Chương 88: Chương 88
mặt dù trong đôi mắt của Isbel nhấp nháy những tia sáng giận dữ , nhưng không ngờ lần này ả không nổi điên lên cãi lại , mà dùng 1 giọng nói rất dịu dàng nhẹ nhẹ nói : “ xin lỗi , xin lỗi vì đã dùng chíêc ly ném anh ….. từ nay tôi không làm thế nữa đâu !”
Tiền Thế Kiệt giương to cặp mắt trâu ra , miệng há to ra hét cỡ nhìn chằm chằm vào con nhỏ tham tiền ở trước mặt . mẹ kiếp !! mình có nằm mơ không vậy ? con nhỏ này bị trúng bùa rồi à ? sao tự nhiên trở nên ngoan ngoãn hiền lành như 1 chú mèo con như thế này ! hay là …..” nghĩ tới đây , Tiền Thế Kiệt không tự chủ đưa mắt liếc nhìn cụ già đứng ở bên cạnh .
chỉ thấy Isbel dùng 1 thái độ muốn dịu dàng bao nhiêu có bấy nhiêu mời cụ già vào nhà ngồi . Tiền Thế Kiệt chỉ đứng sang 1 bên không nói năng gì cả . chăm chú quan sát 2 người .
Isbel vô cùng hăng hái chạy đi rót ly trà , sau đó vô cùng lễ phép dùng 2 tay mời cụ già uống . sau khi đưa ly trà cho cụ già , cô ta đứng sang 1 bên , dùng 1 ánh mắt vô cùng tôn kính nhìn vào cụ già đang ngồi bên bàn .
cụ già uống 1 ngụm trà xong , nhìn vào Isbel , mỉn cười nói : “ sao lại khách sáo thế , cháu hãy ngồi xuống đây trò chuyện với ta nào .”
mẹ kiếp ! rốt cuộc ai là chủ nhà đây ?
Isbel vô cùng nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh cụ già , 2 tay chắp lại để trên đùi , ngồi thẳng người lên . lí nhí nói : “ cụ Gongro , cho cháu xin lỗi vì chuyện lúc nãy , cháu không cố ý đâu ạ !”
cụ già vẫy vẫy tay , cười nói : “ không sao , may là ta còn chưa già hẳn , còn nhanh nhẹn chụp được chiếc ly đó , nếu không e rằng lúc này ta đã được đi cấp cứu rồi .” ngưng 1 hồi , cụ già lại tiếp : “ sao cháu lại làm thế, ai đã chọc giận Isbel dịu hiền của ta nào?”
chỉ thấy cái đầu của Isbel đã cúi gần tới cái mặt bàn , lí nhí nói : “ dạ … dạ…. Không …. Không có đâu ạ ….”
rốt cuộc cụ già này là ai đây ? sao con nhỏ tham tiền đối diện với cụ nhà này lại ngoan ngoãn như chú mèo con thế này? Tiền Thế Kiệt đứng ở 1 bên không ngừng thầm nghĩ .
Cụ già bỗng nhiên quay qua liếc nhìn Tiền Thế Kiệt 1 cái , mỉn cười nói : “ cậu bé này là …”
không đợi Tiền Thế Kiệt kịp lên tiếng trả lời , Isbel đã mở miệng trước , nhỏ tiếng nói : “ dạ , anh ấy tên là Tiền Thế Kiệt , đến từ đế đô , hôm qua khi cháu đi săn trong khu rừng , nhìn thấy anh ta bị con ma thú tấn công , nên đã ra tay giúp đỡ .”
cụ già khẽ ngật đầu mỉn cười : “ thì ra là thế , tốt lắm Isbel , thấy người gặp nạn ra tay giúp đỡ là tôn chỉ của những người luyện võ . ta rất hài lòng về cháu”
” cụ quá khen rồi ạ !” Isbel tươi cười .
Tiền Thế Kiệt đứng ở bên nghe xong lời khen của cụ già dành cho Isbel , khẽ xì nhỏ 1 tiếng : hừ ! thấy người gặp nạn ra tay giúp đỡ là tôn chỉ của những người luyện võ ? vậy sau khi cứu mình xong ai đã xoè tay ra đòi tiền công đây ? ai là người đã tung ra những lời hăm doạ đòi dụ ma thú ra xé xác mình khi không chịu đưa tiền đây?
Bình luận truyện