Thiếp Thân Đặc Công

Chương 28: Càng đánh càng mạnh



Từng chiêu Pháo Quyền của Vương Hổ giống như lôi pháo oanh tạc. Mỗi một quyền xuất ra điều ẩn chứa lực đạo toàn thân của hắn, vì vậy từng nắm đắm của hắn sau khi đánh ra đều mang theo một tiếng gào thét xé gió uy lực cực mạnh.
Năm đó Vương Hổ là một trong những bố già của giới Mafia. Khí thế hung hãn và huyết tính của hắn trong những năm đó giờ đây đã được bộc phát ra toàn bộ.
Mấy năm nay, chưa một trận chiến nào có thể làm hắn đánh một trận vui sướng và thống khoái như bây giờ. Càng đánh càng hăng, khiến bản năng chiến đấu nằm sâu trong con người hắn toàn bộ được bộc phát ra ngoài. Lực đạo quyền cước của hắn ngày càng hung hãn, tốc độ càng lúc càng nhanh!
Nửa thân trần của Phương Dật Thiên mang những bắp cơ mạnh mẽ tràn ngập lực lượng. Hắn cùng Vương Hổ đối cứng kịch liệt với nhau nên bây giờ trên cơ thể hai người đã lưu không ít quyền cước của nhau.
Trận chiến này Phương Dật Thiên cũng không dốc hết toàn lực để đối chiến. Hắn chỉ sử dụng bảy tầng lực đạo, dù chỉ như vậy, hắn cũng vẫn rất khâm phục năng lực của Vương Hổ.
Từ những chiêu quyền cước mạnh mẽ và quyền phong hung hãn của Vương Hổ đã chứng minh rằng hắn là một người có thủ đoạn độc ác-(Tâm ngoan thủ lạt). Phương Dật Thiên suy đoán chắc chắn trước đây Vương Hổ là dân đường phố hỗn tạp, chỉ có dân đường phố thường hay đánh nhau mới có thể xuất ra những chiêu thức sắc bén và ác liệt như thế này. Mỗi một quyền một cước xuất ra đều muốn dồn người ta vào chỗ chết.
Điểm ấy giống với những điều hắn từng được Giáo quan dạy khi còn ở Long Tổ, kỹ xảo khống chế và giết địch.
Tuy rằng Vương Hổ rất cường đại và mạnh mẽ. Nhưng so sánh với Phương Dật Thiên thân là một đặc công của Long Tổ thì vẫn còn cách biệt một khoảng rất xa.
Đối với Phương Dật Thiên mà nói, nếu hắn xuất ra toàn lực thì hoàn toàn có thể giải quyết được Vương Hổ trong vòng một phút đồng hồ. Còn nếu muốn lấy mạng Vương Hổ thì còn nhanh hơn nữa...phỏng chừng còn không đến một phút.-(DG:vãi..chắc dùng súng)(BD:sai bét, nó phi vào 1 bóp là die chứ gì mà phải súng)
Hắn dây dưa cà kê dê ngỗng với Vương Hổ cho đến giờ vì từ khi rời khỏi Long tổ đến nay đã gần một năm hắn chưa từng có cơ hội vận động gân cốt. Bây giờ, gặp được Vương Hổ có thân thủ tốt như thế nên phải hảo hảo tập luyện một phen. Thứ hai, hắn muốn thăm dò thực lực của Vương Hổ, cho Vương Hổ có thời gian thể hiện ra toàn bộ thực lực nên hắn không vội đánh bại Vương Hổ.(DG:tội thằng ku ^.^)
Đang suy nghĩ, bất thình lình Vương Hổ tung một cước thật cao đá tới Phương Thiên Dật với toàn bộ sức lực, kình phong gào thét mãnh liệt cực kỳ. Nếu bị một cước này đá trúng chỉ sợ Phương Dật Thiên sẽ giống như một trái banh bị đá bay ra khỏi lôi đài.
Đối với một cước này của Vương Hổ, Phương Dật Thiên dư sức né tránh. Bất quá trong đầu hắn lại nổi lên một ý nghĩ, đó chính là thử xem một cước này của Vương Hổ mạnh đến đâu?
Vì vậy hai tay hắn cong lại đưa về phía trước, khéo léo chế trụ quyền cước công kích của Vương Hổ!
Phanh!
Một âm thanh vang dội phát ra. Ngay sau đó, từ chân của Vương Hổ, Phương Dật Thiên cảm giác được một lực đạo hung hãn cuồn cuộn truyền đến cánh tay, đồng thời mơ hồ có cảm giác đau buốt, có thể thấy được một cước này của Vương Hổ tuyệt đối không thể coi thường.
Lúc này, trên khóe miệng Phương Dật Thiên nhàn nhạt nhếch lên một nụ cười. Hắn trầm giọng nói:
- Vương Hổ, có lẽ nên kết thúc trận đấu rồi!
Vương Hổ nghe thế trong lòng nhất thời rùng mình, nổi giận gầm một tiếng, phóng mình lao vế phía trước, tay phải Pháo Quyền xuất kích toàn lực!
Đối mặt với một quyền mãnh liệt này của Vương Hổ, Phương Dật Thiên sắc mặt vẫn bình tĩnh như cũ nhưng.... trong mắt của Phương Dật Thiên lại xuất hiện một tia sắc bén như lưỡi đao!
Cơ thể Phương Dật Thiên khẽ động, lấy vai làm trọng tâm, cả người có phần vụng về hướng Vương Hổ tấn công!
Xuy!Xuy!Xuy
Phía trên lôi đài đột nhiên vang lên từng đợt âm hưởng, thanh âm không lớn nhưng lại cực kì bén nhọn tựa như xuất hiện từng đạo phong nhận.(đao gió, ai coi phim Kiếm Thế thì hiểu )
Nhưng giờ phút này sắc mặt Vương Hổ đột nhiên kịch biến, trong lòng hắn hiểu rõ âm thanh sắc bén này do chính đôi giày của Phương Thiên Dật ma sát với lôi đài phát ra!(DG:khủng,tiêu đôi giày rồi)
Rốt cuộc lực phải nhanh và mạnh cỡ nào mới có thể làm đôi giày và mặt đất ma sát phát ra được âm thanh chói tai đến như thế?
Lúc này Vương Hổ không kịp nghĩ thêm điều gì nữa. Phương Dật Thiên nhìn như vụng về va chạm vào ngực của Vương Hổ, lập tức, một luồng mãnh lực cuồn cuộn như thái sơn xông đến, Vương Hổ lập tức văng ra khỏi lôi đài mà không kịp thét lên một tiếng!
Di chuyển như tên bắn, ra đòn như sấm sét!
Dùng những từ ngữ đó để hình dung cách phát lực của Bát Cực Quyền là chuẩn xác.
Lúc nãy, Phương Dật Thiên dựa vào lực bạo liệt cương mãnh của chiêu " Thiếp Sơn Kháo" trong Bát Cực Quyền thuật đánh bay Vương Hổ ra ngoài!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện