Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Chương 527
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Cái gì!"
<
Tô Thương nghi ngờ nói: "Cha, không phải cha nói ông cố con là một người có thể làm kinh hoàng toàn bộ giới luyện võ hay sao, không ai là đối thủ của ông ấy, trên trời dưới đất, chỉ có mình ông ấy là duy nhất, ai có thể làm ông ấy bị thương được chứ?"
Advertisement
"Không rõ nữa, cha chuyện gì cũng không biết, ông nội con cũng thế, chuyện gì cũng không hiểu được."
Tô Thần Binh lắc đầu nói: "Từ đó về sau, ông cố của con chưa từng xuất hiện lại, chớp mắt đã trên dưới trăm năm trôi qua rồi, chắc hẳn ông ấy đã chết rồi."
"Cha đoán, ông nội con là lúc luyện công đã bị có thể bị tẩu hỏa nhập ma, aiya, mạnh mẽ cả một thế hệ, kết thúc thật ảm đạm." Nói xong lời cuối cùng, Tô Thần Binh nhịn không được mà xúc động.
Có điều.
Tô Thương bên cạnh, lại rơi vào trầm tư.
Nếu như ông cố Tô Vô Kỵ là người tu chân, như vậy đã hơn một trăm năm trôi qua, tuổi thọ chắc chắc không tiêu hao.
Còn về chuyện luyện công tẩu hỏa nhập ma, nghe cha kể triệu chứng như thế, hình như không phải.
Vết thương làm cháy đen, mờ ảo như tia chớp...
Chẳng lẽ trước khi ông cố xuất hiện lần cuối, vừa trải qua đại nạn lôi kiếp sao?
Tên Tô Vô Kỵ, vang danh giới cổ võ, kinh hoàng một thời đại, trên trời dưới đất, ai có thể làm ông ấy bị thương chứ?
Nếu như cái gọi là trụ cột của những tông phái cổ võ kia, có thể khống chế Tô Vô Kỵ, làm sao có thể tùy ý để Tô Vô Kỵ xâm nhập vào tông phái của mình, chơi đùa các vật chí bảo của tông phái mình chứ?
Chắc hẳn, Tô Vô Kỵ đã đạt đến được một trình độ cường hãn nào đó, mà tất cả mọi người trong giới luyện võ không có cách nào có thể đạt được trình độ đó!
Như vậy vết thương trên người Tô Vô Kỵ không phải là do người khác gây ra, thật sự là đã vượt qua lôi kiếp rồi sao.
"Lực quản lý ở trái đất khá yếu, Trúc cơ cũng có thể bay lên không trung."
Tô Thương thầm nghĩ: “Có điều, mình cảm nhận được, trái đất giống như một nguồn năng lượng thần bí."
"Chính là bởi vì sức mạnh này mà linh khí địa cầu cạn kiệt, linh khí trên không trung cũng rất ít.”
"Hơn nữa, nguồn năng lượng này, ở khắp mọi nơi, làm cho người tu chân muốn thăng cấp cực kỳ khó khăn."
Tô Thương tiếp tục nói: "Xuất hiện lôi kiếp, ít nhất cũng tu luyện đến cảnh giới Trúc cơ, không ngờ rằng thời kỳ Mạt pháp, với sức của một mình ông cố, thế mà đặt chân được đến Trúc cơ, thiên phú thật sự khủng khiếp."
"Cái gì!"
<
Tô Thương nghi ngờ nói: "Cha, không phải cha nói ông cố con là một người có thể làm kinh hoàng toàn bộ giới luyện võ hay sao, không ai là đối thủ của ông ấy, trên trời dưới đất, chỉ có mình ông ấy là duy nhất, ai có thể làm ông ấy bị thương được chứ?"
Advertisement
"Không rõ nữa, cha chuyện gì cũng không biết, ông nội con cũng thế, chuyện gì cũng không hiểu được."
Tô Thần Binh lắc đầu nói: "Từ đó về sau, ông cố của con chưa từng xuất hiện lại, chớp mắt đã trên dưới trăm năm trôi qua rồi, chắc hẳn ông ấy đã chết rồi."
"Cha đoán, ông nội con là lúc luyện công đã bị có thể bị tẩu hỏa nhập ma, aiya, mạnh mẽ cả một thế hệ, kết thúc thật ảm đạm." Nói xong lời cuối cùng, Tô Thần Binh nhịn không được mà xúc động.
Có điều.
Tô Thương bên cạnh, lại rơi vào trầm tư.
Nếu như ông cố Tô Vô Kỵ là người tu chân, như vậy đã hơn một trăm năm trôi qua, tuổi thọ chắc chắc không tiêu hao.
Còn về chuyện luyện công tẩu hỏa nhập ma, nghe cha kể triệu chứng như thế, hình như không phải.
Vết thương làm cháy đen, mờ ảo như tia chớp...
Chẳng lẽ trước khi ông cố xuất hiện lần cuối, vừa trải qua đại nạn lôi kiếp sao?
Tên Tô Vô Kỵ, vang danh giới cổ võ, kinh hoàng một thời đại, trên trời dưới đất, ai có thể làm ông ấy bị thương chứ?
Nếu như cái gọi là trụ cột của những tông phái cổ võ kia, có thể khống chế Tô Vô Kỵ, làm sao có thể tùy ý để Tô Vô Kỵ xâm nhập vào tông phái của mình, chơi đùa các vật chí bảo của tông phái mình chứ?
Chắc hẳn, Tô Vô Kỵ đã đạt đến được một trình độ cường hãn nào đó, mà tất cả mọi người trong giới luyện võ không có cách nào có thể đạt được trình độ đó!
Như vậy vết thương trên người Tô Vô Kỵ không phải là do người khác gây ra, thật sự là đã vượt qua lôi kiếp rồi sao.
"Lực quản lý ở trái đất khá yếu, Trúc cơ cũng có thể bay lên không trung."
Tô Thương thầm nghĩ: “Có điều, mình cảm nhận được, trái đất giống như một nguồn năng lượng thần bí."
"Chính là bởi vì sức mạnh này mà linh khí địa cầu cạn kiệt, linh khí trên không trung cũng rất ít.”
"Hơn nữa, nguồn năng lượng này, ở khắp mọi nơi, làm cho người tu chân muốn thăng cấp cực kỳ khó khăn."
Tô Thương tiếp tục nói: "Xuất hiện lôi kiếp, ít nhất cũng tu luyện đến cảnh giới Trúc cơ, không ngờ rằng thời kỳ Mạt pháp, với sức của một mình ông cố, thế mà đặt chân được đến Trúc cơ, thiên phú thật sự khủng khiếp."
Bình luận truyện