Chương 055: - Mở Màn Đối Chiến 1vs1
Editor: Troiwfmas
Long Tiểu Thiên cũng biết chính mình đưa ra lý do không được chính đáng, nhưng mà hắn không hy vọng bằng hữu của mình cứ liên tiếp nhiều lần đem bản thân đặt vào hoàn cảnh nguy hiểm.
"Khiến ngươi một kẻ si tình hết hy vọng thật đúng là không dễ dàng." Long Tiểu Thiên bất đắc dĩ thở dài, "Linh Năng phế vật vốn không thể tu luyện, thể chất như vậy, toàn Viện Nghiên cứu đã tìm hiểu suốt 200 năm, nhưng đến bây giờ vẫn không tìm ra nguyên nhân hình thành thể chất như thế. Trừ bỏ một trường hợp duy nhất thành công kích phát một lúc toàn bộ tiềm năng, Linh Năng phế vật từ trước tới nay cũng chỉ là phế vật mà thôi. Cái video này căn bản không nói lên được cái gì, bất quá chỉ là một chuyện ngoài ý muốn, dù sao ta không hy vọng ngươi lại bị vây hãm vào chuyện này."
Hoa Thiện trong lòng luôn để tâm một người, mấy năm nay hắn vì người kia vẫn luôn tìm mọi phương pháp giúp thay đổi thể chất của Linh Năng phế vật, nhưng mà mỗi lần đều thất vọng trở về. Dù chỉ tìm thấy một hy vọng nhỏ bé thôi, cơ hồ đã khảm vào trong xương cốt của Hoa Thiện, làm hắn trở nên cố chấp mà điên cuồng. Thậm chí vì tìm kiếm cái cây Linh Chi gì đó thiếu chút nữa chết ở khu Nguy Hiểm cấp D, còn lại nửa cái mạng sống dở chết dở cũng không chịu hết hy vọng.
Mọi người đều biết, Linh Năng phế vật kỳ thật cùng nhân loại cổ xưa khá giống nhau, thể chất không thể tu luyện làm cho thọ mệnh chỉ đạt 40-80 năm, mà đây cũng là tuổi thọ trung bình của nhân loại cổ xưa, bọn họ nhỏ yếu đến mức chống đỡ không nổi một kích của Linh Năng giả một sao. Những người có Linh Năng phế vật, Linh Năng của họ chỉ tạo ra được một ngọn lửa nhỏ hoặc chút nước dùng để uống mà thôi, không có bất kỳ lực công kích nào, là sinh mệnh yếu ớt nhất ở thời đại này, ngay cả cấp thấp nhất - cấp A - của khu Nguy Hiểm cũng không thể tiến vào.
Long Tiểu Thiên đau đầu, Hoa Thiện đặt tâm huyết vào việc nghiên cứu thay đổi thể chất Linh Năng phế vật, từ năm 13 tuổi đã bắt đầu, từ đó liền khiến bản thân hắn ngày ngày đều bước đi trên con đường tìm chết. Người ngoài đều nói Hoa Thiện ôn tồn nho nhã lễ độ, song Long Tiểu Thiên chỉ cảm thấy con người quả nhiên đều là chú trọng vẻ bề ngoài, bọn họ chưa thấy được bộ dáng Hoa Thiện vì chuyện này mà điên cuồng ra sao, một khi nghe ngóng được chút manh mối nào đó sẽ liều mạng tìm hiểu không chết không thôi, cho nên, khi vết thương hắn tốt hơn một chút lại chạy tới khu Nguy Hiểm cấp D đem cái Linh Chi biến dị kia hái về, kết quả chỉ nghĩ cũng có thể biết Linh Chi gì đó kia căn bản không có tác dụng.
Hoa Thiện ngày thường đối nhân xử thế đúng là có lễ, nhưng mà, hiện tại hắn đối với cái video này đã hoàn toàn mê muội, phảng phất cả người hoàn toàn biến đổi. Mà mỗi khi tình cảnh như vậy xuất hiện Long Tiểu Thiên phải khuyên bảo hắn không biết bao nhiêu lần, song Long Tiểu Thiên vẫn chưa bao giờ cảm thấy phiền mà ngừng việc khuyên bảo Hoa Thiện.
Đáng tiếc...... khó có thể làm Hoa Thiện chịu nghe lời bởi kỳ tích không có khả năng xuất hiện.
"Chỉ có cấp bậc so với cô ta cao hơn rất nhiều mới có thể làm cô ta cảm thấy uy áp cùng sợ hãi như vậy, cho nên......" Hoa Thiện vô cùng chắc chắn, Tuyên Nhược Phong có vấn đề.
"Có lẽ là Thịnh Tông đang âm thầm hỗ trợ?" Long Tiểu Thiên than nhỏ, đi theo bên người Hoa Thiện, hắn có thể đã già đi mười mấy năm rồi, tần suất đau tim nhiều thế này phỏng chừng sẽ khiến hắn chết sớm mất.
"......" Hoa Thiện nhíu mày, cũng có khả năng là Thịnh Tông thật sự đã âm thầm hỗ trợ, không may là cái này video không có quay được chính diện Tuyên Nhược Phong, chỉ quay lại mỗi bộ dạng mất mặt của Dương Mỹ Như, hình ảnh Tuyên Nhược Phong động thủ trong nháy mắt không thể quay lại được.
"Được rồi, đừng nghiên cứu nữa, ta đói bụng, đi ăn thôi." Long Tiểu Thiên vỗ vỗ cái bụng.
Cũng chỉ có nhân tài chân chính quyền to thế mạnh mới có thể thường xuyên quan tâm chăm sóc cho việc buôn bán của nhà ăn, những người khác chỉ có thể nhìn cho đỡ thèm, cũng vì lẽ đó, nhà ăn của học viện không lớn, đại khái chỉ chứa được nhiều nhất một trăm người. Nhưng là, mặc cho diện tích nhà ăn rất nhỏ, nhưng từ ngoài nhìn vào cũng chưa một lần thấy chỗ ngồi được lấp kín.
Hoa Thiện chỉ có thể tắt video, đi theo phía sau Long Tiểu Thiên, người trước người sau rời khỏi phòng học.
Nhìn bộ dáng Hoa Thiện trầm mặc thất thần, tâm tình tốt đẹp của Long Tiểu Thiên cũng nhạt dần, nếu Hoa Thiện xảy ra chuyện gì, Hoa gia gia tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho hắn, nhất định sẽ lấy mạng nhỏ của hắn a. Mặc dù lo lắng là thế, Long Tiểu Thiên sau khi ăn uống no đủ lười biếng vươn tay duỗi eo, nhưng mà, khi hắn đang trong tư thế duỗi người, đôi tay vươn ra lại bởi vì lời nói của Hoa Thiện ở đối diện làm cho cứng ngắc giữa không trung, bộ dáng kinh ngạc nhìn rất buồn cười.
"Ta muốn gặp Tuyên Nhược Phong một lần." Hoa Thiện ánh mắt nhìn thẳng bạn tốt, ngữ khí nghiêm túc.
Long Tiểu Thiên trong đầu đang quay cuồng, xong rồi, tên nhóc này lại muốn bị đánh.
Long Tiểu Thiên chậm rãi hạ cánh tay xuống: "Ngươi đang nghiêm túc hay là lên cơn điên?" Bọn họ chút nữa còn phải tham gia yến hội, làm gì có thời gian đi gặp một tiểu nhân vật, thân là người của hai nhà Long - Hoa, quỹ thời gian của bọn họ phần lớn đều không phải do bản thân tự sắp đặt.
Nếu thật sự muốn gặp mặt, đem người gọi tới không phải được rồi a.
Nghe bạn tốt thắc mắc, Hoa Thiện khóe miệng hơi co rút: "Hai cái đó có khác gì nhau sao?" Mặc kệ là nghiêm túc hay là phát điên, hắn đều phải đi gặp Tuyên Nhược Phong.
Thấy Long Tiểu Thiên không tính gật đầu, Hoa Thiện tiếp tục nói: "Ta chỉ là muốn đi xác nhận một chút, sẽ không giống như trước kia không có chừng mực như vậy."
Long Tiểu Thiên dùng ánh mắt nhìn kỹ Hoa Thiện, trừ bỏ đối phương có thái độ rất thành thật ra cũng không thấy ý định làm liều nào. Long Tiểu Thiên ấn ấn huyệt Thái Dương tự hỏi một phen, ít nhất là không đi khu Nguy Hiểm chịu chết, hình như cũng không có gì không thể đáp ứng. Hơn nữa, nếu hiện tại không để Hoa Thiện hết hy vọng, trong lòng Hoa Thiện sẽ vẫn luôn vướng mắc chuyện này, đối với thân thể cũng không tốt.
Long Tiểu Thiên lần đầu tiên thỏa hiệp, "Cho ngươi nửa giờ thời gian." Thật sự không phải hắn muốn dung túng Hoa Thiện, mà là hắn quá hiểu rõ tính cách Hoa Thiện, cho nên mới đáp ứng.
"Hảo huynh đệ." Hoa Thiện cao hứng nâng mi.
Long Tiểu Thiên nhìn Hoa Thiện nở nụ cười nhưng trong lòng không cười nổi. Người ngoài đều cho rằng Hoa Thiện là tuỳ tùng kiêm bảo tiêu của Long Tiểu Thiên, có ai mà biết được Long Tiểu Thiên hắn mới là người phụ trách chiếu cố đối phương?! Hoa Thiện nếu xảy ra chuyện gì, người đầu tiên không buông tha hắn chính là hai vị gia gia, nếu không phải hắn không dám kết thêm bằng hữu, thì bằng hữu thích chọc phiền toái như Hoa Thiện, hắn mới ngu mà trân trọng.
★★★
Chiều nay chỉ có hai tiết, quét tước vệ sinh được một lúc hai vị bạn tốt mới chậm rì rì xuất hiện.
Tuyên Nhược Phong chóp mũi khẽ nhúc nhích, quả nhiên ngửi thấy được mùi hương kỳ quái.
Lại nhìn hai người thêm lần nữa, Vạn Thiên Sở vẻ mặt thỏa mãn, Thịnh Tông lại như trái cà tím héo queo cất tiếng thở dài.
Tuyên Nhược Phong hiểu ý không hỏi giữa hai người đã xảy ra chuyện gì, nhưng hắn ngửi được cái mùi vị kia, cũng có thể giúp hắn ngửi ra vài phần nguyên nhân trong đó.
Nói là ngày tổng vệ sinh quét tước, kỳ thật cũng chỉ chà chà mấy cái cửa sổ cùng bàn ghế mà thôi, không đến vài phút, cái nhiệm vụ truyền thống này đã hoàn thành.
Nghe được trên loa thông báo tên người tham gia đối chiến 1vs1, Tuyên Nhược Phong cũng kìm nén không được tâm tình sung sướng nhấn nút đồng ý.
Tuy rằng, trận này đối chiến 1vs1 phương thức chiến đấu cùng yêu cầu linh tinh đều do đối phương đưa ra, nhưng Tuyên Nhược Phong vẫn đồng ý.
Tuy rằng hắn và đối phương không oán không thù, nhưng đối phương lại muốn đứng ở phía Đường Minh mà khinh nhục hắn, vậy hắn cần gì phải mềm lòng, hạ thủ lưu tình?
Rốt cuộc có muốn trở nên nổi bật hay không? Cái đáp án này còn chưa kịp suy nghĩ kỹ lưỡng, đối phương đã khi dễ đến trên đầu rồi.
Tuyên Nhược Phong cũng nghĩ tới chuyện không nên bại lộ chính mình, bởi vì đôi khi "Đơn thuần ngây thơ" cũng là một vũ khí giết người sắc bén. Đáng tiếc, không biết là cái gia hỏa đáng chết nào đem video chia tay tung lên mạng, hại hắn không thể không xé xuống gương mặt ngây thơ giả dối. Cho nên nếu "Bộ mặt" đã bại lộ ở trước Đường Cẩn Phong, thì cho dù có che che dấu dấu nữa tựa hồ cũng không được cái gì, còn không bằng thoải mái bại lộ thực lực của chính mình đi.
Nhưng mà, hắn thật sự muốn như vậy sao? Đang tập trung trầm tư suy nghĩ Tuyên Nhược Phong cũng không có nghe được trên loa đã kêu lên tên hắn cùng Lâm Đào, điều này rước lấy sự chấn động của toàn viện. Hắn hiện tại trong đầu đang nghĩ Đường Cẩn Phong đã hoài nghi hắn cùng bầm thây án có quan hệ, cho nên hắn rốt cuộc nên hay không nên bại lộ thực lực đây?
Thật là đau đầu......
"Bang" một tiếng, cái trán Tuyên Nhược Phong ăn một cú đánh trời giáng.
Tuyên Nhược Phong sửng sốt, lúc này mới chậm rãi hoàn hồn, khó hiểu nhìn về phía Thịnh Tông, chỉ thấy Thịnh Tông và ngay cả Vạn Thiên Sở đều là vẻ mặt không tán đồng nhìn chằm chằm hắn, còn có những người học cùng lớp dù đã đi ra ngoài hay chưa cũng đều kinh ngạc mang theo cái nhìn thương cảm phóng về phía hắn.
Hắn bị đánh......
Tuyên Nhược Phong xoa xoa cái trán, trong lòng có một dòng nước ấm chảy qua, loại cảm giác này...... Thật đúng là kỳ quái mà.
"Tuyên Nhược Phong, cậu bị bệnh có phải hay không hả? Cần gì phải đồng ý thỉnh cầu đối chiến 1vs1 của Lâm Đào a? Thật muốn tiếp tục nằm trên giường một tháng?" Thịnh Tông nổi giận đùng đùng quát mắng Tuyên Nhược Phong. Tuy rằng đối chiến 1vs1 chỉ cần hô lên đầu hàng là có thể ngừng trận đấu, nhưng Thịnh Tông lại vẫn tức giận bạn tốt tự ý quyết định, muốn cho người ta cười vô mặt đây mà. Linh Năng phế vật làm sao địch nổi Linh Năng giả hai sao trung kỳ hệ Kim a? Có khác gì việc tiến lên làm bao cát cho nhân gia chê cười đâu?
Thịnh Tông vừa tức giận vừa đau lòng.
Tuyên Nhược Phong lúc này mới nhớ tới, đối chiến 1vs1 hình như là công khai so tài kỹ năng chiến đấu, mỗi một trận đấu đều có thể thông qua phát sóng trực tiếp mà quan sát. Tuyên Nhược Phong nhíu mày, thôi, tiếp nhận rồi thì cứ chiến là được, giấu đầu giấu đuôi cũng không ra cái gì.
Bất quá Tuyên Nhược Phong cũng nhớ rõ, kết quả mỗi một trận đối chiến 1vs1 đều bị quần chúng dùng làm mục tiêu đánh cược. Như vậy có thể hiểu rằng, cược cho hắn phỏng chừng không được mấy người đi.
Nhìn thấy Tuyên Nhược Phong lại thất thần, Thịnh Tông nâng cao âm lượng: "Cậu đang nghĩ cái gì đó? Cùng cậu nói chuyện cậu xem như không nghe thấy hả?"
Tuyên Nhược Phong lần thứ hai thu hồi suy nghĩ, nhìn thoáng qua quang não, phát hiện đánh cược đã bắt đầu rồi. Nhìn được không một ai cược hắn thắng, lại thấy những ánh mắt rơi xuống trên người hắn, hiện giờ phần lớn đã chuyển từ thương cảm qua khinh thường rồi. Tuyên Nhược Phong im lặng, hắn còn tưởng rằng tất cả mọi người phải chán ghét hắn mới đúng, vậy mà còn thu được sự thương cảm của người khác, Tuyên Nhược Phong cười lạnh.
60% học sinh viện Cơ giáp kỳ thật xuất thân không cao. Trừ bỏ một bộ phận là Linh Năng phế vật nhưng gia đình có của cải vẫn nguyện ý tiêu tiền giúp con mình lên Đại Học. Đương nhiên cũng có một bộ phận là Linh Năng giả tuy nhiên của cải không nhiều nên không có cái năng lực kia. Vì không muốn gây phiền toái ảnh hưởng đến trong nhà, vì tiền đồ tốt đẹp, tất cả mọi người đều cô lập Tuyên Nhược Phong, kỳ thật không quan hệ với việc có chán ghét hay không, bất quá bọn họ chỉ là không muốn dẫn lửa thiêu thân mà thôi.
Nhưng đối với Tuyên Nhược Phong mà nói, thương cảm hay là khinh thường, hắn đều không cần.
Nhìn về phía hai vị bạn tốt, Tuyên Nhược Phong gật đầu: "Tôi không có điên, cũng không phải nhấn nhầm, tôi thật sự muốn cùng Lâm Đào đối chiến 1vs1."
Vạn Thiên Sở nghe vậy, mày đen lập tức nhăn lại, biểu tình không vui. Hắn cũng không hy vọng Tuyên Nhược Phong lấy trứng chọi đá, đáng tiếc, Tuyên Nhược Phong không cùng bọn họ thương lượng đã đồng ý, hiện tại có nói cái gì cũng vô dụng.
Thịnh Tông nôn nóng bắt lấy bả vai Tuyên Nhược Phong liều mạng lắc mạnh: "Tuyên Nhược Phong, cậu chờ lát nữa đi vào phải lập tức nhận thua có nghe thấy không? Cậu cùng người khác làm loạn cái gì? Các anh cậu nếu biết được sẽ giết tôi cũng không chừng."
Vạn Thiên Sở đứng ở một bên cũng gật đầu theo, lần đầu tiên đồng ý lời Thịnh Tông nói, "Đúng vậy, tiểu Tông sẽ bị đánh."
Thịnh Tông nghe vậy, biểu tình có chút xấu hổ, quay đầu hung hăng trừng mắt liếc Vạn Thiên Sở, gia hỏa này có thể đừng nhân những lúc quan trọng mà gây thêm phiền phức có được hay không.
Tuyên Nhược Phong vỗ vỗ tay Thịnh Tông, khẽ cười nói: "Yên tâm đi, tôi sẽ không thua."
Trong phòng học mọi người không hẹn mà dùng một vẻ mặt "Đừng nổ nha ba" nhìn về phía Tuyên Nhược Phong, nhìn tới mức cái trán Tuyên Nhược Phong nổi lên gân xanh luôn rồi.
Bình luận truyện