Chương 89: Chương 89
Nhìn thấy vẻ mặt chế giễu của Tiền Thế Kiệt , Isbel có chút bực bội , thế nhưng ở trứơc mặt cụ già này lại không dám nổi giận . nên đành cắn răng chịu đựng , trong đầu thầm nghĩ : hừ , lát nữa đợi cụ Gongro về rồi mi sẽ biết tay ta !!
bỗng nhiên , Isbel lộ ra vẻ mặt lo lắng , khẽ liếc nhìn cụ già 1 cái , nhẹ nhẹ nói : “ cụ Gongro … lúc nãy … lúc nãy cháu vừa đăng ký tham gia đại hội võ thuật , không biết cụ có cho phép không ạ ?”
Nghe Isbel nói thế , Tiền Thế Kiệt cảm thấy có chút kỳ lạ , trong lòng thầm nghĩ : ủa , con nhỏ tham tiền này ngày thường không sợ trời không sợ đất , chỉ sợ không kiếm được tiền , vì sao tham gia đại hội võ thuật lại phải hỏi qua ý kiến của cụ già này nhỉ ?
Chỉ thấy cụ già cúi đầu ngẫm nghĩ 1 hồi , sau đó ngẫng đầu lên mỉn cười nói : “ cũng tốt , tham gia đại hội võ thuật sẽ có cơ hội tỷ thí với nhiều cao thủ khác để hấp thụ kinh nghiệm thực chiến cũng tốt . nhưng cũng phải cẩn thận đấy .”
nghe thấy cụ già cho phép , Isbel lập tức mặt mày rạng rỡ , cười tươi nói : “ vâng , cháu biết rồi ạ , cháu sẽ cẩn thận không để bị thương đâu .”
cụ già quay sang nhìn vào Tiền Thế Kiệt , hỏi : “ cậu bé này cũng sẽ tham gia chứ ?”
Isbel vội vã trả lời : “ vâng có ạ , đại hội võ thuật lần này tiến hành theo thể thức song đấu , nên cháu đã kéo anh ta cùng tham gia , nhưng kiếm thuật của anh ta còn kém lắm , e rằng sẽ gây ảnh hưởng tới cháu !!” nói xong , lén lén lè lưỡi trêu chọc Tiền Thế Kiệt 1 cái .
Tiền Thế Kiệt lập tức trợn mắt trắng đáp trả lại .
Cụ già bỗng nhiên đứng dậy, bước tới trước mặt Tiền Thế Kiệt , quan sát anh ta 1 hồi , mỉn cười nói : “ cậu chịu khó đứng yên 1 chút nhé .”
Chỉ thấy cụ già đưa tay ra nắn lên vai của Tiền Thế Kiệt , sau đó từ trên xuống dưới , từ từ nắn xương trên người anh ta. Lúc đầu ông cụ còn mang theo vẻ mặt chăm chú , nắn được 1 hồi , vẻ mặt của ông ta đã xảy ra sự biến hoá , vẻ mặt chăm chú lúc nãy đã thay bằng 1 vẻ mặt đầy kinh ngạc . không tự chủ thót lên 1 tiếng : “ ủa ?”
Chương 22 : bộ xương cốt đặc biệt
Nhìn thấy sự biến đổi của cụ già , Tiền Thế Kiệt có chút lo lắng và tò mò , không tự chủ thót lên : “ có chuyện gì hả cụ ?”
cụ già buông Tiền Thế Kiệt ra , lùi về phía sau 1 bước , nhìn chằm chằm vào anh ta hồi lâu , bỗng nhiên lắc đầu thở 1 hơi dài nói : “ đáng tiếc , thật đáng tiếc !”
” đáng tiếc ?” Tiền Thế Kiệt có chút không hiểu .
Trong đôi mắt của cụ già bộc lộ 1 tia sáng sắc bén , quay sang nhìn vào Isbel , từ từ nói : “ cháu hãy ra ngoài 1 chút , ta có chuyện cần nói với cậu bé này .”
mặc dù rất tò mò , nhưng Isbel không dám cãi lời cụ già , khẽ ngật đầu 1 cái , đứng lên bước ra khỏi nhà .
Isbel vừa bước ra khỏi nhà , ông cụ đưa tay lên miệng ho nhẹ 1 tiếng , dùng 1 giọng nói rất nghiêm túc , từ từ nói : “ ta cảm thấy đáng tiếc vì cậu không gặp được ta sớm , nếu như gặp ta sớm hơn khoảng vài ba năm thôi , e rằng hiện giờ cậu đã thành tài từ lâu rồi , đáng tiếc cho 1 miếng ngọc tốt !!!”
Tiền Thế Kiệt vô cùng kinh ngạc , nhưng không nói gì cả .
Bình luận truyện