phong kia. Ở cấp độ này nguyên khí còn yếu, chỉ biết ứng dụng vài đòn cơ bản.

Đến cấp độ kế tiếp là Huyền Vũ. Ở cấp độ này những đòn đánh sẽ được nâng cao hơn, phạm vi rộng hơn, chiêu thức linh hoạt hơn. Sư phụ của ngươi tuy sở hữu năng lực bá đạo, nhưng ở các đại lục khác, chúng đã vận dụng khả năng này mà làm nên nhiều chuyện hay ho hơn rồi.

Cấp độ Bạch Hổ được coi như tinh thông thuật pháp ở mức thượng thừa. Thi triển thuật dễ như ăn bánh. Ở cấp độ này hầu như kẻ nào cũng có được thần khí và sở hữu ít nhất một thần thú. Ngươi sẽ được tiếp xúc nhiều hơn với các ma pháp trận, nó không những giúp ngươi cường hóa sức mạnh mà còn tạo ra nhiều chiêu thức mới kết hợp với thần khí. Dạ Nguyệt ngươi bẩm sinh thông minh, chỉ cần ta tác động một chút thì sức mạnh lại tăng vụt đột biến, cộng thêm việc kí kết với ta, sức mạnh ngươi đang nằm dưới mức Bạch Hổ một chút.

Cấp độ mà kẻ nào cũng khao khát đạt được chínhlà Thanh Long. Kẻ nào sở hữu được sức mạnh đạt ngưỡng đến đây, chính là người đứngđầu thiên hạ. Ngươi không những sở hữu sức mạnh quyền uy, trí tuệ cũng phải caothâm. Cơ thể ngươi cần phải sở hữu nhiều hơn hai nguyên tố, ma pháp trận củangươi đủ mạnh để triệu hồi Xứ Giả Địa Ngục, cần sở hữu hơn hai thần thú. TênLam Hồ kia tinh thông cả đất, nước, lửa, khí nhưng ma pháp trận chưa đủ mạnh đểtriệu hồi Xứ Giả Địa Ngục, nên sức mạnh chỉ mới phân nửa cấp Thanh Long.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện