Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về
Chương 67: Huấn luyện viên đáng yêu! Chúng ta yêu ngươi muốn chết!
Đang ăn cơm được một lúc, quang não liền phát đến tin tức, Cadien lệnh mọi người sau ba phút đến sân thể dục tập hợp.
Hạ Thiên Tịch vốn dĩ muốn đi dạo một hồi, mấy tháng này vẫn luôn bận bận rộn rộn, cũng không có hảo hảo thể nghiệm một chút sinh hoạt sau khi y trọng sinh, có điều trước mắt mệnh lệnh của Cadien vẫn là quan trọng.
"Nơi này của chúng ta cách sân thể dục có hơi xa, mau chạy thôi." Lăng Thần nói với Hạ Thiên Tịch, Hạ Thiên Tịch gật gật đầu lập tức đi theo phía sau lưng Lăng Thần hướng phía sân thể dục nhanh chóng chạy tới.
Cả một buổi sáng đều không có mệnh lệnh gì của Cadien, còn tưởng rằng hôm nay không có chuyện gì, huống chi hiện tại vừa đúng 12h, chính là giờ ăn cơm, cư nhiên lúc này lại thu được mệnh lệnh của Cadien, Hạ Thiên Tịch có cảm giác như là Cadien đang chơi người.
Kỳ thật đúng là bị Hạ Thiên Tịch đoán đúng rồi, Cadien rõ ràng chính là cố ý chơi người.
Khi hai người chạy đến sân thể dục, trong sân trừ bỏ Cadien còn có Thẩm Hạo, Hạ Thiên Tịch nhìn Cadien thực sự là rất không vừa mắt, đặc biệt là y vừa mới ăn cơm, kịch liệt vận động, thở phì phò chạy tới đây bụng lập tức không thích ứng kịp nên có điểm đau.
"2 phút 48 giây" Cadien vẻ mặt tươi cười đối với hai người nói "Hai tiểu gia hỏa, không tồi nha, chỉ tiếc hai người các ngươi không phải là đệ nhất danh."
Hạ Thiên Tịch liếc Cadien một cái nhìn nhìn Thẩm Hạo cũng không chút ngoài ý muốn nào, tốc độ chạy của Thẩm Hạo quả thực là nhanh hơn hai người.
"Tịch Tịch, ngươi làm sao vậy?" Lăng Thần nhìn Hạ Thiên Tịch cắn môi, khuôn mặt tinh xảo trắng bệch, lập tức quan tâm dò hỏi.
"Không có việc gì." Hạ Thiên Tịch thích ứng một chút hệ quả của vận động kịch liệt sau khi ăn xong.
"Dạ dày không thoải mái?" Lăng Thần nhíu mày cũng biết có thể là hậu quả của việc vừa ăn xong lại chạy, ánh mắt như đao không chút nào bủn xỉn hung hăng xẻo Cadien một cái.
Cadien nhướng mày, vẻ mặt hề hề tươi cười nhìn hai người, thật ngoài ý muốn nha, cư nhiên là một đôi tiểu tình nhân, phải biết rằng hắn thích nhất là đôi tiểu tình nhân, hắc hắc...
Cadien cười đến vẻ mặt biến thái, đáng tiếc hai người đều không có phát hiện.
Ở ngay lúc này lại một người chạy tới.
Hạ Thiên Tịch ngẩng đầu nhìn tới, người trước mắt vẻ mặt ôn hòa như ngọc, cho người ta một loại thần thánh cao khiết.
Đúng chính cao khiết.
Thân ảnh thiếu niên đĩnh bạt thon dài, một đầu tóc lam sắc dài gần tới đất, một đôi con ngươi đỏ như máu, đôi mắt thâm sâu như lốc xoáy, khiến cho người ta chỉ liếc mắt một cái cũng cảm giác được hít thở không thông, da hắn cực trắng, cũng không mang theo bệnh trạng, cho người ta cảm giác rất trong suốt, cả người như lấp lánh ánh sáng, vừa tinh xảo đến cực hạn, vừa tuấn mỹ siêu phàm thoát tục.
Cảm giác được ánh mắt Hạ Thiên Tịch, hắn quay đầu hơi hơi mỉm cười, gợi lên khóe môi nhàn nhạt nói "Xin chào!"
Thanh âm mát lạnh ôn nhu phảng phất một cỗ gió xuân đột kích, làm cho người bị đắm chìm trong cảm giác thoải mái cả thể xác và tinh thần.
"Không cho nhìn hắn." Giọng nói Lăng Thần bá đạo mang theo mệnh lệnh vang lên bên tai Hạ Thiên Tịch, vừa lạnh lùng vừa mang theo vài phần ghen tuông.
Đáng chết, thân là phu nhân của hắn lại ngay trước mặt hắn nhìn nam nhân khác đến thất thần, chẳng lẽ hắn kém hơn nam nhân kia?
Hạ Thiên Tịch quay đầu lại nhìn Lăng Thần, thấy khuôn mặt tuấn mỹ của hắn tràn đầy bá đạo ánh mắt lãnh liệt thẳng lăng lăng nhìn Hạ Thiên Tịch, một đôi mắt như đao không chút nào keo kiệt ném về phía thiếu niên kia một cái, Hạ Thiên Tịch phì cười một tiếng, kỳ thật Lăng Thần như vậy cũng thật đáng yêu.
"Ân ân không tồi, 2 phút 59 giây." Vẻ mặt Cadien cười càng thêm biến thái, khóe môi nhếch lên tươi cười xấu xa nói "May mắn không có trong vòng ba phút đều chạy tới, nếu không lát nữa ta lấy gì để chơi đùa chứ?"
Lời nói cư nhiên có vài phần hưng phấn, thực sự làm cho người ta khó hiểu.
Thân là huấn luyện viên, học viên của họ không đúng hạn tới nơi, chẳng lẽ không phải nên tức giận sao? Sao lại còn hưng phấn thế?
Hạ Thiên Tịch nhìn khuôn mặt Cadien tươi cười vuốt cằm đặc biệt biến thái, khóe miệng giật giật một hồi, y hiện tại thực hoài nghi hệ thống trong đầu mình rốt cuộc có phải đang chơi khăm hay không? Bằng không sao lại khiến y lựa chọn tên biến thái này?
Tựa hồ nhận ra ánh mắt Hạ Thiên Tịch, Cadien quay đầu lại vứt cho Hạ Thiên Tịch một cái mị nhãn, tự nhận là phi thường suất khí vẩy vẩy tóc cười mị mị nói "Tuy rằng ca rất tuấn tú, nhưng là cũng không nên mê luyến ca nga!"
Hạ Thiên Tịch "..."
Y hiện tại có thể mười phần khẳng định, hệ thống này tuyệt đối là chơi y!
Cadien vừa mới vứt mị nhãn không chút nào ngoài ý tiếp nhận ánh mắt như đao của Lăng Thần chém tới, lãnh khí cường đại lập tức khiến cho Cadien giác ngộ cảm giác bị đông chết.
Cadien giật nhẹ khóe miệng, đầu năm nay bọn nhóc con khí tràng đều cường đại như vậy sao? Ai nha nha, thật đúng là khó quản mà!
"Báo cáo huấn luyện viên."
"Báo cáo huấn luyện viên."
"..."
Trong thời gian ba phút chỉ có bốn người bọn họ, còn lại 15 người đều là sau ba phút mới có mặt, thậm chí có người sau 15 phút mới chậm rì rì tới sân thể dục.
"Huấn luyện viên, chúng ta còn chưa kịp ăn cơm đâu, ngươi sớm như vậy liền kêu chúng ta tới làm gì?"
Có người bất mãn oán giận, ngay cả quần áo cũng không kịp chỉnh trang, nhìn rất là hỗn độn, vẻ mặt còn có vẻ chưa tỉnh ngủ.
Bọn họ trong rừng rậm Tử Vong bị tra tấn một tháng, thật vất vả có thể nghỉ ngơi một ngày, ai cũng muốn ôm chăn làm tổ trên giường, thậm chí cơm bọn họ cũng lười đi ăn, nghỉ ngơi còn chưa được bao nhiêu, đã bị Cadien kêu tới đây, khiến cho vài người đều than thở bất mãn nói thầm.
"Làm sao? các ngươi đều chưa ăn cơm a!" Cadien vẻ mặt cười mị mị nhìn mọi người, biếu tình kia, quả thực hòa ái đến cực điểm.
"Đúng vậy đúng vậy."
"Vậy à!" Cadien một tay vuốt cằm tự hỏi một chút nói "Nếu là không cho các ngươi ăn cơm một lát nữa huấn luyện, các ngươi khẳng định không có thể lực duy trì, chỉ sợ huấn luyện buổi tối hôm nay đều không thành."
Mọi người nhất thời lệ rơi đầy mặt, cảm giác huấn luyện viên thật sự là quá CMN thiện giải nhân ý.
Thật quá yêu ngươi a huấn luyện viên, mau cho chúng ta đi ăn cơm đi!
"Vậy được rồi, nhanh xếp thành hàng, các ngươi xếp hàng đi nhà ăn, cũng để cho những người khác thấy học sinh Cadien ta mang cũng là có tố chất."
Mọi người tâm hoa nộ phóng, nháy mắt cảm thấy huấn luyện viên thật là quá CMN dễ nói chuyện, cảm giác bọn họ quả thực may mắn, có thể gặp được một huấn luyện viên dễ nói chuyện như vậy, bọn họ càng thêm tin tưởng bản thân có thể trở thành học viên chính thức của trường quân đội số 1.
"Xếp hàng, điểm số."
"1...2..."
"19, báo cáo huấn luyện viên điểm số xong."
"Ân." Cadien vừa lòng gật gật đầu "Quay sang trái, đi đều bước."
Mọi người biểu tình xúc động xoát xoát hướng tới nhà ăn, trong rừng rậm Tử Vong ăn một tháng dịch dinh dưỡng, ngày hôm qua lại chạy mấy giờ đồng hồ mệt muốn chết, thiếu chút nữa đem hai chân rụng mất, trở về ký túc xá trời đã tối đen ngủ một giấc, lúc này chỉ nghĩ đến mùi hương từ nhà ăn, nước miếng mọi người đều đã chảy ròng ròng ba nghìn thước.
Khi đến cửa nhà ăn, bên trong nhà ăn phiêu tán ra mùi thơm của thức ăn, khiến rất nhiều người đôi mắt trực tiếp biến thành lục u u quang, nếu không phải huấn luyện viên ở chỗ này nhìn, bọn họ thật muốn lập tức vọt vào bên trong nhà ăn bù đắp cho bụng mình một phen.
"Dừng"
Tiếng bước chân hỗn độn dưới tiếng hô của Cadien dừng lại.
"Tiến về phía trước."
Như cũ là, thanh âm hỗn độn, một chút cũng không chỉnh tề, không có loại chỉnh tề ngay ngắn của quân nhân.
"Nghiêm!"
...
"Nghỉ!"
...
"Nghiêm!"
...
Tiếng bước chân hỗn độn, giống như là quân nhân đang huấn luyện, phỏng chừng trẻ con còn mạnh hơn nhiều so với bọn hắn.
Lăng Thần nhíu mày nhìn Cadien, hắn là từ nhỏ được Lăng nguyên soái huấn luyện lớn lên, đối với nhóm người này đứng nghiêm quả thực chính là vũ nhục đối với quân nhân.
Nhưng là Cadien căn bản không để ý tới những người này nện bước hỗn độn, khiến Lăng Thần phi thường bất mãn, nhưng cũng chỉ nhíu mày không nói gì thêm, hắn vốn không muốn lựa chọn Cadien, bởi vì Cadien là người trong quân đội của phe đế quốc, tuy rằng trường quân đội số 1 là bao gồm cả đế quốc và liên bang, nhưng là trong lòng bọn họ vẫn phân biệt rõ ràng phe cánh của đế quốc hay liên bang, nhân lực phân theo hai phe rành mạch, chẳng qua trên mặt không biểu hiện ra mà thôi, nếu không phải phu nhân nhà hắn lựa chọn Cadien, này vừa nhìn liền biết là một giáo luyện rất không đáng tin, hắn tuyệt đối không có khả năng lựa chọn Cadien.
"Rất tốt." Cadien cười mị mị gật gật đầu nói "Ngửi mùi hương thức ăn, ta nghĩ mọi người hẳn là đều đói bụng rồi!"
"Vâng, huấn luyện viên." Mọi người lập tức kích động trả lời.
Bọn họ quả thực là đói đến da bụng muốn dính vào da lưng rồi, mau giải tán để cho bọn họ nhanh chóng đi ăn cơm đi!
"Vậy tốt..."Cadien đề cao thanh âm, cười đến vẻ mặt hòa ái dễ gần.
Oa! Huấn luyện viên, chúng ta biết mà, ngươi là một huấn luyện viên quá tuyệt, chúng ta quả thực yêu người muốn chết.
Hạ Thiên Tịch vốn dĩ muốn đi dạo một hồi, mấy tháng này vẫn luôn bận bận rộn rộn, cũng không có hảo hảo thể nghiệm một chút sinh hoạt sau khi y trọng sinh, có điều trước mắt mệnh lệnh của Cadien vẫn là quan trọng.
"Nơi này của chúng ta cách sân thể dục có hơi xa, mau chạy thôi." Lăng Thần nói với Hạ Thiên Tịch, Hạ Thiên Tịch gật gật đầu lập tức đi theo phía sau lưng Lăng Thần hướng phía sân thể dục nhanh chóng chạy tới.
Cả một buổi sáng đều không có mệnh lệnh gì của Cadien, còn tưởng rằng hôm nay không có chuyện gì, huống chi hiện tại vừa đúng 12h, chính là giờ ăn cơm, cư nhiên lúc này lại thu được mệnh lệnh của Cadien, Hạ Thiên Tịch có cảm giác như là Cadien đang chơi người.
Kỳ thật đúng là bị Hạ Thiên Tịch đoán đúng rồi, Cadien rõ ràng chính là cố ý chơi người.
Khi hai người chạy đến sân thể dục, trong sân trừ bỏ Cadien còn có Thẩm Hạo, Hạ Thiên Tịch nhìn Cadien thực sự là rất không vừa mắt, đặc biệt là y vừa mới ăn cơm, kịch liệt vận động, thở phì phò chạy tới đây bụng lập tức không thích ứng kịp nên có điểm đau.
"2 phút 48 giây" Cadien vẻ mặt tươi cười đối với hai người nói "Hai tiểu gia hỏa, không tồi nha, chỉ tiếc hai người các ngươi không phải là đệ nhất danh."
Hạ Thiên Tịch liếc Cadien một cái nhìn nhìn Thẩm Hạo cũng không chút ngoài ý muốn nào, tốc độ chạy của Thẩm Hạo quả thực là nhanh hơn hai người.
"Tịch Tịch, ngươi làm sao vậy?" Lăng Thần nhìn Hạ Thiên Tịch cắn môi, khuôn mặt tinh xảo trắng bệch, lập tức quan tâm dò hỏi.
"Không có việc gì." Hạ Thiên Tịch thích ứng một chút hệ quả của vận động kịch liệt sau khi ăn xong.
"Dạ dày không thoải mái?" Lăng Thần nhíu mày cũng biết có thể là hậu quả của việc vừa ăn xong lại chạy, ánh mắt như đao không chút nào bủn xỉn hung hăng xẻo Cadien một cái.
Cadien nhướng mày, vẻ mặt hề hề tươi cười nhìn hai người, thật ngoài ý muốn nha, cư nhiên là một đôi tiểu tình nhân, phải biết rằng hắn thích nhất là đôi tiểu tình nhân, hắc hắc...
Cadien cười đến vẻ mặt biến thái, đáng tiếc hai người đều không có phát hiện.
Ở ngay lúc này lại một người chạy tới.
Hạ Thiên Tịch ngẩng đầu nhìn tới, người trước mắt vẻ mặt ôn hòa như ngọc, cho người ta một loại thần thánh cao khiết.
Đúng chính cao khiết.
Thân ảnh thiếu niên đĩnh bạt thon dài, một đầu tóc lam sắc dài gần tới đất, một đôi con ngươi đỏ như máu, đôi mắt thâm sâu như lốc xoáy, khiến cho người ta chỉ liếc mắt một cái cũng cảm giác được hít thở không thông, da hắn cực trắng, cũng không mang theo bệnh trạng, cho người ta cảm giác rất trong suốt, cả người như lấp lánh ánh sáng, vừa tinh xảo đến cực hạn, vừa tuấn mỹ siêu phàm thoát tục.
Cảm giác được ánh mắt Hạ Thiên Tịch, hắn quay đầu hơi hơi mỉm cười, gợi lên khóe môi nhàn nhạt nói "Xin chào!"
Thanh âm mát lạnh ôn nhu phảng phất một cỗ gió xuân đột kích, làm cho người bị đắm chìm trong cảm giác thoải mái cả thể xác và tinh thần.
"Không cho nhìn hắn." Giọng nói Lăng Thần bá đạo mang theo mệnh lệnh vang lên bên tai Hạ Thiên Tịch, vừa lạnh lùng vừa mang theo vài phần ghen tuông.
Đáng chết, thân là phu nhân của hắn lại ngay trước mặt hắn nhìn nam nhân khác đến thất thần, chẳng lẽ hắn kém hơn nam nhân kia?
Hạ Thiên Tịch quay đầu lại nhìn Lăng Thần, thấy khuôn mặt tuấn mỹ của hắn tràn đầy bá đạo ánh mắt lãnh liệt thẳng lăng lăng nhìn Hạ Thiên Tịch, một đôi mắt như đao không chút nào keo kiệt ném về phía thiếu niên kia một cái, Hạ Thiên Tịch phì cười một tiếng, kỳ thật Lăng Thần như vậy cũng thật đáng yêu.
"Ân ân không tồi, 2 phút 59 giây." Vẻ mặt Cadien cười càng thêm biến thái, khóe môi nhếch lên tươi cười xấu xa nói "May mắn không có trong vòng ba phút đều chạy tới, nếu không lát nữa ta lấy gì để chơi đùa chứ?"
Lời nói cư nhiên có vài phần hưng phấn, thực sự làm cho người ta khó hiểu.
Thân là huấn luyện viên, học viên của họ không đúng hạn tới nơi, chẳng lẽ không phải nên tức giận sao? Sao lại còn hưng phấn thế?
Hạ Thiên Tịch nhìn khuôn mặt Cadien tươi cười vuốt cằm đặc biệt biến thái, khóe miệng giật giật một hồi, y hiện tại thực hoài nghi hệ thống trong đầu mình rốt cuộc có phải đang chơi khăm hay không? Bằng không sao lại khiến y lựa chọn tên biến thái này?
Tựa hồ nhận ra ánh mắt Hạ Thiên Tịch, Cadien quay đầu lại vứt cho Hạ Thiên Tịch một cái mị nhãn, tự nhận là phi thường suất khí vẩy vẩy tóc cười mị mị nói "Tuy rằng ca rất tuấn tú, nhưng là cũng không nên mê luyến ca nga!"
Hạ Thiên Tịch "..."
Y hiện tại có thể mười phần khẳng định, hệ thống này tuyệt đối là chơi y!
Cadien vừa mới vứt mị nhãn không chút nào ngoài ý tiếp nhận ánh mắt như đao của Lăng Thần chém tới, lãnh khí cường đại lập tức khiến cho Cadien giác ngộ cảm giác bị đông chết.
Cadien giật nhẹ khóe miệng, đầu năm nay bọn nhóc con khí tràng đều cường đại như vậy sao? Ai nha nha, thật đúng là khó quản mà!
"Báo cáo huấn luyện viên."
"Báo cáo huấn luyện viên."
"..."
Trong thời gian ba phút chỉ có bốn người bọn họ, còn lại 15 người đều là sau ba phút mới có mặt, thậm chí có người sau 15 phút mới chậm rì rì tới sân thể dục.
"Huấn luyện viên, chúng ta còn chưa kịp ăn cơm đâu, ngươi sớm như vậy liền kêu chúng ta tới làm gì?"
Có người bất mãn oán giận, ngay cả quần áo cũng không kịp chỉnh trang, nhìn rất là hỗn độn, vẻ mặt còn có vẻ chưa tỉnh ngủ.
Bọn họ trong rừng rậm Tử Vong bị tra tấn một tháng, thật vất vả có thể nghỉ ngơi một ngày, ai cũng muốn ôm chăn làm tổ trên giường, thậm chí cơm bọn họ cũng lười đi ăn, nghỉ ngơi còn chưa được bao nhiêu, đã bị Cadien kêu tới đây, khiến cho vài người đều than thở bất mãn nói thầm.
"Làm sao? các ngươi đều chưa ăn cơm a!" Cadien vẻ mặt cười mị mị nhìn mọi người, biếu tình kia, quả thực hòa ái đến cực điểm.
"Đúng vậy đúng vậy."
"Vậy à!" Cadien một tay vuốt cằm tự hỏi một chút nói "Nếu là không cho các ngươi ăn cơm một lát nữa huấn luyện, các ngươi khẳng định không có thể lực duy trì, chỉ sợ huấn luyện buổi tối hôm nay đều không thành."
Mọi người nhất thời lệ rơi đầy mặt, cảm giác huấn luyện viên thật sự là quá CMN thiện giải nhân ý.
Thật quá yêu ngươi a huấn luyện viên, mau cho chúng ta đi ăn cơm đi!
"Vậy được rồi, nhanh xếp thành hàng, các ngươi xếp hàng đi nhà ăn, cũng để cho những người khác thấy học sinh Cadien ta mang cũng là có tố chất."
Mọi người tâm hoa nộ phóng, nháy mắt cảm thấy huấn luyện viên thật là quá CMN dễ nói chuyện, cảm giác bọn họ quả thực may mắn, có thể gặp được một huấn luyện viên dễ nói chuyện như vậy, bọn họ càng thêm tin tưởng bản thân có thể trở thành học viên chính thức của trường quân đội số 1.
"Xếp hàng, điểm số."
"1...2..."
"19, báo cáo huấn luyện viên điểm số xong."
"Ân." Cadien vừa lòng gật gật đầu "Quay sang trái, đi đều bước."
Mọi người biểu tình xúc động xoát xoát hướng tới nhà ăn, trong rừng rậm Tử Vong ăn một tháng dịch dinh dưỡng, ngày hôm qua lại chạy mấy giờ đồng hồ mệt muốn chết, thiếu chút nữa đem hai chân rụng mất, trở về ký túc xá trời đã tối đen ngủ một giấc, lúc này chỉ nghĩ đến mùi hương từ nhà ăn, nước miếng mọi người đều đã chảy ròng ròng ba nghìn thước.
Khi đến cửa nhà ăn, bên trong nhà ăn phiêu tán ra mùi thơm của thức ăn, khiến rất nhiều người đôi mắt trực tiếp biến thành lục u u quang, nếu không phải huấn luyện viên ở chỗ này nhìn, bọn họ thật muốn lập tức vọt vào bên trong nhà ăn bù đắp cho bụng mình một phen.
"Dừng"
Tiếng bước chân hỗn độn dưới tiếng hô của Cadien dừng lại.
"Tiến về phía trước."
Như cũ là, thanh âm hỗn độn, một chút cũng không chỉnh tề, không có loại chỉnh tề ngay ngắn của quân nhân.
"Nghiêm!"
...
"Nghỉ!"
...
"Nghiêm!"
...
Tiếng bước chân hỗn độn, giống như là quân nhân đang huấn luyện, phỏng chừng trẻ con còn mạnh hơn nhiều so với bọn hắn.
Lăng Thần nhíu mày nhìn Cadien, hắn là từ nhỏ được Lăng nguyên soái huấn luyện lớn lên, đối với nhóm người này đứng nghiêm quả thực chính là vũ nhục đối với quân nhân.
Nhưng là Cadien căn bản không để ý tới những người này nện bước hỗn độn, khiến Lăng Thần phi thường bất mãn, nhưng cũng chỉ nhíu mày không nói gì thêm, hắn vốn không muốn lựa chọn Cadien, bởi vì Cadien là người trong quân đội của phe đế quốc, tuy rằng trường quân đội số 1 là bao gồm cả đế quốc và liên bang, nhưng là trong lòng bọn họ vẫn phân biệt rõ ràng phe cánh của đế quốc hay liên bang, nhân lực phân theo hai phe rành mạch, chẳng qua trên mặt không biểu hiện ra mà thôi, nếu không phải phu nhân nhà hắn lựa chọn Cadien, này vừa nhìn liền biết là một giáo luyện rất không đáng tin, hắn tuyệt đối không có khả năng lựa chọn Cadien.
"Rất tốt." Cadien cười mị mị gật gật đầu nói "Ngửi mùi hương thức ăn, ta nghĩ mọi người hẳn là đều đói bụng rồi!"
"Vâng, huấn luyện viên." Mọi người lập tức kích động trả lời.
Bọn họ quả thực là đói đến da bụng muốn dính vào da lưng rồi, mau giải tán để cho bọn họ nhanh chóng đi ăn cơm đi!
"Vậy tốt..."Cadien đề cao thanh âm, cười đến vẻ mặt hòa ái dễ gần.
Oa! Huấn luyện viên, chúng ta biết mà, ngươi là một huấn luyện viên quá tuyệt, chúng ta quả thực yêu người muốn chết.
Bình luận truyện