Tinh Tế Chi Nguyên Soái Phu Nhân

Chương 056: - Biến Thành Trò Cười



Editor: Troiwfmas


Thịnh Tông duỗi tay sờ trán Tuyên Nhược Phong: "Không phát sốt a, sao cứ nói mê sảng thế này?"


Đây là không thèm để ý mà trắng trợn đả kích người ta.


Tuyên Nhược Phong không kiên nhẫn ở trên mu bàn tay Thịnh Tông đánh một cái: "Cậu không thể tin tưởng tôi một chút được hay sao?"


Thịnh Tông xoa xoa mu bàn tay, bất đắc dĩ nói: "Tôi cũng muốn tin tưởng cậu nha, nhưng là......" Tuyên Nhược Phong có Linh Năng phế vật là chuyện mọi người đều biết, tuy nói cả đời người có ba cơ hội kiểm tra đo lường Linh Năng, nhưng không bao gồm Linh Năng phế vật, Linh Năng phế vật cho dù có kiểm tra đo lường ba lần cũng không có khả năng kích phát được tiềm năng, đó là sự thật.


Đây cũng là một trong những lý do Tuyên gia đối với một vài hành động của Tuyên Nhược Phong không thể quá gay gắt, lại không có biện pháp thật sự dùng tới sức mạnh để dạy dỗ, vì sợ Tuyên Nhược Phong bị thương. Bởi đối với bọn họ người đệ đệ này thọ mệnh dài nhất cũng chỉ có 80 năm, còn bọn họ thì khác, chỉ cần không có gì bất ngờ xảy ra là có thể sống trên mấy trăm năm, cho nên, bọn họ đau lòng cho đệ đệ, không muốn nó phải chịu bất kỳ tổn thương gì.


Vạn Thiên Sở hạ kính xuống ánh mắt lập lòe lóe sáng, nhìn thái độ bình tĩnh của Tuyên Nhược Phong, hỏi: "Cậu nghiêm túc?" Không muốn nhận thua, mà là thật sự muốn chiến?!


Tuyên Nhược Phong gật đầu: "Đúng vậy, tôi rất nghiêm túc. Vạn Thiên Sở, đừng cho là tôi không biết tài sản của cậu đang cược ở trên người Lâm Đào."


Tuyên Nhược Phong thật ra cũng không có tức giận gì cả, ngược lại Thịnh Tông nghe vậy, nghiêng đầu căm tức nhìn Vạn Thiên Sở: "Có phải bằng hữu hay không? Sao lại không cược cho Tiểu Phong?"


Đúng ra là người cược Tuyên Nhược Phong cũng vẫn có, nhưng mà điểm tín dụng ít đến đáng thương, phần lớn mọi người đều bởi vì thương hại Tuyên Nhược Phong mới cược vào đó mấy điểm tín dụng.


Vạn Thiên Sở nhíu mày: "Tôi cược, cược 10.000 điểm tín dụng."


Có thể từ trên người Vạn Thiên Sở keo kiệt không có biên giới xé xuống một miếng thịt, Tuyên Nhược Phong rất hài lòng gật đầu, tình hữu nghị còn có khả năng tiếp tục.


Thịnh Tông vừa lòng, khóe miệng cong lên: "Lúc này mới tính là anh em."


"Vậy còn cậu, cậu cược hay không cược?" Tuyên Nhược Phong nhìn về phía Thịnh Tông.


Thịnh Tông khuôn mặt tuấn tú cứng đờ, cười gượng hai tiếng: "Éc......"


"Chúng ta không phải là hảo huynh đệ hay sao?" Tuyên Nhược Phong cười như không cười nhìn chằm chằm Thịnh Tông.


Thịnh Tông cắn chặt răng, cuối cùng vẫn cược bên Tuyên Nhược Phong 50.000 điểm tín dụng, đây chính là sinh hoạt phí của hắn trong nửa năm, hiện tại đều cống hiến cho Tuyên Nhược Phong. Bất quá, ngẫm lại trong nửa năm tới chắc cũng không cần dùng đến, Thịnh Tông cũng không đau lòng.


Tuyên Nhược Phong mỉm cười gật đầu, nhìn về phía Vạn Thiên Sở, cuối cùng vẫn khuyên bảo thêm: "Tôi rất nghiêm túc, không nghĩ sẽ thua, tốt nhất nên đem tất cả điểm tín dụng đều cược trên người tôi."


Thịnh Tông chỉ nghĩ rằng Tuyên Nhược Phong chưa hài lòng, bởi vì so với Lâm Đào, điểm tín dụng cược vào bên Tuyên Nhược Phong thật sự ít ỏi đến đáng thương, vì thế, Thịnh Tông lại vì tình huynh đệ mà cống hiến, đem một nửa tiền riêng cũng lấy ra cược. Vạn Thiên Sở thở dài một tiếng, lại cược thêm cho Tuyên Nhược Phong 50.000 điểm tín dụng, sau đó liền làm một bộ dáng tôi sắp chết đi theo phía sau Tuyên Nhược Phong và Thịnh Tông.


Ba người cùng đi ở trên nền gạch bóng loáng, xung quanh tầm mắt mọi người cơ hồ không hẹn mà cùng dừng trên ba người bọn họ, trừ bỏ việc ba người đều có diện mạo không tầm thường ra, phần lớn là do Tuyên Nhược Phong hiện tại vô cùng nổi tiếng, người biết hắn cũng không ít.


Một người sở hữu Linh Năng phế vật lại dám tiếp nhận đối chiến 1vs1, cho dù xuất trận nhận thua cũng mặc định trở thành trò cười. Đương nhiên cũng có một số người cảm thấy Tuyên Nhược Phong có dũng khí đáng để khâm phục, còn nói Lâm Đào "Ỷ thế hiếp người".


Lúc này đây tin đối chiến 1vs1 đã được ghim ở đầu diễn đàn, thiên hạ thảo luận vô cùng rầm rộ, "Video khôi hài" của Dương Mỹ Như mới ra vài phút đã bị xóa bỏ triệt để, mà một cái tin đối chiến 1vs1 rất bình thường không thể bình thường hơn lại được chỉnh trang rồi ghim ở trên cùng, muốn nói trong đó không có gì bất thường thì cũng chẳng ai tin nổi.


[ Tôi cũng phục luôn rồi, đây là tình tiết muốn đẩy Tuyên Nhược Phong vào tử địa a. ]


[ Thế mới nói, thời điểm tìm nam nhân phải rửa mắt cho kỹ, nếu không mà lỡ gặp được một kẻ xấu xa thì đời này coi như xong. ] một nữ sinh ám chỉ nói.


[ Tuyên Nhược Phong nhận thua không phải được rồi sao, chính hắn tự tiếp nhận đối chiến 1vs1 đó chứ, chẳng lẽ còn có người ép buộc hắn? ]


[ Tự làm bậy không thể sống, Tuyên Nhược Phong muốn mình bị mất mặt, thì ai cũng cản không được! ]


......


Trên diễn đàn bọn học sinh bàn luận đến khí thế ngất trời, thậm chí còn bất tri bất giác chia thành hai phe, phe "Lâm Đào" và phe "Tuyên Nhược Phong", nhân mã hai bên toàn lực khai chiến, công kích lẫn nhau, diễn đàn vốn yên lặng của viện Cơ giáp nay bỗng nhiên trở nên náo nhiệt hẳn lên, cơ hồ mỗi học sinh viện Cơ giáp đều chú ý trận đối chiến này.


Diễn đàn biến thành bộ dáng gì Tuyên Nhược Phong không hề hay biết, toàn bộ sự chú ý của hắn hiện đang đặt vào việc đánh cược, thậm chí đem toàn bộ tài sản đè ở trên người mình, nhìn thấy tiền cược Lâm Đào đã lên tới 5.000.000 điểm tín dụng, Tuyên Nhược Phong không vui chút nào, trừ bỏ tiền của chính hắn thì bên hắn cũng chỉ có 200.000 điểm tín dụng.


Có lẽ là nhìn thấy tiền cược cho Tuyên Nhược Phong ít ỏi đến đáng thương, bỗng nhiên lại nhảy ra vài người có tiền đều cược cho Tuyên Nhược Phong.


Tuyên Nhược Đông --1.000.000 điểm tín dụng.


Tuyên Nhược Nam --600.000 điểm tín dụng.


Tuyên Nhược Tây --800.000 điểm tín dụng.


Tuyên Nhược Bắc --300.000 điểm tín dụng.


Tuyên Nhược Phong khóe miệng cong lên, các ca ca vẫn là tri kỷ tốt nhất. Bất quá...... nếu các ca ca đã biết chuyện thì có thể tưởng tượng được, hắn lại sẽ bị giáo dục một phen.


Tuyên Nhược Phong đoán đúng rồi. Mấy vị ca ca đúng là tính cùng cái vị đệ đệ khiến người khác không bớt lo này tiến hành một hồi "Bạo lực gia đình".


Mới mười phút trước, Tuyên Nhược Nam đang ở học viện biết đệ đệ dám đáp ứng cùng người khác đối chiến 1vs1, hơi thở trước mắt đều biến thành màu đen, muốn cùng Tuyên Nhược Phong liên lạc, lại bị nó cự tuyệt. Vì thế, hắn nổi giận đùng đùng lập tức liên lạc các huynh đệ.


"Cái gì? đối chiến 1vs1?" Tuyên Nhược Tây sắc mặt đỏ bừng, hận không thể lập tức bay qua, đem Tuyên Nhược Phong hảo hảo giáo huấn một hồi.


"Đối chiến 1vs1? Có cốt khí a!" Tuyên Nhược Bắc cười nói.


"Cốt khí cái rắm!" Tuyên Nhược Nam cả giận, biết rõ không thể mà vẫn làm, căn bản chính là tùy hứng.


"Nó chắc là sẽ nhận thua...... đúng không?" Tuyên Nhược Tây không xác định mở miệng.


"Tiểu Phong không ngốc, ca, các anh chính là quá để tâm nên mới lo lắng." Tuyên Nhược Bắc bất đắc dĩ nói.


"Thể chất của Tiểu Phong em lại không không biết hay sao? Vạn nhất não nó bị úng, đi lên cùng người ta đánh nhau thì làm sao bây giờ?" Tuyên Nhược Tây nghĩ đến khả năng này liền hoảng hốt một trận.


"......" Tuyên Nhược Đông - vị đại ca không có cơ hội chen miệng.


"Tại sao tiền cược cho Tiểu Phong mới có 200.000 điểm tín dụng?" Tuyên Nhược Bắc nhìn quang não.


Mấy người sửng sốt, bỗng nhiên bị lời nói của Tuyên Nhược Bắc hấp dẫn rồi nhìn vào giao diện đánh cược, thấy Lâm Đào đã được hơn 6.000.000 điểm tín dụng, mà tiểu đệ đáng yêu của bọn họ cư nhiên chỉ có 200.000 điểm tín dụng, chênh lệch này có phải hay không có chút...... quá không có tình người?


Tuyên Nhược Nam cả giận: "Khinh thường đệ đệ của ta?"


Tuyên Nhược Bắc kinh ngạc: "Cư nhiên thấp hơn tới 30 lần?" Vô cùng quá đáng.


Tuyên Nhược Tây nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn quang não: "Thật quá đáng, căn bản là cố ý đả kích dũng khí của Tiểu Phong, không được, phải nghĩ biện pháp."


Tuyên Nhược Tây vô cùng dứt khoát đem một nửa tài sản của mình áp bên nhà đệ đệ bảo bối.


Nhìn thấy Tuyên Nhược Tây dùng biện pháp này cổ vũ đệ đệ, những người khác liền bừng tỉnh.


Tuyên Nhược Bắc hưng phấn đem tài sản riêng của mình cũng áp lên: "Ca, ca quá thông minh, chúng ta thua người chứ không thua trận."


"......" Tuyên Nhược Đông đau đầu.


Tuyên Nhược Nam cũng không để thua kém Tam đệ, lập tức đi ra bãi đỗ xe: "Phải tới viện Cơ giáp cổ vũ cho nó."


"Đi đi."


Ba người tắt quang não, tuy rằng loáng thoáng cảm giác chính mình giống như đã quên đi cái gì, bất quá, Tuyên Nhược Nam vội vàng chạy tới viện Cơ giáp cũng không nhớ ra. Việc này khiến cho vị học trưởng Tuyên Nhược Nam vốn đã tốt nghiệp hơn một năm cũng phải mặt dày quay lại diễn đàn của trường học cùng người xâu xé, đến mức cái vị Tuyên Nhược Bắc vẫn còn đang trong lớp học có thể nói là khổ không thể tả cũng dùng tinh thần và điểm tín dụng để ủng hộ tiểu đệ. Bọn họ đều không nhớ rõ chính mình đã quên cái gì.


"......" Bị ba người hoàn toàn bỏ qua, đại ca Tuyên Nhược Đông cái trán giật giật thở dài một tiếng, bọn họ rõ ràng đang thảo luận về hành vi tùy hứng của tiểu đệ nha, tính chờ tiểu đệ về nhà hung hăng phê bình một phen. Chính là...... làm sao lại biến thành như vậy a? Biến thành cổ vũ tiểu đệ là sao? Như vậy Tiểu Phong sở dĩ hành sự không kiêng nể gì, xem ra là bị mấy vị đệ đệ này sủng hư.


Mà ở viện Cơ giáp, Tuyên Nhược Phong đang nhìn vào màn hình trên quang não, Thịnh Tông cũng xem xét một lượt, thở dài nói: "Đại ca cậu cũng thật có tiền a, dám cược cho cậu hẳn một triệu, trung úy tiền lương không cao, anh trai cậu lại bỏ ra được."


Tuyên Nhược Phong liếc mắt nhìn Thịnh Tông một cái: "Không cần phải hâm mộ."


Thịnh Tông nghe vậy, bĩu môi, hắn cũng muốn có ca ca như vậy, chứ không phải như mấy bà chị vẫn luôn coi hắn là nữ hài tử mà nuôi dưỡng.


Nhưng mà, huynh đệ Tuyên gia vì đệ đệ nhà mình phung phí rất nhiều tiền, quần chúng xung quanh lại nổi lên tiếng cười nhạo. Biết rõ đệ đệ mình sẽ thua, còn đem điểm tín dụng đè ở trên người Tuyên Nhược Phong, loại hành vi não tàn này ở trước mắt người xem chỉ làm Tuyên Nhược Phong bị chê cười nhiều hơn mà thôi. Hiện giờ cược cho Lâm Đào đã hơn 8.000.000 điểm tín dụng, tuy rằng có thắng chỉ sợ cũng không được nhiều tiền lời, nhưng nhìn khoản tiền cược cho Tuyên Nhược Phong cách xa tới mức đáng thương, tâm tình Đường Minh đã vô cùng vui sướng.


Phải đi một đoạn đường khá dài, ba người mới đến trước một tòa nhà hình vuông, nơi này là hội trường đối chiến 1vs1. Kiến trúc tổng cộng mười tầng, mỗi một tầng có mười đấu trường, trừ bỏ những người tham gia đối chiến, trọng tài, y bác sĩ ra không cho phép bất luận kẻ nào tiến vào, nhưng mà cũng không cần thiết phải đến hiện trường, người xem chỉ cần coi phát sóng trực tiếp. Chỉ cần ở trên diễn đàn học viện, trong giao diện đối chiến 1vs1 tìm kiếm tên người tham gia đối chiến liền có thể quan sát video của họ, không có bất kỳ bí mật hay gian lận gì.


Tuyên Nhược Phong ở đại sảnh gặp được đối thủ của hắn, Lâm Đào, em họ của cẩu bằng hữu Lưu Lâm thân cận với Đường Minh nhất - Lâm Đào, Lâm Đào kiêu căng hướng hắn hừ lạnh, sau đó rời đi trước, thái độ này chọc cho Thịnh Tông tức giận khó nén, Tuyên Nhược Phong lại không thèm để ý, nhún nhún vai sau đó đi lên theo.
(Không hiểu sao chương trước là em họ Lâm Thịnh giờ lại là em họ Lưu Lâm???)


Hắn cùng Lâm Đào sẽ so tài ở đài thi đấu số 1 của lầu ba, chờ trọng tài kiểm tra trên thân thể hai người có mang vật phẩm vi phạm quy định hay không rồi mới cho tiến vào.


Căn phòng vuông vức, lớn bằng hai phòng học. Chung quanh là tường đồng vách sắt, trong vách tường khảm camera mini tiến hành ghi hình, mà bên ngoài vách tường còn dùng tinh thạch trong suốt chế tác thành tầng bảo hộ và cách âm, chỉ cần Linh Năng không vượt qua năm sao, phòng này có thể thừa nhận bất kỳ Linh Năng giả bất cứ trình độ nào trở xuống công kích.


Thịnh Tông cùng Vạn Thiên Sở ngồi ngốc tại đại sảnh dưới lầu, cùng bọn họ chờ đợi còn có vài người thanh niên, đương nhiên chưa chắc là để tâm đến Tuyên Nhược Phong. Viện Cơ giáp tuy rằng đối chiến 1vs1 số lần không nhiều lắm, nhưng mỗi ngày vẫn có hơn trăm người nguyện ý tiến vào đối chiến kỹ năng.


Thịnh Tông sắc mặt vốn vẫn bình thường, tầm mắt nhìn bất chợt hướng về nơi xa có một thanh niên đang vội vàng đi tới.


Thanh niên kia đúng là Tuyên Nhược Nam, phía sau còn đi theo ba vị khác, mỗi vị đều có phong thái khác nhau.


Thịnh Tông sửng sốt, chưa kịp nhìn kỹ ba người nọ là ai đã bị Tuyên Nhược Nam bắt được bả vai: "Tiểu Tông......"


Thịnh Tông vẻ mặt đau khổ cười gượng hai tiếng: "Nam ca, anh như thế nào lại tới đây? Tây ca chắc không có tới đi?" Thịnh Tông không sợ Tuyên Nhược Nam chỉ sợ cái vị ôn nhuận như ngọc - Tuyên Nhược Tây, Tam ca của Tiểu Phong chính là một người hay lảm nhảm, ai gặp phải liền bị xui xẻo.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện