Trọng Khải Mạt Thế
Quyển 4 - Chương 110: Căn cứ vực sâu
"Chúng ta... có cần đuổi theo không?"
Một lúc sau, một người trung niên cẩn thận dè dặt nhìn về phía Diêu tỷ mở miệng, người phụ nữ này là tâm phúc đắc lực của thủ lĩnh, hơn nữa năng lực 【 truy tung 】 cũng không phải chỉ có thể tiến hành định vị truy tung mà còn có sức chiến đấu vô cùng đáng sợ, sức chiến đấu của người phụ nữ này tuyệt đối nằm trong ba thứ hạng đầu trong nhóm cao cấp của bọn hắn!
Những người khác cũng nhìn về phía nàng, trong mắt lóe ra hào quang.
Diêu tỷ trầm mặc chốc lát rồi nói: "Có lẽ các ngươi cũng nhìn thấy được, thân thủ người thần bí kia dễ dàng đánh bại thủ lĩnh thì khẳng định năng lực hắn vượt khỏi tưởng tượng của chúng ta, nếu như chúng ta tùy tiện đuổi theo ta cảm thấy rất có thể sẽ bị diệt toàn quân, trước tiên nên vạch ra một đối sách vẹn toàn rồi lại truy kích cũng không muộn."
Trong lòng tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm.
Bọn hắn biết rõ người phụ nữ này nói đối sách vẹn toàn thật ra có nghĩa là bỏ qua. Phải biết rằng thủ lĩnh của bọn hắn rơi vào trong tay địch nhân thêm một giây thì hy vọng may mắn còn sống sót sẽ giảm đi một phần, chờ bọn hắn nghĩ ra cái gọi là đối sách vẹn toàn đoán chừng thủ lĩnh đã chết từ sớm, ngay cả cặn bã thi thể cũng bị quái vật ăn sạch rồi.
Hơn nữa thông qua hình ảnh giám sát và điều khiển có thể thấy thủ lĩnh bọn họ đã hấp hối gần như sắp tử vong, đợi đến lúc bọn hắn đuổi theo đoán chừng cũng đã chảy hết máu mà chết.
Tuy nói như thế nhưng trong nội tâm mọi người đều hiểu, thủ lĩnh chết chính là cơ hội bọn họ xoay mình trở thành thủ lĩnh mới.
Trong chuyện này, trong lòng không ít người khẽ cười khẩy nhìn thanh niên cường tráng và Ngoại Tam Nhân, hai người này đều là tâm phúc do một tay thủ lĩnh bồi dưỡng lên và tín nhiệm nhất. Vậy mà giờ phút này tất cả đều duy trì trầm mặc, bình thường phất cờ hò reo biểu hiện ra cái gọi là trung thành mà giờ khắc này tất cả đều bị chó ăn.
...
Trong một tòa cao ốc bỏ hoang .
Lâm Siêu tiện tay quăng Trần Bách Thắng xuống sàn, trong khi hắn còn chút hơi thở liền nhanh chóng mở ra Thứ Nguyên Không Gian thả ra Phạm Hương Ngữ rồi nói: " Lây nhiễm hắn."
" Lại bắt ta làm ô sin." Phạm Hương Ngữ thì thầm một tiếng, sắc mặt lộ ra vẻ chán ghét khi nhìn khuôn mặt hỗn loạn của Trần Bách Thắng rồi nói: " Thật khó nhìn, lúc chiến đấu ngươi không thể ưu nhã một chút được sao, ví dụ như trực tiếp vặn gãy cổ hoặc là bóp vỡ trái tim, vô cùng đơn giản a."
Lâm Siêu lấy ra một ít thịt quay đông lạnh từ không gian thứ nguyên nhai nuốt qua quýt để bổ sung nguồn năng lượng tế bào tiêu hao trong cơ thể, không để ý đến phàn nàn của Phạm Hương Ngữ .
Trần Bách Thắng mất máu quá nhiều đã bất tỉnh hoàn toàn, khi Phạm Hương Ngữ truyền nọc độc hủ thi thì rất nhanh bị lây nhiễm, cơ thể vặn vẹo từ trên mặt đất đứng dậy.
"Ồ?" Bỗng nhiên ánh mắt Phạm Hương Ngữ lộ ra một tia kinh ngạc, ngay sau đó rất bình tĩnh tháo xuống một sợi dây chuyền trên ngực Trần Bách Thắng, giả vờ thuận tiện dò xét một chút sau đó thuận tay giấu đi.
"Cho ta xem một chút." Thanh âm Lâm Siêu đột ngột vang lên.
Trong nội tâm Phạm Hương Ngữ cả kinh, vẻ mặt mờ mịt quay đầu lại nói: "Xem cái gì?"
Lâm Siêu không có trả lời, chẳng qua là nhìn thẳng nàng.
Phạm Hương Ngữ chột dạ, vẻ mặt không tình nguyện mà đưa vòng cổ trong tay cho hắn, phàn nàn nói: "Không phải chỉ là một sợi dây chuyền thôi sao, một người đàn ông như ngươi muốn xem làm gì."
Sau khi Lâm Siêu cầm dây chuyền quan sát thì thấy sợi dây của dây chuyền màu bạc này cũng không có gì thần kỳ nhưng ở trung tâm khảm nạm một viên bảo thạch màu lam đậm tựa hồ có chút không giống bình thường, rất giống một món đồ tốt nà trước kia hắn đã từng thấy. Trầm ngâm trong chốc lát, Lâm Siêu nhìn Phạm Hương Ngữ nói: "Nói đi, có phải là vật này có thể chống đỡ công kích tinh thần?"
Phạm Hương Ngữ giật nẩy người: "Ngươi, làm sao ngươi biết? "
Lâm Siêu thầm nói quả nhiên là thật, trước kia hắn gặp qua một món đồ vật ở di tích Ai Cập cổ xưa gọi là ' bảo thạch Mạch Từ ', hình dáng chế tạo cũng tương tự như cái này có tác dụng làm yếu vô hạn loại tinh thần công kích ví dụ như xuyên thấu tinh thần, ảo giác, tinh thần chấn động... đều bị từ trường bên trên khối bảo thạch này hấp thu, hơn nữa yếu hóa rồi dẫn đến triệt tiêu ảnh hưởng.
Lâm Siêu thuận tay đeo vào trên cổ mình, đúng lúc hắn còn thiếu thứ đồ vật có thể chống cự tinh thần công kích, đúng là buồn ngủ gặp chiếu manh, có viên bảo thạch Mạch Từ này thì khi đối mặt với phần lớn tiến hóa giả loại tinh thần sẽ không cần lo lắng bị đánh lén, cũng không biết viên bảo thạch Mạch Từ này hàm lượng cao bao nhiêu và có cấp bậc gì.
Phạm Hương Ngữ nhìn thấy bảo bối tới tay lại đeo ở trên cổ Lâm Siêu, trong nội tâm một hồi buồn bực thầm nói: "Thật sự là vô sỉ, một chút phong độ trí thức cũng không có!"
"Ta muốn biết hắn từ chỗ nào có được vật này. "Lâm Siêu nhìn về phía Phạm Hương Ngữ.
Phạm Hương Ngữ u oán nhìn hắn, nói: "Căn cứ vào tin tức trong trí nhớ người này thì hắn mua bán đạt được từ chỗ một người thần bí, hơn nữa kể cả đồ vật lúc trước ngươi muốn dò la cũng từ chỗ người thần bí kia thu được đấy, theo trí nhớ người này mà nói, người thần bí kia đến từ trong căn cứ chính giữa thành phố này."
"Căn cứ?" Lâm Siêu hơi ngẩn ra, điều này hơi ngoài dự đoán của hắn, nơi này chính là khu vực vực sâu, hơi một chút là có quái vật cỡ lớn ngang ngược lướt qua. Tuy rằng hiện nay những con quái vật cỡ lớn này có đồng loại làm thức ăn sung túc, không có hứng thú ra tay với nhân loại nhỏ yếu, nhưng mà nếu như nhân loại chặn đường của bọn nó thì những quái vật này tuyệt đối không ngại tiện thể ăn tươi.
Ở chỗ này có mấy cái căn cứ tận lực giãy giụa đã xem như cực kỳ hiếm thấy rồi, không nghĩ tới còn có một tòa căn cứ.
Cho dù là cái trụ sở của vị thủ lĩnh nắm giữ trong tay di tích Ai Cập cổ nắm giữ không ít vật phẩm di tích nhưng muốn phải ở chỗ này cắm rễ vẫn vô cùng khó khăn như cũ, cần phải là người có năng lực suy tính vô cùng kinh người và cái nhìn đại cục mới được, nếu không rất nhanh cũng sẽ bị quái vật và hủ thi tiến hóa có chỉ số thông minh dọn dẹp rồi.
"Biết căn cứ kia có bao nhiêu người và thực lực không?" Lâm Siêu cau mày nói.
Phạm Hương Ngữ nhún vai: "Biết một ít, dựa vào trí nhớ người này thì nhân số cái trụ sở kia đại khái chỉ có mấy nghìn người, thế nhưng tất cả bọn hắn đều là tiến hóa giả, không có người bình thường nào, mà căn cứ này chính là tuyến dưới bọn họ mở rộng, thông thường cứ cách một khoảng thời gian bọn hắn sẽ đi thu phí địa bàn từng cái căn cứ, hơn nữa còn cung cấp một ít vật phẩm di tích và mua bán nguồn năng lượng tiến hóa. "
Ánh mắt Lâm Siêu có chút lập loè, thông qua cái hình thức này mà đoán thì thủ lĩnh cái trụ sở này vô cùng thông minh không có hoàn toàn thống trị toàn bộ căn cứ mà là mặc kệ bọn hắn tự mình phát triển, chỉ cần bảo đảm bọn hắn nhỏ yếu không uy hiếp bản thân là được, cái kiểu không phải thống trị khống chế này tuyệt đối tốt hơn so với chân chính khống chế bọn hắn.
Dù sao quái vật nơi đây hoành hành, nhân số nhiều dễ dàng khiến cho quái vật chú ý, phân tán mới là biện pháp tốt.
"Chúng ta đi. "Lâm Siêu rất nhanh đưa ra quyết định, cho dù như thế nào di tích Ai Cập Cổ chỗ này không thể bỏ qua, bên trong có đồ vật cùng loại với ' Khế ước Trung thành ', nếu như có thể lấy được thì có thể hoàn toàn thuần phục Phạm Hương Ngữ, đến lúc đó có thể hoàn toàn để mặc cho nàng trưởng thành, không cần lo lắng sẽ bị phản bội.
Phạm Hương Ngữ giật mình nói: "Thế nhưng bọn họ có mấy nghìn người, cho dù chúng ta lợi hại hơn nữa cũng rất khó đánh qua? "
Lâm Siêu hờ hững nói:" Ai nói là phải đánh, trước tiên chúng ta có thể gia nhập vào bọn hắn, đợi tiến vào di tích lấy được bảo vật sẽ rời đi là được. "
"... Được rồi. "Phạm Hương Ngữ không phản bác được.
Lâm Siêu mở không gian thứ nguyên thả Hắc Nguyệt bên trong ra, năng lực cường hóa của nàng nếu như phối hợp với Hoàng Kim Khí Vụ thì biên độ tăng trưởng đối với hắn tuyệt đối là cấp bậc khủng bố!
Lâm Thi Vũ và Vưu Tiềm không chịu nhàn rỗi cũng đi ra theo.
"Lão đại, cho ta đi ra hít thở không khí a." Vưu Tiềm đáng thương nói, liên tục ở bên trong rèn luyện khiến hắn ngột ngạt sắp muốn bênh.
Lâm Siêu liếc nhìn hai người, suy nghĩ một chút không có cự tuyệt, vừa vặn rèn luyện bọn hắn một chút, nếu như người căn cứ kia có dụng ý xấu với bọn họ có thể đưa bọn chúng bắt vào trong.
"Dẫn đường." Lâm Siêu phục hồi xong nguồn năng lượng tế bào và thể năng, một lần nữa đứng dậy.
. . .
Dưới sự dẫn đường của hủ thi Trần Bách Thắng, đám người Lâm Siêu đi thẳng về phía trung tâm chợ, dọc đường gặp phải vài con quái vật khổng lồ ngủ say đều sớm tránh né nhờ vào dò xét siêu tầm xa của Lâm Siêu, trong đó có một con quái vật dường như cực kì đói khát đuổi theo bọn hắn nên Lâm Siêu trực tiếp mở ra Long Dực cải tạo chạy trốn từ không trung.
Mặc dù hắn tới nơi này là muốn săn giết quái vật nâng cao thể chất nhưng có quái vật quá mức mạnh mẽ, mặc dù được Hắc Nguyệt cường hóa hắn miễn cưỡng có thể giết chết nhưng chắc chắn sẽ tạo thành động tĩnh cực lớn. Phải biết rằng quái vật tiến hóa đến trình độ này đều có trí tuệ không kém, nếu như dẫn tới những quái vật cỡ lớn khác ngược lại sẽ bị trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi.
Hơn nữa tiến vào di tích Ai Cập Cổ mới là điều quan trọng nhất, tiến vào chậm một bước thì đồ tốt bên trong có thể bị người trước lấy được.
Chạy đi hơn nửa ngày, đám người Lâm Siêu rất nhanh đã đi tới trung ương thành phố này.
Lâm Siêu bắt đầu giảm tốc độ, hơn nữa còn quan sát những ánh mắt ẩn náu xung quanh, hắn rất nhanh nhìn thấy được trong một số cao ốc bỏ hoang ẩn nấp một vài lính trinh sát.
Lâm Siêu thấp giọng dặn dò đám người Hắc Nguyệt vài câu, đóng giả thành tiến hóa giả bình thường cẩn cẩn dè dặt đi tới.
Cũng không lâu lắm, đám người Lâm Siêu đã đi tới trước một tòa căn cứ , tòa căn cứ này xây dựng tường rào tương đối thô sơ, chỉ là dùng tre trúc làm khung, cọc trụ bằng gỗ tùy tiện dựng lên không có chút tác dụng phòng ngự gì, ở bên trong có hai cao ốc bỏ hoang, nhì vị trí phân bố có lẽ là đảm nhiệm chức vụ tháp đại bác rồi.
Lúc mấy người Lâm Siêu đến gần thì từ bên trong lao ra rất nhanh một tiểu đội, tiểu đội này dường như đã sớm biết mấy người Lâm Siêu nên chạy thẳng tới.
"Là ngươi!" Một người cầm đầu trông thấy Lâm Siêu, bỗng nhiên kinh ngạc nói.
Lâm Siêu có phần nghi hoặc, thận trọng liếc nhìn đánh giá hắn, lúc này mới nhớ ra người này lại là một trong những người đã gặp phải ở trong vườn thú, còn nhớ trong bọn họ có một người phụ nữ dường như là hệ cảm giác để lại cho hắn một ít ấn tượng.
Chỉ là khi đó mấy người kia hình như nói muốn đi căn cứ thủ đô, làm sao sẽ xuất hiện ở đây?
" Ở chỗ này lại có thể nhìn thấy ngươi! " Người này có dáng người lực lưỡng, chính là người đàn ông cường tráng lúc trước đi theo Triệu Băng Băng, năng lực là hệ chiến đấu 【 phòng ngự 】, hắn sợ hãi thán phục nhìn Lâm Siêu, nói: "Băng tỷ thường xuyên nhắc tới ngươi, nói sau khi nhìn thấy ngươi nhất định phải giữ ngươi lại, không nghĩ tới những lính gác kia trông thấy người xâm nhập lại có thể chính là ngươi! "
" Tại sao các ngươi lại ở nơi này?" Lâm Siêu hỏi.
Người đàn ông cường tráng vò đầu nói: "Cái này nói rất dài dòng, chúng ta đi căn cứ trước a, những người này đều là bằng hữu của ngươi sao, chậc chậc, lại có ba cô gái a, huynh đệ thật có phúc hưởng."
Phạm Hương Ngữ liếc mắt nhìn hắn nói: "To con, ngươi nói bậy bạ gì đó, cẩn thận ta cắt đầu lưỡi của ngươi. "
"A.... . ." Người đàn ông cường tráng lập tức biết mình hiểu nhầm ý rồi, nhưng mà hắn cũng không có ý tứ xin lỗi, chẳng qua là cười cười nói với Lâm Siêu: "Đi thôi, nếu như Băng tỷ biết ta gặp ngươi nhất định sẽ rất kinh hỉ đấy, đúng rồi, bây giờ Băng tỷ là thủ lĩnh tòa căn cứ này, lợi hại không, chúng ta có mấy nghìn tiến hóa giả, đều rất mạnh, ngươi cũng gia nhập với chúng ta đi, như thế nào? "
Lâm Siêu thật không ngờ người phụ nữ trẻ tuổi lúc trước có duyên gặp mặt một lần với mình vậy mà đã trở thành thủ lĩnh căn cứ khu vực vực sâu này, hắn không có cự tuyệt, đây chính là mục đích chuyến đi này của hắn, chẳng qua là không nghĩ tới thuận lợi như vậy, liền nói ngay: "Được. "
Người đàn ông cường tráng sang sảng cười nói: "Tốt, vậy sau này sẽ là huynh đệ chiến đấu cùng nhau rồi."
"Tốt cái gì mà tốt."
Đúng lúc này, một giọng nói âm u lạnh lẽo không hài hòa vang lên: "Đại Thiết Ngưu, căn cứ chúng ta chỉ cần cường giả, loại a miêu a cẩu gì đó đừng cũng mang vào, sẽ kéo thấp tiêu chuẩn đội ngũ săn bắn đấy!"
....
Một lúc sau, một người trung niên cẩn thận dè dặt nhìn về phía Diêu tỷ mở miệng, người phụ nữ này là tâm phúc đắc lực của thủ lĩnh, hơn nữa năng lực 【 truy tung 】 cũng không phải chỉ có thể tiến hành định vị truy tung mà còn có sức chiến đấu vô cùng đáng sợ, sức chiến đấu của người phụ nữ này tuyệt đối nằm trong ba thứ hạng đầu trong nhóm cao cấp của bọn hắn!
Những người khác cũng nhìn về phía nàng, trong mắt lóe ra hào quang.
Diêu tỷ trầm mặc chốc lát rồi nói: "Có lẽ các ngươi cũng nhìn thấy được, thân thủ người thần bí kia dễ dàng đánh bại thủ lĩnh thì khẳng định năng lực hắn vượt khỏi tưởng tượng của chúng ta, nếu như chúng ta tùy tiện đuổi theo ta cảm thấy rất có thể sẽ bị diệt toàn quân, trước tiên nên vạch ra một đối sách vẹn toàn rồi lại truy kích cũng không muộn."
Trong lòng tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm.
Bọn hắn biết rõ người phụ nữ này nói đối sách vẹn toàn thật ra có nghĩa là bỏ qua. Phải biết rằng thủ lĩnh của bọn hắn rơi vào trong tay địch nhân thêm một giây thì hy vọng may mắn còn sống sót sẽ giảm đi một phần, chờ bọn hắn nghĩ ra cái gọi là đối sách vẹn toàn đoán chừng thủ lĩnh đã chết từ sớm, ngay cả cặn bã thi thể cũng bị quái vật ăn sạch rồi.
Hơn nữa thông qua hình ảnh giám sát và điều khiển có thể thấy thủ lĩnh bọn họ đã hấp hối gần như sắp tử vong, đợi đến lúc bọn hắn đuổi theo đoán chừng cũng đã chảy hết máu mà chết.
Tuy nói như thế nhưng trong nội tâm mọi người đều hiểu, thủ lĩnh chết chính là cơ hội bọn họ xoay mình trở thành thủ lĩnh mới.
Trong chuyện này, trong lòng không ít người khẽ cười khẩy nhìn thanh niên cường tráng và Ngoại Tam Nhân, hai người này đều là tâm phúc do một tay thủ lĩnh bồi dưỡng lên và tín nhiệm nhất. Vậy mà giờ phút này tất cả đều duy trì trầm mặc, bình thường phất cờ hò reo biểu hiện ra cái gọi là trung thành mà giờ khắc này tất cả đều bị chó ăn.
...
Trong một tòa cao ốc bỏ hoang .
Lâm Siêu tiện tay quăng Trần Bách Thắng xuống sàn, trong khi hắn còn chút hơi thở liền nhanh chóng mở ra Thứ Nguyên Không Gian thả ra Phạm Hương Ngữ rồi nói: " Lây nhiễm hắn."
" Lại bắt ta làm ô sin." Phạm Hương Ngữ thì thầm một tiếng, sắc mặt lộ ra vẻ chán ghét khi nhìn khuôn mặt hỗn loạn của Trần Bách Thắng rồi nói: " Thật khó nhìn, lúc chiến đấu ngươi không thể ưu nhã một chút được sao, ví dụ như trực tiếp vặn gãy cổ hoặc là bóp vỡ trái tim, vô cùng đơn giản a."
Lâm Siêu lấy ra một ít thịt quay đông lạnh từ không gian thứ nguyên nhai nuốt qua quýt để bổ sung nguồn năng lượng tế bào tiêu hao trong cơ thể, không để ý đến phàn nàn của Phạm Hương Ngữ .
Trần Bách Thắng mất máu quá nhiều đã bất tỉnh hoàn toàn, khi Phạm Hương Ngữ truyền nọc độc hủ thi thì rất nhanh bị lây nhiễm, cơ thể vặn vẹo từ trên mặt đất đứng dậy.
"Ồ?" Bỗng nhiên ánh mắt Phạm Hương Ngữ lộ ra một tia kinh ngạc, ngay sau đó rất bình tĩnh tháo xuống một sợi dây chuyền trên ngực Trần Bách Thắng, giả vờ thuận tiện dò xét một chút sau đó thuận tay giấu đi.
"Cho ta xem một chút." Thanh âm Lâm Siêu đột ngột vang lên.
Trong nội tâm Phạm Hương Ngữ cả kinh, vẻ mặt mờ mịt quay đầu lại nói: "Xem cái gì?"
Lâm Siêu không có trả lời, chẳng qua là nhìn thẳng nàng.
Phạm Hương Ngữ chột dạ, vẻ mặt không tình nguyện mà đưa vòng cổ trong tay cho hắn, phàn nàn nói: "Không phải chỉ là một sợi dây chuyền thôi sao, một người đàn ông như ngươi muốn xem làm gì."
Sau khi Lâm Siêu cầm dây chuyền quan sát thì thấy sợi dây của dây chuyền màu bạc này cũng không có gì thần kỳ nhưng ở trung tâm khảm nạm một viên bảo thạch màu lam đậm tựa hồ có chút không giống bình thường, rất giống một món đồ tốt nà trước kia hắn đã từng thấy. Trầm ngâm trong chốc lát, Lâm Siêu nhìn Phạm Hương Ngữ nói: "Nói đi, có phải là vật này có thể chống đỡ công kích tinh thần?"
Phạm Hương Ngữ giật nẩy người: "Ngươi, làm sao ngươi biết? "
Lâm Siêu thầm nói quả nhiên là thật, trước kia hắn gặp qua một món đồ vật ở di tích Ai Cập cổ xưa gọi là ' bảo thạch Mạch Từ ', hình dáng chế tạo cũng tương tự như cái này có tác dụng làm yếu vô hạn loại tinh thần công kích ví dụ như xuyên thấu tinh thần, ảo giác, tinh thần chấn động... đều bị từ trường bên trên khối bảo thạch này hấp thu, hơn nữa yếu hóa rồi dẫn đến triệt tiêu ảnh hưởng.
Lâm Siêu thuận tay đeo vào trên cổ mình, đúng lúc hắn còn thiếu thứ đồ vật có thể chống cự tinh thần công kích, đúng là buồn ngủ gặp chiếu manh, có viên bảo thạch Mạch Từ này thì khi đối mặt với phần lớn tiến hóa giả loại tinh thần sẽ không cần lo lắng bị đánh lén, cũng không biết viên bảo thạch Mạch Từ này hàm lượng cao bao nhiêu và có cấp bậc gì.
Phạm Hương Ngữ nhìn thấy bảo bối tới tay lại đeo ở trên cổ Lâm Siêu, trong nội tâm một hồi buồn bực thầm nói: "Thật sự là vô sỉ, một chút phong độ trí thức cũng không có!"
"Ta muốn biết hắn từ chỗ nào có được vật này. "Lâm Siêu nhìn về phía Phạm Hương Ngữ.
Phạm Hương Ngữ u oán nhìn hắn, nói: "Căn cứ vào tin tức trong trí nhớ người này thì hắn mua bán đạt được từ chỗ một người thần bí, hơn nữa kể cả đồ vật lúc trước ngươi muốn dò la cũng từ chỗ người thần bí kia thu được đấy, theo trí nhớ người này mà nói, người thần bí kia đến từ trong căn cứ chính giữa thành phố này."
"Căn cứ?" Lâm Siêu hơi ngẩn ra, điều này hơi ngoài dự đoán của hắn, nơi này chính là khu vực vực sâu, hơi một chút là có quái vật cỡ lớn ngang ngược lướt qua. Tuy rằng hiện nay những con quái vật cỡ lớn này có đồng loại làm thức ăn sung túc, không có hứng thú ra tay với nhân loại nhỏ yếu, nhưng mà nếu như nhân loại chặn đường của bọn nó thì những quái vật này tuyệt đối không ngại tiện thể ăn tươi.
Ở chỗ này có mấy cái căn cứ tận lực giãy giụa đã xem như cực kỳ hiếm thấy rồi, không nghĩ tới còn có một tòa căn cứ.
Cho dù là cái trụ sở của vị thủ lĩnh nắm giữ trong tay di tích Ai Cập cổ nắm giữ không ít vật phẩm di tích nhưng muốn phải ở chỗ này cắm rễ vẫn vô cùng khó khăn như cũ, cần phải là người có năng lực suy tính vô cùng kinh người và cái nhìn đại cục mới được, nếu không rất nhanh cũng sẽ bị quái vật và hủ thi tiến hóa có chỉ số thông minh dọn dẹp rồi.
"Biết căn cứ kia có bao nhiêu người và thực lực không?" Lâm Siêu cau mày nói.
Phạm Hương Ngữ nhún vai: "Biết một ít, dựa vào trí nhớ người này thì nhân số cái trụ sở kia đại khái chỉ có mấy nghìn người, thế nhưng tất cả bọn hắn đều là tiến hóa giả, không có người bình thường nào, mà căn cứ này chính là tuyến dưới bọn họ mở rộng, thông thường cứ cách một khoảng thời gian bọn hắn sẽ đi thu phí địa bàn từng cái căn cứ, hơn nữa còn cung cấp một ít vật phẩm di tích và mua bán nguồn năng lượng tiến hóa. "
Ánh mắt Lâm Siêu có chút lập loè, thông qua cái hình thức này mà đoán thì thủ lĩnh cái trụ sở này vô cùng thông minh không có hoàn toàn thống trị toàn bộ căn cứ mà là mặc kệ bọn hắn tự mình phát triển, chỉ cần bảo đảm bọn hắn nhỏ yếu không uy hiếp bản thân là được, cái kiểu không phải thống trị khống chế này tuyệt đối tốt hơn so với chân chính khống chế bọn hắn.
Dù sao quái vật nơi đây hoành hành, nhân số nhiều dễ dàng khiến cho quái vật chú ý, phân tán mới là biện pháp tốt.
"Chúng ta đi. "Lâm Siêu rất nhanh đưa ra quyết định, cho dù như thế nào di tích Ai Cập Cổ chỗ này không thể bỏ qua, bên trong có đồ vật cùng loại với ' Khế ước Trung thành ', nếu như có thể lấy được thì có thể hoàn toàn thuần phục Phạm Hương Ngữ, đến lúc đó có thể hoàn toàn để mặc cho nàng trưởng thành, không cần lo lắng sẽ bị phản bội.
Phạm Hương Ngữ giật mình nói: "Thế nhưng bọn họ có mấy nghìn người, cho dù chúng ta lợi hại hơn nữa cũng rất khó đánh qua? "
Lâm Siêu hờ hững nói:" Ai nói là phải đánh, trước tiên chúng ta có thể gia nhập vào bọn hắn, đợi tiến vào di tích lấy được bảo vật sẽ rời đi là được. "
"... Được rồi. "Phạm Hương Ngữ không phản bác được.
Lâm Siêu mở không gian thứ nguyên thả Hắc Nguyệt bên trong ra, năng lực cường hóa của nàng nếu như phối hợp với Hoàng Kim Khí Vụ thì biên độ tăng trưởng đối với hắn tuyệt đối là cấp bậc khủng bố!
Lâm Thi Vũ và Vưu Tiềm không chịu nhàn rỗi cũng đi ra theo.
"Lão đại, cho ta đi ra hít thở không khí a." Vưu Tiềm đáng thương nói, liên tục ở bên trong rèn luyện khiến hắn ngột ngạt sắp muốn bênh.
Lâm Siêu liếc nhìn hai người, suy nghĩ một chút không có cự tuyệt, vừa vặn rèn luyện bọn hắn một chút, nếu như người căn cứ kia có dụng ý xấu với bọn họ có thể đưa bọn chúng bắt vào trong.
"Dẫn đường." Lâm Siêu phục hồi xong nguồn năng lượng tế bào và thể năng, một lần nữa đứng dậy.
. . .
Dưới sự dẫn đường của hủ thi Trần Bách Thắng, đám người Lâm Siêu đi thẳng về phía trung tâm chợ, dọc đường gặp phải vài con quái vật khổng lồ ngủ say đều sớm tránh né nhờ vào dò xét siêu tầm xa của Lâm Siêu, trong đó có một con quái vật dường như cực kì đói khát đuổi theo bọn hắn nên Lâm Siêu trực tiếp mở ra Long Dực cải tạo chạy trốn từ không trung.
Mặc dù hắn tới nơi này là muốn săn giết quái vật nâng cao thể chất nhưng có quái vật quá mức mạnh mẽ, mặc dù được Hắc Nguyệt cường hóa hắn miễn cưỡng có thể giết chết nhưng chắc chắn sẽ tạo thành động tĩnh cực lớn. Phải biết rằng quái vật tiến hóa đến trình độ này đều có trí tuệ không kém, nếu như dẫn tới những quái vật cỡ lớn khác ngược lại sẽ bị trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi.
Hơn nữa tiến vào di tích Ai Cập Cổ mới là điều quan trọng nhất, tiến vào chậm một bước thì đồ tốt bên trong có thể bị người trước lấy được.
Chạy đi hơn nửa ngày, đám người Lâm Siêu rất nhanh đã đi tới trung ương thành phố này.
Lâm Siêu bắt đầu giảm tốc độ, hơn nữa còn quan sát những ánh mắt ẩn náu xung quanh, hắn rất nhanh nhìn thấy được trong một số cao ốc bỏ hoang ẩn nấp một vài lính trinh sát.
Lâm Siêu thấp giọng dặn dò đám người Hắc Nguyệt vài câu, đóng giả thành tiến hóa giả bình thường cẩn cẩn dè dặt đi tới.
Cũng không lâu lắm, đám người Lâm Siêu đã đi tới trước một tòa căn cứ , tòa căn cứ này xây dựng tường rào tương đối thô sơ, chỉ là dùng tre trúc làm khung, cọc trụ bằng gỗ tùy tiện dựng lên không có chút tác dụng phòng ngự gì, ở bên trong có hai cao ốc bỏ hoang, nhì vị trí phân bố có lẽ là đảm nhiệm chức vụ tháp đại bác rồi.
Lúc mấy người Lâm Siêu đến gần thì từ bên trong lao ra rất nhanh một tiểu đội, tiểu đội này dường như đã sớm biết mấy người Lâm Siêu nên chạy thẳng tới.
"Là ngươi!" Một người cầm đầu trông thấy Lâm Siêu, bỗng nhiên kinh ngạc nói.
Lâm Siêu có phần nghi hoặc, thận trọng liếc nhìn đánh giá hắn, lúc này mới nhớ ra người này lại là một trong những người đã gặp phải ở trong vườn thú, còn nhớ trong bọn họ có một người phụ nữ dường như là hệ cảm giác để lại cho hắn một ít ấn tượng.
Chỉ là khi đó mấy người kia hình như nói muốn đi căn cứ thủ đô, làm sao sẽ xuất hiện ở đây?
" Ở chỗ này lại có thể nhìn thấy ngươi! " Người này có dáng người lực lưỡng, chính là người đàn ông cường tráng lúc trước đi theo Triệu Băng Băng, năng lực là hệ chiến đấu 【 phòng ngự 】, hắn sợ hãi thán phục nhìn Lâm Siêu, nói: "Băng tỷ thường xuyên nhắc tới ngươi, nói sau khi nhìn thấy ngươi nhất định phải giữ ngươi lại, không nghĩ tới những lính gác kia trông thấy người xâm nhập lại có thể chính là ngươi! "
" Tại sao các ngươi lại ở nơi này?" Lâm Siêu hỏi.
Người đàn ông cường tráng vò đầu nói: "Cái này nói rất dài dòng, chúng ta đi căn cứ trước a, những người này đều là bằng hữu của ngươi sao, chậc chậc, lại có ba cô gái a, huynh đệ thật có phúc hưởng."
Phạm Hương Ngữ liếc mắt nhìn hắn nói: "To con, ngươi nói bậy bạ gì đó, cẩn thận ta cắt đầu lưỡi của ngươi. "
"A.... . ." Người đàn ông cường tráng lập tức biết mình hiểu nhầm ý rồi, nhưng mà hắn cũng không có ý tứ xin lỗi, chẳng qua là cười cười nói với Lâm Siêu: "Đi thôi, nếu như Băng tỷ biết ta gặp ngươi nhất định sẽ rất kinh hỉ đấy, đúng rồi, bây giờ Băng tỷ là thủ lĩnh tòa căn cứ này, lợi hại không, chúng ta có mấy nghìn tiến hóa giả, đều rất mạnh, ngươi cũng gia nhập với chúng ta đi, như thế nào? "
Lâm Siêu thật không ngờ người phụ nữ trẻ tuổi lúc trước có duyên gặp mặt một lần với mình vậy mà đã trở thành thủ lĩnh căn cứ khu vực vực sâu này, hắn không có cự tuyệt, đây chính là mục đích chuyến đi này của hắn, chẳng qua là không nghĩ tới thuận lợi như vậy, liền nói ngay: "Được. "
Người đàn ông cường tráng sang sảng cười nói: "Tốt, vậy sau này sẽ là huynh đệ chiến đấu cùng nhau rồi."
"Tốt cái gì mà tốt."
Đúng lúc này, một giọng nói âm u lạnh lẽo không hài hòa vang lên: "Đại Thiết Ngưu, căn cứ chúng ta chỉ cần cường giả, loại a miêu a cẩu gì đó đừng cũng mang vào, sẽ kéo thấp tiêu chuẩn đội ngũ săn bắn đấy!"
....
Bình luận truyện