Tiên Hà Phong Bạo
Chương 442: Phong khởi vân dũng (2)
Yêu Ngư thành cổ!
Hắc Ngư Tam Phách đi theo thánh cô áo đen thân hình đều chấn động, trong lúc nhất thời hưng phấn, cuồng hỉ, kích động, huyết dịch nhanh sôi trào.
- Địa phương nơi này cách thành cổ hiện thế còn có mấy vạn dặm, nếu như không thêm nhanh chóng tiến đến, Di Lạc Côi Bảo cũng sẽ bị người hoàng tộc cướp đi.
Thánh cô áo đen sắc mặt đột nhiên biến đổi, hít sâu một hơi, trong cơ thể dâng lên một cổ pháp lực cường đại bễ nghễ, bốn phía hội tụ ra một tràng Thủy Quang thâm hắc sắc vặn vẹo đáng sợ để cho Hắc Ngư Tam Phách sau lưng cơ hồ hít thở không thông, khó có thể tưởng tượng Thánh Cô đại nhân thi triển bí thuật đem tu vi tăng lên tới cấp độ này.
Tiếp theo thánh cô áo đen toàn bộ thân hình dung nhập ở bên trong, Thủy Quang thâm hắc sắc hình thành một đạo hắc sắc quang thúc (bó) như thiểm điện xẹt qua mây xanh, thoáng cái biến mất không thấy gì nữa.
Một cái phương hướng khác của Hắc Ngư tiểu quần đảo, một chiếc thuyền biển khô lâu phát ra âm trầm chi khí, phá sóng mà đi. Truyện Sắc Hiệp - https://truyenbathu.net
- Đây là khí tức gì???
Tần đầu trọc người mặc màu vàng áo choàng, thể xác và tinh thần sợ run nhìn phương xa, dưới chân thuyền biển một hồi rung rung trên tàu biển phần đông hải tặc, kinh hãi bất an, đứng không vững.
- Các ngươi nhìn kìa, nước của tử hải đã biến thành màu lam rồi.
Một hải tặc rung giọng nói.
- Tử hải chi thủy bị Viễn Cổ Yêu Ngư đại năng nguyền rủa, một màu xám tro, vĩnh viễn không còn khả năng hồi sinh. một ngày, Yêu Ngư thành cổ bên trong truyền thuyết xuất thế, nếu không nguyền rủa này vĩnh viễn không phá. Là Thần Hoang đệ nhất Tiên Diễn Sư Tiên Lê đã từng nói qua..., nhưng Thần Hoang đại địa, chỉ có rất ít cường giả biết rõ nguyền rủa này.
Một cái thanh âm trầm thấp sâm lãnh từ trong đại điện khô lâu thuyền truyền đến.
- Bái kiến Khô Lâu Vương đại nhân!
Hải tặc trên tàu biển ngay ngắn hướng phủ phục quỳ lạy, một cái thân ảnh thon dài chẳng biết lúc nào đã đứng ở mũi tàu, người mặc áo đen, trên mặt một cái mặt nạ Khô Lâu màu trắng bệch.
Tử hải dị biến, cơn sóng gió động trời, kinh động đến tu giả phạm vi khu vực mười vạn dặm phụ cận Hắc Ngư tiểu quần đảo.
Mà tu giả càng xa xôi chỉ phát giác nước biển biến lam, giật mình không thôi, cho dù biết rõ Yêu Ngư thành cổ, cũng khó có thể phân biệt phương hướng, trừ phi cường hoành đến cấp độ Bất Hủ Kim Đan.
Nhưng mà tại trên đảo nhỏ cách đó chừng vài chục vạn dặm lại có một chuyện ngoài ý muốn.
- Tử Hải Chi Địa •••••• chẳng lẽ cũng có Di Lạc Côi Bảo xuất thế sao?
Thanh âm ssởn hết cả gai ốc đến từ một thân ảnh dữ tợn toàn thân bốc lên hắc khí nửa ngồi tại bãi cát ngưng mắt nhìn tử hải chi thủy đang biến thành màu lam.
Thân ảnh dữ tợn này bên ngoài thân bao trùm một tầng giáp xác màu ám bạc, toàn thân đều có vằn đen, khuôn mặt cực kỳ xấu xí, sau lưng có một chiếc đuôi bọ cạp màu lam.
Thương!
Trong tay nam nhân xấu xí có chiếc đuôi bò cạp xuất hiện một trường kiếm kỳ lạ, trường kiếm hình bò cạp sơn màu đen, mũi nhọn mảnh như độc châm, nhìn hơi nghiêng có thể thấy phong mang cực mỏng, chớp động lành lạnh hàn mang, mặt khác hơi nghiêng, lại hiện ra đoạn vân bất quy tắc như có không trọn vẹn, nhưng nhìn về phía trên lại bình thường không có gì lạ.
Trong một sát na khi Hạt Hình Ma Kiếm xuất hiện, một đạo khí trụ đen như mực xông thẳng lên trời, một tầng vòng tròn màu đen khí lãng khuếch tán bốn phương tám hướng, nhuộm đen một tấm Hải Vực cùng tầng mây.
Xa xa nhìn lại chỉ thấy thiên địa khu vực này từ ban ngày biến thành đêm tối, trong thế giới đen như mực âm trầm rét thấu xương, vô số sinh linh, phủ phục run rẩy, lâm vào vô cùng tuyệt vọng sợ hãi, như tiến vào tận thế.
Nếu như lúc này có Thần Hoang đại năng hiện thân, nhất định sẽ khiếp sợ thất sắc: Di Lạc Côi Bảo -- Thiên Hạt Ma Kiếm!
- Thế gian này vẫn chưa có người nào có thể có một kiện Di Lạc Côi Bảo trở lên. Nếu như ta có thể đạt được Di Lạc Côi Bảo trong Yêu Ngư thành cổ sau đó tiềm tu trăm năm, thử hỏi Thần Hoang đại địa này ai có thể cùng ta tranh phong? Còn có tiểu tử họ Nhiếp... Lần trước cho ngươi chiếm lợi • may mắn trốn chạy để khỏi chết, chờ có được Di Lạc Côi Bảo, nhất định phải đem ngươi bầm thây vạn đoạn, đoạt lại vinh quang thuộc về Viễn Cổ Thiên Hạt.
Thanh âm của nam nhân xấu xí có đuôi bò cạp băng hàn như cốt tủy, trong mắt chớp động quang mang u hồng kinh tâm phảng phất có thể trong nháy mắt xuyên thủng tâm linh.
Nhưng mà nam nhân xấu xí có đuôi bò cạp băng cách phương hướng Hắc Ngư tiểu quần đảo càng thêm xa xôi, muốn trong thời gian ngắn đuổi tới, đều không thể nào.
Dưới đáy biển sâu, Yêu Ngư thành cổ mông lung như huyễn dẫn phát cơn sóng gió động trời khiến cho nước biển biến thành màu lam. Bản thân một số hắc đằng trong hải dương trồi lên, lộ ra càng nhiều bộ vị.
Lập tức hình dáng Yêu Ngư thành cổ rõ ràng, lộ ra thể tích càng lúc càng lớn, một phần mười... ••• một phần chín •••••• một phần bảy ••••... Một phần năm... Di Lạc Chi Thành bên trong tầm mắt càng lúc càng lớn, rung động tâm linh.
Từ Huyền cùng Tuyết Vi đứng chung một chỗ, mọi người thiết sa nhất tộc cũng buông tha không công kích hai người nữa.
Ngoại trừ những người này, Ngưng Đan cao nhân sâu dưới biển lục tục chạy đến một ít, trước mắt không có vượt qua tồn tại Ngưng Đan kỳ.
- Di Lạc Cổ Thành mỗi khi xuất hiện, nhất định kinh thế hãi tục, lần này so với trước kia còn kinh hãi hơn vô số lần.
Từ Huyền có chút bất đắc dĩ, nhưng những yếu tố này, không thể nằm trong sự khống chế của hắn.
Nếu không phải hắn không có cách nào, ngay cả Yêu Ngư công chúa Tuyết Vi, cũng không thể tránh được.
Lại hơn phân nửa thời gian uống cạn chung trà, toàn cảnh Yêu Ngư thành cổ triển lộ tại trước mặt mọi người.
Đó là một tòa thành cổ như thủy tinh do lân tinh cấu thành, xa xa nhìn lại, óng ánh sáng long lanh, quang hà thất sắc thủy tinh tựa như ảo mộng.
Phốc! Ầm ầm...
Bốn phía thành cổ phát động sóng lớn kinh đào trên trăm trượng, Phong Bạo bùng phát tạo nên từng vòng từng vòng chất chồng lên nhau, sau đó tràn ra bốn phương tám hướng, Ngưng Đan bình thường đều không thể đơn giản xông vào.
Một Ngưng Đan cường giả trong số người đang xem xét thúc dục pháp lực, ý đồ thắng xông đi vào, lại bị sóng lớn cuốn đi, chật vật không chịu nổi.
- Thiết yếu tiên hạ thủ vi cường!
Từ Huyền tâm thần rùng mình, đối với Tuyết Vi nói.
- Chủ nhân đi theo ta.
Tuyết Vi hô nhỏ một tiếng, chủ động nắm tay Từ Huyền, một tầng thủy lưu màu xanh da trời thần bí bao vây hai người, phóng tới trong sóng lớn kinh đào.
Yêu Ngư công chúa am hiểu Thủy Hệ tiên pháp, thời điểm hai người xông sóng lớn đã bị lực cản ngân cương bên ngoài thân Từ Huyền đem rất nhiều sóng nước gạt ra, hai người sóng vai đi về phía trước, rất nhanh xông qua sóng quay liên tục đi tới trước trước cổng chính thành cổ Yêu Ngư bằng thủy tinh sáng long lanh màu bạc.
Đi vào trước cánh cửa cực lớn cánh cửa cực lớn, sóng lớn trùng kích lập tức biến mất.
Hắc Ngư Tam Phách đi theo thánh cô áo đen thân hình đều chấn động, trong lúc nhất thời hưng phấn, cuồng hỉ, kích động, huyết dịch nhanh sôi trào.
- Địa phương nơi này cách thành cổ hiện thế còn có mấy vạn dặm, nếu như không thêm nhanh chóng tiến đến, Di Lạc Côi Bảo cũng sẽ bị người hoàng tộc cướp đi.
Thánh cô áo đen sắc mặt đột nhiên biến đổi, hít sâu một hơi, trong cơ thể dâng lên một cổ pháp lực cường đại bễ nghễ, bốn phía hội tụ ra một tràng Thủy Quang thâm hắc sắc vặn vẹo đáng sợ để cho Hắc Ngư Tam Phách sau lưng cơ hồ hít thở không thông, khó có thể tưởng tượng Thánh Cô đại nhân thi triển bí thuật đem tu vi tăng lên tới cấp độ này.
Tiếp theo thánh cô áo đen toàn bộ thân hình dung nhập ở bên trong, Thủy Quang thâm hắc sắc hình thành một đạo hắc sắc quang thúc (bó) như thiểm điện xẹt qua mây xanh, thoáng cái biến mất không thấy gì nữa.
Một cái phương hướng khác của Hắc Ngư tiểu quần đảo, một chiếc thuyền biển khô lâu phát ra âm trầm chi khí, phá sóng mà đi. Truyện Sắc Hiệp - https://truyenbathu.net
- Đây là khí tức gì???
Tần đầu trọc người mặc màu vàng áo choàng, thể xác và tinh thần sợ run nhìn phương xa, dưới chân thuyền biển một hồi rung rung trên tàu biển phần đông hải tặc, kinh hãi bất an, đứng không vững.
- Các ngươi nhìn kìa, nước của tử hải đã biến thành màu lam rồi.
Một hải tặc rung giọng nói.
- Tử hải chi thủy bị Viễn Cổ Yêu Ngư đại năng nguyền rủa, một màu xám tro, vĩnh viễn không còn khả năng hồi sinh. một ngày, Yêu Ngư thành cổ bên trong truyền thuyết xuất thế, nếu không nguyền rủa này vĩnh viễn không phá. Là Thần Hoang đệ nhất Tiên Diễn Sư Tiên Lê đã từng nói qua..., nhưng Thần Hoang đại địa, chỉ có rất ít cường giả biết rõ nguyền rủa này.
Một cái thanh âm trầm thấp sâm lãnh từ trong đại điện khô lâu thuyền truyền đến.
- Bái kiến Khô Lâu Vương đại nhân!
Hải tặc trên tàu biển ngay ngắn hướng phủ phục quỳ lạy, một cái thân ảnh thon dài chẳng biết lúc nào đã đứng ở mũi tàu, người mặc áo đen, trên mặt một cái mặt nạ Khô Lâu màu trắng bệch.
Tử hải dị biến, cơn sóng gió động trời, kinh động đến tu giả phạm vi khu vực mười vạn dặm phụ cận Hắc Ngư tiểu quần đảo.
Mà tu giả càng xa xôi chỉ phát giác nước biển biến lam, giật mình không thôi, cho dù biết rõ Yêu Ngư thành cổ, cũng khó có thể phân biệt phương hướng, trừ phi cường hoành đến cấp độ Bất Hủ Kim Đan.
Nhưng mà tại trên đảo nhỏ cách đó chừng vài chục vạn dặm lại có một chuyện ngoài ý muốn.
- Tử Hải Chi Địa •••••• chẳng lẽ cũng có Di Lạc Côi Bảo xuất thế sao?
Thanh âm ssởn hết cả gai ốc đến từ một thân ảnh dữ tợn toàn thân bốc lên hắc khí nửa ngồi tại bãi cát ngưng mắt nhìn tử hải chi thủy đang biến thành màu lam.
Thân ảnh dữ tợn này bên ngoài thân bao trùm một tầng giáp xác màu ám bạc, toàn thân đều có vằn đen, khuôn mặt cực kỳ xấu xí, sau lưng có một chiếc đuôi bọ cạp màu lam.
Thương!
Trong tay nam nhân xấu xí có chiếc đuôi bò cạp xuất hiện một trường kiếm kỳ lạ, trường kiếm hình bò cạp sơn màu đen, mũi nhọn mảnh như độc châm, nhìn hơi nghiêng có thể thấy phong mang cực mỏng, chớp động lành lạnh hàn mang, mặt khác hơi nghiêng, lại hiện ra đoạn vân bất quy tắc như có không trọn vẹn, nhưng nhìn về phía trên lại bình thường không có gì lạ.
Trong một sát na khi Hạt Hình Ma Kiếm xuất hiện, một đạo khí trụ đen như mực xông thẳng lên trời, một tầng vòng tròn màu đen khí lãng khuếch tán bốn phương tám hướng, nhuộm đen một tấm Hải Vực cùng tầng mây.
Xa xa nhìn lại chỉ thấy thiên địa khu vực này từ ban ngày biến thành đêm tối, trong thế giới đen như mực âm trầm rét thấu xương, vô số sinh linh, phủ phục run rẩy, lâm vào vô cùng tuyệt vọng sợ hãi, như tiến vào tận thế.
Nếu như lúc này có Thần Hoang đại năng hiện thân, nhất định sẽ khiếp sợ thất sắc: Di Lạc Côi Bảo -- Thiên Hạt Ma Kiếm!
- Thế gian này vẫn chưa có người nào có thể có một kiện Di Lạc Côi Bảo trở lên. Nếu như ta có thể đạt được Di Lạc Côi Bảo trong Yêu Ngư thành cổ sau đó tiềm tu trăm năm, thử hỏi Thần Hoang đại địa này ai có thể cùng ta tranh phong? Còn có tiểu tử họ Nhiếp... Lần trước cho ngươi chiếm lợi • may mắn trốn chạy để khỏi chết, chờ có được Di Lạc Côi Bảo, nhất định phải đem ngươi bầm thây vạn đoạn, đoạt lại vinh quang thuộc về Viễn Cổ Thiên Hạt.
Thanh âm của nam nhân xấu xí có đuôi bò cạp băng hàn như cốt tủy, trong mắt chớp động quang mang u hồng kinh tâm phảng phất có thể trong nháy mắt xuyên thủng tâm linh.
Nhưng mà nam nhân xấu xí có đuôi bò cạp băng cách phương hướng Hắc Ngư tiểu quần đảo càng thêm xa xôi, muốn trong thời gian ngắn đuổi tới, đều không thể nào.
Dưới đáy biển sâu, Yêu Ngư thành cổ mông lung như huyễn dẫn phát cơn sóng gió động trời khiến cho nước biển biến thành màu lam. Bản thân một số hắc đằng trong hải dương trồi lên, lộ ra càng nhiều bộ vị.
Lập tức hình dáng Yêu Ngư thành cổ rõ ràng, lộ ra thể tích càng lúc càng lớn, một phần mười... ••• một phần chín •••••• một phần bảy ••••... Một phần năm... Di Lạc Chi Thành bên trong tầm mắt càng lúc càng lớn, rung động tâm linh.
Từ Huyền cùng Tuyết Vi đứng chung một chỗ, mọi người thiết sa nhất tộc cũng buông tha không công kích hai người nữa.
Ngoại trừ những người này, Ngưng Đan cao nhân sâu dưới biển lục tục chạy đến một ít, trước mắt không có vượt qua tồn tại Ngưng Đan kỳ.
- Di Lạc Cổ Thành mỗi khi xuất hiện, nhất định kinh thế hãi tục, lần này so với trước kia còn kinh hãi hơn vô số lần.
Từ Huyền có chút bất đắc dĩ, nhưng những yếu tố này, không thể nằm trong sự khống chế của hắn.
Nếu không phải hắn không có cách nào, ngay cả Yêu Ngư công chúa Tuyết Vi, cũng không thể tránh được.
Lại hơn phân nửa thời gian uống cạn chung trà, toàn cảnh Yêu Ngư thành cổ triển lộ tại trước mặt mọi người.
Đó là một tòa thành cổ như thủy tinh do lân tinh cấu thành, xa xa nhìn lại, óng ánh sáng long lanh, quang hà thất sắc thủy tinh tựa như ảo mộng.
Phốc! Ầm ầm...
Bốn phía thành cổ phát động sóng lớn kinh đào trên trăm trượng, Phong Bạo bùng phát tạo nên từng vòng từng vòng chất chồng lên nhau, sau đó tràn ra bốn phương tám hướng, Ngưng Đan bình thường đều không thể đơn giản xông vào.
Một Ngưng Đan cường giả trong số người đang xem xét thúc dục pháp lực, ý đồ thắng xông đi vào, lại bị sóng lớn cuốn đi, chật vật không chịu nổi.
- Thiết yếu tiên hạ thủ vi cường!
Từ Huyền tâm thần rùng mình, đối với Tuyết Vi nói.
- Chủ nhân đi theo ta.
Tuyết Vi hô nhỏ một tiếng, chủ động nắm tay Từ Huyền, một tầng thủy lưu màu xanh da trời thần bí bao vây hai người, phóng tới trong sóng lớn kinh đào.
Yêu Ngư công chúa am hiểu Thủy Hệ tiên pháp, thời điểm hai người xông sóng lớn đã bị lực cản ngân cương bên ngoài thân Từ Huyền đem rất nhiều sóng nước gạt ra, hai người sóng vai đi về phía trước, rất nhanh xông qua sóng quay liên tục đi tới trước trước cổng chính thành cổ Yêu Ngư bằng thủy tinh sáng long lanh màu bạc.
Đi vào trước cánh cửa cực lớn cánh cửa cực lớn, sóng lớn trùng kích lập tức biến mất.
Bình luận truyện