Thần Đạo Đan Tôn
Chương 1142: Xông trận
- Công tử uy vũ!
Bọn người Trưởng Tôn vung tay hô to, vẻ mặt cuồng nhiệt, dồn dập theo vào, cùng Hạ Vô Khuyết đồng thời xông trận. Nhưng tuy mỗi người bọn họ đều là tồn tại đại viên mãn, nhưng sức chiến đấu chênh lệch rất lớn, như Trưởng Tôn, một thương liền có thể đánh bay một tượng đá, nhưng có mấy người không mạnh như vậy, bị mười mấy tượng đá vây công, nhất thời ngàn cân treo sợi tóc.
Hạ Vô Khuyết không có ý tứ quay đầu lại hỗ trợ chút nào, hắn chắp tay mà đi, mùi vị tinh tướng đã xông thẳng lên trời.
- Bằng tâm mà nói, người này xác thực rất mạnh!
Lăng Hàn nói, không sợ không biết hàng, chỉ sợ hàng so với hàng, thực lực của Trưởng Tôn rất mạnh, một thương có thể đánh bay một tượng đá, nhưng sau khi xông vào chiều sâu nhất định, hắn cũng lộ ra vẻ vất vả.
Trái lại Hạ Vô Khuyết, hắn vẫn không có ra tay, chỉ là tốc độ dưới chân thoáng chậm, dù sao dùng khí tức nghênh địch như vậy, kỳ thực tiêu hao nguyên lực càng to lớn hơn, đây chính là đánh đổi khi tinh tướng.
Nguyên lực của hắn dồi dào, nhưng cũng không chịu nổi tiêu xài như vậy, trên trán đã xuất hiện mồ hôi.
Nhưng thạch trận chỉ bị càn quét chưa tới một phần trăm!
Lại về phía trước một đoạn, Hạ Vô Khuyết không xuất thủ cũng không được, hai tay của hắn tung bay, lực lượng kinh khủng lưu chuyển, ung dung đánh bay tượng đá bốn phía, hiển lộ ra phong thái vô địch.
- Sư phụ, ngươi đánh thắng được hắn sao?
Đinh Bình tập hợp lại nhỏ giọng hỏi.
Lăng Hàn lộ ra vẻ suy tư nói:
- Hạn định chiêu số, hắn thắng, không giới hạn, ta thắng.
Hạn định chiêu số, cuối cùng phân không ra thắng bại liền xem ai chiếm ưu thế, vậy khẳng định là Hạ Vô Khuyết, sức chiến đấu của hắn vượt qua cảnh giới tuyệt không chỉ Tứ Tinh, lại cao hơn Lăng Hàn sáu tiểu cảnh giới nhỏ, ưu thế Thập Tinh tuyệt không phải nói chơi.
Nhưng Lăng Hàn còn có thể phách cùng sức khôi phục mạnh mẽ, thuộc về loại hình không bị miểu sát sẽ không chết, vậy chiến đấu kéo dài, cuối cùng lực lượng của Hạ Vô Khuyết sẽ tiêu hao hết, tự nhiên là Lăng Hàn thắng.
Đương nhiên, sau khi biết thể phách của Lăng Hàn biến thái, hẳn là không người nào nguyện triền đấu với hắn, bởi vậy, cuối cùng hoà là rất lớn.
May là lời này của hắn không có bị đám người Trưởng Tôn nghe được, bằng không bọn họ nhất định sẽ cười nhạo, tại sao người này da mặt dày như vậy, thổi đến thiên hoa loạn trụy.
Phía sau có nhiều người hơn lại đây, có mấy người đi đường vòng mà qua, có mấy người thì bắt đầu xông thạch trận.
Mới đầu Lăng Hàn không để ý lắm, nhưng rất nhanh thì lộ ra vẻ kinh ngạc, bởi vì người đến rõ ràng đều là Sơn Hà Cảnh.
Muốn nói số lượng Tinh Thần cảnh ít ỏi, vậy cũng coi như thôi, nhưng Nhật Nguyệt Cảnh cũng không có một cái đi tới nơi này, đây liền quái lạ.
Lẽ nào, ở trong lúc bất tri bất giác, đoàn người liền bị phân lưu?
Chẳng trách nơi này chỉ có khôi lỗi Sơn Hà Cảnh, bởi vì đây chỉ là chỗ cho Sơn Hà Cảnh xông phá, bằng không đến một cao thủ Nhật Nguyệt Cảnh, vậy cho dù là ngàn vạn khôi lỗi Sơn Hà Cảnh thì đã làm sao, đâu thể nào chặn được cường giả Nhật Nguyệt Cảnh?
Đây thực sự là thủ đoạn kinh người, bởi vì tất cả những thứ này phát sinh ở trong lúc vô tình, cho dù hiện tại Lăng Hàn nghĩ đến không đúng, nhưng đó là căn cứ manh mối trước mắt suy đoán ra, trên thực tế hắn vẫn không cảm giác chút nào.
Cường giả chính là cường giả, chết vô số năm lưu lại thủ đoạn vẫn ngưu bức như thế.
Càng nhiều người không phục, đi xông thạch trận, nhưng đại bộ phận người chỉ đi ra một đoạn đường ngắn liền bị đánh bay. Cũng còn tốt, coi như không chịu được cũng không cần đi trở về, vì thạch trận này chỉ rộng có hai dặm, hoàn toàn có thể từ hai bên đi ra ngoài.
Nhưng quái lạ chính là, hai bên chỉ có thể ra không thể vào, đây là phòng người làm càn sao?
Lăng Hàn không khỏi hứng thú, hắn muốn xông vào một lần.
- Các ngươi đi hai bên!
Hắn nhìn Thủy Nhạn Ngọc và Đinh Bình nói, sau đó gật đầu với Tu La Ma Đế, ý tứ là muốn hắn bảo vệ hai người.
Tu La Ma Đế vội vã ngoắt ngoắt cái đuôi biểu thị biết rồi.
- Cẩn thận!
Thủy Nhạn Ngọc biết Lăng Hàn nắm giữ Hắc Tháp, nhưng vẫn không nhịn được lo lắng.
- Ngàn vạn lần đừng nên cậy mạnh.
- Ta biết!
Lăng Hàn cười nói, trên thực tế hắn thật là không sợ, theo cảnh giới của hắn bước vào đại cực vị, thể phách mạnh cũng đạt đến trình độ Thần thiết cấp bốn, cho dù bị trăm nghìn khôi lỗi oanh kích thì đã làm sao, căn bản không gây thương tổn được hắn mảy may.
Lại nói, hắn là khắc tinh của khôi lỗi a.
Lăng Hàn nhanh chân đi vào thạch trận, bắt đầu vượt ải.
Vèo, tượng đá bên cạnh Lăng Hàn lập tức thức tỉnh, một quyền đập tới Lăng Hàn.
Lăng Hàn cũng ngưng quyền, giáng trả mà đi.
Oành!
Bức tượng đá này lảo đảo trở ra, lực lượng của nó đúng quy đúng củ, chính là đại viên mãn sơ kỳ, nhưng lực lượng bây giờ của Lăng Hàn đã có thể vượt qua Ngũ Tinh, uy lực một quyền này đạt đến đại viên mãn hậu kỳ, tự nhiên là ưu thế nghiền ép.
Nhưng càng nhiều tượng đá bị kích hoạt, công về phía Lăng Hàn, có nhảy lên thật cao, có đánh thẳng tới, ra tay tàn nhẫn, tuyệt đối không nương tình.
Cái này cũng là nguyên nhân Lăng Hàn không để Thủy Nhạn Ngọc cùng Đinh Bình xông trận, vậy thực sự là một chiêu liền bị đánh chết.
Coi như không địch lại, muốn trên đường từ bỏ, vậy cũng cần thực lực cực mạnh, tuyệt đối không phải muốn lùi liền có thể lùi ra ngoài.
Trong thạch trận, có máu tươi, có phế chi, càng có thi thể!
Lăng Hàn nhìn thấy, trong này có rất nhiều thiên tài siêu cấp, có mấy người thậm chí không kém Hạ Vô Khuyết, chỉ lấy một tay công kích, hiển lộ hết thong dong.
Hắn tin tưởng, lần này thiên tài tiến vào mộ lớn xa xa không chỉ số này, bởi vì cũng không phải hết thảy thiên tài đều đơn độc hành động, hoặc là dẫn theo một đám trợ thủ, hoặc theo trưởng bối đồng thời, cũng có thể đơn độc mà đi, nhưng chỗ tối có Nhật Nguyệt Cảnh hộ đạo.
Một khi xuất hiện cường giả Nhật Nguyệt Cảnh, Tinh Thần cảnh, vậy tự nhiên không thể xuất hiện ở đây.
Có thể còn có khôi lỗi trận Nhật Nguyệt Cảnh thậm chí Tinh Thần cảnh, nhưng cái này không liên quan gì tới thiên tài Sơn Hà Cảnh, nếu có chỉ có thể ở bên cạnh nhìn mà thôi.
Các thiên tài cũng so đấu với nhau, sau khi thám hiểm, tự nhiên chính là lúc Lẫm Thiên Tông thu đồ đệ. Có thể người ở đây đều sẽ trở thành đệ tử của Lẫm Thiên Tông, sẽ trở thành đối thủ cạnh tranh, bởi vậy, hiện tại cũng nên lộ chút phong mang.
Lăng Hàn đương nhiên không hề bắt mắt chút nào, tuy hắn cũng đi tới, nhưng không quá thoải mái, vì cảnh giới quá thấp.
---------------
Bọn người Trưởng Tôn vung tay hô to, vẻ mặt cuồng nhiệt, dồn dập theo vào, cùng Hạ Vô Khuyết đồng thời xông trận. Nhưng tuy mỗi người bọn họ đều là tồn tại đại viên mãn, nhưng sức chiến đấu chênh lệch rất lớn, như Trưởng Tôn, một thương liền có thể đánh bay một tượng đá, nhưng có mấy người không mạnh như vậy, bị mười mấy tượng đá vây công, nhất thời ngàn cân treo sợi tóc.
Hạ Vô Khuyết không có ý tứ quay đầu lại hỗ trợ chút nào, hắn chắp tay mà đi, mùi vị tinh tướng đã xông thẳng lên trời.
- Bằng tâm mà nói, người này xác thực rất mạnh!
Lăng Hàn nói, không sợ không biết hàng, chỉ sợ hàng so với hàng, thực lực của Trưởng Tôn rất mạnh, một thương có thể đánh bay một tượng đá, nhưng sau khi xông vào chiều sâu nhất định, hắn cũng lộ ra vẻ vất vả.
Trái lại Hạ Vô Khuyết, hắn vẫn không có ra tay, chỉ là tốc độ dưới chân thoáng chậm, dù sao dùng khí tức nghênh địch như vậy, kỳ thực tiêu hao nguyên lực càng to lớn hơn, đây chính là đánh đổi khi tinh tướng.
Nguyên lực của hắn dồi dào, nhưng cũng không chịu nổi tiêu xài như vậy, trên trán đã xuất hiện mồ hôi.
Nhưng thạch trận chỉ bị càn quét chưa tới một phần trăm!
Lại về phía trước một đoạn, Hạ Vô Khuyết không xuất thủ cũng không được, hai tay của hắn tung bay, lực lượng kinh khủng lưu chuyển, ung dung đánh bay tượng đá bốn phía, hiển lộ ra phong thái vô địch.
- Sư phụ, ngươi đánh thắng được hắn sao?
Đinh Bình tập hợp lại nhỏ giọng hỏi.
Lăng Hàn lộ ra vẻ suy tư nói:
- Hạn định chiêu số, hắn thắng, không giới hạn, ta thắng.
Hạn định chiêu số, cuối cùng phân không ra thắng bại liền xem ai chiếm ưu thế, vậy khẳng định là Hạ Vô Khuyết, sức chiến đấu của hắn vượt qua cảnh giới tuyệt không chỉ Tứ Tinh, lại cao hơn Lăng Hàn sáu tiểu cảnh giới nhỏ, ưu thế Thập Tinh tuyệt không phải nói chơi.
Nhưng Lăng Hàn còn có thể phách cùng sức khôi phục mạnh mẽ, thuộc về loại hình không bị miểu sát sẽ không chết, vậy chiến đấu kéo dài, cuối cùng lực lượng của Hạ Vô Khuyết sẽ tiêu hao hết, tự nhiên là Lăng Hàn thắng.
Đương nhiên, sau khi biết thể phách của Lăng Hàn biến thái, hẳn là không người nào nguyện triền đấu với hắn, bởi vậy, cuối cùng hoà là rất lớn.
May là lời này của hắn không có bị đám người Trưởng Tôn nghe được, bằng không bọn họ nhất định sẽ cười nhạo, tại sao người này da mặt dày như vậy, thổi đến thiên hoa loạn trụy.
Phía sau có nhiều người hơn lại đây, có mấy người đi đường vòng mà qua, có mấy người thì bắt đầu xông thạch trận.
Mới đầu Lăng Hàn không để ý lắm, nhưng rất nhanh thì lộ ra vẻ kinh ngạc, bởi vì người đến rõ ràng đều là Sơn Hà Cảnh.
Muốn nói số lượng Tinh Thần cảnh ít ỏi, vậy cũng coi như thôi, nhưng Nhật Nguyệt Cảnh cũng không có một cái đi tới nơi này, đây liền quái lạ.
Lẽ nào, ở trong lúc bất tri bất giác, đoàn người liền bị phân lưu?
Chẳng trách nơi này chỉ có khôi lỗi Sơn Hà Cảnh, bởi vì đây chỉ là chỗ cho Sơn Hà Cảnh xông phá, bằng không đến một cao thủ Nhật Nguyệt Cảnh, vậy cho dù là ngàn vạn khôi lỗi Sơn Hà Cảnh thì đã làm sao, đâu thể nào chặn được cường giả Nhật Nguyệt Cảnh?
Đây thực sự là thủ đoạn kinh người, bởi vì tất cả những thứ này phát sinh ở trong lúc vô tình, cho dù hiện tại Lăng Hàn nghĩ đến không đúng, nhưng đó là căn cứ manh mối trước mắt suy đoán ra, trên thực tế hắn vẫn không cảm giác chút nào.
Cường giả chính là cường giả, chết vô số năm lưu lại thủ đoạn vẫn ngưu bức như thế.
Càng nhiều người không phục, đi xông thạch trận, nhưng đại bộ phận người chỉ đi ra một đoạn đường ngắn liền bị đánh bay. Cũng còn tốt, coi như không chịu được cũng không cần đi trở về, vì thạch trận này chỉ rộng có hai dặm, hoàn toàn có thể từ hai bên đi ra ngoài.
Nhưng quái lạ chính là, hai bên chỉ có thể ra không thể vào, đây là phòng người làm càn sao?
Lăng Hàn không khỏi hứng thú, hắn muốn xông vào một lần.
- Các ngươi đi hai bên!
Hắn nhìn Thủy Nhạn Ngọc và Đinh Bình nói, sau đó gật đầu với Tu La Ma Đế, ý tứ là muốn hắn bảo vệ hai người.
Tu La Ma Đế vội vã ngoắt ngoắt cái đuôi biểu thị biết rồi.
- Cẩn thận!
Thủy Nhạn Ngọc biết Lăng Hàn nắm giữ Hắc Tháp, nhưng vẫn không nhịn được lo lắng.
- Ngàn vạn lần đừng nên cậy mạnh.
- Ta biết!
Lăng Hàn cười nói, trên thực tế hắn thật là không sợ, theo cảnh giới của hắn bước vào đại cực vị, thể phách mạnh cũng đạt đến trình độ Thần thiết cấp bốn, cho dù bị trăm nghìn khôi lỗi oanh kích thì đã làm sao, căn bản không gây thương tổn được hắn mảy may.
Lại nói, hắn là khắc tinh của khôi lỗi a.
Lăng Hàn nhanh chân đi vào thạch trận, bắt đầu vượt ải.
Vèo, tượng đá bên cạnh Lăng Hàn lập tức thức tỉnh, một quyền đập tới Lăng Hàn.
Lăng Hàn cũng ngưng quyền, giáng trả mà đi.
Oành!
Bức tượng đá này lảo đảo trở ra, lực lượng của nó đúng quy đúng củ, chính là đại viên mãn sơ kỳ, nhưng lực lượng bây giờ của Lăng Hàn đã có thể vượt qua Ngũ Tinh, uy lực một quyền này đạt đến đại viên mãn hậu kỳ, tự nhiên là ưu thế nghiền ép.
Nhưng càng nhiều tượng đá bị kích hoạt, công về phía Lăng Hàn, có nhảy lên thật cao, có đánh thẳng tới, ra tay tàn nhẫn, tuyệt đối không nương tình.
Cái này cũng là nguyên nhân Lăng Hàn không để Thủy Nhạn Ngọc cùng Đinh Bình xông trận, vậy thực sự là một chiêu liền bị đánh chết.
Coi như không địch lại, muốn trên đường từ bỏ, vậy cũng cần thực lực cực mạnh, tuyệt đối không phải muốn lùi liền có thể lùi ra ngoài.
Trong thạch trận, có máu tươi, có phế chi, càng có thi thể!
Lăng Hàn nhìn thấy, trong này có rất nhiều thiên tài siêu cấp, có mấy người thậm chí không kém Hạ Vô Khuyết, chỉ lấy một tay công kích, hiển lộ hết thong dong.
Hắn tin tưởng, lần này thiên tài tiến vào mộ lớn xa xa không chỉ số này, bởi vì cũng không phải hết thảy thiên tài đều đơn độc hành động, hoặc là dẫn theo một đám trợ thủ, hoặc theo trưởng bối đồng thời, cũng có thể đơn độc mà đi, nhưng chỗ tối có Nhật Nguyệt Cảnh hộ đạo.
Một khi xuất hiện cường giả Nhật Nguyệt Cảnh, Tinh Thần cảnh, vậy tự nhiên không thể xuất hiện ở đây.
Có thể còn có khôi lỗi trận Nhật Nguyệt Cảnh thậm chí Tinh Thần cảnh, nhưng cái này không liên quan gì tới thiên tài Sơn Hà Cảnh, nếu có chỉ có thể ở bên cạnh nhìn mà thôi.
Các thiên tài cũng so đấu với nhau, sau khi thám hiểm, tự nhiên chính là lúc Lẫm Thiên Tông thu đồ đệ. Có thể người ở đây đều sẽ trở thành đệ tử của Lẫm Thiên Tông, sẽ trở thành đối thủ cạnh tranh, bởi vậy, hiện tại cũng nên lộ chút phong mang.
Lăng Hàn đương nhiên không hề bắt mắt chút nào, tuy hắn cũng đi tới, nhưng không quá thoải mái, vì cảnh giới quá thấp.
---------------
Bình luận truyện