Tôi Mới Là Ân Nhân Cứu Nam Chính
Chương 216
Thu Thanh Duy đi vào trước và phớt lờ anh.
Bạc Nguyên Triệt theo sát phía sau như một cái đuôi lớn của con chó, khổ sở van nài: “Chỉ cần gọi nó một lần nữa thôi! Gọi thêm một lần nữa đi mà!”
Thang máy đi lên từng tầng từng tầng, và Thu Thanh Duy như thể không nghe anh nói chuyện.
Thấy cô không chịu gọi, Bạc Nguyên Triệt nản lòng tránh sang một bên, lúc này, từ góc khuất ánh đèn, anh thoáng nhìn thấy camera giám sát trên đầu, trong lòng đột nhiên nảy ra một kế hoạch.
Anh cười thầm rồi tiến lại gần cô lần nữa, thì thầm đe doạ: “Nếu không gọi anh sẽ hôn em tại đây, hôn đến khi em gọi thì thôi, mà đến khi em gọi anh nghĩ rằng bộ phận giám sát an ninh đằng sau đã rất vui khi xem một màn nồng nhiệt miễn phí.”
Quả nhiên, người bị doạ đến sợ rồi, dù có là ngốc bạch ngọt đơn thuần đến đâu thì cũng bị biến đổi thành tên có bụng dạ đen tối.
Có điều anh đâu phải là đối thủ của Thu Thanh Duy? Nghe xong những lời này, cô không nói gì mà ra tay trước, vòng tay qua cổ anh rồi chủ động tiến lên hôn anh.
Bạc Nguyên Triệt mất cảnh giác, mắt anh mở to vì kinh ngạc, anh loạng choạng lùi lại một bước rồi đứng vững.
Nụ hôn rất nóng bỏng.
Rất nhanh, không ai quan tâ m đến việc có video giám sát trên cao, Bạc Nguyên Triệt ôm eo cô, đổi từ bị động sang chủ động rồi chiếm đoạt cô một cách sâu sắc.
Không khí giữa môi và lưỡi đã bị rút cạn, cuối cùng thang máy ting một tiếng, hai cánh cửa sắt mở ra nhắc nhở hai người đã đến nơi.
Bạc Nguyên Triệt miễn cưỡng buông cô ra.
Mặc dù chưa nghe được hai từ chồng yêu từ cô, nhưng … phúc lợi nhận được cũng không nhỏ. Nghĩ đến đây, anh trút bỏ nỗi mất mát trong lòng, đi theo Thu Thanh Duy đắc chí ra khỏi thang máy để về nhà.
Cửa nhà vừa mở ra lại đóng lại.
Hai người đứng ở cửa ra vào, vẫn có chút không thoả mãn về nụ hôn vừa rồi.
Không biết nó bắt đầu như thế nào và ai là người bắt đầu nó trước, khi cả hai định thần lại thì quần áo của họ đã vương vãi trên mặt đất.
Thu Thanh Duy dựa lưng vào tường, làn da màu bánh mật thấm đẫm mồ hôi.
Vào thời khắc quan trọng, cô nhắm mắt lại, lúc cô đang cần lấp đầy như này, anh lại cắn vào tai cô, đe doạ: “Gọi chồng yêu đi, không gọi không cho!”
Thu Thanh Duy đột ngột mở mắt, gần như chửi thề.
Không thể ngờ được, ngay khi vừa bước qua cửa, họ đã bắt đầu làʍ t̠ìиɦ rồi!
Đối diện với đôi mắt đang kiềm chế sâu thẳm kia, Thu Thanh Duy cúi đầu, nặng nề cắn chặt môi, trong hơi thở gấp gáp hiện lên một giọng nói run rẩy: “Chồng yêu!”
Dù đang rất khó khăn nhưng anh vẫn nở nụ cười hạnh phúc, dốc hết sức về phía trước, hôn cô gần như nghẹt thở.
Chiếc tủ điên cuồng rung lắc, như muốn đổ vỡ bất cứ lúc nào.
Sau tiếng rêи ɾỉ cuối cùng, thế giới trở lại vẻ an tĩnh.
Bạc Nguyên Triệt thoả mãn hôn lên má hồng hào của người phụ nữ, sau đó bế cô vào phòng tắm.
Thu Thanh Duy vẫn nhớ khoản nợ vừa rồi: “Anh tiến bộ rồi nhỉ? Vừa nãy còn doạ người nữa!”
Bạc Nguyên Triệt không quan tâ m đến cơn đau tai của cô sau khi đạt được nguyện vọng của mình, anh vừa giúp cô xả nước nóng vừa thừa nhận hành vi sai trái, nhưng trong đôi mắt đào hoa cong hình lưỡi liềm lại không hề bắt gặp gương mặt hối lỗi nào.
Thu Thanh Duy có linh cảm rằng người này chắc chắn sẽ lặp lại thủ đoạn tương tự đến khi đạt được lợi ích thì thôi.
Sự thật đã chứng minh rằng giác quan thứ sáu của phụ nữ chính xác một cách đáng kinh ngạc, sau này Bạc Nguyên Triệt tận dụng triệt để mọi cơ hội để dụ dỗ cô gọi anh là chồng yêu, mỗi lần đều dùng một thủ đoạn như nhau và đều dụ được cô gọi, kể cả sau khi tự nhủ rằng đừng để bị lừa lần nữa bởi những lúc lêи đỉиɦ ai còn nhớ tới những bài học trước đây cơ chứ? Vậy nên, anh dưới giường thì là ngốc bạch ngọt yếu ớt, trên giường thì lại trở mình làm chủ nhân.
Còn sự nghiệp thì sao?
Ra mắt thì vợ sẽ không còn quan trọng nữa!
Tuy nhiên, việc debut sẽ không diễn ra nhưng bài hát cũ vẫn tiếp tục phải hát. Bây giờ Bạc Nguyên Triệt đã không còn là một nghệ sĩ nữa, không cần phải viết những bài hát bạn không thích để phục vụ cho thị trường, tất cả đều viết dựa trên sở thích của riêng anh, kết quả trái lại lại hot một cách kinh ngạc.
Các bài hát của anh đã được vang lên trên khắp các đường phố.
Một bài hát mà anh hát cho Tiểu Duy trong suốt quãng đời còn lại của mình …
Bạc Nguyên Triệt theo sát phía sau như một cái đuôi lớn của con chó, khổ sở van nài: “Chỉ cần gọi nó một lần nữa thôi! Gọi thêm một lần nữa đi mà!”
Thang máy đi lên từng tầng từng tầng, và Thu Thanh Duy như thể không nghe anh nói chuyện.
Thấy cô không chịu gọi, Bạc Nguyên Triệt nản lòng tránh sang một bên, lúc này, từ góc khuất ánh đèn, anh thoáng nhìn thấy camera giám sát trên đầu, trong lòng đột nhiên nảy ra một kế hoạch.
Anh cười thầm rồi tiến lại gần cô lần nữa, thì thầm đe doạ: “Nếu không gọi anh sẽ hôn em tại đây, hôn đến khi em gọi thì thôi, mà đến khi em gọi anh nghĩ rằng bộ phận giám sát an ninh đằng sau đã rất vui khi xem một màn nồng nhiệt miễn phí.”
Quả nhiên, người bị doạ đến sợ rồi, dù có là ngốc bạch ngọt đơn thuần đến đâu thì cũng bị biến đổi thành tên có bụng dạ đen tối.
Có điều anh đâu phải là đối thủ của Thu Thanh Duy? Nghe xong những lời này, cô không nói gì mà ra tay trước, vòng tay qua cổ anh rồi chủ động tiến lên hôn anh.
Bạc Nguyên Triệt mất cảnh giác, mắt anh mở to vì kinh ngạc, anh loạng choạng lùi lại một bước rồi đứng vững.
Nụ hôn rất nóng bỏng.
Rất nhanh, không ai quan tâ m đến việc có video giám sát trên cao, Bạc Nguyên Triệt ôm eo cô, đổi từ bị động sang chủ động rồi chiếm đoạt cô một cách sâu sắc.
Không khí giữa môi và lưỡi đã bị rút cạn, cuối cùng thang máy ting một tiếng, hai cánh cửa sắt mở ra nhắc nhở hai người đã đến nơi.
Bạc Nguyên Triệt miễn cưỡng buông cô ra.
Mặc dù chưa nghe được hai từ chồng yêu từ cô, nhưng … phúc lợi nhận được cũng không nhỏ. Nghĩ đến đây, anh trút bỏ nỗi mất mát trong lòng, đi theo Thu Thanh Duy đắc chí ra khỏi thang máy để về nhà.
Cửa nhà vừa mở ra lại đóng lại.
Hai người đứng ở cửa ra vào, vẫn có chút không thoả mãn về nụ hôn vừa rồi.
Không biết nó bắt đầu như thế nào và ai là người bắt đầu nó trước, khi cả hai định thần lại thì quần áo của họ đã vương vãi trên mặt đất.
Thu Thanh Duy dựa lưng vào tường, làn da màu bánh mật thấm đẫm mồ hôi.
Vào thời khắc quan trọng, cô nhắm mắt lại, lúc cô đang cần lấp đầy như này, anh lại cắn vào tai cô, đe doạ: “Gọi chồng yêu đi, không gọi không cho!”
Thu Thanh Duy đột ngột mở mắt, gần như chửi thề.
Không thể ngờ được, ngay khi vừa bước qua cửa, họ đã bắt đầu làʍ t̠ìиɦ rồi!
Đối diện với đôi mắt đang kiềm chế sâu thẳm kia, Thu Thanh Duy cúi đầu, nặng nề cắn chặt môi, trong hơi thở gấp gáp hiện lên một giọng nói run rẩy: “Chồng yêu!”
Dù đang rất khó khăn nhưng anh vẫn nở nụ cười hạnh phúc, dốc hết sức về phía trước, hôn cô gần như nghẹt thở.
Chiếc tủ điên cuồng rung lắc, như muốn đổ vỡ bất cứ lúc nào.
Sau tiếng rêи ɾỉ cuối cùng, thế giới trở lại vẻ an tĩnh.
Bạc Nguyên Triệt thoả mãn hôn lên má hồng hào của người phụ nữ, sau đó bế cô vào phòng tắm.
Thu Thanh Duy vẫn nhớ khoản nợ vừa rồi: “Anh tiến bộ rồi nhỉ? Vừa nãy còn doạ người nữa!”
Bạc Nguyên Triệt không quan tâ m đến cơn đau tai của cô sau khi đạt được nguyện vọng của mình, anh vừa giúp cô xả nước nóng vừa thừa nhận hành vi sai trái, nhưng trong đôi mắt đào hoa cong hình lưỡi liềm lại không hề bắt gặp gương mặt hối lỗi nào.
Thu Thanh Duy có linh cảm rằng người này chắc chắn sẽ lặp lại thủ đoạn tương tự đến khi đạt được lợi ích thì thôi.
Sự thật đã chứng minh rằng giác quan thứ sáu của phụ nữ chính xác một cách đáng kinh ngạc, sau này Bạc Nguyên Triệt tận dụng triệt để mọi cơ hội để dụ dỗ cô gọi anh là chồng yêu, mỗi lần đều dùng một thủ đoạn như nhau và đều dụ được cô gọi, kể cả sau khi tự nhủ rằng đừng để bị lừa lần nữa bởi những lúc lêи đỉиɦ ai còn nhớ tới những bài học trước đây cơ chứ? Vậy nên, anh dưới giường thì là ngốc bạch ngọt yếu ớt, trên giường thì lại trở mình làm chủ nhân.
Còn sự nghiệp thì sao?
Ra mắt thì vợ sẽ không còn quan trọng nữa!
Tuy nhiên, việc debut sẽ không diễn ra nhưng bài hát cũ vẫn tiếp tục phải hát. Bây giờ Bạc Nguyên Triệt đã không còn là một nghệ sĩ nữa, không cần phải viết những bài hát bạn không thích để phục vụ cho thị trường, tất cả đều viết dựa trên sở thích của riêng anh, kết quả trái lại lại hot một cách kinh ngạc.
Các bài hát của anh đã được vang lên trên khắp các đường phố.
Một bài hát mà anh hát cho Tiểu Duy trong suốt quãng đời còn lại của mình …
Bình luận truyện