Trùng Sinh Đô Thị An Nam

Chương 43: Đồ Keo kiệt



Ba người liên thủ ngăn chặn lão Quỷ bị đánh văng, nhất thời xung quanh trở nên yên tĩnh một hồi tạo ra một cổ áp lực vô hình đè lên trong lòng mọi người

Mà lão Quỷ đẩy lui ba người Lê Dương Hùng thì nhàn hạ chắp tay sau lưng đường đường chính chính đi tới trước mặt Anh Kiệt, ánh mắt đầy kiêu ngạo cùng khinh bỉ nhìn xem Anh Kiệt giống như sâu kiến

Mà Anh Kiệt cũng đồng thời ánh mắt dán trên người của lão, cùng lúc bốn mắt nhìn nhau toả ra đầy sát khí. Toàn trường trở nên khó thở áp bách, lão Quỷ tới gần Anh Kiệt khoảng cách chừa lại ba bước thì dừng, hai người đứng chung một chổ, một cao một thấp, một già một trẻ.

Lão Quỷ lúc này từ từ ngước mặt lên nhìn Anh Kiệt đối với hắn từ tốn nói:

"Hôm nay ngươi chết ở trong tay ta cũng xem như có phúc ba đời, yên tâm! Ta sẽ cho người ra đi không đau đớn" lão vừa nói vừa suy diễn ra cảnh tượng Anh Kiệt chết như thế nào trong đầu, khoé miệng khẽ cười

Lão vận chuyển chân khí trong tử phủ, chuẩn bị đem chân khí bắn thủng đầu Anh Kiệt. Chân khí vô hình vô ảnh người thường vốn không thể nhìn thấy, võ giả khi tu luyện đến cảnh giới tông sư thì tử phủ sẽ bắt đầu sinh ra chân khí... Đây cũng là do thu nạp linh khí tích tụ chuyển đổi mà thành

Thân hình hai người bất động, lão Quỷ ngước nhìn Anh Kiệt vài giây sau đó chỉ ngón tay bắn ra một sợi chân khí về phía đỉnh đầu của Anh Kiệt, mà Lê Dương Hùng, Hồ Phong Kiến, Hồ Bắc từ xa nhìn cảnh này chỉ có tức giận cắn răng nhưng không làm được gì

"Lão Quỷ! Chớ càn rỡ!" lúc này đột nhiên một âm thanh vang lên từ phía bên ngoài

Một cổ lực lượng vô hình khủng bố ập tới tiến thẳng tới chổ lão Quỷ, cảm nhận được sát khí cùng lực lượng khủng khiếp, lão Quỷ hai mắt chớp động, vẻ mặt khó chịu cau mày bất đắc dĩ nhảy ra né tránh, một chân đạp đất phi lên không trung, thân hình lão Quỷ lúc này bay cao hơn cả nóc nhà hai tầng kéo theo một đường khói bụi

Nào ngờ cổ lực lượng khủng bố kia đâm thẳng tới sát mặt Anh Kiệt thì cũng chuyển hướng lên trên đuổi theo lão Quỷ. Lão Quỷ thấy thế không khỏi kinh hãi mà rống giận quát

"Khốn kiếp! Là kẻ nào dám to gan đánh lén?"

Hắn quát hỏi nhưng không có âm thanh đáp lại, đành phải khổ sở vận dụng chân khí tạo thành cương khí hộ thể, lão Quỷ dù sao cũng là tông sư chứ không phải tiên nhân, hết đà thì cũng phải rơi xuống, đúng lúc hắn có cương khí hộ thể va chạm vào cổ lực lượng khủng khiếp kia tạo ra một tiếng nổ lớn

"Bành!"

Giống như người ta tiện tay ném một trái lựu đạn, thuốc nổ che toàn thân lão Quỷ mang theo từng đóm lửa, mọi người đồng loạt ngước nhìn cái kia lão già bị nổ giữa trời, trong lòng mười phần khó hiểu

Khi mọi người không chú ý thì lúc này bên ngoài đi vào một người lạ, toàn thân là một bộ đồ trắng sọc xanh, lặng lẽ tiến lại chổ Lê Dương Hùng

Lê Dương Hùng nhìn thấy người này thì liền cười khổ nói

"Lão nha... Vào sớm một chút tôi đã không bị như thế này"

Trên thân trọng thương Lê Dương Hùng bất lực đứng dậy, người lạ kia đành thuận tiện đở lấy người của hắn nâng lên, người lạ kia tuy không nhìn mặt hắn nhưng lạnh lùng đáp

"Hừ! Là do lão nợ ta ba chai rượu nhân sâm, đây là ta cố ý để xem lão bị trời phạt!"

Lê Dương Hùng nghe xong sửng người, sau đó như nghĩ tới chuyện gì ở quá khứ mà nhìn xem người đang đở lão đứng lên, có chút phức tạp than thở

"Lão Tửu a... Chỉ là ba chai rượu nhân sâm, lão ghi hận tôi lâu như vậy không mệt sao? Hơn nữa tôi cũng đã đền tiền mà lão không nhận thì trách ai?"

Người lạ này là Tửu, không biết tên hay biệt danh chỉ nghe Lê Dương Hùng gọi như vậy, Anh Kiệt đứng một bên từ nảy tới giờ sắp phát chán, hắn vốn định đánh một trận với lão Quỷ thì bị tên Tửu này phá đám, thần sắc hắn có chút không vui nhìn xem Tửu đánh giá một chút

Tửu là một lão già không khác gì lão Quỷ, nhưng mà gân cốt khoẻ mạnh so với thanh niên càng muốn cường tráng. Anh Kiệt xem Tửu một hồi thì âm thầm gật đầu cảm khái

"Lại tới một cái tông sư..." đây là hắn nghĩ

Đột nhiên trên không trung rơi xuống một bóng người trước mặt Anh Kiệt làm cho hắn đứt ngang suy nghĩ, người rơi là lão Quỷ, lão lúc này lom khom mà chống tay đứng lên, hai chân vẫn còn run run khoé miệng nhộm một chút máu tươi, toàn thân rách nát nhìn qua sau vụ nổ thì vô cùng chật vật

Hai mắt sắc lạnh đỏ ngầu nhìn lão già áo sọc trắng xanh như bệnh nhân trước mặt, lão Quỷ lạnh lùng cùng giận dữ oán giận mắng

"Thằng khốn nạn! Mày dám đánh lén tao?"

Lão Tửu lúc này thả Lê Dương Hùng giao cho Hồ Bắc, bước đến đối diện lão Quỷ, trên đường đi còn để lại một câu lạnh lùng cho Lê Dương Hùng

"Vừa rồi chỉ trả một chai, còn hai chai lão nợ ta"

Đây tất nhiên là nói về rượu, không biết ngày trước hai người có chuyện gì, bất quá bây giờ ai cũng thấy Lê Dương Hùng trợn hai mắt há to mồm nhưng không nói được gì

Chỉ có Hồ Bắc sát bên nghe Lê Dương Hùng lẩm bẩm mấy chữ

"Đồ keo kiệt!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện