Tinh Ngự

Chương 273: Sự ảo diệu của nguyên lực chi thể



Lăng Phong tiện tay móc ra La Hâm Đan, nói:

- Là ta sơ suất.

- Vậy đa tạ Lăng lão đại!

Đồ Long cũng không khách khí, nói lời cảm tạ rồi tiếp nhận.

Lăng Phong muốn hướng Đồ Long thỉnh giáo những vấn đề liên quan đến tu luyện Địa Hệ nguyên lực. Nhưng nhất thời lại không biết phải mở miệng ra sao cho tốt, cũng không thể vừa tặng mấy viên đan dược, lập tức liền hỏi đối phương vấn đề tu luyện quan trọng đi? Sẽ làm cho hắn có cảm giác như hiệp ân cầu báo!

Không đợi Lăng Phong bối rối, bản thân Đồ Long cũng đã mở miệng, hắn quan sát trên dưới Khải Ân một phen, thẳng đến khi Khải Ân thiếu chút nữa nổi bão, hắn mới kỳ quái nói với Lăng Phong:

- Hắn tu luyện chính là Thương Mang Quyết đi? Ta nhớ Thương Mang Quyết khi thi triển đúng ra sẽ không có hình dạng giống như của hắn mới phải.

Nghe vậy, Lăng Phong rất sợ Khải Ân có gì đặc biệt, vội vàng nói:

- Không sai, chuyện này chúng ta vẫn đang muốn thỉnh giáo ngươi đó. Khải Ân hắn thi triển nguyên lực ấn tựa hồ bất đồng với ghi chép trên công quyết.

Đồ Long cũng không lộ ra chút kiêu ngạo nào, sau khi tỉ mỉ nghe xong, hắn hỏi:

- Có lẽ hắn có được nguyên lực chi thể?

- Nguyên lực chi thể?

- Ách, Lăng lão đại ngươi không biết sao?

Đồ Long cảm thấy vô cùng kinh ngạc, chợt giải thích:

- Cái gọi là nguyên lực chi thể là chỉ những người đặc biệt mẫn tiệp với một loại nguyên lực nào đó, những người như vậy còn được gọi là thiên sinh nguyên tố Thiên Hành Giả, bọn họ cho dù không hấp thụ bất kỳ nguyên tố ma hạch gì, cũng có thể tiến hành Cự Linh dị biến. Thậm chí trực tiếp thức tỉnh nguyên tố Cự Linh!

- Những người như vậy khi tu luyện nguyên tố Chân Võ Quyết so với thường nhân có hiệu quả cao hơn rất nhiều. Quả thực chiếm hết thiên địa tiện nghi. Nếu muốn kiểm tra có phải là nguyên lực chi thể hay không, chỉ cần nhìn tốc độ tu luyện của hắn có phải là nhanh hơn thường nhân rất nhiều hay không, liếc mắt là có thể phân biệt ra được.

Tuy rằng lúc trước Lôi Trạch Ân hoài nghi Khải Ân là nguyên lực chi thể, nhưng vì có Vệ Địch ở đó nên vẫn chưa lộ ra.

Lăng Phong tự nhiên cũng không rõ ràng lắm, hắn chỉ cảm giác tốc độ tu luyện của Khải Ân gần đây tăng nhanh không ít. Bất quá hắn lấy bản thân làm tiêu chuẩn để tham chiếu, cũng không cảm thấy tiến độ của Khải Ân có chút thái quá nào, nên chưa từng hoài nghi có điều gì đặc biệt. Lúc này trải qua Lôi Trạch Ân nhắc nhở, Lăng Phong mới chợt tỉnh giác.

Nếu để cho Đồ Long biết suy nghĩ chân thực trong lòng Lăng Phong, chỉ sợ hắn sẽ muốn đập đầu vào tường a, tiến độ tu luyện của nguyên lực chi thể trong mắt Lăng Phong dĩ nhiên chỉ là tăng nhanh "không ít"!

- Nếu như những điểm trên chưa đủ để phán đoán, thì việc hắn có thể đem nguyên lực hóa hình chính là một minh chứng lớn nhất.

Đồ Long tức giận bất bình nói:

- E là Thánh Vực cường giả bình thường cũng không thể dễ dàng làm nguyên lực hóa hình được, phải có thể ngộ đối với bản chất nguyên lực rất sâu mới có thể làm được như vậy! Chỉ cần nguyên lực hóa hình, nguyên lực ấn của nguyên tố Thiên Hành Giả uy lực công kích sẽ được đề thăng rất lớn, kéo theo hình thái công kích cũng sẽ phát sinh biến hóa.

Lăng Phong lúc này mới bừng tỉnh, chỉ cần biết rằng biến hóa đối với Khải Ân cũng không phải chuyện xấu nên hắn cũng yên tâm.

- Ai da, thiên phú tốt như vậy thực sự là minh châu ám đầu.

Đồ Long lớn tiếng lầm bầm nói, rõ ràng lời này là hắn cố ý nói cho Khải Ân nghe.

Khải Ân trực tiếp không nhìn hắn, thuần túy liền cho rằng hắn đang đố kỵ.

Nhìn biểu hiện của hai người bọn họ, Lăng Phong cười thầm lắc đầu, lấy nhãn lực của hắn tự nhiên nhìn ra được giữa hai người lúc này đã không còn nữa phần hiềm khích, chỉ là do nguyên nhân không rõ nên vẫn đối lập.

Tình huống đồng dạng như vậy hắn cũng đã từng nhìn thấy giữa Duy Khắc Đa cùng với Đa Mặc Khắc.

Có thể đó cũng là một loại phương thức biểu đạt hữu nghị đặc thù?

Lại nói vài lời nhàn sự, sau đó vội vã rời đi, thì Đa Lạc Khắc đột nhiên tới chơi, sau khi tiến vào phòng khách thấy Đồ Long đã ở đó, Đa Lạc Khắc hơi lặng người chút, chợt khom mình nói:

- Lăng đại nhân, Thái Tử điện hạ nghe nói đội ngũ công quốc Tinh Lam đã tới, vô cùng kinh hỉ, nên đặc biệt an bài tiệc tối, lệnh cho hạ quan tới đây dâng thiếp mời.

Lăng Phong tiếp nhận, thấy mặt ngoài tấm thiếp có màu vàng vô cùng hoa mỹ, không khỏi âm thầm cảm thán Áo La đế quốc pháp luật sâm nghiêm, trong thời gian ngắn như vậy, còn có thể chuẩn bị lễ nghi khiến người khác không thể bắt bẻ được. Có thể thấy đệ nhất đại quốc này bình thường hành sự nghiêm cẩn ra sao. Nhìn từ điểm này, công quốc Tinh Lam cùng người ta chênh lệch thật sự rất lớn.

- Đồ Long đại nhân, Thái Tử điện hạ cũng mời nội các của các đại vương quốc, nếu đại nhân đã ở đây, vậy hạ quan liền lười biếng chút vậy.

- Ha ha, biết, ngươi đi đi.

Đồ Long cười lớn tiếp nhận một tời thiếp khác từ tay Đa Lạc Khắc, thản nhiên phất tay nói:

- Đa Lạc Khắc, lúc nào rảnh rỗi thì mua cho chúng ta loại rượu khác ngon hơn chút, rượu ở đây thật nhạt quá.

- Hạ quan nhất định ghi nhớ trong lòng, mau chóng đưa tới.

Đa Lạc Khắc cho rằng đám người Lăng Phong cùng Tần Chính tựa như một vũng nước đục không thể đục hơn được nữa, vừa nghe Đồ Long nói vậy tựa như được đại xã liền vội vã cáo từ rời khỏi.

Sau khi chờ Đa Lạc Khắc rời khỏi, vẻ tươi cười trên mặt Đồ Long dần dần thu liễm. Hắn do dự nhìn về phía Lăng Phong hỏi: Bạn đang đọc chuyện tại truyenbathu.vn

- Lăng lão đại, Tần Chính này tựa hồ không có ý tốt, ngươi nghìn vạn lần phải cẩn thận.

- A?

Lăng Phong kinh ngạc hỏi:

- Vì sao nói như vậy?

Đồ Long khẽ cắn môi, tỏ vẻ quyết tâm, nói:

- Khi Tần Chính an bài Vương Quốc Thiên Phong chúng ta tiến vào chiếm giữ tiến vào chiếm giữ chỗ lao viện này, liền đã hiếu kỳ, mờ hồ không có nói rõ để chúng ta ở mấy gian. Hơn nữa hắn còn cố ý tán thưởng Lăng lão đại ở trước mặt ta là "Trẻ tuổi đệ nhất nhân ", lời nói có nhiều ý gây xích mích, hắc, hắn thật sự cho ta là đồ ngu sao?

- Ngươi nếu đã hiểu rõ như thế, lẽ nào...

Khải Ân bĩu môi:

- Lúc trước khiêu chiến với chúng ta không phải là người của Vương Quốc Thiên Phong?

Nghe vậy, Đồ Long lộ ra vài phần xấu hổ, hiếm thấy không cùng Khải Ân cãi cọ, hắn ngượng ngùng nói:

- Ta cũng có chút ngạc nhiên, đến tột cùng là người như thế nào lại đảm đương được dành hào đó. Vốn suy nghĩ nếu như là gối thêu hoa liền muốn hung hăng làm nhục hắn một phen, không ngờ Lăng lão đại xuất chúng như vậy, ta nếu như lại cả gan bắt đầu khiêu khích chẳng phải là ăn lắm rửng mỡ sao?

Đồ Long ngay thẳng thừa nhận chuyện này, ngược lại khiến Lăng Phong không hề sinh ra chút ác cảm nào, hắn mỉm cười nói:

- Ta biết, đa tạ ngươi nhắc nhở.

Tần Chính người này tu vi tuy rằng không sai, thế nhưng tâm tính hẹp hòi, đây là Lăng Phong mới chỉ gặp qua. Lúc trước bản thân có cơ hội siêu việt hơn hắn, Tần Chính liền âm thầm hạ sát thủ, nếu không phải bị Kiều Sâm Đặc ngăn cản, có thể hắn đã sớm chết rồi. Hiện tại khiêu khích để Đồ Long đến gây xây mích với mình cũng có thể hiểu được.

Lăng Phong tinh tế suy nghĩ lực lượng mình nắm giữ một phen, thầm nghĩ nếu lại đối mặt với Tần Chính một lần nữa, tự tin trăm phần trăm có thể đánh chết hắn! Chỉ là bản thân chung quy không chỉ có một mình, một khi làm như vậy, chỉ sợ công quốc Tinh Lam sẽ phải chịu nộ hỏa của Áo La đế quốc!

Thôi, binh tới tướng đở, âm mưu xảo quyệt chung quy cũng chỉ là thủ đoạn không rõ ràng, ngay cả hắn muốn đối phó với mình, thì có thể làm gì được?

Thời gian đến bữa tiệc tối vẫn còn một khoảng ngắn, Đồ Long cùng với Khải Ân tựa như hai kẻ sinh ra đã đối lập, chỉ nói được vài câu là lại trừng mắt nhìn nhau. Cứ như vậy khiến Lăng Phong cũng lười khuyên bảo, túy ý bọn họ.

Đồ Long cũng Khải Ân đứng đối mặt nhau trong viện tử rộng rãi, Đồ Long cười hắc hắc nói:

- Tiểu tử, ta cũng không khi dễ ngươi. Như vậy đi, ngươi đã là nguyên lực chi thể, chúng ta liền so đấu khả năng khống chế nguyên lực một phen, thế nào?

Lăng Phong vốn ôm tâm tư đến xem náo nhiệt cũng hiếu kỳ hẳn lên, hắn biết khả năng không chế nguyên lực có thể phân thành thấp, bình thường, thượng đẳng, cực phẩm, tuyệt giai, ngũ đẳng cấp, chủ yếu lợi dụng hậu thổ phù tiến hành kiểm tra, thế nhưng tỷ thí khả năng khống chế vẫn còn chưa đủ rõ ràng.

- Hắc, lẽ nào ta sợ tên đại tinh tinh ngươi sao?

Ba từ " Đại tinh tinh" này vừa được nói ra. Đồ Long tức giận nói:

- Nếu là đánh cuộc, chúng ta cũng cần phải có tiền cược a, nếu như ta thua, liền đem Tâm Lôi Băng công quyết cho ngươi. Còn nếu như ngươi thua, sẽ đem Thương Mang Quyết cho ta. Tiểu tử kia ngươi có dám hay không?

Khải Ân không chút do dự gật đầu đáp ứng.

Một đám vô lương Huyết Sát Vệ hỉ hả xúm lại, có Tát Gia cùng với Hắc Đình Tư cầm đầu, một bàn khẩu rất nhanh được đưa tới. Ngẫm lại, Tề Vi Chi liền sang sát vách lôi kéo cả đám Thiên Phong Vệ cùng tới.

Nhìn thấy đám người Tề Vi Chi hùng hổ chạy tới sân nhà mình, Thiên Phong Vệ thiếu chút nữa khẩn trương muốn rút đao, hoàn hảo Hàn Chính vững vàng. Mắt thấy Huyết Sát Vệ tựa hồ không có ác ý, vì vậy theo bọn họ đi tới sân phía bên phải, mới vừa một vòng, bước vào trong, Thiên Phong Vệ liền đã nhất tề há hốc mồm: đây thực sự là đám ma quỷ kia sao?

Lúc này biểu hiện của Huyết Sát Vệ được còn không bằng so với du côn lưu manh, tùy ý cởi giáp xuống đặt dưới mông, hét lớn đặt một túi kim tệ, đám người này dọc đường giải quyết không ít cường đạo.

- Đặt nhanh đặt nhanh, đầu lĩnh của các ngươi cùng tên Khải Ân kia tỷ thí, đầu lĩnh của các ngươi thắng thì một ăn ba, Khải Ân thắng thì một ăn năm! Lão tử cầm chương, các ngươi đặt bên nào?

Tát Gia hét rống lên nói.

Đám người Hàn Chính sau một lát cũng chưa kịp phản ứng, bọn mới chăm chú liếc mắt ngây ngốc nói:

- Chúng ta đặt bên Đồ đại nhân.

Dưới bức bách của Huyết Sát Vệ, bọn họ cũng ném một túi kim tệ xuống.

Sau khi kiểm tra số lượng kim tệ một phen, Tát Gia bất mãn nói:

- Uổng công các ngươi là tứ đại vương quốc, cũng không sợ bị chế nhạo sao.

Hắn nhìn về phía đám người Hắc Đình Tư, vừa nhìn vừa nói:

- Ta kháo! Hắc Đình Tư, các người có còn chút đạo đức nào hay không? Các ngươi cũng không biết xấu hổ không đặt Khải Ân? Các ngươi có biết Khải Ân là người của chúng ta không?

Hắc Đình Tư trợn trắng mắt nhìn hắn, căn bản không thèm để ý tới tên gia hỏa điên khùng này, Niếp Ngữ hắc hắc cười mờ ám nói:

- Đừng cho chúng ta là lũ ngu si, trận chiến vừa nãy chúng ta đều đã xem rõ ràng cả rồi, Khải Ân nếu có thể thắng mới là có quỷ. Đừng mơ lão tử đưa tiền cho ngươi tiêu nhé!

Nghe bọn họ không lưu tình chút nào bôi nhọ đồng đội nhà mình, cùng với bộ dánh đằng đằng sát khí có thể chết vì đồng đội lúc trước như trở thành hai người khác nhau, đám người Hàn Chính đều nhìn nhau cười khổ, trong lòng dâng lên cảm thán giống nhau: Đây thực sự là một đám quái vật gì vậy?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện