Chương 161: Mỡ heo che mắt?
“Đi xe chậm một chút, để tôi dặm lại lớp trang điểm.”
Dương Quan Quan ngồi ở phía sau, lấy hộp trang điểm ra, bắt đầu dặm lại
Tề Đẳng Nhàn lắc lắc đầu, nói: “Không cần làm chính thức đến như vậy, khẳng định cô sẽ được trúng tuyển!”
Dương Quan Quan nhíu nhíu mày, lạnh giọng nói: “Anh thì biết cái gì? Lần này Tư Bản Thiên Lại ra điều kiện thật sự quá hậu đãi, các nơi trên cả nước đều có nhân tài ưu tú tới đây nhận lời mời.”
“Tuy rằng tôi tự nhận là tư chất không kém, hơn nữa năng lực cũng ở top đầu, nhưng muốn trổ hết tài năng giữa một rừng nhân tài như vậy, cũng cần may mắn!”
Tề Đẳng Nhàn nói: “Tôi nói cô sẽ được trúng tuyển, vậy thì sẽ được trúng tuyển.”
“Anh nói thì tính là cái gì chứ? Tư Bản Thiên Lại là nhà anh mở à?” Dương Quan Quan có chút cạn lời mà buông hộp trang điểm ra.
“Đúng vậy, tôi chính là chủ của Tư Bản Thiên Lại. Nếu cô là bạn tốt của Thu Mộng, tôi đây làm việc thiên vị một chút, chọn cô trúng tuyển không được sao?” Tề Đẳng Nhàn nhàn nhạt nói.
Dương Quan Quan suýt nữa cười ra tiếng, hỏi “Chủ tịch Thiên Lại mở Passat à?!”
Ngày hôm qua khi lần đầu gặp mặt ở sân bay, ấn tượng của cô ta với Tề Đẳng Nhàn đã không tốt lắm, chỉ cảm thấy người đàn ông này không làm tròn bổn phận, đã kết hôn cùng Kiều Thu Mộng, lại vẫn không quản được một đôi mắt sắc.
Ở trên bàn cơm, Kiều Thu Mộng lại bôi nhọ phẩm tính Tề Đẳng Nhàn với cô ta một phen, chuyện này làm cho cô ta cũng càng thêm chướng mắt Tề Đẳng Nhàn.
“Quả nhiên, đúng như lời Mộng Mộng, anh chàng này thích khoác lác, miệng toàn nói phét. Liền hắn là Thiên Lại lão bản loại này lời nói, đều có thể nói được!” Dương Quan Quan lắc lắc đầu.
Nếu Tề Đẳng Nhàn thật sự là chủ của Tư Bản Thiên Lại, vậy còn tự mình tới nhận lời mời của thư ký làm tài xế cho ông chủ, tính là chuyện thế nào?
Thần sắc Tề Đẳng Nhàn vẫn bình tĩnh, nói: “Cao tầng ở Thiên Lại còn tương đối phục tôi, tôi nói nhận lời mời cô, bọn họ tuyệt đối sẽ không nói hai lời.”
Dương Quan Quan vẫy vẫy tay, nói “Được rồi được rồi, biết năng lực của anh rồi, anh nhanh chóng đừng nói nữa đi.”
“Tôi cảm thấy, anh dứt khoát nói thẳng người thần bí đứng sau Tư Bản Thiên Lại chính là bản thân anh thì tốt hơn.”
“Ha hả……”
Tề Đẳng Nhàn im lặng.
Sau khi Dương Quan Quan dặm lại lớp trang điểm xong, dọn dẹp hộp trang điểm, sau đó mới nói: “Anh có nghĩ tới tương lai của chính mình và Mộng Mộng hay không?”
Tề Đẳng Nhàn nói: “Nghĩ tới rồi, nhưng mà, giữa hai người chúng tôi dường như có ngăn cách rất lớn.”
“Không, anh nói sai rồi, không phải ngăn cách!” Dương Quan Quan quyết đoán phủ quyết cách nói này.
“Hả?” Tề Đẳng Nhàn khó hiểu.
“Đó là cách biệt một trời, một là bầu trời, một là vực.”
“Nói một câu không dễ nghe, đó chính là thiên nga và con cóc.”
“Anh cảm thấy, một cảnh ngục nho nhỏ, cậu chủ nhà hào môn nghèo túng, sao có thể xứng đôi với giám đốc chưởng quản tập đoàn nhà họ Kiều chứ?”
Dương Quan Quan nói rất không khách khí, cảm thấy loại người như Tề Đẳng Nhàn này căn bản không xứng với Kiều Thu Mộng, cho nên, chuẩn bị đổ thêm một can dầu vào chuyện này, để hai người sớm tách ra một chút, miễn cho Kiều Thu Mộng phải chịu tra tấn.
Tề Đẳng Nhàn không nói chuyện, Dương Quan Quan nói: “Nói đơn giản một chút chính là, hai người không phải người cùng một thế giới.”
Tề Đẳng Nhàn híp mắt bật cười, nói: “Tôi ghét nhất, chính là những lời cuối cùng cô nói.”
Những lời này, Ngọc Tiểu Long từng nói, Kiều Thu Mộng từng nói, Từ Ngạo Tuyết từng nói, Lý Vân Uyển nói hay chưa nói hắn không nhớ rõ, hiện tại, lại đến phiên Dương Quan Quan nói giúp.
Tề Đẳng Nhàn rất tò mò, các cô gái này cảm giác về sự ưu việt từ nơi nào, hay là do đều trên sao hỏa? Cho nên mới nói không phải cùng một thế giới.
“Anh không chán ghét tư bản, anh muốn xứng đôi với Kiều Thu Mộng, vậy cần phải có được năng lực và tư bản giống chủ tịch thần bí mới được!” Dương Quan Quan lạnh nhạt nói.
“Ha hả……” Tề Đẳng Nhàn không khỏi cười, ông đây chính là chủ tịch thần bí, còn cần nỗ lực sao, nằm yên là được.
Dương Quan Quan lắc đầu, chỉ cảm thấy chàng trai này không có chí lớn, ít tiền tức an, so sánh với mấy cô gái có dã tâm có khát vọng hơn nữa còn đồng ý nỗ lực như các cô đúng là khác nhau như trời với đất.
Dương Quan Quan nói: “Nếu như anh đi đến thành thị tuyến ba tuyến bốn còn được, cưới một cô vợ diện mạo thanh tú, sinh một đứa con, bình an cả đời.”
“Nhưng ở thành phố Trung Hải này, tâm thái ít tiền tức an này của anh không thể thực hiện được.”
“Có lẽ anh miễn cưỡng có thể trải qua cuộc sống dễ chịu, nhưng tuyệt đối không thể gia nhập giới thượng lưu!”
Tề Đẳng Nhàn liền nói: “Vì sao tôi phải gia nhập cái gọi là giới thượng lưu? Tôi tự mình sống an nhàn không phải tốt rồi sao?”
“Tôi thích ăn cơm Tây hay là ăn nướng BBQ, hay là còn có người có thể quản tôi? Có thể bởi vậy mà khinh thường tôi?”
Dương Quan Quan bị anh chàng này dỗi đến có chút hết chỗ nói, chính như theo như lời Kiều Thu Mộng, miệng hắn toàn nói phét, hơn nữa mồm mép rất nhanh nhẹn, có đôi khi có thể làm người ta tức chết.
Điểm này, Lý Vân Uyển cũng đồng cảm sâu sắc, nhưng mà, tối hôm qua từ đầu tới đuôi cô ta cũng chưa bôi nhọ Tề Đẳng Nhàn cái gì.
“Tôi và anh quả thực không thể nói chuyện đi, mọi người không phải dùng một cấp bậc.” Dương Quan Quan lắc đầu nói.
Đồng thời, lòng Dương Quan Quan nhịn không được thắc mắc, Hướng Đông Tình làm sao lại cho một người như vậy đến tập đoàn nhà họ Hướng đảm nhiệm chức vị bộ trưởng quan trọng?
Mỡ heo che mắt?
Nhưng mà, chuyện này cũng không đáng miệt mài theo đuổi, trong cái thời đại khắp nơi đều là cơ hội này, kẻ ngốc cũng có thể dẫm lên cứt chó thăng chức rất nhanh mà.
Rất nhanh, Tề Đẳng Nhàn lái xe tới cổng lớn công ty Tư Bản Thiên Lại.
“Vất vả anh ở chỗ này chờ tôi trong chốc lát.” Dương Quan Quan nói với Tề Đẳng Nhàn.
Tuy rằng cô ta rất không thích nhìn tên Tề Đẳng Nhàn này, nhưng tố chất của bản thân vẫn đúng chỗ, nói chuyện cũng có vẻ vô cùng khách khí.
Nói xong lời này, Dương Quan Quan xoay người đi vào công ty.
Tề Đẳng Nhàn ngẩn người, xuống xe, lắc đầu nói: “Tôi ở chỗ này chờ cô, vậy ai đi phỏng vấn?”
Sau khi hắn tiến vào công ty, lại là không có phát hiện thân ảnh Dương Quan Quan, chỉ có thể về đến văn phòng chủ tịch của mình trước.
Văn phòng được Lý Vân Uyển tự mình bố trí một phen, hắn thoạt nhìn cũng cảm thấy vô cùng thuận mắt, cảm thấy người phụ nữ có thể ảnh hưởng mình rút đao thật đúng là chỗ nào cũng ưu tú, chuyện gì cũng có thể làm.
“Hô ——”
Dương Quan Quan hít sâu một hơi, tiến vào giữa phòng họp Tư Bản Thiên Lại.
Nơi này, đã có rất nhiều nhân tài ưu tú đang chờ đợi trước, có mỹ nữ cũng có soái ca, phần lớn đều có hồ sơ phi phàm.
“A, đây không phải là Dương Quan Quan sao?” Liền ở ngay lúc này, một giọng nữ âm dương quái khí truyền đến.
“Hả? Là cô… Kiều Thanh Vũ!” Dương Quan Quan quay đầu đi, tức khắc hung hăng nhíu mày.
Dương Quan Quan không nghĩ tới, Kiều Thanh Vũ vậy mà cũng sẽ ở chỗ này, Kiều Thanh Vũ và Kiều Thu Mộng tuy rằng là có quan hệ thân thích, nhưng lúc trước cũng có ân oán với Dương Quan Quan.
Dương Quan Quan không quen nhìn Kiều Thanh Vũ hùng hổ doạ người với Kiều Thu Mộng, cho nên cùng xé rách mặt với cô ta.
Lần này trở về từ nước ngoài, thật ra không có nghĩ tới hai người còn sẽ gặp mặt, hơn nữa còn là ở đại hội nhận lời mời thư ký của Tư Bản Thiên Lại!
Kiều Thanh Vũ nói: “A, ngực lại to ra rồi! Cũng không biết, có phải đầu óc cũng trở nên càng không dùng tốt hay không…”
Trên mặt Dương Quan Quan lộ ra nụ cười dịu dàng, nói: “Ngực to cũng là tư bản, còn đẹp hơn sân bay của cô nhiều.”
Một ít đàn ông xung quanh không khỏi hướng ánh mắt lại đây, càng nhiều, đều dừng ở trên người Dương Quan Quan.
Có người, liếc mắt nhìn Kiều Thanh Vũ một cái liền trực tiếp khinh thường mà bỏ qua, cô ta có chỗ nào đẹp bằng Dương Quan Quan đâu?
Bình luận truyện