Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần
Chương 61: Đào góc tường nữ thần
Trong lúc mọi người ở đây ngờ vực vô căn cứ xem Thạch Phong có phải là quý tộc NPC hay không.
Tây Môn Phiêu Huyết bị bắt rời đi, như rắn độc nhìn chằm chằm Thạch Phong vậy, giận dữ hét: “Thằng nhãi kia mày chờ xem, tao nhớ kỹ mày, Võ Lâm Minh chúng tao sẽ không tha cho mày, hai bốn tiếng sau tao đây ra ngoài sẽ trở lại làm người đàn ông hào hiệp, đến lúc đó toàn bộ trấn Hồng Diệp sẽ không có chỗ dung thân cho mày.”
Mọi người nghe thấy Tây Môn Phiêu Huyết đe doạ ác độc, sau lưng đều cảm thấy chợt lạnh, đây là muốn không chết không thôi nha.
Bất quá bây giờ cũng không có ai dám xem thường Thạch Phong rồi, chỉ bằng ban nãy mượn lực một ngón kia, cũng biết Thạch Phong không hề đơn giản.
Công hội Võ Lâm Minh này ở trấn Hồng Diệp cũng coi như có chút danh tiếng, ở trong trò chơi thực tế ảo võ hiệp khác rất nổi danh, không phải là do Studio thành lập công hội, mà là do game thủ giải trí tổ chức công hội, cộng thêm mấy người giàu có đầu tư, hiện nay cũng tập thể tiến vào chiếm giữ Thần Vực, mặc dù không đạt tới trình độ công hội tam lưu, cũng là công hội không thể coi thường.
Hiện tại Thần Vực độc chiếm toàn bộ giới trò chơi thực tế ảo, ở dưới sự ủng hộ nghiên cứu chủ thần hệ thống mới nhất, Thần Vực đã có chủ thần hệ thống quản lý, không cần con người làm việc, bảo đảm tính chất công bằng trò chơi, hơn nữa chủ thần hệ thống còn có thể sẽ không ngừng tiến hóa Thần Vực, liên tục diễn sinh (hợp chất giản đơn biến thành hợp chất phức tạp, ý ở đây là không ngừng tập hợp tư liệu để đổi mới tốt hơn) ra đủ loại nhiệm vụ, phó bản, bí cảnh vân vân, là một cái trò chơi sống, đây là điều mà trò chơi thực tế ảo khác thua kém.
Cộng thêm địa đồ Thần Vực mênh mông vô cùng, đủ để loài người toàn thế giới sinh sống, với lại ở trong trò chơi hầu như có thể thể nghiệm được những thứ đều có trong hiện thực, còn có càng nhiều thứ không có trên thực tế, có xu thế trở thành thế giới thứ hai, trò chơi thực tế ảo khác căn bản so ra kém rồi.
Sau khi Tây Môn Phiêu Huyết bị bắt đi rồi, tất cả mọi người nhìn về phía Thạch Phong, trên mặt đều mang tò mò, muốn nhìn thấu Thạch Phong, muốn biết Thạch Phong rốt cuộc là có phải NPC hay không, tiếc là bất luận sử dụng kỹ năng quan sát nào, Thạch Phong cũng đích thị 100% là người chơi, không phải là NPC.
Điều này làm cho thắc mắc của mọi người sâu hơn, nhưng mà không ai dám đi hỏi Thạch Phong, sợ rằng Thạch Phong cũng sẽ không đáp, ngộ nhỡ chọc Thạch Phong không vui, nói không chừng bọn họ chính là Tây Môn Phiêu Huyết kế tiếp.
Thạch Phong nhìn nét mặt mọi người tràn đầy nghi vấn, thản nhiên cười nhạt một tiếng, quay người rời đi.
Sinh hoạt mười năm ở Thần Vực, hắn đã sớm lần mò quy tắc Thần Vực hoàn toàn rõ ràng, ở khu an toàn công kích người chơi tự nhiên sẽ bị vệ binh bắt đi giam lại, bất quá, chỉ cần không sử dụng hành động tạo thành thương tổn, coi như là thân thể va chạm mạnh một chút, vệ binh cũng sẽ không quan tâm.
Hắn đè lại Tây Môn Phiêu Huyết giống như chụp vai Tây Môn Phiêu Huyết là một hành động, chỉ là mức độ dùng sức không giống nhau, vệ binh đương nhiên mặc kệ, thế nhưng Tây Môn Phiêu Huyết dùng ra kỹ năng Xung Phong thương tổn gây choáng như vậy, hơn nữa còn có hành động công kích nghiêm trọng, vệ binh tự nhiên sẽ không bỏ qua.
Mà nếu muốn quấy rối người chơi phái nữ, chỉ cần người chơi phái nữ mở ra hệ thống phòng quấy rối là được, có điều là Tử Yên Lưu Vân mới vừa gia nhập Thần Vực không lâu, không biết cũng bình thường.
Đối với đe doạ của Tây Môn Phiêu Huyết, hắn căn bản không có nhìn ở trong mắt, bất quá là một cái công hội cũng chưa tới tam lưu, hắn ngày trước thế mà đã từng chỉ huy U Ảnh nhỏ yếu đối đầu rất nhiều công hội nhất lưu, hắn đối với những công hội nhất lưu đó còn chưa phải là không có cách nào, chớ nói chi là Võ Lâm Minh loại công hội mấy nghìn người nhàn hạ này.
Nếu như muốn tìm gây phiền phức, hắn tiếp tục có biện pháp chống đỡ, thân làm người sống lại, bây giờ lại có ma khí trong tay, sợ cái mốc gì nha.
Về phần kéo gần quan hệ với Tử Yên Lưu Vân, hắn bây giờ chỉ có thể nén lại sự háo hức, tìm biện pháp khác, nha đầu kia phòng bị quá nặng, bất quá hắn cũng hiểu, nếu như là nữ thần Băng Tuyết làm như vậy, đoán chừng Tử Yên Lưu Vân cũng sẽ không như thế.
Thạch Phong cười khổ lắc đầu rời khỏi.
“Vị tiên sinh này, xin chờ một chút.” Tử Yên Lưu Vân rốt cục không nhịn được lên tiếng, mười ngân tệ quá hấp dẫn, đây chính là cơ hội lớn nhất của cô, nếu như vuột mất, mẹ bị bệnh làm sao bây giờ?
“Há, cô thay đổi chủ ý?” Thạch Phong quay người nhìn về phía Tử Yên Lưu Vân đang rầu rĩ mà cười nói.
Tử Yên Lưu Vân cảnh giác nhìn hai mắt Thạch Phong, muốn nhìn được bên trong có suy nghĩ không tốt hay không, nhưng mà cô thấy ánh mắt của Thạch Phong thế nào, cũng không phát hiện ánh mắt đặc biệt gì, trái lại trong ánh mắt thâm thúy của Thạch Phong cảm nhận được cảm giác biển rộng, bất quá vẫn là cẩn thận hỏi: “Anh thực sự chỉ cần nước trái cây lạnh, tuyệt đối sẽ không có yêu cầu khác?”
Trong lòng Thạch Phong đổ mồ hôi điên cuồng không thôi, rốt cuộc hắn không đáng tin cậy bao nhiêu hả? Còn phải nhiều lần chứng thực, nếu không phải là Thần Mục, hắn đã sớm xoay người đi, bị ánh mắt của người ta cho là thằng con trai hèn mọn, hắn cũng chịu không nổi.
“Tôi dù sao cũng thiếu một người đầu bếp để giúp tôi làm ra một vài thứ, bằng không như vậy đi, chúng ta lập được hợp đồng, tôi thuê cô làm đầu bếp, tôi sẽ cho cô phúc lợi ngang hàng người chơi sinh hoạt của công hội tam lưu, có chủ thần hệ thống làm bảo đảm, cô nên yên tâm được rồi, nếu như cô không có vấn đề, hãy cùng đi theo tôi, nếu mà vẫn không yên lòng liền ở lại chỗ này là được.” Thạch Phong thở dài một hơi, chậm rãi nói ra.
Tử Yên Lưu Vân nghe choáng váng, người con trai trước mắt vậy mà thuê cô, lại trả cho cô một phần công việc bình thường, phải biết rằng chức nghiệp sinh hoạt đầu bếp này căn bản không có người để mắt đến, chớ nói chi là người chơi thuê làm đầu bếp.
Phúc lợi của người chơi sinh hoạt công hội tam lưu, cô nghe Khuê Mật nói qua, lúc ấy vẫn còn ở trước mặt cô khoe khoang bạn trai cô ấy là người chơi sinh hoạt của công hội tam lưu, tiền lương mỗi tháng nhiều bao nhiêu, nếu mà biểu hiện tốt, còn có đủ loại phúc lợi, còn hơn rất nhiều công việc thế giới hiện thật, điều này làm cho cô hâm mộ không ngừng.
“Tôi đi với anh, bất quá tôi làm rất chậm, thật không có vấn đề sao?” Tử Yên Lưu Vân cắn răng, quyết định đồng ý Thạch Phong, nếu như bỏ lỡ, không biết sau đó thì như thế nào, từ đủ cách xử sự của Thạch Phong, cũng không giống như là kẻ xấu, hơn nữa cô chỉ là một người chơi nữ hết sức thông thường, muốn gạt cô mưu đồ cái gì, hoàn toàn không cần thiết, đây là thế giới hư cấu, nếu như cô không nói địa chỉ hiện thực, căn bản không tra được, Thạch Phong mạo hiểm rất lớn.
“Vậy đi theo tôi, tôi còn muốn đi mua một chút vài thứ.” Thạch Phong gật đầu, lộ vẻ rất bình thản, chẳng qua đáy lòng vui mừng khôn xiết, cứ như vậy lừa gạt một Thần Mục tới tay, về phần nữ thần Băng Tuyết bên kia, chỉ có thể nói thật xin lỗi, tới trước được trước.
Sau đó Tử Yên Lưu Vân theo Thạch Phong rời khỏi.
Thạch Phong mang theo Tử Yên Lưu Vân lại trở về tiệm tạp hóa, mua thật nhiều đạo cụ đầu bếp dùng, như nồi niêu dao thớt các thứ, thượng vàng hạ cám[1], tổng cộng tốn không đến hai ngân tệ, sau đó lại đi hiệp hội đầu bếp, tiêu phí một ngân tệ mua hai tờ phương pháp chế biến sơ cấp, một tờ chế biến thịt sói, một tờ chế biến đồ uống tỉnh thần, đồng thời mua thật nhiều những nguyên liệu nấu ăn, và tài liệu nước trái cây lạnh, lại hao tốn năm ngân tệ.
Tử Yên Lưu Vân đối với việc làm của Thạch Phong là sợ ngây người, Thạch Phong vậy mà xài nhiều tiền như thế, mua nhiều đồ như vậy, cũng quá có tiền rồi, trước đấy còn cảm thấy Thạch Phong có chút không đáng tin cậy, bây giờ nhận xét thay đổi hoàn toàn.
Xài nhiều tiền mua tài liệu và phối phương như vậy đủ để cho cô tấn chức người học việc cao cấp, coi như là người chơi sinh hoạt của công hội cũng không có đãi ngộ này nữa.
Thế nhưng Tử Yên Lưu Vân không biết, Thạch Phong cho rằng được lợi vô cùng, nuôi đầu bếp thật dễ.
Phương pháp chế biến lẫn tài liệu đều có thể ở chỗ NPC mua được, không tới mười ngân tệ là có thể khai ra một người học việc đầu bếp cao cấp, nếu như bồi dưỡng đoán tạo sư và ma dược sư, còn chưa đủ múc nước giặt rũ ấy chứ.
Ngay sau đó lại mướn một gian phòng bếp bình thường, mang theo Tử Yên Lưu Vân đi vào.
“Cô ký hợp đồng này, những tài liệu này phối phương đều là của cô, cô ban đầu chỉ dùng làm ra chín trăm ly nước trái cây lạnh, sau khi chế tác toàn bộ vậy chế biến theo hai tờ phương pháp này là được, mấy thứ này bán đi xong cô có thể được 20%, đồng thời căn cứ thành tích của cô, mỗi tháng sẽ quyết định lương căn bản của cô, nếu như cô chạy trốn, sẽ bồi thường gấp mười lần, nếu như không có vấn đề thì ký đi.” Thạch Phong chuyên môn lấy từ trong chủ thần hệ thống ra một phần hợp đồng thuê người chơi sinh hoạt, những hợp đồng ngoại trừ đãi ngộ khác biệt, còn những thứ khác, không có có bất kỳ chỗ sơ hở, hơn nữa có hiệu quả luật pháp.
[1]Thượng vàng hạ cám: đủ các thứ, các loại, từ cái quý nhất cho đến cái tầm thường nhất.
Tây Môn Phiêu Huyết bị bắt rời đi, như rắn độc nhìn chằm chằm Thạch Phong vậy, giận dữ hét: “Thằng nhãi kia mày chờ xem, tao nhớ kỹ mày, Võ Lâm Minh chúng tao sẽ không tha cho mày, hai bốn tiếng sau tao đây ra ngoài sẽ trở lại làm người đàn ông hào hiệp, đến lúc đó toàn bộ trấn Hồng Diệp sẽ không có chỗ dung thân cho mày.”
Mọi người nghe thấy Tây Môn Phiêu Huyết đe doạ ác độc, sau lưng đều cảm thấy chợt lạnh, đây là muốn không chết không thôi nha.
Bất quá bây giờ cũng không có ai dám xem thường Thạch Phong rồi, chỉ bằng ban nãy mượn lực một ngón kia, cũng biết Thạch Phong không hề đơn giản.
Công hội Võ Lâm Minh này ở trấn Hồng Diệp cũng coi như có chút danh tiếng, ở trong trò chơi thực tế ảo võ hiệp khác rất nổi danh, không phải là do Studio thành lập công hội, mà là do game thủ giải trí tổ chức công hội, cộng thêm mấy người giàu có đầu tư, hiện nay cũng tập thể tiến vào chiếm giữ Thần Vực, mặc dù không đạt tới trình độ công hội tam lưu, cũng là công hội không thể coi thường.
Hiện tại Thần Vực độc chiếm toàn bộ giới trò chơi thực tế ảo, ở dưới sự ủng hộ nghiên cứu chủ thần hệ thống mới nhất, Thần Vực đã có chủ thần hệ thống quản lý, không cần con người làm việc, bảo đảm tính chất công bằng trò chơi, hơn nữa chủ thần hệ thống còn có thể sẽ không ngừng tiến hóa Thần Vực, liên tục diễn sinh (hợp chất giản đơn biến thành hợp chất phức tạp, ý ở đây là không ngừng tập hợp tư liệu để đổi mới tốt hơn) ra đủ loại nhiệm vụ, phó bản, bí cảnh vân vân, là một cái trò chơi sống, đây là điều mà trò chơi thực tế ảo khác thua kém.
Cộng thêm địa đồ Thần Vực mênh mông vô cùng, đủ để loài người toàn thế giới sinh sống, với lại ở trong trò chơi hầu như có thể thể nghiệm được những thứ đều có trong hiện thực, còn có càng nhiều thứ không có trên thực tế, có xu thế trở thành thế giới thứ hai, trò chơi thực tế ảo khác căn bản so ra kém rồi.
Sau khi Tây Môn Phiêu Huyết bị bắt đi rồi, tất cả mọi người nhìn về phía Thạch Phong, trên mặt đều mang tò mò, muốn nhìn thấu Thạch Phong, muốn biết Thạch Phong rốt cuộc là có phải NPC hay không, tiếc là bất luận sử dụng kỹ năng quan sát nào, Thạch Phong cũng đích thị 100% là người chơi, không phải là NPC.
Điều này làm cho thắc mắc của mọi người sâu hơn, nhưng mà không ai dám đi hỏi Thạch Phong, sợ rằng Thạch Phong cũng sẽ không đáp, ngộ nhỡ chọc Thạch Phong không vui, nói không chừng bọn họ chính là Tây Môn Phiêu Huyết kế tiếp.
Thạch Phong nhìn nét mặt mọi người tràn đầy nghi vấn, thản nhiên cười nhạt một tiếng, quay người rời đi.
Sinh hoạt mười năm ở Thần Vực, hắn đã sớm lần mò quy tắc Thần Vực hoàn toàn rõ ràng, ở khu an toàn công kích người chơi tự nhiên sẽ bị vệ binh bắt đi giam lại, bất quá, chỉ cần không sử dụng hành động tạo thành thương tổn, coi như là thân thể va chạm mạnh một chút, vệ binh cũng sẽ không quan tâm.
Hắn đè lại Tây Môn Phiêu Huyết giống như chụp vai Tây Môn Phiêu Huyết là một hành động, chỉ là mức độ dùng sức không giống nhau, vệ binh đương nhiên mặc kệ, thế nhưng Tây Môn Phiêu Huyết dùng ra kỹ năng Xung Phong thương tổn gây choáng như vậy, hơn nữa còn có hành động công kích nghiêm trọng, vệ binh tự nhiên sẽ không bỏ qua.
Mà nếu muốn quấy rối người chơi phái nữ, chỉ cần người chơi phái nữ mở ra hệ thống phòng quấy rối là được, có điều là Tử Yên Lưu Vân mới vừa gia nhập Thần Vực không lâu, không biết cũng bình thường.
Đối với đe doạ của Tây Môn Phiêu Huyết, hắn căn bản không có nhìn ở trong mắt, bất quá là một cái công hội cũng chưa tới tam lưu, hắn ngày trước thế mà đã từng chỉ huy U Ảnh nhỏ yếu đối đầu rất nhiều công hội nhất lưu, hắn đối với những công hội nhất lưu đó còn chưa phải là không có cách nào, chớ nói chi là Võ Lâm Minh loại công hội mấy nghìn người nhàn hạ này.
Nếu như muốn tìm gây phiền phức, hắn tiếp tục có biện pháp chống đỡ, thân làm người sống lại, bây giờ lại có ma khí trong tay, sợ cái mốc gì nha.
Về phần kéo gần quan hệ với Tử Yên Lưu Vân, hắn bây giờ chỉ có thể nén lại sự háo hức, tìm biện pháp khác, nha đầu kia phòng bị quá nặng, bất quá hắn cũng hiểu, nếu như là nữ thần Băng Tuyết làm như vậy, đoán chừng Tử Yên Lưu Vân cũng sẽ không như thế.
Thạch Phong cười khổ lắc đầu rời khỏi.
“Vị tiên sinh này, xin chờ một chút.” Tử Yên Lưu Vân rốt cục không nhịn được lên tiếng, mười ngân tệ quá hấp dẫn, đây chính là cơ hội lớn nhất của cô, nếu như vuột mất, mẹ bị bệnh làm sao bây giờ?
“Há, cô thay đổi chủ ý?” Thạch Phong quay người nhìn về phía Tử Yên Lưu Vân đang rầu rĩ mà cười nói.
Tử Yên Lưu Vân cảnh giác nhìn hai mắt Thạch Phong, muốn nhìn được bên trong có suy nghĩ không tốt hay không, nhưng mà cô thấy ánh mắt của Thạch Phong thế nào, cũng không phát hiện ánh mắt đặc biệt gì, trái lại trong ánh mắt thâm thúy của Thạch Phong cảm nhận được cảm giác biển rộng, bất quá vẫn là cẩn thận hỏi: “Anh thực sự chỉ cần nước trái cây lạnh, tuyệt đối sẽ không có yêu cầu khác?”
Trong lòng Thạch Phong đổ mồ hôi điên cuồng không thôi, rốt cuộc hắn không đáng tin cậy bao nhiêu hả? Còn phải nhiều lần chứng thực, nếu không phải là Thần Mục, hắn đã sớm xoay người đi, bị ánh mắt của người ta cho là thằng con trai hèn mọn, hắn cũng chịu không nổi.
“Tôi dù sao cũng thiếu một người đầu bếp để giúp tôi làm ra một vài thứ, bằng không như vậy đi, chúng ta lập được hợp đồng, tôi thuê cô làm đầu bếp, tôi sẽ cho cô phúc lợi ngang hàng người chơi sinh hoạt của công hội tam lưu, có chủ thần hệ thống làm bảo đảm, cô nên yên tâm được rồi, nếu như cô không có vấn đề, hãy cùng đi theo tôi, nếu mà vẫn không yên lòng liền ở lại chỗ này là được.” Thạch Phong thở dài một hơi, chậm rãi nói ra.
Tử Yên Lưu Vân nghe choáng váng, người con trai trước mắt vậy mà thuê cô, lại trả cho cô một phần công việc bình thường, phải biết rằng chức nghiệp sinh hoạt đầu bếp này căn bản không có người để mắt đến, chớ nói chi là người chơi thuê làm đầu bếp.
Phúc lợi của người chơi sinh hoạt công hội tam lưu, cô nghe Khuê Mật nói qua, lúc ấy vẫn còn ở trước mặt cô khoe khoang bạn trai cô ấy là người chơi sinh hoạt của công hội tam lưu, tiền lương mỗi tháng nhiều bao nhiêu, nếu mà biểu hiện tốt, còn có đủ loại phúc lợi, còn hơn rất nhiều công việc thế giới hiện thật, điều này làm cho cô hâm mộ không ngừng.
“Tôi đi với anh, bất quá tôi làm rất chậm, thật không có vấn đề sao?” Tử Yên Lưu Vân cắn răng, quyết định đồng ý Thạch Phong, nếu như bỏ lỡ, không biết sau đó thì như thế nào, từ đủ cách xử sự của Thạch Phong, cũng không giống như là kẻ xấu, hơn nữa cô chỉ là một người chơi nữ hết sức thông thường, muốn gạt cô mưu đồ cái gì, hoàn toàn không cần thiết, đây là thế giới hư cấu, nếu như cô không nói địa chỉ hiện thực, căn bản không tra được, Thạch Phong mạo hiểm rất lớn.
“Vậy đi theo tôi, tôi còn muốn đi mua một chút vài thứ.” Thạch Phong gật đầu, lộ vẻ rất bình thản, chẳng qua đáy lòng vui mừng khôn xiết, cứ như vậy lừa gạt một Thần Mục tới tay, về phần nữ thần Băng Tuyết bên kia, chỉ có thể nói thật xin lỗi, tới trước được trước.
Sau đó Tử Yên Lưu Vân theo Thạch Phong rời khỏi.
Thạch Phong mang theo Tử Yên Lưu Vân lại trở về tiệm tạp hóa, mua thật nhiều đạo cụ đầu bếp dùng, như nồi niêu dao thớt các thứ, thượng vàng hạ cám[1], tổng cộng tốn không đến hai ngân tệ, sau đó lại đi hiệp hội đầu bếp, tiêu phí một ngân tệ mua hai tờ phương pháp chế biến sơ cấp, một tờ chế biến thịt sói, một tờ chế biến đồ uống tỉnh thần, đồng thời mua thật nhiều những nguyên liệu nấu ăn, và tài liệu nước trái cây lạnh, lại hao tốn năm ngân tệ.
Tử Yên Lưu Vân đối với việc làm của Thạch Phong là sợ ngây người, Thạch Phong vậy mà xài nhiều tiền như thế, mua nhiều đồ như vậy, cũng quá có tiền rồi, trước đấy còn cảm thấy Thạch Phong có chút không đáng tin cậy, bây giờ nhận xét thay đổi hoàn toàn.
Xài nhiều tiền mua tài liệu và phối phương như vậy đủ để cho cô tấn chức người học việc cao cấp, coi như là người chơi sinh hoạt của công hội cũng không có đãi ngộ này nữa.
Thế nhưng Tử Yên Lưu Vân không biết, Thạch Phong cho rằng được lợi vô cùng, nuôi đầu bếp thật dễ.
Phương pháp chế biến lẫn tài liệu đều có thể ở chỗ NPC mua được, không tới mười ngân tệ là có thể khai ra một người học việc đầu bếp cao cấp, nếu như bồi dưỡng đoán tạo sư và ma dược sư, còn chưa đủ múc nước giặt rũ ấy chứ.
Ngay sau đó lại mướn một gian phòng bếp bình thường, mang theo Tử Yên Lưu Vân đi vào.
“Cô ký hợp đồng này, những tài liệu này phối phương đều là của cô, cô ban đầu chỉ dùng làm ra chín trăm ly nước trái cây lạnh, sau khi chế tác toàn bộ vậy chế biến theo hai tờ phương pháp này là được, mấy thứ này bán đi xong cô có thể được 20%, đồng thời căn cứ thành tích của cô, mỗi tháng sẽ quyết định lương căn bản của cô, nếu như cô chạy trốn, sẽ bồi thường gấp mười lần, nếu như không có vấn đề thì ký đi.” Thạch Phong chuyên môn lấy từ trong chủ thần hệ thống ra một phần hợp đồng thuê người chơi sinh hoạt, những hợp đồng ngoại trừ đãi ngộ khác biệt, còn những thứ khác, không có có bất kỳ chỗ sơ hở, hơn nữa có hiệu quả luật pháp.
[1]Thượng vàng hạ cám: đủ các thứ, các loại, từ cái quý nhất cho đến cái tầm thường nhất.
Bình luận truyện