Thần Võ Chiến Vương
Chương 464: Sức chiến đấu cách xa
Dựa theo lời nói của trưởng bối, lối ra đã sớm nên xuất hiện, chỉ là bởi vì tất cả mọi người quan tâm tới chiến đấu của Mộ Dung Long và Giang Thần cho nên đã quên điểm ấy.
Hiện tại linh phù đã bị đốt thành tro bụi, mỗi một người đều vô cùng căng thẳng, ngay cả hai người đang giao chiến cũng bị đặt sang một bên.
Mộ Dung Long thu đao đứng lặng, tay trái cầm lấy linh phù đã hóa thành tro, hắn khẽ cau mày.
Nếu như không thể đi ra ngoài, tất cả đều là công toi.
Không ai muốn bị vây ở bên trong tiểu thế giới này, thế nhưng từ tình huống hiện tại xem ra, quả thật có xu thế này.
Bầu không khí khủng hoảng đang lan tràn, mỗi người đều gắt gao nhìn lên bầu trời, chờ mong lối ra xuất hiện.
Thậm chí còn có người oán giận là do Giang Thần và Mộ Dung Long động thủ cho nên mới dẫn đến chuyện như vậy.
- Chờ một chút đi!
- Giang Thần, Mộ Dung Long, các ngươi không nên động thủ nữa!
- Đúng vậy, không loại trừ vì nguyên nhân này mà dẫn đến lối ra không xuất hiện.
Mộ Dung Long bất mãn với chỉ trích như vậy, có điều chính hắn cũng không dám chắc, cho nên mới thu đao vào trong vỏ.
Bên kia, Giang Thần tạm thời giải trừ trận pháp, có điều hắn vẫn khoác Long giáp như cũ, đề phòng Mộ Dung Long đột nhiên ra tay.
Thời gian nửa ngày trong nháy mắt trôi qua, mỗi người đều cảm thấy sống một ngày bằng một năm, mắt thấy sắc trời lại sắp tới đêm, không ít người đã tuyệt vọng.
Giữa lúc này, một bóng người từ đằng xa bay tới, không phải là bay thẳng tắp mà thỉnh thoảng rơi xuống, tiếp theo lại từ từ tăng lên, sau đó lại lắc lư sang hai bên, giống như là uống say vậy.
Sau khi tới gần, mọi người mới phát hiện ra người kia bị thương nặng, bay rất gian nan.
Giang Thần đột nhiên vọt tới, đỡ lấy đối phương.
Người này là đệ tử Anh Hùng điện, hơn nữa còn là người trong đội ngũ của Lệ Nam Tinh.
Nghĩ đến việc Lệ Nam Tinh chưa từng xuất hiện, lối ra cũng chậm chạp không thấy đâu cả, trong lòng Giang Thần đã có suy đoán đại khái.
- Tà Vân điện... Tà Vân điện ám toán chúng ta, nhốt Lệ Nam Tinh sư huynh lại, ta thật vất vả mới giết ra được...
Giang Thần có ấn tượng với hắn, Lý Lôi đứng thứ tư trên Chiến Lực bảng, cả người đẫm máu, vừa nói chuyện, một bên còn ho ra máu.
Cũng may nhờ có y thuật cao minh của Giang Thần mà đã kéo hắn từ chỗ Diêm Vương trở về.
Những người khác không quá để ý, cho rằng đây là chiến tranh của Anh Hùng điện và Tà Vân điện.
Hiện giờ chuyện mà bọn hắn quan tâm chính là phải làm sao mới có thể đi ra ngoài được.
- Lý Lôi, ngươi nói rõ ngọn nguồn mọi chuyện một lần xem!
Giang Thần nói.
Lý Lôi gật gật đầu, nói đội ngũ của bọn họ gặp phải Tô Hình cầm đầu một đội ngũ của Tà Vân điện tập kích, ngoại trừ Quỷ Thương bị giết ra, năm vị trí đầu trên Trừ Ma bảng đều tham dự.
- Đây không phải là trọng điểm, lối ra bên Tà Vân điện, có phải đã được mở ra rồi hay không?
Giang Thần lại nói.
Nghe thấy hắn nói như thế, hai mắt đang uể oải tinh thần của mọi người toả sáng.
- Giang Thần, lời này là có ý gì?
Mộ Dung Long hỏi.
Vốn Giang Thần không muốn trả lời hắn, thế nhưng càng ngày càng có nhiều người tụ tập lại đây, hắn lập tức phán đoán của mình ra.
- Tô Hình muốn tiêu diệt đệ tử Anh Hùng điện các ngươi, ta biết, thế nhưng không phải kế hoạch của hắn đã bị Lệ Nam Tinh phá hay sao?
Mộ Dung Long cau mày nói.
- Tử sĩ cấp bậc Tôn giả nhất định chỉ là kế thứ nhất, nhưng không có nghĩa là không có kế thứ hai.
Giang Thần thực sự là khâm phục sự thông minh của người này, cũng không biết đối phương tu luyện tới cảnh giới này thế nào.
- Giang Thần, ý ngươi nói là Tà Vân điện đã giở trò quỷ?
Âm Sương nắm lấy trọng điểm, hỏi.
- Rất có thể, hơn nữa Lệ Nam Tinh bị phục kích, cũng là muốn dụ dỗ chúng ta qua đó.
Giang Thần gật đầu nói.
- Qua đó! Chúng ta nhất định phải qua đó, chúng ta không thể ở trong tiểu thế giới cả đời được!
Mộ Dung Long kích động nói, lại nhìn dáng vẻ của những người khác, coi như là cạm bẫy thì cũng phải mở một đường máu.
- Có thể là âm mưu hay không? Không bằng chúng ta chờ một chút đi?
Cũng có người cảm thấy vô căn cứ, muốn chờ một chút, không chừng không lâu sau đó lối ra sẽ xuất hiện.
- Đến lúc đó người của Tà Vân điện đều đi ra ngoài, lối ra bên kia cũng sẽ không còn, các ngươi muốn bị vây ở chỗ này cả đời sao? Người Mộ Dung gia, đi theo ta!
Mộ Dung Long vung cánh tay hô lớn, nhấc theo Lý Lôi chạy đi.
Mấy chi đội ngũ mạnh mẽ đồng thời đi theo ở phía sau lưng hắn.
- Giang Thần?
Còn có một nhóm người chờ đợi câu trả lời của Giang Thần.
Dù sao, hắn là người có thể chống lại Mộ Dung Long.
- Nhất định sẽ phải đi, nhưng không thể không có chuẩn bị giống như hắn được.
Giang Thần cũng không muốn ở chỗ này chờ may mắn.
- Không phải là hắn không có chuẩn bị, hắn không có sợ hãi, lẽ nào ngươi đã quên biểu hiện trước đó của hắn ở trước mặt tử sĩ Tôn giả sao?
Trương Vũ nói.
Giang Thần đã được lời này nhắc nhở, người ở hành cung lúc đó cũng đều kịp phản ứng lại.
- Tà Vân điện sẽ lại muốn cầm đầu danh trạng tới hiến cho bọn họ, nếu không sẽ không cho phép chúng ta đi ra ngoài nữa.
- Còn muốn chúng ta giết chết đệ tử của Anh Hùng điện để biểu hiện sự trung tâm.
- Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ chứ?
Lập tức, các đệ tử Anh Hùng điện ở đây tụ tập ở bên người Giang Thần.
Bởi vì so với những người khác, bọn họ không có lựa chọn nào khác, nhất định Tà Vân điện đang muốn giết bọn hắn.
Lại nói tới những người khác, có thể lựa chọn nương nhờ vào Tà Vân điện để cầu tự vệ.
- Mỗi người đều có lựa chọn của mình, ta sẽ không bắt buộc, ta người Anh Hùng điện, nhất định phải đi cứu Lệ Nam Tinh sư huynh, khai chiến với Tà Vân điện. So với việc đến lúc đó lựa chọn trận doanh, không bằng hiện tại tỏ rõ lập trường đi, đồng ý cứu người thì ở lại.
Giang Thần quét mắt nhìn mọi người một chút, nói.
- Cái tên này, có chút quyết đoán.
Âm Tuyệt nhỏ giọng nói ở bên tai muội muội mình.
Người không phải là đệ tử Anh Hùng điện cũng có mấy trăm, bọn họ nhìn nhau, do dự không quyết định.
Nếu như lựa chọn Anh Hùng điện thì sẽ phải khai chiến cùng Tà Vân điện, nếu như đồng thời đi cùng Anh Hùng điện thì sẽ là một trận ác chiến.
Vì lẽ đó bọn họ đều rất lý trí phân tích phần thắng của song phương.
Sau đó, bọn họ lập tức ý thức được then chốt của thắng bại kỳ thực ở trên người của Mộ Dung Long.
Hắn đứng ở bên nào thì sức chiến đấu bên kia sẽ dẫn trước.
Từ tính cách cùng với cừu oán với Giang Thần của Mộ Dung Long mà suy ra, nhất định hắn sẽ lựa chọn Tô Hình của Tà Vân điện.
Tức thì trong mấy trăm người đã có hơn một nửa rời đi.
Bọn họ không do dự quá lâu, bởi vì cần Lý Lôi dẫn đường cho nên trong mấy chục giây sau đó đã lục tục có người bay đi.
- Không cần lo lắng, ta đã để lại dấu ấn trên người Lý Lôi, có thể đuổi kịp được.
Giang Thần nhìn mười mấy người còn sót lại, cộng thêm đệ tử Anh Hùng điện bên hắn, đừng nói là so sánh với Tà Vân điện, ngay cả so với những người đi vừa nãy cũng không sánh kịp.
- Trước khi đi, thái độ của chúng ta chính là xa cách Tà Vân điện, nếu như hiện giờ lựa chọn Tà Vân điện, loại chuyện mất mặt này ta còn không làm được.
Âm Tuyệt tỏ thái độ trước tiên.
- Tà Vân điện không thể không có yêu cầu gì mà đã tiếp nhận người khác quy hàng, so với việc để vận mệnh nằm ở trên tay người khác, còn không bằng tự mình nắm chặt thì hơn!
Trương Vũ cũng nói.
- Giang Thần, ngươi dẫn dắt chúng ta đánh một trận đi!
Đệ tử Anh Hùng điện cũng đặt hi vọng ở trên người Giang Thần.
Lời này đã được đại đa số người tán thành, Giang Thần trở thành tiêu điểm được muôn người chú ý.
- Không chút nghi ngờ nào cả, thực lực chúng ta chênh lệch với bọn chúng rất xa, sức chiến đấu bình quân không bằng một nửa Tà Vân điện, sức chiến đấu mạnh nhất cũng đều ở bên bọn hắn.
Giang Thần nói ra nhận định làm cho trong người trầm xuống, có điều đột nhiên hắn chuyển đề tài, nói:
- Nhưng nếu như các ngươi tin tưởng lời nói của ta, ta sẽ dẫn các ngươi vượt qua chênh lệch này, đạt được thắng lợi!
- Chúng ta tin tưởng ngươi.
Âm Sương là người thứ nhất nói.
Hiện tại linh phù đã bị đốt thành tro bụi, mỗi một người đều vô cùng căng thẳng, ngay cả hai người đang giao chiến cũng bị đặt sang một bên.
Mộ Dung Long thu đao đứng lặng, tay trái cầm lấy linh phù đã hóa thành tro, hắn khẽ cau mày.
Nếu như không thể đi ra ngoài, tất cả đều là công toi.
Không ai muốn bị vây ở bên trong tiểu thế giới này, thế nhưng từ tình huống hiện tại xem ra, quả thật có xu thế này.
Bầu không khí khủng hoảng đang lan tràn, mỗi người đều gắt gao nhìn lên bầu trời, chờ mong lối ra xuất hiện.
Thậm chí còn có người oán giận là do Giang Thần và Mộ Dung Long động thủ cho nên mới dẫn đến chuyện như vậy.
- Chờ một chút đi!
- Giang Thần, Mộ Dung Long, các ngươi không nên động thủ nữa!
- Đúng vậy, không loại trừ vì nguyên nhân này mà dẫn đến lối ra không xuất hiện.
Mộ Dung Long bất mãn với chỉ trích như vậy, có điều chính hắn cũng không dám chắc, cho nên mới thu đao vào trong vỏ.
Bên kia, Giang Thần tạm thời giải trừ trận pháp, có điều hắn vẫn khoác Long giáp như cũ, đề phòng Mộ Dung Long đột nhiên ra tay.
Thời gian nửa ngày trong nháy mắt trôi qua, mỗi người đều cảm thấy sống một ngày bằng một năm, mắt thấy sắc trời lại sắp tới đêm, không ít người đã tuyệt vọng.
Giữa lúc này, một bóng người từ đằng xa bay tới, không phải là bay thẳng tắp mà thỉnh thoảng rơi xuống, tiếp theo lại từ từ tăng lên, sau đó lại lắc lư sang hai bên, giống như là uống say vậy.
Sau khi tới gần, mọi người mới phát hiện ra người kia bị thương nặng, bay rất gian nan.
Giang Thần đột nhiên vọt tới, đỡ lấy đối phương.
Người này là đệ tử Anh Hùng điện, hơn nữa còn là người trong đội ngũ của Lệ Nam Tinh.
Nghĩ đến việc Lệ Nam Tinh chưa từng xuất hiện, lối ra cũng chậm chạp không thấy đâu cả, trong lòng Giang Thần đã có suy đoán đại khái.
- Tà Vân điện... Tà Vân điện ám toán chúng ta, nhốt Lệ Nam Tinh sư huynh lại, ta thật vất vả mới giết ra được...
Giang Thần có ấn tượng với hắn, Lý Lôi đứng thứ tư trên Chiến Lực bảng, cả người đẫm máu, vừa nói chuyện, một bên còn ho ra máu.
Cũng may nhờ có y thuật cao minh của Giang Thần mà đã kéo hắn từ chỗ Diêm Vương trở về.
Những người khác không quá để ý, cho rằng đây là chiến tranh của Anh Hùng điện và Tà Vân điện.
Hiện giờ chuyện mà bọn hắn quan tâm chính là phải làm sao mới có thể đi ra ngoài được.
- Lý Lôi, ngươi nói rõ ngọn nguồn mọi chuyện một lần xem!
Giang Thần nói.
Lý Lôi gật gật đầu, nói đội ngũ của bọn họ gặp phải Tô Hình cầm đầu một đội ngũ của Tà Vân điện tập kích, ngoại trừ Quỷ Thương bị giết ra, năm vị trí đầu trên Trừ Ma bảng đều tham dự.
- Đây không phải là trọng điểm, lối ra bên Tà Vân điện, có phải đã được mở ra rồi hay không?
Giang Thần lại nói.
Nghe thấy hắn nói như thế, hai mắt đang uể oải tinh thần của mọi người toả sáng.
- Giang Thần, lời này là có ý gì?
Mộ Dung Long hỏi.
Vốn Giang Thần không muốn trả lời hắn, thế nhưng càng ngày càng có nhiều người tụ tập lại đây, hắn lập tức phán đoán của mình ra.
- Tô Hình muốn tiêu diệt đệ tử Anh Hùng điện các ngươi, ta biết, thế nhưng không phải kế hoạch của hắn đã bị Lệ Nam Tinh phá hay sao?
Mộ Dung Long cau mày nói.
- Tử sĩ cấp bậc Tôn giả nhất định chỉ là kế thứ nhất, nhưng không có nghĩa là không có kế thứ hai.
Giang Thần thực sự là khâm phục sự thông minh của người này, cũng không biết đối phương tu luyện tới cảnh giới này thế nào.
- Giang Thần, ý ngươi nói là Tà Vân điện đã giở trò quỷ?
Âm Sương nắm lấy trọng điểm, hỏi.
- Rất có thể, hơn nữa Lệ Nam Tinh bị phục kích, cũng là muốn dụ dỗ chúng ta qua đó.
Giang Thần gật đầu nói.
- Qua đó! Chúng ta nhất định phải qua đó, chúng ta không thể ở trong tiểu thế giới cả đời được!
Mộ Dung Long kích động nói, lại nhìn dáng vẻ của những người khác, coi như là cạm bẫy thì cũng phải mở một đường máu.
- Có thể là âm mưu hay không? Không bằng chúng ta chờ một chút đi?
Cũng có người cảm thấy vô căn cứ, muốn chờ một chút, không chừng không lâu sau đó lối ra sẽ xuất hiện.
- Đến lúc đó người của Tà Vân điện đều đi ra ngoài, lối ra bên kia cũng sẽ không còn, các ngươi muốn bị vây ở chỗ này cả đời sao? Người Mộ Dung gia, đi theo ta!
Mộ Dung Long vung cánh tay hô lớn, nhấc theo Lý Lôi chạy đi.
Mấy chi đội ngũ mạnh mẽ đồng thời đi theo ở phía sau lưng hắn.
- Giang Thần?
Còn có một nhóm người chờ đợi câu trả lời của Giang Thần.
Dù sao, hắn là người có thể chống lại Mộ Dung Long.
- Nhất định sẽ phải đi, nhưng không thể không có chuẩn bị giống như hắn được.
Giang Thần cũng không muốn ở chỗ này chờ may mắn.
- Không phải là hắn không có chuẩn bị, hắn không có sợ hãi, lẽ nào ngươi đã quên biểu hiện trước đó của hắn ở trước mặt tử sĩ Tôn giả sao?
Trương Vũ nói.
Giang Thần đã được lời này nhắc nhở, người ở hành cung lúc đó cũng đều kịp phản ứng lại.
- Tà Vân điện sẽ lại muốn cầm đầu danh trạng tới hiến cho bọn họ, nếu không sẽ không cho phép chúng ta đi ra ngoài nữa.
- Còn muốn chúng ta giết chết đệ tử của Anh Hùng điện để biểu hiện sự trung tâm.
- Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ chứ?
Lập tức, các đệ tử Anh Hùng điện ở đây tụ tập ở bên người Giang Thần.
Bởi vì so với những người khác, bọn họ không có lựa chọn nào khác, nhất định Tà Vân điện đang muốn giết bọn hắn.
Lại nói tới những người khác, có thể lựa chọn nương nhờ vào Tà Vân điện để cầu tự vệ.
- Mỗi người đều có lựa chọn của mình, ta sẽ không bắt buộc, ta người Anh Hùng điện, nhất định phải đi cứu Lệ Nam Tinh sư huynh, khai chiến với Tà Vân điện. So với việc đến lúc đó lựa chọn trận doanh, không bằng hiện tại tỏ rõ lập trường đi, đồng ý cứu người thì ở lại.
Giang Thần quét mắt nhìn mọi người một chút, nói.
- Cái tên này, có chút quyết đoán.
Âm Tuyệt nhỏ giọng nói ở bên tai muội muội mình.
Người không phải là đệ tử Anh Hùng điện cũng có mấy trăm, bọn họ nhìn nhau, do dự không quyết định.
Nếu như lựa chọn Anh Hùng điện thì sẽ phải khai chiến cùng Tà Vân điện, nếu như đồng thời đi cùng Anh Hùng điện thì sẽ là một trận ác chiến.
Vì lẽ đó bọn họ đều rất lý trí phân tích phần thắng của song phương.
Sau đó, bọn họ lập tức ý thức được then chốt của thắng bại kỳ thực ở trên người của Mộ Dung Long.
Hắn đứng ở bên nào thì sức chiến đấu bên kia sẽ dẫn trước.
Từ tính cách cùng với cừu oán với Giang Thần của Mộ Dung Long mà suy ra, nhất định hắn sẽ lựa chọn Tô Hình của Tà Vân điện.
Tức thì trong mấy trăm người đã có hơn một nửa rời đi.
Bọn họ không do dự quá lâu, bởi vì cần Lý Lôi dẫn đường cho nên trong mấy chục giây sau đó đã lục tục có người bay đi.
- Không cần lo lắng, ta đã để lại dấu ấn trên người Lý Lôi, có thể đuổi kịp được.
Giang Thần nhìn mười mấy người còn sót lại, cộng thêm đệ tử Anh Hùng điện bên hắn, đừng nói là so sánh với Tà Vân điện, ngay cả so với những người đi vừa nãy cũng không sánh kịp.
- Trước khi đi, thái độ của chúng ta chính là xa cách Tà Vân điện, nếu như hiện giờ lựa chọn Tà Vân điện, loại chuyện mất mặt này ta còn không làm được.
Âm Tuyệt tỏ thái độ trước tiên.
- Tà Vân điện không thể không có yêu cầu gì mà đã tiếp nhận người khác quy hàng, so với việc để vận mệnh nằm ở trên tay người khác, còn không bằng tự mình nắm chặt thì hơn!
Trương Vũ cũng nói.
- Giang Thần, ngươi dẫn dắt chúng ta đánh một trận đi!
Đệ tử Anh Hùng điện cũng đặt hi vọng ở trên người Giang Thần.
Lời này đã được đại đa số người tán thành, Giang Thần trở thành tiêu điểm được muôn người chú ý.
- Không chút nghi ngờ nào cả, thực lực chúng ta chênh lệch với bọn chúng rất xa, sức chiến đấu bình quân không bằng một nửa Tà Vân điện, sức chiến đấu mạnh nhất cũng đều ở bên bọn hắn.
Giang Thần nói ra nhận định làm cho trong người trầm xuống, có điều đột nhiên hắn chuyển đề tài, nói:
- Nhưng nếu như các ngươi tin tưởng lời nói của ta, ta sẽ dẫn các ngươi vượt qua chênh lệch này, đạt được thắng lợi!
- Chúng ta tin tưởng ngươi.
Âm Sương là người thứ nhất nói.
Bình luận truyện