Quyển 5 - Chương 129: Hướng về vực sâu
Giờ phút này, hơn một nghìn con Hủ thi chậm chạp du đãng trên đường phố, khi đi ngang qua một vài tòa nhà cao tầng, những con Hủ thi này dường như phát hiện ra điều gì đó, chúng nó nhanh chóng lao vào bên trong những tòa nhà, như một lũ châu chấu lũ lượt lao lên trên. Trong số bọn nó có một số con Hủ thi có thể chất mạnh mẽ, trực tiếp từ dưới mặt đất nhảy lên bám vào cửa sổ tấng hai, tầng ba, dùng tay bẻ cong song sắt cửa sổ, chui vào tìm kiếm những người còn sống sót đang trốn bên trong.
"A…a..a…a~"
Bầu không khí im ắng trên đường phố rất nhanh bị phá vỡ, khi một số người may mắn sống sót, đang trốn bên trong những tòa nhà, bị lũ Hủ thi đánh hơi và tìm ra nơi họ đang lẩn trốn,chúng hung hăng thô bạo tóm lấy, lôi bọn họ ra từ dười gầm giường, bên trong tủ quần áo…
"Chít…chít…"
Bên trong tòa nhà tối om, bên cạnh một vũng máu đã khô, có một con chuột biến dị đang tìm kiếm thức ăn. Thân thể nó to dài giống như một con mèo trưởng thành, hai mắt chuột đỏ rực, hai cái răng nanh vô cùng sắc nhọn, vừa mới chuẩn bị chui vào bên trong một xác người đang thối rữa, gặm nhấm lũ giòi bọ cùng với những miếng thịt rữa nát thì bỗng nhiên bị một bàn tay tóm lấy rồi nhấc lên.
Con chuột biến dị liều mạng dãy dụa, kêu lên Chít chit, thể nhưng thân thể nó càng ngày bị bóp chặt lại, sau đó mạnh mẽ nhét vào trong một cái miệng đang há to với những cái lởm chởm , bốc mùi tanh tưởi. Hai hàm răng ngay lập tức cắn mạnh xuống!
Phốc!
Máu tươi bắn tung tóe lên mặt của một con Hủ thi trong hình dáng của người thanh niên, sắc mặt của con Hủ thi này vô cùng tái nhợt, trên người nó có rất ít vị trí bị phân hủy, trên cổ nó có một vết cắn lớn, da thịt bị xé đi, có điều lúc này vết máu đã đông lại, biến thành những vết sậm màu nâu.
Con Hủ thi nhai ngấu nghiến con chuột biến dị rồi nuốt chửng tất cả, sau đó tiếp tục mò mẫm tìm kiếm con mồi tiếp theo.
Cảnh tượng như vậy đồng dạng xuất hiện ở nhiều nơi, những người may mắn sống sót bị chúng bắt được, lúc này vô cùng tuyệt vọng gào khóc thảm thiết, cơ thể run rẩy vì sợ hãi, cứt đái són ra đầy quần. Rất nhanh bọn họ bị lũ Hủ thi đói khát lao vào cào cấu, cắn xé ăn thịt.
Lâm Siêu thông qua ánh sáng khúc xa, từ phía xa quan sát được lũ Hủ thi đang tìm kiếm thức ăn, ánh mắt hắn trở lên lạnh lẽo. Tốc độ bỗng nhiên tăng lên, cả người lao vút đi.
Bịch..bịch…bịch!
Tốc độ của hắn vô cùng nhanh, lao tới phía đến phía trước bức tường thẳng đứng của tòa nhà, bàn chân đạp nhẹ vào tường, đem cả cơ thể lao vút lên, vài lần như thế hắn đã nhanh chóng nhảy lên nóc nhà, động tác linh hoạt giống như một con vượn.
Chỉ mấy phút sau, Lâm Siêu đã đối mặt với lũ Hủ thi, từ bên trong những tòa nhà lũ Hủ thi lũ lượt kéo ra, mặt mũi bọn chúng tràn đầy máu tươi, trên mép vẫn còn dính thịt vụn. Đặc biệt,có một con Hủ thi có thể chất mạnh mẽ, cầm trong tay một cánh tay người, cho vào mồm cắn xé.
Mùi máu tươi nồng nặc bay trong không khí phả vào mặt hắn.
Toàn bộ con phố dường như trở nên tĩnh lặng, xung quanh những chiếc xe rách nát là lũ Hủ thi đói khát, hơn một nghìn con Hủ thi bỗng nhiên gào lên, gương mặt chúng vặn vẹo trở nên vô cùng dữ tợn, chen chúc nhau lao về phía Lâm Siêu.
Gió nhẹ thổi qua, Cổ thương lặng lẽ rơi vào tay.
Lâm Siêu dường như hóa thành một tia chớp màu đen. Cánh tay nắm chặt Cổ thương nhanh chóng lao thẳng vào lũ Hủ thi.
Thanh trường thương màu đen kịt vung lên xuyên thủng đầu một con Hủ thi, máu huyết màu đen từ trong người nó bắn ra.
Phốc!
Cổ thương mạnh mẽ quét ngang, lập tức xuyên thủng đầu ba con Hủ thi khác, Lâm Siêu nhấc chân lên đạp một cái, mạnh mẽ rút Cổ thương ra khỏi đầu bọn chúng, sau đó nhanh chóng vung thương quét ngang.
Cổ thương nặng ngàn cân, vung lên phát ra tiếng vun vút, liên tục đập nát đầu mấy con Hủ thi.
Lúc này, Lâm Siêu chẳng khác nào hổ lạc bầy dê, điên cuồng chém giết.
"Hống!"
Bên trong đám Hủ thi, có một con Hủ thi trong hình dáng một nữ nhân trẻ tuổi, da dẻ toàn thân nó tái nhợt, trên cơ thể chỉ có một vài chỗ da thịt bị phân hủy, nó không xông lên, mà dùng đôi mắt dữ tợn nhìn chằm chằm vào Lâm Siêu, không ngừng kêu gào vung vẩy cánh tay của nó ra xung quanh.
Dưới tiếng gào thét của nó, lũ Hủ thi hết lớp này đến lớp khác không ngừng liều mạng lao lên.
Hống!
Đúng lúc này, một con Hủ thi trong hình dáng một người đàn ông trung niên, đột nhiên há mồm, từ trong mồm nó bắn ra một thanh trường mâu bằng kim loại.
Một con Hủ thi khác có gương mặt già nua, từ bên trong cánh tay khô héo rữa nát, đột nhiên lộ ra một cái gai xương màu trắng sắc nhọn, đâm thẳng vào người Lâm Siêu.
Những con Hủ thi này, đại đa số đều có năng lực đặc thù, lúc này đã bao vây xung quanh Lâm Siêu, ra sức thi triển các loại năng lực của mình, tuy chúng vận dụng không có linh hoạt, nhưng nếu đổi lại là người bình thường, khi đối mặt với tràng cảnh như vậy sẽ rất nhanh bị giết chết.
Bàn tay Lâm Siêu siết chặt lấy Cổ thương, bàn chân dậm mạnh môt cái, cả người mạnh mẽ xoay tròn, cánh tay đang cầm Cổ thương quét ngang ra xung quanh, ngay lập tức xuất hiện một cơn cuồng phong.
Gió bắt đầu thồi, thương mang quét sạch mọi thứ!
Cơ thể Lâm Siêu lúc này dường như bị môt cái vòi rồng khổng lồ bao phủ xung quanh, toàn bộ cơ thể hắn biến thành một cái vòi rồng hắc ám khổng lồ, quét sạch tất cả lũ Hủ thi đứng cản đường, những con Hủ thi đang tấn công hắn, vừa mới tiếp xúc với cơn lốc vòi rồng, cơ thể ngay lập tức bị xé nát thành mảnh vụn, máu tươi cùng cẳng chân, cẳng tay bay tứ tung, đem máu đen nhớp nhúa bắn tung tóe ra xung quanh.
Trong chốc lát, cả đưởng phố dường như biến thành chốn Tu la Địa ngục!
Ba người Lâm Thi Vũ, Vưu Tiềm, Hắc Nguyệt chạy tới, nhìn thấy hình ảnh Lâm Siêu tung hoành ngang dọc trong đám Hủ thi, thì nội tâm vô cùng chấn động. Ngay lập tức cùng nhau thi triển năng lực của mình gia nhập vào vòng chiến.
Đối với Lâm Siêu mà nói đây chỉ là một tràng giết chóc, nhưng đối với mọi người mà nói đây chính là một cơ hội để tôi luyện hiếm có.
Trên đường phố không ngừng vang lên những tiếng nổ mạnh không dứt.
Lâm Thi Vũ giống như một tia sét bay nhanh tới, trong tay cầm một thanh mã tấu sắc bén, lao thẳng vào trong đám Hủ thi.
Mà Hắc Nguyệt lại không có thi triển 'Cường hóa' mà chỉ sử dụng sức mạnh cơ thể thi triển kĩ năng cận chiến mà Lâm Siêu chỉ dạy cho nàng, khó khăn chống đỡ sự tấn công của bảy tám con Hủ thi.
Vưu Tiềm trợn ngược mắt kinh ngạc nhìn mọi thứ đang diễn ra trước mắt mình,vô số những cẳng chân, cẳng tay, những đoạn ruột, nội tạng không ngừng bắn ra xung quanh, trong không khí bốc lên một cái mùi tanh tưởi, tởm lợm của xác chết đã phân hủy, khiến cho dạ dày hắn quặn lên, hắn chúi người về phía trước, gập người lại không ngừng nôn mửa, nôn hết tất cả mọi thứ trong dạ dày ra, cảm giác chua loét từ miệng, khiến sắc mặt hắn trở nên vô cùng khó chịu, chỉ muốn tìm một chỗ yên tĩnh để nghỉ ngơi.
Rống!
Nhưng mà, mấy con Hủ thi bị Lâm Siêu bỏ quả, đang nằm trên mặt đất, thấy Vưu Tiềm một mình lạc đàn, ngay lập tức gào thét lao tới.
“Chơi chết con mẹ em gái ngươi!” Vưu Tiềm mở miệng chửi tục một câu, cắn răng lấy sợi dây xích đang quấn ở trên người xuống, quật mạnh về phía con Hủ thi trước mặt.
Rầm!
Dây xích nặng nề bằng kim loại, đập xuống ngay lập tức khiến cho sống mũi và đôi mắt của Hủ thi bị đập vỡ nát, làm cho gương mặt của nó hoàn toàn biến dạng.
Chém giết kéo dài bảy tám phút.
Lâm Siêu lại lao tới giết đám Hủ thi ở phía sau, tốc độ của hắn tăng lên, như một mũi tên lao tới bên cạnh con Hủ thi trong hình dạng nữ nhân, mũi thương hướng về phía nó mạnh mẽ đâm tới.
"Gào!”
Con Hủ thi này mặt mũi trở nên dữ tợn. Cái mồm của nó há to gào thét, âm thanh bén nhọn vừa mới vang lên, đầu mũi thương đã đâm vào cái mồm đang há rộng, đâm xuyên thủng ra đằng sau đầu.
Lực lượng vô cùng mạnh mẽ từ cánh tay phải, tốc độ ra đòn đạt tốc độ âm thanh. Mà tốc độ Cổ thương đâm tới, tốc độ đạt gấp ba lần, nói cách khác tốc độ lúc này đã đạt gấp ba lần tốc độ âm thanh, hoàn toàn có thể so sánh tốc độ của viên đạn bắn ra từ nòng súng ngắm.
Sau khi giải quyết con Hủ thi này, Lâm Siêu ngay lập tức xông tới giết những con Hủ thi khác, rất nhanh đám Hủ thi có số lượng hơn một nghìn đã bị tàn sát , nhanh chóng giết sạch, khiến cho máu chảy thành sông, các thi thể không nguyên vẹn cùng với tay chân đứt gãy nằm la liệt khắp nơi.
Lâm Siêu lấy ra dao quân dụng, bắt đầu tiến hành giải phẫu thi thể của lũ Hủ thi để tìm kiếm nguồn năng lương tiến hóa.
“Những con Hủ thi này thật là mạnh mẽ!” Hắc Nguyệt toàn thân dính đầy máu , dường như từ trong bể máu đi ra, trên mái tóc còn dính một nửa nhãn cầu, mà nàng cũng không để ý, trực tiếp ngồi xổm xuống thở dốc, bắt đầu giải phẫu đám Hủ thi: “Đám Hủ thi chúng ta gặp đước ở bên ngoài kia thể chất chỉ khoảng năm đến sáu lần, những con thể chất gấp mười lần rất hiếm, thế mà ở đây lại có những con Hủ thi thể chất gấp hai mươi lần. Những Tiến Hóa Giả bình thường chăng may gặp phải sẽ chẳng thể nào có cơ may sống sót. “
Mặt đường dính đầy thứ chất lỏng màu đen sền sệt, Vưu Tiềm lúc này đang nẳm ngửa trên mặt đưởng, mặc dù hắn có cảm giác vô cùng ghê tởm, muốn ngay lập tức đứng dậy thế nhưng cơ thể hắn vô cùng mệt mỏi, không có đủ sức nên chỉ đánh nằm im một chỗ. Hắn cố ra sức tự thôi miên mình, rằng cái thứ chất lỏng sền sệt ở bên dưới người hắn kia chỉ là thuốc nhuộm màu mà thôi.
Rất nhanh, tất cả nguồn năng lượng tiến hóa bên trong cơ thể những con Hủ thi đã bị lấy hết ra. Lâm Siêu chỉ sử dụng những nguồn năng lượng tiến hóa có nguồn năng lượng đạt mức ba mươi lần, còn lại phần lớn thì chia cho ba người Lâm Thi Vũ, Hắc Nguyệt và Vưu Tiềm. Những nguồn năng lượng chứa đựng năng lương thấp hơn ba mươi lần đối với hắn hoàn toàn không có tác dụng. Nhưng với ba người Lâm Thi Vũ mà nói, đây là lần thu hoạch vô cùng phong phú.
Nửa giờ sau, khi sử dụng hết nguồn năng lượng tiến hóa, thể chất của mọi người đều có sự thay đổi rõ rệt. Thể chất của Lâm Siêu từ ba mươi bảy sắp sửa chạm mốc ba mươi tám lần. Mà Lâm Thi Vũ, Hắc Nguyệt và Vưu Tiềm thì có biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Lâm Thi Vũ thể chất từ mười lăm lần tăng lên tới hai mươi ba lần, đợi khi đạt mốc bốn mươi lần, có thể một lần nữa tiến hóa.
Thể chất Hắc Nguyệt và Vưu Tiềm đã tăng lên gấp đôi, từ mười lần tăng lên đến hai mươi mốt lần.
Bình thường, nếu dựa vào nguồn năng lượng tiến hóa của hơn một nghìn con Hủ thi để thể chất của ba người tăng lên nhiều như vậy là một chuyện vô cùng khó khăn. Thế nhưng, dựa vào năng lực cường hóa của Hắc Nguyệt, làm cho năng lượng chứa trong nguồn năng lượng tiến hóa gia tăng gấp đôi, mới khiến cho thể chất ba người tăng lên nhiều như thế.
Sau khi mọi người khôi phục sức lực, sửa sang lại quần ào, gột rửa hết máu thịt vẫn còn dính trên quần áo xuống. Tiếp tục lên đường, hướng về phía vực sâu đi tới.
Mọi người không thể nào biết được, phía trên một tòa nhà ở tít xa phía sau lưng, có một còn mèo trắng như tuyết đang đứng đó, thể tích của nó cũng không khác những con mèo bình thường khác, trên cổ có đeo một cái lục lạc màu vàng, từ trên cao nhìn về phía bóng lưng mọi người. Một điều không ngờ tới là khi đôi mắt màu vàng của nó nheo lại, dường như có cảm giác nó đang nở nụ cười.
………………….
Ba ngày sau.
Đám người Lâm Siêu đã đi đến khu vực bên ngoài của thành phố, đường cao tốc phía trước mặt chính là con đường dẫn thẳng vào trung tâm thành phố.
Trải qua ba ngày cùng nhau săn bắn, chém giết, thể chất mọi người đều có những thay đổi rõ rệt. Thể chất của Lâm Siêu đạt tới bốn mươi ba lần, ba người Hắc Nguyệt, Lâm Thi Vũ và Vưu Tiềm thể chất đạt tới ba mươi lần, tốc độ tăng lên vô cùng nhanh chóng.
Bên trong vực sâu, thể chất của quái vật cao hơn so với bên ngoài, phần thưởng đạt được sau khi săn giết vô cùng phong phú, hơn nữa dựa vào năng lực Cường hóa của Hắc Nguyệt, và cánh tay phải của Lâm Siêu thì cho dù đụng độ với quái vật có thể chất bảy tám chục lần, thì Lâm Siêu vẫn có thể dễ dàng tiêu diệt được bọn chúng.
Đổi lại nếu là những Tiến Hóa Giả bình thường, chẳng may đụng độ với đám quái vật trong ba ngày qua nhóm Lâm Siêu đụng độ, thì cho dù bọn họ có vạn cái mạng cũng không đủ để nộp mạng.
Một bước dẫn trước, rồi từng bước dẫn trước!
Đôi mắt Lâm Siêu nhìn vế phía phía xa xa trên đường cao tốc, đường chân trời phía tít đằng xa kia chính là trung tâm của Vực sâu, mà di tích Maya xếp vị trí số 3 trong truyền thuyết cũng chính là xuất hiện ở nơi đó.
Đồng thời, nơi đó còn có một tồn tại vô cùng đáng sợ, đó là….Nữ vương Vực sâu!
Lâm Siêu đã từng xem qua một đoạn video nói về di tích này, nhìn thấy sự khủng bố của Nữ vương Vực sâu, khiến cho từ sâu trong linh hồn hắn dâng lên một loại cảm giác vô cùng đáng sợ, tuy rằng chỉ là xem qua video mà thôi cũng không được chứng kiến trực tiếp. Thế nhưng vẫn khiến cho hắn cảm thấy một cơn sợ hãi lãnh lẽo tràn ngập toàn thân, sởn hết cả gai ốc, tức ngực khó thở, máu trong cơ thể dường như cũng bị đông lại.
Đó là một tồn tại vô cùng đáng sợ mà không có bất cứ một nhân loại nào có thể đủ sức để khiêu chiến.
Một tồn tại đáng sợ sánh ngang với....Biển rộng sâu thẳm.
Bình luận truyện