Tứ Đại Tài Phiệt: Đăng Ký Kết Hôn Trễ
Quyển 10 - Chương 17: Một đêm trước khi rời xa (2)
Lời của chú bé khiến cho các bậc trưởng bối bật cười ha hả ...
'Diên Nhi đứa bé này đúng là già trước tuổi!'
Cung Quý Dương kéo Cung Liệt Diên vào lòng, mắt hắn liếc qua tờ giấy vẽ của con trai, 'Như vậy đi, ba giúp con vẽ xong sơ đồ, con đi chơi với các anh chị và em, được không?'
'Không được không được, Diên Nhi muốn tự mình vẽ, với lại, không cho phép ba mách nước!' Cung Liệt Diên cực kỳ nghiêm túc nói.
'Được được. Ba chỉ xem xem Diên Nhi nhà chúng ta có thể thuận lợi hoàn thành phác thảo hay không thôi!' Cung Quý Dương cười nói nhưng trên nét mặt không dấu được vẻ kiêu ngạo.
Lúc này Lăng Lạc chạy vội đến, bàn tay nhỏ nhắn kéo áo Cung Liệt Diên, giọng non nớt gọi: 'Diên Nhi, mau đi chơi với mọi người đi!'
'Đúng đó đúng đó Diên Nhi, lớn như vậy rồi mà còn đợi con gái đích thân đến mời, không biết xấu hổ!' Cung Liệt Thiên cười vẻ chế nhạo.
'Hừm!'
Cung Liệt Diên nhảy ra khỏi lòng Cung Quý Dương, nghiêng đầu nói: 'Thiên Nhi mới là người không biết xấu hổ, rõ ràng là em mà cứ dùng uy hiếp lẫn dụ dỗ Lạc Nhi gọi mình là anh!' Nói dứt lời, chú bé như một người lớn thực thụ đi đến trước mặt Sầm Tử Tranh nói: 'Mẹ à, lần truớc Diên Nhi đã tận mắt chứng kiến Thiên Nhi uy hiếp Lạc Nhi, bảo Lạc Nhi sau này gọi anh ấy là anh bằng không thì sau này có gì vui cũng không dẫn chị ấy theo, Lạc Nhi còn bị dọa đến khóc luôn đó!'
Sầm Tử Tranh nghe con trai nói vậy, ánh mắt liền xoay về phía con trai lớn, đứa bé này chẳng lẽ lại nghịch ngợm đến thế sao? Dạo gần đây cô và Quý Dương đều tưởng đều tưởng chúng gọi đùa vậy thôi.
'Thiên Nhi, Diên Nhi nói vậy có đúng không?'
Cung Liệt Thiên chu môi đi về phía trước, sau khi trừng mắt nhìn em trai chú bé mới nhìn về phía mẹ, nói: 'Mẹ, Thiên Nhi biết sai rồi, lần sau con không dám nữa!'
'Haha ...' Lúc này Lăng Thiếu Đường mới cười sảng khoái nói: 'Thiên Nhi, đến chỗ chú Lăng này!'
Cung Liệt Thiên vội đi về phía Lăng Thiếu Đường, đến trước mặt hắn thì dừng lại, nhìn hắn với ánh mắt tò mò.
Lăng Thiếu Đường cúi người nói khẽ bên tai hắn: 'Thiên Nhi, thích Lạc Nhi sao?'
'Ông xã, anh ...' Kỳ Hinh cười ngắt lời chồng. Ông xã của cô đôi khi cũng thật quá mức, Cung Liệt Thiên mới mấy tuổi đâu chứ!
Nào ngờ Cung Liệt Thiên ngẩng đầu, nói một cách chắc nịch: 'Thích!'
'Này ... Thiếu Đường, cậu đừng dạy hư con mình!'
Cung Quý Dương chợt lên tiếng, chẳng lẽ hắn còn không biết tên kia đang suy nghĩ điều quỷ quái gì sao!
Lăng Thiếu Đường nghe bạn nói vậy lập tức phản đối: 'Mình chỉ là chỉ đường thôi mà, nói sao đi nữa, giữa bọn chúng chỉ cách nhau một tuổi thôi mà!'
Nói xong với bạn, hắn lại cúi thấp xuống nhìn Cung Liệt Thiên nói: 'Thiên Nhi, nói cho chú Lăng biết, con thích Lạc Nhi nhiều không?'
'Thích nhiều, thích nhiều lắm nha, dù sao thì con cũng không diễn tả được!' Cung Liệt Thiên dù sao cũng là đứa bé, hắn không biết làm sao biểu đạt tình cảm của mình!'
'Vậy sau này Thiên Nhi cưới Lạc Nhi làm vợ có được không?' Lăng Thiếu Đường cười một cách gian trá hỏi.
'Dạ!' Cung Liệt Thiên làm ra vẻ suy nghĩ một hồi sau đó mới lên tiếng.
Đang lúc mọi người đang nói chuyện vui vẻ thì Cung Liệt Diên đã đi đến bê cạnh Lạc Nhi, nói một cách thần bí: 'Lạc Nhi, em gần đây có lắp ráp một chiếc xe đồ chơi rất lợi hại, chị có muốn xem không?'
Lăng Lạc dù sao cũng là đứa bé, còn rất ham chơi nghe vậy cô bé liền mừng rỡ nhảy nhót reo mừng ...
'Được đó được đó, chị muốn chơi, chị muốn chơi!'
'Đi thôi!' Cung Liệt Diên không nói nhiều, lập tức kéo tay Lăng Lạc chạy đi.
'Hahaha ...'
Lần này thì đến lượt Cung Quý Dương bật cười thành tiếng, 'Thiếu Đường, cậu bớt lo chuyện ngoài lề đi, chuyện mai mối cho trẻ con này càng làm càng rối thêm mà thôi! Mình có hai đứa con trai, cậu muốn đứa nào? Hay là để mình hỏi thử chúng xem sao nhé!'
Nhìn vẻ khó xử của Lăng Thiếu Đường, Cung Quý Dương cười càng vui vẻ, hắn nhìn về phía Lăng Triệt sau đó mới hỏi: 'Triệt Nhi, sau này dọn đến Cung Viên ở với ba nuôi, được không?'
'Dạ được, dạ được!'
Tiểu Lăng Triệt vui vẻ nhảy nhót reo mừng, sau đó lại còn nói thêm một câu: 'Nhưng Triệt Nhi cũng muốn ở cùng với ba mẹ!'
'Triệt Nhi, đến Cung Viên không chỉ có ba nuôi, mẹ nuôi, bà nội, bà bố còn có Ngữ Hòa nữa!' Cung Quý Dương cười càng gian xảo, lên tiếng dụ dỗ.
'Chuyện này ...' Lăng Triệt nghiêng chiếc đầu nhỏ tỏ vẻ suy nghĩ một hồi mới cười nói: 'Triệt Nhi thích chơi cùng với Cách Lạc Băng hơn!'
'Cách Lạc Băng?' Ai nấy đều ngạc nhiên đến sửng sốt, đây ... là tên một người sao?
'Con trai, Cách Lạc Băng là ai?' Lăng Thiếu Đường không nhịn được tò mò hỏi.
Kỳ Hinh lúc này mới lên tiếng: 'Con đó, từ lần trước đi giao lưu trở về vẫn luôn nhắc đến cái tên này, hỏi ra thì không chịu nói, thần bí quá!'
Không ngờ lần này Lăng Triệt lại rất hợp tác, cậu bé tuyên bố một cách kiêu ngạo: 'Cách Lạc Băng là một cô bé rất đẹp nha, năm nay mới ba tuổi thôi! Cho nên sau này con muốn ở bên cạnh Cách Lạc Băng, nếu như con ở chung với Tiểu Hòa thì Cách Lạc Băng sẽ rất đau lòng!'
'Hừm!'
Cung Ngữ Hòa nghe cậu bé nói vậy, trên gương mặt xinh xắn lộ ra vẻ không vui: 'Em mới không thèm ở chung với anh, cái gì mà Cách Lạc Băng, Cách Lạc Sơn gì chứ, mặc kệ anh!'
Nói rồi cô bé liền cầm bức vẽ của mình đùng đùng chạy lên lầu.
'Mấy đứa bé này thật là ...' Sầm Tử Tranh cười lắc đầu.
'Con nha, tiểu quỷ này, mới gặp con gái nhà người ta lần đầu tiên mà đã muốn ở cùng với người ta sao?!' Kỳ Hinh cười âu yếm vò đầu con trai, trách yêu.
'Triệt Nhi mặc kệ, tóm lại là sau này Triệt Nhi nhất định sẽ tìm được Cách Lạc Băng, Cách Lạc Băng phải ở chung với Triệt Nhi!' Lăng Triệt nói một cách kiên định.
Cung Quý Dương nghe chú bé nói vậy trên mặt liền lộ vẻ tiếc hận nhìn Lăng Thiếu Đường, hai tay khoanh trước ngực ung dung nói: 'Thiếu Đường à, xem ra số mệnh định sẵn chúng ta không thể trở thành thông gia rồi!'
Lăng Thiếu Đường bật cười ha hả: 'Thật không ngờ, đứa nhóc này tuổi còn nhỏ mà đã si tình thế này rồi!'
Tiểu Lăng Triệt cười, gương mặt tuấn dật hếch lên: 'Ba cũng là người si tình vậy, mà ... cha nuôi cũng vậy mà!'
Lần này thì cả nhà đều không nhịn được, ai nấy đều bật cười ha hả, cả căn phòng khách rộng rãi tràn đầy tiếng cười nói vui vẻ.
'Diên Nhi đứa bé này đúng là già trước tuổi!'
Cung Quý Dương kéo Cung Liệt Diên vào lòng, mắt hắn liếc qua tờ giấy vẽ của con trai, 'Như vậy đi, ba giúp con vẽ xong sơ đồ, con đi chơi với các anh chị và em, được không?'
'Không được không được, Diên Nhi muốn tự mình vẽ, với lại, không cho phép ba mách nước!' Cung Liệt Diên cực kỳ nghiêm túc nói.
'Được được. Ba chỉ xem xem Diên Nhi nhà chúng ta có thể thuận lợi hoàn thành phác thảo hay không thôi!' Cung Quý Dương cười nói nhưng trên nét mặt không dấu được vẻ kiêu ngạo.
Lúc này Lăng Lạc chạy vội đến, bàn tay nhỏ nhắn kéo áo Cung Liệt Diên, giọng non nớt gọi: 'Diên Nhi, mau đi chơi với mọi người đi!'
'Đúng đó đúng đó Diên Nhi, lớn như vậy rồi mà còn đợi con gái đích thân đến mời, không biết xấu hổ!' Cung Liệt Thiên cười vẻ chế nhạo.
'Hừm!'
Cung Liệt Diên nhảy ra khỏi lòng Cung Quý Dương, nghiêng đầu nói: 'Thiên Nhi mới là người không biết xấu hổ, rõ ràng là em mà cứ dùng uy hiếp lẫn dụ dỗ Lạc Nhi gọi mình là anh!' Nói dứt lời, chú bé như một người lớn thực thụ đi đến trước mặt Sầm Tử Tranh nói: 'Mẹ à, lần truớc Diên Nhi đã tận mắt chứng kiến Thiên Nhi uy hiếp Lạc Nhi, bảo Lạc Nhi sau này gọi anh ấy là anh bằng không thì sau này có gì vui cũng không dẫn chị ấy theo, Lạc Nhi còn bị dọa đến khóc luôn đó!'
Sầm Tử Tranh nghe con trai nói vậy, ánh mắt liền xoay về phía con trai lớn, đứa bé này chẳng lẽ lại nghịch ngợm đến thế sao? Dạo gần đây cô và Quý Dương đều tưởng đều tưởng chúng gọi đùa vậy thôi.
'Thiên Nhi, Diên Nhi nói vậy có đúng không?'
Cung Liệt Thiên chu môi đi về phía trước, sau khi trừng mắt nhìn em trai chú bé mới nhìn về phía mẹ, nói: 'Mẹ, Thiên Nhi biết sai rồi, lần sau con không dám nữa!'
'Haha ...' Lúc này Lăng Thiếu Đường mới cười sảng khoái nói: 'Thiên Nhi, đến chỗ chú Lăng này!'
Cung Liệt Thiên vội đi về phía Lăng Thiếu Đường, đến trước mặt hắn thì dừng lại, nhìn hắn với ánh mắt tò mò.
Lăng Thiếu Đường cúi người nói khẽ bên tai hắn: 'Thiên Nhi, thích Lạc Nhi sao?'
'Ông xã, anh ...' Kỳ Hinh cười ngắt lời chồng. Ông xã của cô đôi khi cũng thật quá mức, Cung Liệt Thiên mới mấy tuổi đâu chứ!
Nào ngờ Cung Liệt Thiên ngẩng đầu, nói một cách chắc nịch: 'Thích!'
'Này ... Thiếu Đường, cậu đừng dạy hư con mình!'
Cung Quý Dương chợt lên tiếng, chẳng lẽ hắn còn không biết tên kia đang suy nghĩ điều quỷ quái gì sao!
Lăng Thiếu Đường nghe bạn nói vậy lập tức phản đối: 'Mình chỉ là chỉ đường thôi mà, nói sao đi nữa, giữa bọn chúng chỉ cách nhau một tuổi thôi mà!'
Nói xong với bạn, hắn lại cúi thấp xuống nhìn Cung Liệt Thiên nói: 'Thiên Nhi, nói cho chú Lăng biết, con thích Lạc Nhi nhiều không?'
'Thích nhiều, thích nhiều lắm nha, dù sao thì con cũng không diễn tả được!' Cung Liệt Thiên dù sao cũng là đứa bé, hắn không biết làm sao biểu đạt tình cảm của mình!'
'Vậy sau này Thiên Nhi cưới Lạc Nhi làm vợ có được không?' Lăng Thiếu Đường cười một cách gian trá hỏi.
'Dạ!' Cung Liệt Thiên làm ra vẻ suy nghĩ một hồi sau đó mới lên tiếng.
Đang lúc mọi người đang nói chuyện vui vẻ thì Cung Liệt Diên đã đi đến bê cạnh Lạc Nhi, nói một cách thần bí: 'Lạc Nhi, em gần đây có lắp ráp một chiếc xe đồ chơi rất lợi hại, chị có muốn xem không?'
Lăng Lạc dù sao cũng là đứa bé, còn rất ham chơi nghe vậy cô bé liền mừng rỡ nhảy nhót reo mừng ...
'Được đó được đó, chị muốn chơi, chị muốn chơi!'
'Đi thôi!' Cung Liệt Diên không nói nhiều, lập tức kéo tay Lăng Lạc chạy đi.
'Hahaha ...'
Lần này thì đến lượt Cung Quý Dương bật cười thành tiếng, 'Thiếu Đường, cậu bớt lo chuyện ngoài lề đi, chuyện mai mối cho trẻ con này càng làm càng rối thêm mà thôi! Mình có hai đứa con trai, cậu muốn đứa nào? Hay là để mình hỏi thử chúng xem sao nhé!'
Nhìn vẻ khó xử của Lăng Thiếu Đường, Cung Quý Dương cười càng vui vẻ, hắn nhìn về phía Lăng Triệt sau đó mới hỏi: 'Triệt Nhi, sau này dọn đến Cung Viên ở với ba nuôi, được không?'
'Dạ được, dạ được!'
Tiểu Lăng Triệt vui vẻ nhảy nhót reo mừng, sau đó lại còn nói thêm một câu: 'Nhưng Triệt Nhi cũng muốn ở cùng với ba mẹ!'
'Triệt Nhi, đến Cung Viên không chỉ có ba nuôi, mẹ nuôi, bà nội, bà bố còn có Ngữ Hòa nữa!' Cung Quý Dương cười càng gian xảo, lên tiếng dụ dỗ.
'Chuyện này ...' Lăng Triệt nghiêng chiếc đầu nhỏ tỏ vẻ suy nghĩ một hồi mới cười nói: 'Triệt Nhi thích chơi cùng với Cách Lạc Băng hơn!'
'Cách Lạc Băng?' Ai nấy đều ngạc nhiên đến sửng sốt, đây ... là tên một người sao?
'Con trai, Cách Lạc Băng là ai?' Lăng Thiếu Đường không nhịn được tò mò hỏi.
Kỳ Hinh lúc này mới lên tiếng: 'Con đó, từ lần trước đi giao lưu trở về vẫn luôn nhắc đến cái tên này, hỏi ra thì không chịu nói, thần bí quá!'
Không ngờ lần này Lăng Triệt lại rất hợp tác, cậu bé tuyên bố một cách kiêu ngạo: 'Cách Lạc Băng là một cô bé rất đẹp nha, năm nay mới ba tuổi thôi! Cho nên sau này con muốn ở bên cạnh Cách Lạc Băng, nếu như con ở chung với Tiểu Hòa thì Cách Lạc Băng sẽ rất đau lòng!'
'Hừm!'
Cung Ngữ Hòa nghe cậu bé nói vậy, trên gương mặt xinh xắn lộ ra vẻ không vui: 'Em mới không thèm ở chung với anh, cái gì mà Cách Lạc Băng, Cách Lạc Sơn gì chứ, mặc kệ anh!'
Nói rồi cô bé liền cầm bức vẽ của mình đùng đùng chạy lên lầu.
'Mấy đứa bé này thật là ...' Sầm Tử Tranh cười lắc đầu.
'Con nha, tiểu quỷ này, mới gặp con gái nhà người ta lần đầu tiên mà đã muốn ở cùng với người ta sao?!' Kỳ Hinh cười âu yếm vò đầu con trai, trách yêu.
'Triệt Nhi mặc kệ, tóm lại là sau này Triệt Nhi nhất định sẽ tìm được Cách Lạc Băng, Cách Lạc Băng phải ở chung với Triệt Nhi!' Lăng Triệt nói một cách kiên định.
Cung Quý Dương nghe chú bé nói vậy trên mặt liền lộ vẻ tiếc hận nhìn Lăng Thiếu Đường, hai tay khoanh trước ngực ung dung nói: 'Thiếu Đường à, xem ra số mệnh định sẵn chúng ta không thể trở thành thông gia rồi!'
Lăng Thiếu Đường bật cười ha hả: 'Thật không ngờ, đứa nhóc này tuổi còn nhỏ mà đã si tình thế này rồi!'
Tiểu Lăng Triệt cười, gương mặt tuấn dật hếch lên: 'Ba cũng là người si tình vậy, mà ... cha nuôi cũng vậy mà!'
Lần này thì cả nhà đều không nhịn được, ai nấy đều bật cười ha hả, cả căn phòng khách rộng rãi tràn đầy tiếng cười nói vui vẻ.
Bình luận truyện