Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Chương 1272: Không theo lẽ thường



Tô Tín không đi theo lẽ thường khiến cho người đàn ông vạm vỡ kia cực kỳ kinh ngạc, nhưng thật ra Tô Tín chỉ có thói quen nắm giữ tiết tấu trong tay của mình.

Một võ giả lén lút trốn trong chỗ tối bỗng nhảy ra nói nhảm một trận với hắn, không bằng xem thử tài nghệ của người này trước rồi nói sau, nếu như đối phương quá yếu, vậy thì ngay cả tư cách để nói chuyện với hắn cũng không có.

May mà sức mạnh của người đàn ông vạm vỡ kia cũng không tính là yếu, hắn cũng có sức mạnh của hậu kỳ cảnh giới Dung Thần, chắc chắn sức mạnh của người này có thể xếp trong nhóm đầu những người ở cảnh giới Dung Thần, ít nhất thì mạnh hơn nhiều so với đám võ giả cảnh giới Dung Thần của Ác Nhân Cốc đã bị đám người Vương Ngọc giết chết tức thì.

Đối mặt với mấy luồng kiếm khi hàn băng chết chóc của Tô Tín, người đàn ông vạm vỡ kia hét to một tiếng, quanh người có ánh sáng vàng lập loè, đấm ra một đấm, lập tức có chân khí vô tận nổ ra ầm ầm theo nắm đấm đó, kèm đó là tiếng nhạc thiền có hơi thở huy hoàng, lúc này mới có thể ngăn được kiếm khí chết chóc kia của Tô Tín.

Khi thấy Tô Tín còn muốn ra tay nữa, người đàn ông vạm vỡ kia vội vàng lớn tiếng nói.

- Sở Giang Vương chờ đã! Tại hạ là hộ pháp Địa Linh Cao Nguyên Đức dưới trướng của hộ pháp Ngũ Phương của Thần Đạo Minh, lần này ta đến đây chỉ là muốn kết giao với một số cường giả của Địa phủ, cũng không có ý xấu gì hết!

Nghe thấy tên Cao Nguyên Đức này đã nói rõ thân phận lai lịch của mình, lúc này Tô Tín mới dừng tay, hàn băng Địa Ngục bắt đầu sụp đổ, chính hắn cũng thu lại hơi thở của bản thân.

- Nói sớm có phải tốt hơn không, cứ phải lén lén lút lút trong bóng tối, trốn trốn tránh tránh, lỡ như ta thật sự không ngừng tay mà giết chết ngươi, chẳng phải là oan rồi ư?

Tô Tín lạnh nhạt nói.

Lúc này Cao Nguyên Đức cũng có ý nghĩ muốn hộc máu.

Dù ta muốn nói thì ngươi cho ta cơ hội ngay từ đầu ư?

Tô Tín nhìn Cao Nguyên Đức, lúc này hắn mới có hứng thú với cái gọi là Thần Đạo Minh này.

Trăm nghe không bằng một thấy, Cao Nguyên Đức này chính là người có cảnh giới Dung Thần, nếu như hắn ta là hộ pháp Ngũ Phương gì đó của Thần Đạo Minh, vậy thì chắc chắn có tối thiểu năm người võ giả có cùng sức mạnh như hắn ta trong toàn bộ Thần Đạo Minh.

Mà người có năng lực thu phục năm người bọn họ thì chỉ có người có cảnh giới Dương Thần mà thôi, tính như vậy thì trong toàn bộ Thần Đạo Minh có ít nhất một cường giả cảnh giới Dương Thần, có năm người cảnh giới Dung Thần, mà hắn lại nghe bốn nhà trong thành Lạc Nham nói là Thần Đạo Minh này còn tuyển được không ít võ giả cấp thấp của Lương Châu Đạo, tổng số lượng của những người này đủ cho Thần Đạo Minh trở thành thế lực đứng đầu trên giang hồ.

Dù trong lòng nghĩ như vậy, trong mắt Tô Tín lại lộ ra một chút nghiền ngẫm, nói.

- Thần Đạo Minh? Không ngờ cái tên này lại hay, lúc trước Thiên Đình cũng tên là Thiên Đạo Minh, Thần Đạo Minh của các ngươi muốn học theo Thiên Đình trước kia ư?

Thật ra lý do lúc trước Thiên Đình tự xưng là Thiên Đạo Minh rất đơn giản.

Khi đó có một đám cường giả trên giang hồ mới phát hiện ra Thiên Đình, lúc đầu thì thật ra Thiên Đình rất giống Địa Phủ, đều trực tiếp thu nhận người tài từ thế giới bên ngoài, cuối cùng tạo thành một liên minh.

Hơn nữa Thiên Đình chính là tên của tông môn thời thượng cổ này, dù bọn họ kế thừa công pháp của Thiên Đình, nhưng lại không muốn kế thừa truyền thừa đạo chính thống của Thiên Đình, cho nên bọn họ đổi tên là Thiên Đạo Minh, đương nhiên trong đó còn có ý thay trời hành đạo, khống chế thiên hạ.

Nhưng mà về sau Thiên Đình bị thiệt hại nặng, lúc này mới khiến bọn họ đổi lại cái tên Thiên Đạo Minh mang hàm nghĩa khiêu khích thành Thiên Đình.

Bây giờ cái gọi là Thần Đạo Minh này có chút giống với tên gọi Thiên Đạo Minh của Thiên Đình trước đó.

Cao Nguyên Đức lúng túng lắc đầu nói.

- Sở Giang Vương coi trọng rồi, Thần Đạo Minh của ta không dám so sánh với Thiên Đình, chuyện Thiên Đình dám làm khi xưa, ngay cả nghĩ thôi bọn ta còn không dám.

Hắn thân là võ giả cảnh giới Dung Thần, đương nhiên là biết một vài bí mật khi xưa của Thiên Đình và Địa Phủ.

Dù không biết có phải Thiên Đình bị thiệt hại nặng do đặt tên Thiên Đạo Minh phách lối này không nhưng không thể phủ nhận, lúc bắt đầu mà tỏa ra quá mức kiêu căng thì cũng không có chỗ tốt.

- Nói đi, rốt cuộc lúc nãy ngươi lén lút trốn ở đó là muốn làm gì?

Tô Tín hỏi.

Cao Nguyên Đức chắp tay một cái rồi nói.

- Thật ra chuyện lúc nãy là hiểu lầm, Sở Giang Vương vừa mới ra khỏi thành Lạc Nham, chắc chắn biết được mấy thế gia lớn trong thành Lạc Nham có phẩm hạnh gì.

- Khương gia kia chính là nhà đầu tiên nâng nhà gia nhập vào thế lực võ lâm Thần Đạo Minh, cho nên Minh chủ đại nhân đã phân phó, nhất định phải giúp bọn họ báo thù, coi như tiện tay tặng chút quà ra mắt cho huynh đệ mới của Thần Đạo Minh ta.

- Nhưng không đợi ta ra tay thì Sở Giang Vương đại nhân đã muốn vào thành, cho nên ta đã nghe rõ ngươi nói với bốn nhà kia thứ mà ngươi muốn.

- Tất nhiên ta sẽ giúp ngươi tìm đồ trong tay của Khương gia và cũng đưa tới cho ngươi, nhưng nhất định ta phải diệt trừ bốn nhà kia, đến lúc đó thì hi vọng Sở Giang Vương đại nhân đừng nhúng tay là được.

Lời Cao Nguyên Đức nói là lời nói thật, lần này Thần Đạo Minh phái hắn tới đây chính là vì yêu cầu diệt trừ hoàn toàn bốn nhà trong thành Lạc Nham kia, cũng khiến cho những thế lực võ lâm muốn gia nhập khác nhìn rõ Thần Đạo Minh ta mới là kẻ sẽ thực sự liều mạng vì đồng minh, cứ là võ giả gia nhập Thần Đạo Minh thì cũng được coi như có chỗ dựa.

Nhưng mà Cao Nguyên Đức bất ngờ đụng phải Sở Giang Vương của Địa Phủ, trong lúc Tô Tín nói chuyện với mấy vị trong thành Lạc Nham thì hắn ta lập tức dùng bí pháp truyền tin tức cho Minh chủ, đương nhiên bây giờ hắn muốn mời chào Tô Tín gia nhập vào Thần Đạo Minh cũng là do chính Minh chủ của bọn họ ra lệnh.

Nói chính xác thì không hẳn là mời chào, mà là một loại mượn hơi và lấy lòng.

Là tầng lớp cao cấp trong Thần Đạo Minh, Cao Nguyên Đức lấy vốn liếng nhà mình, với sức mạnh của Thần Đạo Minh, nếu như chiêu mộ được Sở Giang Vương của Địa Phủ, rồi trở thành thành viên của Thần Đạo Minh, không thể nghi ngờ chuyện đó là người si nói mộng.

Chênh lệch giữa Thần Đạo Minh và Địa Phủ kém hơn một trăm cái kiếm phái Thanh Thành.

Nhưng mà mặc dù không thể biến Sở Giang Vương thành người của Thần Đạo Minh bọn họ, thế nhưng bây giờ là lúc Thần Đạo Minh bọn họ có kế hoạch mở rộng, nếu có thể lôi kéo vị Sở Giang Vương này, có được hỗ trợ của hắn thì không thể nghi ngờ là một sự trợ giúp rất lớn, cho nên trước đó Cao Nguyên Đức trốn trong bóng tối là vì để tiếp xúc Sở Giang Vương này.

Nào biết vị Sở Giang Vương này lại hoàn toàn không theo lẽ thường, vừa đi lên đã ra tay hết sức, suýt nữa thì đánh hắn ta trọng thương.

Tô Tín nhìn Cao Nguyên Đức, lạnh nhạt nói.

- Mấy thế lực trong thành Lạc Nham không có quan hệ nào với ta cả, về phía Khương gia có đồ mà ta muốn thì là một miếng da thú có viết ký hiệu kỳ lạ mà tổ tiên Khương gia truyền lại, mười ngày sau ngươi đem miếng da thú kia đến phủ Lũng Nam là được.

Nói xong Tô Tín trực tiếp xoay người rời đi, căn bản không cho Cao Nguyên Đức một chút cơ hội nói chuyện.

Lần này Cao Nguyên Đức trợn tròn mắt, hắn không nghĩ ra vị Sở Giang Vương đại nhân này đang nghĩ gì, không phải lúc này hắn nên hỏi mình muốn cái gì ư, tại sao còn chủ động giao đồ của Khương gia cho hắn ta?

Nhưng Sở Giang Vương không hỏi, hắn cũng chỉ có thể kiên trì nói.

- Sở Giang Vương đại nhân chờ đã, tại hạ còn lời muốn nói.

Tô Tín quay đầu nhìn hắn, Cao Nguyên Đức cười lúng túng, chắp tay một cái rồi nói.

- Thần Đạo Minh ta ngưỡng mộ danh tiếng của người trong Địa Phủ đã lâu, vất vả lần này mới gặp được nhau, Minh chủ của Thần Đạo Minh ta là Tả Vô Cương đại nhân muốn mời Sở Giang Vương đi một chuyến.

- Thần Đạo Minh các ngươi có thể lấy được thứ gì?

Tô Tín bỗng hỏi.

Nghe lời Tô Tín thì Cao Nguyên Đức lập tức sững sờ, cái gì gọi là mình có thể lấy ra được thứ gì?

Tô Tín lạnh nhạt nói.

- Người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám, Thần Đạo Minh của các ngươi không có chút liên quan gì tới ta, bây giờ lại cho ngươi tới tiếp xúc với ta, chắc chắn là có mưu đồ.

- Nhưng với sức mạnh của Thần Đạo Minh các ngươi thì còn chưa có gan ngấm ngầm mưu tín người Địa Phủ, cho nên các ngươi muốn mời ta đến giúp đỡ.

- Đương nhiên, ta nói như vậy cũng không phải nhằm vào Thần Đạo Minh các ngươi, mà cũng không thể tìm ra mấy thế lực có gan ngấm ngầm mưu tin Địa Phủ toàn bộ trên giang hồ.

- Muốn tìm ta giúp đỡ cũng đơn giản, lấy ra được thứ khiến ta động lòng, nếu không thì bây giờ ta rất bận, không rảnh quanh co lòng vòng với Thần Đạo Minh các ngươi.

Khóe miệng của Cao Nguyên Đức nở một nụ cười khổ sở, vị Sở Giang Vương này đúng là thích hầu hạ.

Hắn dám bảo đảm, thả người có tính cách như Sở Giang Vương ra bên ngoài, bất kể là ở trong một thế lực nào thì hắn cũng sẽ bị xa lánh, cũng rất dễ đắc tội với người bên ngoài.

Nhưng thả người này trong Địa Phủ, có thế lực Địa Phủ chống lưng thì dễ hơn nhiều, coi như thái độ của hắn không tốt đi chăng nữa thì vẫn có người của thế lực nào dám láo xược với hắn ư?

Minh Chủ Tả Vô Cương của Thần Đạo Minh bọn họ chính là cường giả cảnh giới Dương Thần, trong thời gian ba năm ngắn ngủi thì đã thu gom các cường giả các phương ở Lương Châu Đạo để xây dựng Thần Đạo Minh, đồng thời còn phát triển nó tới trình độ như bây giờ, theo Cao Nguyên Đức, Tả Vô Cương cũng đã được xưng tụng là có tài trí mựu lược kiệt xuất rồi.

Nhưng dù như thế, khi Tả Vô Cương nhắc tới Sở Giang Vương thì cũng phải dùng một chữ "xin", mặc dù hắn có cảnh giới Dương Thần, nhưng cũng mang thái độ ngang hàng để nói chuyện với vị Sở Giang Vương này.

Cao Nguyên Đức cười khổ nói

- Thực sự Thần Đạo Minh của ta muốn xin Sở Giang Vương đại nhân hỗ trợ, nhưng mà tại hạ chỉ là một người truyền tin, không có tư cách hứa hẹn gì với Sở Giang Vương đại nhân.

- Nhưng mà xin các hạ yên tâm, chuyện này là do chính Minh chủ của bọn ta tự mình dặn dò, Thần Đạo Minh ta đã muốn mời Sở Giang Vương đại nhân đến, vậy thì đương nhiên có thể lấy ra món đồ khiến các hạ hài lòng, nếu không thì chuyện này không chỉ là lãng phí thời gian của các hạ, mà cũng lãng phí thời gian của bọn ta, lại còn liều mạng đắc tội Địa Phủ, chuyện này thực sự không có lời.

- Cho nên mời Sở Giang Vương đại nhân đi với ta một chuyến, chắc chắn Thần Đạo Minh của ta có thể cho ra điều kiện khiến các hạ hài lòng.

Cao Nguyên Đức đã nói tới mức này rồi, cuối cùng Tô Tín cũng khẽ gật đầu, chuyện này khiến Cao Nguyên Đức bỗng thở phào.

Móc nối quan hệ với vị Sở Giang Vương của Địa Phủ này thật là quá mệt mỏi, chẳng lẽ người của Địa Phủ đều có tính tình thế này?

Nếu thật sự như vậy, vậy thì người quản lý của Địa Phủ, tức là Địa Tạng Vương trong truyền thuyết lại là nhân vật thế nào, sao lại có thể trấn áp được một đống cường giả có tính tình kỳ lẹ như thế, đó cũng là một chuyện khó khăn.

Cao Nguyên Đức trực tiếp dẫn Tô Tín tiến về căn cứ chính của Thần Đạo Minh, tạm thời buông bỏ chuyện thành Lạc Nham bên này.

So với chuyện lôi kéo cường giả Sở Giang Vương Địa Phủ, chuyện hủy diệt bốn thế lực võ lâm trong thành Lạc Nham chỉ là chuyện nhỏ, lúc nào cũng có thể làm được.

Thời gian Thần Đạo Minh nổi dậy ở Lương Châu Đạo rất ngắn, cũng rất thần bí, cho nên đến giờ vẫn không có ai biết căn cứ chính của Thần Đạo Minh ở chỗ nào.

Cao Nguyên Đức dám ngang nhiên dẫn Tô Tín đến căn cứ chính của Thần Đạo Minh cũng bởi vì thân phận là cường giả của Địa Phủ của Tô Tín.

Thần Đạo Minh của bọn họ có thần bí thế nào cũng không thần bí bằng Địa Phủ, họ có thể che giấu người khác, nhưng việc che giấu ở trước mặt cường giả Địa phủ thì đúng là làm trò hề cho thiên hạ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện