Thần Đạo Đan Tôn
Chương 815: Xông vào
Lăng Hàn chạy tới chỗ ước định với Hổ Nữu, chỉ thấy tiểu nha đầu đã sớm đến, đang nhàm chán ngồi ở trên tảng đá lắc chân, miệng nhỏ bĩu lên, có vẻ rất không vui.
Phát hiện Lăng Hàn lại đây, nàng hừ hừ nói:
- Lăng Hàn, ngươi quá chậm, để Nữu chờ lâu!
- Xin lỗi, xin lỗi!
Lăng Hàn vội cười nói.
- Lần này đều nhờ có Nữu.
Hổ Nữu chuyển giận thành vui, vỗ tay nói:
- Nữu là giỏi nhất!
- Nữu đúng là giỏi nhất!
Lăng Hàn xoa xoa đầu của Hổ Nữu, cô gái nhỏ này thực quá đặc biệt.
- Xem thu hoạch một chút!
Lăng Hàn và Hổ Nữu đồng thời tiến vào Hắc Tháp, gọi Hách Liên Tầm Tuyết tới, nàng đang ôm Lăng Kiến Tuyết, đồng thời đi tới trước Chân Long huyết thạch.
- Nha nha!
Lăng Kiến Tuyết múa tay, muốn tránh thoát Hách Liên Tầm Tuyết ôm ấp.
- Ồ?
Lăng Hàn ngẩn ra.
- Tiểu tử này cảm giác được lực lượng của Chân Long huyết thạch sao?
Hắn dừng một chút, mới nói:
- Tầm Tuyết, nàng thả con ra đi.
Ở trong Hắc Tháp tự nhiên không thể có vấn đề gì.
Hách Liên Tầm Tuyết theo lời thả nhi tử ra, tiểu tử lập tức bò tới bên Chân Long huyết thạch.
Tuy nó còn chưa tới một tuổi, nhưng man lực cực kỳ mạnh, tốc độ nhanh kinh người, rất nhanh liền chạy đến trước Chân Long huyết thạch, bò lên đến đỉnh chóp, nó thoải mái nằm nhoài xuống, như con bọ chét kia vậy.
Lăng Hàn lập tức chú ý tới, trên người nó có từng đạo Long Văn lấp lóe, toả ra hào quang nhàn nhạt, có Long uy toả ra, hơn nữa còn đang không ngừng tăng cường.
Hấp thu Chân Long Chi Huyết, không ngừng trở nên mạnh mẽ.
Đối với hậu duệ Chân Long mà nói, Chân Long Chi Huyết này tuyệt đối là bảo vật hiếm có, không gì Nhưng thay thế.
Lăng Hàn đi tới, đưa tay kề sát Chân Long huyết thạch, lập tức, Cửu Long Bá Thể thuật tự động vận chuyển, lấy ra tinh hoa trong huyết thạch, cường hóa thân thể của hắn, để thể chất của hắn hơi tăng cường, còn lực lượng thì tăng lên trên diện rộng.
Hắn có loại kích động, muốn hút sạch năng lượng trong huyết thạch, để man lực lập tức xông lên Thiên Nhân Cảnh, thậm chí càng mạnh hơn.
Hắn vội khắc chế, lực lượng tăng lên quá nhanh cũng không phải chuyện tốt, cần phải có đủ tâm cảnh để điều khiển nguồn lực lượng này. Kiếp trước hắn chỉ là Thiên Nhân Cảnh, sức chiến đấu căn bản không tính mạnh mẽ, thậm chí không sánh bằng hiện tại, không còn ưu thế trên tâm tình.
Nhưng nói, ngoại trừ bước vào Thiên Nhân Cảnh vẫn là đường xưa, hắn đã toàn diện vượt qua đời trước, mà thời gian vẻn vẹn chỉ năm năm, để hắn nghĩ lại cũng như đang nằm mơ.
Đạt đến Hoá Thần Cảnh đỉnh cao, cần cẩn thận mài giũa cảnh giới lại đột phá, không thể lưu khuyết điểm, bằng không có thể tạo thành ảnh hưởng lớn.
Lăng Hàn thu tay về, nói:
- Tiểu Tháp, tiểu tử này hấp thu Chân Long Chi Huyết như thế có vấn đề gì không?
Tiểu Tháp hiện lên, lạnh nhạt nói:
- Thể chất của hắn không tệ, mạnh hơn ngươi rất nhiều. Ngươi tốt nhất chết sớm một chút, như vậy con trai của ngươi kế thừa Hắc Tháp, nhất định càng ưu tú hơn ngươi.
Đệt!
Khóe miệng của Lăng Hàn co giật, ngươi biểu dương con trai của ta cũng không cần làm thấp ta như thế chứ? Cái tháp kiêu ngạo này, một ngày nào đó phải để nó quỳ xuống cầu xin tha thứ.
Có điều, không thành vấn đề là tốt rồi, cứ để tiểu tử này nằm ở đó hấp thu Chân Long Chi Huyết đi. Thật không biết thời điểm nhi tử mở ra linh căn, man lực có thể đạt đến độ cao thế nào... Sinh Hoa Cảnh? Linh Anh Cảnh?
Ba người Lăng Hàn ra Hắc Tháp, bảo vật quý giá nhất đương nhiên là răng của Chân Long, so sánh với đó, cái khác đều là hạt vừng, dù cho khối Chân Long huyết thạch kia cũng chỉ có thể coi là hạt vừng lớn hơn một chút.
- Ngang!
Mới ra Hắc Tháp, liền nghe được tiếng gào thét đáng sợ truyền vang, chấn động đến da dẻ của bọn họ đều gợn sóng, như sóng nước.
Là con bọ chét kia, trở về phát hiện không còn Chân Long huyết thạch, tự nhiên phát điên, hận không thể hủy diệt vùng thế giới này.
- Đi mau!
Ba người Lăng Hàn vội vã rời đi, chống đối nó quả thực là đang tự tìm đường chết, chỉ kẻ ngu si mới làm. Một đường chạy ra hơn trăm dặm, tuy còn có tiếng gào thét đang vang động, nhưng gợn sóng trong không khí đã không thể sản sinh ảnh hưởng với bọn họ.
Đây chính là Phá Hư Cảnh, gầm lên giận dữ cũng có thể chấn thương cường giả Thiên Nhân Cảnh.
Lại đi mấy trăm dặm, tiếng rống giận mới hoàn toàn biến mất, để ba người thở phào nhẹ nhõm, may là nó không có truy kích khắp nơi, nếu bị nó nhìn chằm chằm, Tích Sinh Kiếm thức tỉnh Nhưng đỡ được sao?
Bọn họ không đi tìm Chân Long huyết thạch hay Long Huyết Thảo nữa, hiện tại bọn họ chỉ nhìn chằm chằm răng của Chân Long, dù sao bọn họ không biết sẽ ở tầng thứ tư tiêu tốn bao nhiêu thời gian.
Hai ngày sau, bọn họ đi tới cuối tầng thứ ba, nơi này không có đường nối do xương hình thành, chỉ có một cánh cửa nhìn rất phổ thông, nhưng liên thông một thiên địa tuyệt nhiên không giống, đối diện là hải dương hỏa diễm.
- Khà khà, rốt cục đợi được ngươi!
Trong tiếng cười lạnh, chỉ thấy bốn người Từ Tu Nhiên dồn dập hiện thân, ngăn trở lối vào.
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười nói:
- Để cho các ngươi đợi lâu, thật không tiện!
- Không sao, dùng mạng của ngươi bồi thường là được.
Tiểu Kiếm Đế lạnh lùng nói.
- Vậy thì càng không tiện, ta rất coi trọng tính mạng của mình, không có dự định giao cho ai a.
Lăng Hàn nhìn bốn người kia, ánh mắt lạnh lùng.
Bằng thực lực của bản thân chiến một trận, hắn không sợ bốn người này, dù cho sức chiến đấu không bằng, lấy thể phách của hắn cũng có thể khôi phục, trở thành người cười cuối cùng. Nhưng mọi người đều nắm giữ sức chiến đấu vượt qua cảnh giới, cái gì Tuyệt Đao, Sơn Hà Phủ,... này e phải mang con bọ chét kia tới mới có thể ngang hàng.
Hắn lập tức làm ra quyết định, muốn trực tiếp xông qua, trước tiên đoạt lấy răng của Chân Long, còn bốn người này có thể để sau lại thu thập.
- Nhận lấy cái chết!
Từ Tu Nhiên lập tức lấy ra Tuyệt Đao, Lôi Đình Chi Tử thì lấy Sơn Hà Phủ, nâng ở trong tay, món bảo khí này đã thức tỉnh, toả ra khí thế bá đạo tuyệt luân.
Lăng Hàn thu Hách Liên Tầm Tuyết và Hổ Nữu vào trong Hắc Tháp, ngược lại bốn người đối phương đã biết hắn có một không gian Thần khí, dùng ở trước mặt bọn họ cũng không đáng kể.
- Muốn xông vào? Ngươi quá ngây thơ!
Tiểu Kiếm Đế cười lạnh nói, hắn cũng lấy ra một thanh bảo kiếm, kiếm ý lưu chuyển, món bảo khí này thức tỉnh, toả ra khí tức ác liệt, cho dù không đạt đến Phá Hư Cảnh cũng kém không xa.
Đông Linh Nhi đồng dạng xuất kiếm, nàng vẫn chưa nắm giữ Kiếm Tâm, nhưng tự có chỗ cường đại của nàng, phát động lực lượng huyết thống, ở sau lưng mở ra hai cánh chim thật dài, còn có một quang ảnh dệt thành Phượng vĩ, thật giống như đã biến thành một con Hỏa Phượng.
---------------
Phát hiện Lăng Hàn lại đây, nàng hừ hừ nói:
- Lăng Hàn, ngươi quá chậm, để Nữu chờ lâu!
- Xin lỗi, xin lỗi!
Lăng Hàn vội cười nói.
- Lần này đều nhờ có Nữu.
Hổ Nữu chuyển giận thành vui, vỗ tay nói:
- Nữu là giỏi nhất!
- Nữu đúng là giỏi nhất!
Lăng Hàn xoa xoa đầu của Hổ Nữu, cô gái nhỏ này thực quá đặc biệt.
- Xem thu hoạch một chút!
Lăng Hàn và Hổ Nữu đồng thời tiến vào Hắc Tháp, gọi Hách Liên Tầm Tuyết tới, nàng đang ôm Lăng Kiến Tuyết, đồng thời đi tới trước Chân Long huyết thạch.
- Nha nha!
Lăng Kiến Tuyết múa tay, muốn tránh thoát Hách Liên Tầm Tuyết ôm ấp.
- Ồ?
Lăng Hàn ngẩn ra.
- Tiểu tử này cảm giác được lực lượng của Chân Long huyết thạch sao?
Hắn dừng một chút, mới nói:
- Tầm Tuyết, nàng thả con ra đi.
Ở trong Hắc Tháp tự nhiên không thể có vấn đề gì.
Hách Liên Tầm Tuyết theo lời thả nhi tử ra, tiểu tử lập tức bò tới bên Chân Long huyết thạch.
Tuy nó còn chưa tới một tuổi, nhưng man lực cực kỳ mạnh, tốc độ nhanh kinh người, rất nhanh liền chạy đến trước Chân Long huyết thạch, bò lên đến đỉnh chóp, nó thoải mái nằm nhoài xuống, như con bọ chét kia vậy.
Lăng Hàn lập tức chú ý tới, trên người nó có từng đạo Long Văn lấp lóe, toả ra hào quang nhàn nhạt, có Long uy toả ra, hơn nữa còn đang không ngừng tăng cường.
Hấp thu Chân Long Chi Huyết, không ngừng trở nên mạnh mẽ.
Đối với hậu duệ Chân Long mà nói, Chân Long Chi Huyết này tuyệt đối là bảo vật hiếm có, không gì Nhưng thay thế.
Lăng Hàn đi tới, đưa tay kề sát Chân Long huyết thạch, lập tức, Cửu Long Bá Thể thuật tự động vận chuyển, lấy ra tinh hoa trong huyết thạch, cường hóa thân thể của hắn, để thể chất của hắn hơi tăng cường, còn lực lượng thì tăng lên trên diện rộng.
Hắn có loại kích động, muốn hút sạch năng lượng trong huyết thạch, để man lực lập tức xông lên Thiên Nhân Cảnh, thậm chí càng mạnh hơn.
Hắn vội khắc chế, lực lượng tăng lên quá nhanh cũng không phải chuyện tốt, cần phải có đủ tâm cảnh để điều khiển nguồn lực lượng này. Kiếp trước hắn chỉ là Thiên Nhân Cảnh, sức chiến đấu căn bản không tính mạnh mẽ, thậm chí không sánh bằng hiện tại, không còn ưu thế trên tâm tình.
Nhưng nói, ngoại trừ bước vào Thiên Nhân Cảnh vẫn là đường xưa, hắn đã toàn diện vượt qua đời trước, mà thời gian vẻn vẹn chỉ năm năm, để hắn nghĩ lại cũng như đang nằm mơ.
Đạt đến Hoá Thần Cảnh đỉnh cao, cần cẩn thận mài giũa cảnh giới lại đột phá, không thể lưu khuyết điểm, bằng không có thể tạo thành ảnh hưởng lớn.
Lăng Hàn thu tay về, nói:
- Tiểu Tháp, tiểu tử này hấp thu Chân Long Chi Huyết như thế có vấn đề gì không?
Tiểu Tháp hiện lên, lạnh nhạt nói:
- Thể chất của hắn không tệ, mạnh hơn ngươi rất nhiều. Ngươi tốt nhất chết sớm một chút, như vậy con trai của ngươi kế thừa Hắc Tháp, nhất định càng ưu tú hơn ngươi.
Đệt!
Khóe miệng của Lăng Hàn co giật, ngươi biểu dương con trai của ta cũng không cần làm thấp ta như thế chứ? Cái tháp kiêu ngạo này, một ngày nào đó phải để nó quỳ xuống cầu xin tha thứ.
Có điều, không thành vấn đề là tốt rồi, cứ để tiểu tử này nằm ở đó hấp thu Chân Long Chi Huyết đi. Thật không biết thời điểm nhi tử mở ra linh căn, man lực có thể đạt đến độ cao thế nào... Sinh Hoa Cảnh? Linh Anh Cảnh?
Ba người Lăng Hàn ra Hắc Tháp, bảo vật quý giá nhất đương nhiên là răng của Chân Long, so sánh với đó, cái khác đều là hạt vừng, dù cho khối Chân Long huyết thạch kia cũng chỉ có thể coi là hạt vừng lớn hơn một chút.
- Ngang!
Mới ra Hắc Tháp, liền nghe được tiếng gào thét đáng sợ truyền vang, chấn động đến da dẻ của bọn họ đều gợn sóng, như sóng nước.
Là con bọ chét kia, trở về phát hiện không còn Chân Long huyết thạch, tự nhiên phát điên, hận không thể hủy diệt vùng thế giới này.
- Đi mau!
Ba người Lăng Hàn vội vã rời đi, chống đối nó quả thực là đang tự tìm đường chết, chỉ kẻ ngu si mới làm. Một đường chạy ra hơn trăm dặm, tuy còn có tiếng gào thét đang vang động, nhưng gợn sóng trong không khí đã không thể sản sinh ảnh hưởng với bọn họ.
Đây chính là Phá Hư Cảnh, gầm lên giận dữ cũng có thể chấn thương cường giả Thiên Nhân Cảnh.
Lại đi mấy trăm dặm, tiếng rống giận mới hoàn toàn biến mất, để ba người thở phào nhẹ nhõm, may là nó không có truy kích khắp nơi, nếu bị nó nhìn chằm chằm, Tích Sinh Kiếm thức tỉnh Nhưng đỡ được sao?
Bọn họ không đi tìm Chân Long huyết thạch hay Long Huyết Thảo nữa, hiện tại bọn họ chỉ nhìn chằm chằm răng của Chân Long, dù sao bọn họ không biết sẽ ở tầng thứ tư tiêu tốn bao nhiêu thời gian.
Hai ngày sau, bọn họ đi tới cuối tầng thứ ba, nơi này không có đường nối do xương hình thành, chỉ có một cánh cửa nhìn rất phổ thông, nhưng liên thông một thiên địa tuyệt nhiên không giống, đối diện là hải dương hỏa diễm.
- Khà khà, rốt cục đợi được ngươi!
Trong tiếng cười lạnh, chỉ thấy bốn người Từ Tu Nhiên dồn dập hiện thân, ngăn trở lối vào.
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười nói:
- Để cho các ngươi đợi lâu, thật không tiện!
- Không sao, dùng mạng của ngươi bồi thường là được.
Tiểu Kiếm Đế lạnh lùng nói.
- Vậy thì càng không tiện, ta rất coi trọng tính mạng của mình, không có dự định giao cho ai a.
Lăng Hàn nhìn bốn người kia, ánh mắt lạnh lùng.
Bằng thực lực của bản thân chiến một trận, hắn không sợ bốn người này, dù cho sức chiến đấu không bằng, lấy thể phách của hắn cũng có thể khôi phục, trở thành người cười cuối cùng. Nhưng mọi người đều nắm giữ sức chiến đấu vượt qua cảnh giới, cái gì Tuyệt Đao, Sơn Hà Phủ,... này e phải mang con bọ chét kia tới mới có thể ngang hàng.
Hắn lập tức làm ra quyết định, muốn trực tiếp xông qua, trước tiên đoạt lấy răng của Chân Long, còn bốn người này có thể để sau lại thu thập.
- Nhận lấy cái chết!
Từ Tu Nhiên lập tức lấy ra Tuyệt Đao, Lôi Đình Chi Tử thì lấy Sơn Hà Phủ, nâng ở trong tay, món bảo khí này đã thức tỉnh, toả ra khí thế bá đạo tuyệt luân.
Lăng Hàn thu Hách Liên Tầm Tuyết và Hổ Nữu vào trong Hắc Tháp, ngược lại bốn người đối phương đã biết hắn có một không gian Thần khí, dùng ở trước mặt bọn họ cũng không đáng kể.
- Muốn xông vào? Ngươi quá ngây thơ!
Tiểu Kiếm Đế cười lạnh nói, hắn cũng lấy ra một thanh bảo kiếm, kiếm ý lưu chuyển, món bảo khí này thức tỉnh, toả ra khí tức ác liệt, cho dù không đạt đến Phá Hư Cảnh cũng kém không xa.
Đông Linh Nhi đồng dạng xuất kiếm, nàng vẫn chưa nắm giữ Kiếm Tâm, nhưng tự có chỗ cường đại của nàng, phát động lực lượng huyết thống, ở sau lưng mở ra hai cánh chim thật dài, còn có một quang ảnh dệt thành Phượng vĩ, thật giống như đã biến thành một con Hỏa Phượng.
---------------
Bình luận truyện