Chương 101
Chương 101:
Tài xế đang lái xe không nhiều lời nữa, chẳng qua là tay đang ở lái xe rung lên một chút.
“Không chết được, nếu có lòng muốn cứu người thì liều mạng đập, vẫn có thể đập vỡ được. Hù doạ cô ta một chút mà thôi.”
Trong lòng tài xế phát lạnh: Đại thiếu à, đó là chỉ hù doạ một chút thôi sao? Nếu tim không tốt sẽ bị anh hù doạ chết đó. Anh tại sao không nói, cũng là do anh ghét con bé phục vụ kia đi.
Dĩ nhiên, lời này, tài xế cũng không dám nói ra.
Trong Đông Hoàng, Thẩm Tu Cẩm điên cuồng đập đồ đựng, thân thể cô gái kia ở ngay trước mặt mình, ở trong cái bình đầy nước, hắn còn nhớ, trước khi cô ấy nhắm mắt lại, kêu gào lên một tiếng cuối cùng kia, là ba chữ tên mình!
“Thẩm tổng…”
Người phía dưới không dám nhiều lời, mỗi một người đều dùng toàn bộ sức lực đập, ngay cả ba người thương nhân Nhật Bản mà Đỗ tổng đưa đến khi nhìn đến lúc Thẩm Tư Cương điên cuồng, cũng lập tức giơ tay lên tìm công cụ gia nhập nhàng ngũ đập đồ đựng trong suốt kia.
Tần Mộc Mộc đã sớm thất kinh lụi xuống ở trên sàn nhà, tay chân lạnh như băng, hoảng sợ nhìn Giản Đường đã không biết sống chết trong đồ đựng hình chữ nhật.
Nếu như nói, trước đó, cô không biết đến Thẩm tổng tình cờ xuất hiện ở Đông Hoàng, nam nhân thần bí với không đến được, quan hệ gì trong Đông Hoàng, nhưng trong lời xin tha thứ của Đỗ tổng với Thẩm tổng, cô đã nghe hiểu — Đông Hoàng, là của Thẩm tổng.
Một mặt, cô trông chờ Giản Đường đừng xảy ra chuyện gì, như vậy cô liền sẽ không phải chịu trừng phạt, một mặt, cô tư lợi hy vọng đồ đựng đó sẽ dìm chết nữ nhân kia, dứt khoát chết như vậy, nếu không chờ cô ta tỉnh lại nói không chừng sẽ cùng tất cả người trong Đông Hoàng — tố cáo với Thẩm tổng.
Ken két một tiếng!
Thẩm Tư Cương vung tay lên, đồ đựng nứt ra một kẽ hở, cùng lúc đó, cây lau nhà được nắm chặt trong tay hắn gãy đôi.
Lòng như lửa đốt, đột nhiên vứt đi cây lau nhà đã gãy, không chút nghĩ ngợi giơ quyền hướng về phía khe đồ đựng kia đấm lên, đấm liền ba quyền.
“Boss!” Người ở dưới ở thời điểm Thẩm Tư Cương đánh ra ba quyền kia tất cả đều sắc mặt đại biến, nhất thời kêu lên “Tay của ngài!”
Thẩm Nhất khẩn trương tới cực điểm!
Phải biết, Thẩm Tư Cương không thể làm một số việc!
Boss là người cầm lái của Thẩm gia, trên người boss là cả một gia tộc thịnh suy!
Thẩm Nhất là người làm ở Thẩm gia đã lâu, tuyệt đối không thể trơ mắt nhìn Thẩm Tư Cương xảy ra chuyện “Boss, không thể tiếp tục như thế! Tay của ngài sẽ phế!”
“Tránh ra!” Thẩm Tư Cương một chưởng đẩy Thẩm Nhất ra, không chút do dự đập quyền thứ tư.
“Boss!”
Kèm theo tiếng kêu của Thẩm Nhất, ầm một tiếng, đồ đựng hình chữ nhật trước mắt giống như quái vật, ầm ầm tan vỡ!
Oanh.
Một thanh âm lớn hơn nổ ra, trong nháy mắt, trong phòng bao như vỡ đê, lũ lụt chảy ngược vậy, nước trong đồ đựng hướng bản trà nhỏ trong phòng bao đổ ập, đám người Đỗ tổng bất ngờ không kịp đề phòng, bị nước bất thình lình đánh vào, chật vật ngã xuống, ở trong nước lộn mấy vòng, mới khó khăn bắt được một góc ghế salon ổn định thân hình.
Tần Mộc Mộc sặc mấy ngụm nước, nước mắt nước mũi giàn giụa, có một khắc, cô cho rằng mình đã nghẹt thở mà chết!
“Cứu… khục khục…” Cô kêu gào, trong chật vật mang sự nhu nhược, nhưng không ai để ý đến cô.Nước, chảy ra phía cửa phòng bao về phía hành lang bên ngoài.
Bình luận truyện