Chương 100
Thống khổ, nghẹt thở, sặc nước, vô hạn tuần hoàn… Ba phút, đã tới chưa?
Tại sao… Đã nói là ba phút mà?
Có lẽ, cô thật sự sắp chết rồi?
Người ta trước khi chết, có phải sẽ xuất hiện ảo giác hay không?
Hay là nói, đến chết, bóng người kia, cũng không ra khỏi tim cô?
Bất đắc dĩ cười… Tại sao! Trước khi chết, ảo giác cuối cùng xuất hiện, lại là hắn!
Thẩm Tư Cương!
Chớp mắt, cô hướng về bóng người ảo giác kia, giật giật môi, nhắm hai mắt.
Thẩm Tư Cương tuyệt không nghĩ tới, sau khi trở lại sẽ thấy một màn kinh tâm động phách như vậy!
Sắc mặt nghiêm nghị, nhặt bình rượu ở một bên, đập về phía đồ đựng trong suốt, đồ đựng kia nhưng thế mà không một chút sứt mẻ, nghiêng đầu về phía mấy vệ sĩ quát lên “Cứu người!”
Thẩm Nhất nhanh chóng kiểm tra đồ đựng một lần “Boss, nắp phía trên đồ đựng bị khoá lại, chìa khoá không biết tại sao căn bản không mở ra được”
Mắt Thẩm Tư Cương gắt gao nhìn chằm chằm người phụ nữ chìm trong đồ đựng “Đập!”
Ra lệnh một tiếng, vệ sĩ hắn mang đến không ai dám lơ là, đồng loạt đập về phía đồ đựng, nhưng đồ đựng kia lại không chút hư hại gì, Thẩm Tư Cương quay mặt “Nói! Đồ đựng này mở như thế nào!”
Sắc mặt Đỗ tổng đã có chút trắng bệch “Đồ đựng này là Tiêu đại thiếu sai người đưa tới, tôi cũng không biết, Thẩm tổng, tôi thật sự là không biết, đây là địa bàn của cậu, nếu không tôi cũng không dám ở đây chơi loại này.
Tôi thật sự không nghĩ tới lại xuất hiện bất ngờ như vậy, thời điểm đến 3 phút, tôi liền chuẩn bị cho người kéo cô ấy lên, không nghĩ tới sẽ phát sinh chuyện như vậy.
Thế này, Thẩm tổng, địa bàn của cậu, người này cũng là của cậu, nếu như người xảy ra chuyện, tồi bồi thường tiền, bồi thường 1000 vạn cho người nhà cô gái này, lấy thêm 5000 vạn bồi thường cho Thẩm tổng”
Thẩm Tư Cương cười nhạt, cặp mắt đã đỏ ngầu, cực kỳ tức giận, không để ý đến Đỗ tổng, chạy đến phòng tắm cầm cây lau nhà ra, hướng về phía đồ đựng điên cuồng đập, đồ chứa này chất liệu đặc thù, không dễ dàng tuỳ tiện phá, Thẩm Tư Cương gắt gao cầm cây lau nhà, từng chút từng chút một đập xuống đồ đựng, dùng sức, tay cầm cây lau nhà tràn ra màu tươi.
“Boss, ngài nghỉ ngơi đi, chuyện này, tôi và Thẩm Nhị bọn họ làm” Thẩm Nhất nhìn dáng vẻ điên cuồng của Thẩm Tư Cương, trong lòng đột nhiên run lên, vội vàng đi ngăn Thẩm Tư Cương, lại bị Thẩm Tư Cương hất ra:
“Thẩm Nhất, cùng nhau đập cho tôi, Thẩm Nhị, gọi điện thoại cho Bạch Dục Hành ngay lập tức đến, Thẩm Tam, đi ra ngoài gọi người đến, đập cho tôi!”
Đỗ tổng run sợ trong lòng “Thẩm tổng, cần gì phải, chỉ là một người đàn bà…”
Thẩm Tư Cương đột nhiên quay đầu, mắt đỏ ngầu “Đỗ Lập Đàn, người của tôi, cậu dám chơi như vậy! Tôi thấy là cậu muốn tìm chết rồi! Tốt nhất cậu nên cầu nguyện cô ấy không sao, nếu không, cậu liền vĩnh viễn ở lại thành phố S đi!”
Cho dù lúc giận mắng Đỗ tổng, cây lau nhà trong tay Thẩm Tư Cương cũng không ngừng đập đồ đựng trong suốt.
Thẩm Tư Cương tựa như điên lên, điên cuồng đập vào đồ đựng.
Cách Đông Hoàng 5km, một chiếc xe thể thao maserati, dùng tốc độ 120km/h phóng qua, cửa kính xe cũng không hạ, gió từ ngoài cửa xe rít vào, tiếng gió vù vù, thổi vào thanh âm của người trong xe khiến nó nghe không rõ ràng lắm.
Mơ hồ, thanh âm do dự của tài xế nói “Tiêu tổng, sẽ không có chuyện gì chứ? Đồ đựng đó rất khó để phá, anh lại bảo tôi đổi chìa khoá đi, sẽ xảy ra án mạng mất.”
Một tiếng cười khẽ chìm ngập trong gió, lời tiếp theo lại rất rõ ràng:
“Xảy ra án mạng có liên quan đến tôi sao? Vô tình cầm nhầm chìa khoá cũng phạm pháp à? Người chơi trò biến thái đó là bọn mặt người dạ thú Đỗ Lập Đàn, nên lo lắng là hắn mới phải.”
Bình luận truyện