Chương 14: Chương 14
Editor: Nhược ThủyTứ gia từ trong cung đi ra tâm tình không tốt, lại bị Long Khoa Đa ngăn cản đường đi.“Lão tứ, muốn đi nơi nào? Nếu có rảnh cùng đi uống một chén không?”.
Trong tay Long Khoa Đa nắm roi ngựa, cười ha hả nói, tùy tiện ngăn cản đường đi của người khác một chút cũng không cảm thấy không thỏa đáng.“Cữu cữu tìm ta có chuyện gì?”.
Trong lòng Tứ gia không vui, đối với Long Khoa Đa kiêu ngạo thập phần bất mãn rồi lại không thể làm gì.Thân tỷ tỷ của Long Khoa Đa chính là Hiếu Ý nhân Hoàng Hậu, mà Hiếu Ý nhân Hoàng Hậu là dưỡng mẫu của Tứ gia, vì vậy gọi Long Khoa Đa một tiếng cữu cữu cũng không sai.Sau khi Hiếu Ý nhân Hoàng Hậu qua đời, hoàng đế đối Long Khoa Đa thập phần chiếu cố, tính tình Long Khoa Đa không phải dễ sống chung, trong triều cũng có rất ít người thẳng mặt đắc tội hắn.Dù là hoàng tử bối lặc gặp hắn đều phải lui một bước, Tứ gia là hoàng tử chính thống, nhưng vì Hoàng Thượng hậu ái Long Khoa Đa, cũng không thể không nghẹn một cổ tức giận.Long Khoa Đa tựa hồ không thấy được Tứ gia đen mặt, ha ha cười, rồi lại hạ giọng: “ Đúng là có chút việc.”Tứ gia giật mình, biết Long Khoa Đa này tuy rằng bá đạo, lại không phải người nói hươu nói vượn, liền nói: “Hôm nay liền quấy rầy cữu cữu.”“ Được được.” Long Khoa Đa đi phía trước dẫn đường, tươi cười trên mặt không biến mất.Hai người rẽ trái rẽ phải vào một quán trà không làm người khác chú ý, trong lòng Tứ gia hài lòng, cũng thả lỏng vài phần, nhìn Long Khoa Đa kiêu ngạo tùy hứng, kỳ thật cũng là người làm việc có nguyên tắc.Nói uống rượu lại tới quán trà, hiển nhiên không muốn chọc tới hắn không vui.Sau khi hai người ngồi xuống, tiểu nhị dâng trà, trong phòng không còn ai, Long Khoa Đa liền trực tiếp mở miệng nói: “Ta cũng không nói lời vô nghĩa, lão tứ, ngươi có biết hôm nay ta nghe được tin gì không?”Trong lòng Tứ gia khẽ động, biết Long Khoa Đa được thánh thượng ưu ái, rất nhiều tin tức tại ngự tiền biết được sớm hơn so với người khác.Nhưng hắn không rõ ràng vì điều gì Long Khoa Đa tới tìm hắn.Vì thế làm bộ không để ý Long Khoa Đa, nhẹ nhấp trà, lúc này mới mở miệng nói: “Cữu cữu có chuyện nói thẳng là được, với quan hệ của ta và người cần gì quanh co lòng vòng.”Long Khoa Đa sửng sốt, ngay sau đó cười ha hả: “Lời này cũng đúng, ngươi do tỷ tỷ của ta nuôi lớn, quan hệ giữa chúng ta tự nhiên thân cận hơn so với người khác.”Tứ gia không tiếp lời.Long Khoa Đa nhìn mặt Tứ gia không biểu tình, trong lòng cũng có chút không hiểu rõ, đã có ý lấy lòng, đơn giản cũng không vòng quanh, nói thẳng nói: “Ta nghe được tin Hoàng Thượng đã quyết định tháng 10 muốn đi tây tuần.”Tứ gia cả kinh, ngẩng đầu nhìn Long Khoa Đa.Long Khoa Đa nhìn bộ dáng Tứ gia, trong lòng liền rất đắc ý, ngoài miệng lại nói: “Chuyện này người khác còn chưa biết, nếu có thể tùy giá tất nhiên là chuyện tốt.”Trong lòng Tứ gia lập tức hiểu rõ, tuy rằng không rõ tâm tư của Long Khoa Đa, nhưng cũng không ảnh hưởng đến hắn nói lời cảm tạ: “Việc này đa tạ cữu cữu đã báo cho.”“Ta không thích ngươi có bộ dáng uy nghiêm này, người trẻ tuổi nên vui vẻ chút……”Nhìn Tứ gia lập tức đen mặt, Long Khoa Đa không nói được nữa, được, tính tình vị gia này cùng các hoàng tử khác không giống nhau.Hắn không nói nữa là được.Vốn định buổi tối cùng nhau ăn một bữa cơm, kết quả Tứ gia nhấc chân liền rời đi, Long Khoa Đa cũng không để trong lòng, chính mình cưỡi ngựa trở về phủ, dù sao tin tức đã báo cho hắn, nhân tình này Tứ gia thiếu liền được.Tứ gia một đường trở về phủ, trong đầu óc đều là chuyện Thánh Giá muốn tây tuần, hiện tại một chút tin tức trong cung cũng không truyền ra, nếu có thể an bài trước một chút, việc tùy giá đi tây tuần tự nhiên là chuyện tốt.Có thể xuất hiện nhiều trước mặt Hoàng Thượng, đây là cơ hội hiếm có.Cảm xúc quay cuồng, ngồi trong thư phòng, nỗi lòng Tứ gia nhất thời có chút mong đợi.Hiện giờ Hoàng a mã đối với Thái Tử có nhiều bất mãn, mâu thuẫn giữa phụ tử ngày càng sâu.
Trực Quận vương ngo ngoe rục rịch, bọn đệ đệ cũng không phải dễ đối phó, mà hắn bị kẹp ở giữa.
Lúc trước Hoàng a mã sắc phong mấy người con trai, đại ca phong Trực Quận vương, tam ca phong Thành Quận vương, tuy rằng vì chuyện của Mẫn phi lại bị giáng xuống bối lặc, nhưng lại là phong vương.
Mà hắn lại cùng bọn đệ đệ giống nhau đều là bối lặc, quả thực tức chết người.Vì chuyện này, mấy năm nay Tứ gia vẫn luôn tận tâm tận lực làm việc, không dám có chút sai lầm, liền nghĩ không muốn tiếp tục làm bối lặc.Nghĩ đến lời Long Khoa Đa nói, hắn liền cảm thấy lần này tây tuần là một cơ hội, không thể bỏ lỡ.Tô Bồi Thịnh vẫn luôn đứng bên ngoài thư phòng, ngẩng đầu lặng lẽ nhìn sắc trời, trong lòng liền có chút sốt ruột, chủ tử gia đêm nay ăn khuya ở thư phòng hay có khác ý định khác?Đang nghĩ ngợi đồ đệ Vương Đức Hải nhanh như chớp chạy tiến vào, đầy mặt tươi cười chào hỏi, thấp giọng nói nói mấy câu.Lông mày Tô Bồi Thịnh khẽ nhếch, hai tay đặt vào ống tay áo trước người, nhìn Vương Đức Hải liền nói: “ Được, chuyện này ta đã biết, ngươi đi đi.”Vương Đức Hải mỗi câu đều gọi sư phụ, kết quả cũng không nghe được một câu chắc chắn của sư phụ, nhưng lại không dám hỏi, chỉ phải nghiêm mặt rời đi.Tới ngoài cửa nhìn mọi nơi đều không có ai, “Phi” một ngụm, lúc này mới bước nhanh rời đi.Tô Bồi Thịnh lại không ngốc, Lý trắc phúc tấn phạt Ôn cách cách, phúc tấn cho người đi tiền viện truyền lời nói, hậu viện kiện tụng hắn cũng mặc kệ, hắn chỉ lo tận trung chủ tử gia.Chủ tử gia không hỏi, hắn một chữ đều sẽ không nói.Ôn cách cách bị ủy khuất, chính là trắc phúc tấn Lý thị làm, áp ngươi một đầu ngươi phải chịu.Hơn nữa, hài tử trong phủ hiện tại đều do Lý trắc phúc tấn sinh, vì một Ôn cách cách không có nhiều tiền đồ, cũng không đáng hắn cùng Lý trắc phúc tấn đối nghịch.Không đáng giá.Thính Trúc Các, Ôn Hinh nghe nói Tứ gia đi Đông viện, một chút cũng không để trong lòng, khăn ấm đắp đầu gối, một mảnh xanh tím nhìn càng dọa người.Trong lòng Vân Linh cùng Vân Tú đều có chút bất an, chủ tử gia lúc này đi Đông viện, có phải nghe nói chuyện ban ngày hay không, đối cách cách bất mãn sao?Chỉ là nhìn bộ dáng cách cách một chút cũng không lo lắng, các nàng càng sốt ruột.“Cách cách……” Vân Tú mở miệng trước tiên.“Vạn sự phải ổn định, gấp cái gì.” Ôn Hinh ngắt lời nàng ta nói, thong thả ung dung rửa sạch tay, ngồi trước gương đồng lệnh Vân Tú tháo búi tóc cho nàng, nhìn trong gương, hơi hơi mỉm cười: “Chuyện này sẽ không kết thúc như vậy, dù là ta đồng ý, phúc tấn cũng sẽ không đồng ý.”Huống chi, với đầu óc của Lý thị, cũng chưa chắc sẽ không đào hố cho nàng.Ngay lúc này, Triệu Bảo tới vội vã tới, cách bình phong mở miệng nói: “Cách cách, nô tài nghe được là Đông viện truyền tin tức tới tiền viện, nói là Nhị a ca đột nhiên bị sốt, lúc này mới mời chủ tử gia đến.”Vân Tú cùng Vân Linh liếc nhau đều nhẹ nhàng thở ra, hóa ra là như thế này.Ôn Hinh lại hơi hơi nhăn mày, Nhị a ca phát sốt?Là trùng hợp sao?Như thế nào ban ngày Lý thị phạt nàng đêm Nhị a ca lại phát sốt, nàng không tin.Có hài tử chính là tốt, nhìn xem, không cần tốn nhiều sức, là có thể đoạt Tứ giá trước khi nàng nhìn thấy.Đêm nay sợ Lý thị muốn dùng cơ hội trách cứ nàng, nàng phải suy nghĩ biện pháp mới tốt.Thiệt thòi này, cũng không thể chỉ ăn không trả.Nhưng lật ngược như thế nào, lại phải cân nhắc thật tốt..
Bình luận truyện