Thư Sinh Họ Hàn

Chương 4: Tuyệt Lôi Lĩnh Bóng Người



Bát Luyện Băng Cực có bát luyện nhưng trong tay Hàn Đức chỉ là tàn quyển gồm Luyện Thể, Luyện Hồn cũng đã đủ hắn khôi phục rồi.

Luyện thể chia ra làm luyện bì,luyện gân, luyện cốt bây giờ Hàn Đức cũng chưa dám ngạnh kháng pháp khí.

“xem ra, chỉ còn cách này..!!~~”.

Hàn Đức nghĩ đến không khỏi mặt đen lại, nhưng sẽ giúp hắn vào luyện bì cảnh nhanh chóng.

Bên ngoài trời tối đen như mực, hắn mặc vội cái vải cũ rồi nhanh chóng lẻn ra ngoài, một mạch đi đến Tuyệt Lôi Lĩnh cẩn thận không để ai phát hiện, mắt nhìn từ trên vách đá xuống Tuyệt Vọng Lâm có nhiều hồi ức cũng như làm hắn kiên định hơn, Tuyệt Lôi Lĩnh nằm ở phía bắc Uông Ninh Thành cách mười dặm đường ba mặt còn lại giáp Đẩu Lôi Thành cùng Hỏa Xương Thành, ba đại thế lực thường năm năm tổ chức một lần tỷ thí tranh đoạt danh ngạch lấy được Bình Lôi Đan tiến vào Huyền Lôi Cảnh tư cách, trong đây Lôi thú vô số, nguy cơ gặp Địa Lôi Cảnh Lôi thú cũng không lớn trừ khi ngươi vận khí quá kém.

Hàn Đức chậm rãi đi, nhìn xung quanh hàng cây đại mộc cao lớn lạnh lẽo âm u hắn cũng không sợ hãi, từng từng bước tiến sâu vào trong Tuyệt Vọng Lâm, đi được một lúc bỗng nhiên xuất hiện ảnh tử luôn bám theo hắn để Hàn Đức hơi nhíu mày.

Hàn Đức chầm chậm lại cước bộ lặng lẽ quan sát phương vị ảnh tử, phán đoán chính xác đường công kích, ảnh tử cảm nhận được Hàn Đức phát giác nhanh hơn bình thường dã thú tốc độ lao ra hướng Hàn Đức đầu công kích.

“gào rRrr…!!!~~”.

Hàn Đức đã sớm phòng bị, tâm thần ngưng lại bắt đầu điều động Băng Châu sức mạnh, cả người hắn tràn ngập hàn khí lan ra từng sợi kinh mạch khiến hắn đau tê dại, ảnh tử vừa lướt tới sau gáy Hàn Đức đã cảm thấy từng luồng âm phong cùng xoẹt qua ánh sáng, hắn sảo trá một quyền Vô Ảnh cứng rắn hạ xuống đem hắc ảnh cứng rắn hạ xuống, dù sao kỹ năng chiến đấu của hắn cùng kinh nghiệm vẫn còn.

“ăn ta một quyền..!!~~”.

“gừ rRR…!!~~”. Hắc ảnh bị Hàn Đức thượng một quyền hạ xuống, căm giận kêu nên dưới ánh trăng hắc ảnh hoàn toàn bị hiện ra, dài hơn ba mét Lôi Hùng, vai Hàn Đức bị một trảo qua vẫn còn vết trảo với thể chất biến thái của mình hắn không lo gì mất máu, vết thương đã tự đông lại nhưng tay hắn vẫn tê dần do lực của Lôi Hùng để lại, bản thân bọn chúng thân thể cường đại đều hơn Lôi Nhân, làm cho huyết của Hàn Đức bắt đầu sôi sục, Phàm Lôi Tam Trọng Thiên bản năng thị huyết Lôi Hùng bản thân không khá hơn người phàm là mấy Hàn Đức muốn rời khỏi là không thể chỉ có thể dốc toàn bộ thực lực, Lỗ nhị thua hắn là do mất tỉnh táo cùng khinh địch, nhưng Lôi Hùng lại là chuyện khác.

“gào rr~~,,.’’

Lôi Hùng tuy chỉ là ấu niên nhưng kinh nghiệm không ít, nó cảm thấy âm hàn hàn khí đang xâm nhập vào trong cơ thể của mình, tức giận nhìn Hàn Đức gầm lên vài cái, hai trảo mang theo lôi điện Lôi Hùng nhanh như chớp tiếp cận Hàn Đức một trảo muốn nát trái tim Hàn Đức.

“súc sinh.!!~~”. Từng là Hoàng Lôi Cảnh Hàn Đức bị Lôi Hùng khinh thường hắn có chút tức giận, nhịn lại toàn thân kinh mạch đau nhức do hàn khí gượng ép dẫn hàn khí vào quyền, thân pháp sảo trá lưu lại tàn ảnh, khiến Lôi Hùng chần chừ, song quyền hắn tách ra công kích của Lôi Hùng, một quyền lại một quyền đánh vào bụng nó, hàn khí xâm nhập khiến Lôi Hùng đau đớn, tuy bây giờ tu vi bị phế nhưng cảnh giới và Ma Pháp còn đó, hơn nữa thể chất biến thái Băng Lôi Tuyệt Mạch này khiến Lôi Hùng ăn hành không ít, Hàn Đức với Lôi Hùng chém giết nửa canh giờ tuy cả người đầy dẫy thương tích nhưng hàn khí được Hàn Đức khống chế tốt hơn nhiều.

“kết thúc đi,…!!~~”.

Hàn Đức mượn lực tách ra nghiêm túc nói.

“Quang Minh Thần cầu chúc, xin hãy ban cho ta sức mạnh, xua tan hắc ám, Thái Dương Kiếm…!!~~”. Mắt nhìn Lôi Hùng chuẩn bị công kích, Hàn Đức lạnh giọng lẩm bẩm, tay giơ lên trời một hư ảnh cự kiếm hiện ra hoàng sắc như thiên thần.

“chết đi..!!~~”. Hàn Đức lạnh giọng, tuy chỉ là cấp thấp Ma Pháp Quang Minh Hệ nhưng cũng đủ giải quyết đầu này Lôi Hùng.

Thái Dương Kiếm hư ảnh hóa thực thiên uy làm cho Lôi Hùng sợ hãi, nó cảm thấy nếu ở lại chắc chắn chết liền co chân muốn chạy.

“đã muộn..!!~~”. Hàn Đức thấy vậy cười lạnh, Thái Dương Kiếm mang theo cuồn cuộn thiên uy cùng quang minh khiến cho, u ám lạnh lẽo Tuyệt Vọng Lâm sáng bừng một vùng, Lôi Hùng không thể nhanh hơn Thái Dương Kiếm nhanh chóng bị Quang Minh thôn phệ.

“ầm..ầm..!!~~”. Hai tiếng nổ nối đuôi nhau vang lên, mang theo Quang Minh chói lòa vị trí Lôi Hùng đứng lan ra xung quanh năm sáu thước đều thành một cái hố, Lôi Hùng nằm đấy huyết nhục mơ hồ, đầu lớn bị chấn nát, trận chiến gây ra động tĩnh không nhỏ.

“khụ..!!~”. Hàn Đức tinh thần lực suy yếu do thương thế chưa hồi phục và gượng ép chính thân thể trọng thương của mình nên không chịu được sức mạnh to lớn của Quang Minh Ma Pháp, hắn từng bước lại gần Lôi Hùng, đưa tay về phía tim hắn lần mò.

“xem ra không có Lôi Đan, có phải ta có chút hy vọng quá Phàm Lôi Tam Trọng Thiên Lôi thú đã có Lôi Đan..”. Hàn Đức không khỏi tự diễu chính mình, Lôi Đan là kết tinh của Lôi thú ẩn chứa lực lượng vô cùng lớn, có thể giúp hắn Lôi Mạch phục hồi.

Hàn Đức điều tức lại chính mình,có thể nói sau trận chiến với Lôi Thú hắn khống chế với Hàn Băng độ thuần thục lại tăng lên, Hàn Đức một bên nướng thịt Lôi Hùng một bên điều tức, thịt của Lôi Thú ẩn chứa rất lớn lực lượng trợ giúp Hàn Đức tu luyện

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện