Vạn Cổ Ma Thần
Chương 50: Thiên Vương Nộ
Tần Sơn cũng không kịp phản ứng, chỉ có thể trơ mắt nhìn kiếm khí chém đến, hắn lúc này chợt cảm thấy không cam lòng, càng mãnh liệt lửa giận, hắn thế nhưng là bị một tiểu nha đầu chém đầu, đây là cỡ nào chuyện cười.
Hắn tuyệt vọng muốn liều mạng một kích, chợt đúng lúc này, một tiếng “oanh” vang lên, hai mắt hắn bỗng mở lớn, tim đang đập thình thịch chợt như uống được thuốc an thần, tâm theo đó ổn định lại.
Vốn tuyệt vọng cùng không cam lòng chết đi, bỗng như tìm được đường sống, hắn vội lướt đến gần Hạo Tấn bên kia, thở hồng hộc.
Lại nhìn tới phía trước, chỉ thấy hai cái đại chùy ngăn lấy thanh kiếm của thanh y nữ tử, nhìn lại thì đây là hai cường giả luôn im lặng ở bên cạnh Hạo Tấn kia.
Hai người này là Hạo Phong, Hạo Vân, là những người có thực lực cực mạnh của Hạo gia, bên trong Thiên Hoàng cảnh liền nhất nhì cường giả.
Nhìn thấy có kẻ dám ngăn mình giết người, thanh y nữ tử “hừ” một tiếng, Bích Ngọc kiếm lần nữa run lên.
“Keng” một tiếng, một đạo kiếm khí lam sắc chém qua, trong nháy mắt liền thấy kiếm khí vượt không chém tới, đem khuông viên ngàn dặm chớp mắt ngưng trệ lại, hàn băng khí tức phủ xuống, tựa hồ thời không cũng bị một kiếm này làm đông cứng lại một dạng.
Tại một kiếm này chém ra, bầu trời liền như bị chia ra hai, vạn đạo băng diệt, kiếm khí mạnh mẽ chém đủ để chém chết Thiên Hoàng đỉnh lướt qua, muốn đem hai kẻ trước mắt này chém chết.
Hai người thấy kiếm khí chém tới, ngay tức khắc đem đại chùy phóng lên cao, liền thấy một cỗ lực lượng từ hai thanh đại chùy che phủ bầu trời, lực lượng khủng bố từ bầu trời trút xuống, giống như muốn đem cái này không gian xuyên thủng một dạng.
“Oanh” một tiếng, chợt thấy đại chùy chấn động, đem không gian nơi này đánh cho gợn sóng, cỗ lực lượng đủ để khai phá đại sơn, chấn nát đại địa đánh xuống bên dưới.
Tại một tiếng “oanh” này, chỉ gặp trời đất trở nên ảm đạm một dạng, đại chùy hung hăng đánh xuống, liền đem mọi thứ chấn vụn, hung mãnh tuyệt luân, làm người khác kinh sợ không dám chống đỡ.
Ầm Ầm!
Kiếm khí cùng đại chùy va chạm, lập tức trăm dặm quanh nơi này liền bị lực lượng trùng kích, không gian liền như nổ tung, bên dưới đại địa cũng bị lực lượng này đánh đến, không ngừng xuất hiện ra từng cái hố sâu, giống như muốn đem đại địa lật tung lên một dạng.
Một cỗ lạnh lẽo cùng nóng rực truyền ra, để những kẻ quan sát bên ngoài đó khó chịu, vội vàng tránh lui, đi thật xa mới cảm thấy đỡ được một chút.
“Oanh, oanh, oanh...” tại lúc này, phía trước không ngừng vang lên từng tiếng va chạm, mỗi một tiếng va chạm vang lên thì liền thấy bầu trời nơi đó như muốn vỡ vụn, từng vết nứt không gian ẩn hiện ra, đem nơi này bao phủ.
Thời điểm này, Hạo Phong đại chùy chi tới thanh y nữ tử, mặc dù đại chùy to lớn, nhưng lúc này lại giống như một thanh kiếm sắc bén, đem xung quanh đại chùy đều chém nát, đại chùy hướng tới thanh y nữ tử, một chùy kinh động thiên địa đánh đến.
Dưới đại chùy chỉ đến, tựa hồ đem toàn bộ không gian khóa lại, lúc này, thiên địa rộng lớn, lại giống như không có chỗ cho nàng trốn, chỉ có thể bị một chùy đánh lên mà thôi.
- Nhất Chùy Phá Thiên!
Một tiếng quát vang lên, ngay tức khắc này, đại chùy phát sáng, liền thấy một cỗ hủy thiên diệt địa khí tức tản ra, một cỗ nóng rực khí tức muốn đem trời đất hòa làm một thể, tại chớp mắt này, tựa hồ trong thiên địa chỉ còn lại một chùy này, tựa hồ hắn chỉ có một ý niệm là đem cái này thiên địa phá diệt đi.
Giống như giờ khắc này, Hào Phong chỉ nhìn thấy thiên địa phía trước lồng giam, muốn đem nó đánh nát, đại chùy trong tay, thiên địa liền phá.
“Keng” một tiếng nặng nề vang lên, tại thời điểm đó, thanh y nữ tử mặt không biến sắc, nâng lên Bích Ngọc Kiếm, chấn kinh vạn pháp, một kiếm quét ra, liền như thương thiên phẫn nộ, đem phía trước toàn bộ đánh nát.
“Keng” một tiếng, thanh y nữ tử Bích Ngọc kiếm như linh xà xuất động, khi mềm, khi cứng, lập tức đem đại chùy nặng nề đánh lên, trong chớp mắt thấy từng đạo năng lượng như thủy triều dâng lên, đem đại chùy ngăn cản.
Bích Ngọc kiếm sau khi ngăn cản đại chùy, liền run lên mạnh mẽ, từng đạo kiếm khí phóng ra, kiếm quang hành tẩu, đánh đến Hào Phong.
Tại lúc đó, Hào Vân xuất hiện tại phía sau lưng thanh y nữ tử, đại chùy phát hỏa đánh đến, như muốn đem thanh y nữ tử thiêu rụi, thanh y nữ tử vội vàng né qua, Bích Ngọc kiếm như giao long uốn lui, đem đại chùy chăn lại.
Chùy pháp tuyệt luân, kiếm ý kinh khủng, trong lúc nhất thời, hai bên chiến đấu đến thiên địa biến sắc, ba người bọn họ như muốn giết đến vĩnh hằng.
Lúc này hai người Hạo Phong, Hạo Vân cũng có một kia kinh ngạc, nữ tử trước mắt này không biết là ai, lại có kiếm pháp xuất quỷ nhập thần, từng một chiêu thức đều được nàng đánh đến mức cực hạn, không lộ ra một chút sơ hở nào để bọn hắn đột phá.
Bích Ngọc kiếm nơi tay, Thiên địa vô địch!
Hai người bọn hắn mặt dù đã đạt đến Thiên hoàng đỉnh phong, lực lượng cũng ngang bằng với thanh y nữ tử, nhưng là tại dưới kiếm pháp cùng bằng hàn khí này, liền không làm được gì.
Hai người Hạo Phong cùng thanh y nữ tử đánh tới đại địa, tới không trung, từng cái đều hung mãnh vạn phần, đánh tới mức bầu trời vỡ nát.
Hạo Phong hai người chùy pháp mạnh mẽ, tiến thối tùy tâm, không một chút sơ hở, mà thanh y nữ tử trường kiếm trong tay, điên cuồng mà múa, tùy thời đều có thể tiến hóa, mỗi lần đều có thể ngăn cản hai người này song kích.
Thậm chí nói, thanh y nữ tử là thoải mái vô cùng, giống như không có cái gì có thể phá được nàng phòng thủ, tùy ý huy động trường kiếm, chính là phá vạn pháp.
Bên ngoài những người xem trận chiến này, tất cả đều không nhịn được mà hít một hơi lạnh, thanh y nữ tử lấy một địch hai làm bọn hắn thán phục, liền ai cũng bị trận chiến này hấp dẫn.
- Ngươi không vào tham chiến sao? Nhìn nàng kiếm pháp quỷ dị như vậy, sợ là hai vị này không thể nào đột phá đi?
Tần Sơn lúc này đã khôi phục lại một chút huyết sắc, nhìn nữ tử có thể đánh với hai vị Thiên hoàng đỉnh kia mà không thua, vừa tức giận vừa kinh hãi, mặc dù bị nàng chém đứt một tay, nhưng không thể không thán phục nữ tử này mạnh mẽ.
- Không phải ta không muốn, mà là hai người này mỗi khi ra tay, đều là không muốn người khác xen vào, chính là hai đánh một cũng được, mà hai đánh mười cũng được, chỉ cần hai người bọn hắn đã chiến đấu, đều chỉ cần hai người bọn hắn thôi. Nếu như có người tham gia vào, bọn hắn liền không đánh nữa.
Hạo Tư Đạt bất đắc dĩ nói, lão cũng hêt cách với hai người này, mà gia chủ tựa hồ cũng lười quản cái này hai người, nên lão cũng không muốn quản chuyện này.
- Mà cho dù ta có tham chiến đi nữa thì cũng không thể trong lúc nhất thời đả bại nàng được...
- Quái!
Tần Sơn không khỏi lên tiếng.
Hạo Phong, Hạo Vân thấy đánh mãi không xong, rốt cuộc không muốn kéo dài thời gian, muốn đánh ra đòn sát thủ, hai người hét lớn một tiếng:
- Thiên Vương Nộ!
Ngay một tiếng này, chợt nghe “oanh, oanh, oanh” vang lên, dưới một tiếng hét đó, bầu trời cùng đại địa bỗng nhiên vang lên từng tiếng nổ tung, đất đá bỗng bay lên, điên cuồng xoay tròn trên hư không.
Hai người Hạo Phong lướt đên một chỗ, tại mi tâm hai người, chợt phóng ra một đạo thanh sắc, chiếu rọi lên bầu trời.
Oanh oanh!
Từng vụ nổ liên tục vang lên, lúc này, bầu trời xuất hiện chín đạo lưu tinh, mỗi đạo lưu tinh như do thiên uẩn mà thành, khi chín đạo thiên uẩn xuất hiện, bầu trời liền quanh cuồng.
Chín đạo thiên uẩn xoay tròn, kéo theo trời đất xoay vòng, dâng lên vô cùng vô tận quang mang, cỗ ánh sáng phát ra xuyên thấu hết thảy, liền như muốn đem trời đất khoáy nát một dạng.
Quỷ dị một màn này, làm mọi người hoảng sợ, duy chỉ có thanh y nữ tử mặt vẫn lạnh băng cùng Hạo Tư Đạt thì ai ai cũng há mồm kinh ngạc.
“Xuy, xuy, xuy...” thanh âm vang lên, mọi thứ bị khoáy thành bột phấn, những bột phấn như trở thành từng đám mây lớn, đang điên cuồng xoay tròn.
Chợt lúc này, nghe được “Oanh” một tiếng thật lớn, chỉ gặp tại nơi đó, chín đạo thiên uẩn bỗng hợp nhất lại, từng tiếng nổ “oanh, oanh” liên hồi vang lên không dứt.
Đột nhiên, một tiếng “Oanh” thật lớn vang lên, mọi thứ như ngay trong nháy mắt dừng lại, tại nơi đó, từng đám khói mờ mịt đang dần tản ra, lộ ra một thân ảnh khổng lồ hơn năm mét đang nặng nề đạp lên không trung mà đứng.
Thân ảnh này như mặc vào một bộ giáp sắc, mỗi một chuyển động đều vang lên “keng, keng” từng tiếng, bộ giáp sắc như chống đỡ lấy toàn bộ thiên địa, trở thành trung tâm của mảnh thiên địa này.
Thân ảnh khổng lồ trên tay cầm lấy song chùy, lực lượng mạnh mẽ tràn ra, lập tức khiến nhiều người biến sắc, lực lượng này đã siêu việt Thiên Hoàng, tiếp cận Thánh Nhân.
Thanh y nữ tử lúc này khẽ nhíu mày, nhưng không có sợ hãi mà chiến ý sục sôi, sát khí kinh khủng tản ra.
Nàng phóng đến, Bích Ngọc Kiếm chém lên thân ảnh khổng lồ, kiếm khí như lưu ngoại vượt qua, chém lên thân thể phía trước.
“Keng” một tiếng như kim loại vang lên, chỉ gặp khi kiếm khí sắc bén chém lên, lại giống như chém vào kim loại, chỉ lưu lại một vết xước nhỏ lên áo giáp kia.
Liên tiếp vài kiếm, vẫn không phá được phòng ngự này của thân ảnh đó, cùng lắm là kêu lên vài tiếng “keng, keng”, lưu lại từng vết xước nhỏ, ngoài ra chẳng làm được gì.
Cảnh tượng này để nhiều người kinh hãi, đây là lực lượng gì mà có thể đối với kiếm khí kia chỉ lưu lại một vết xước nhỏ? Dù là Tần Sơn cũng không khỏi hít một hơi hoảng sợ...
Bỗng “oanh” một tiếng vang lên, chợt thấy thân ảnh không lồ cầm song chùy, một chùy đánh lên thanh y nữ tử, tốc độ nhanh chóng khiến nàng không kịp phản ứng, liền trong chớp mắt, thanh y nữ tử như diều đứt dây, bay ngược về sau.
- Phụt...
Thanh y nữ tử nặng nề đập lên đại địa, phun ra một ngụm máu tươi, lồng ngực bị đánh lên một chùy làm nàng ngũ tạng lẫn lộn.
Thanh y nữ tử trước đó đã bị trọng thương, nay thêm một chùy này khiến nàng càng thêm nghiêm trọng, loạng choạng đứng lên.
Đứng bên ngoài, những người kia thấy thế thì vui mừng, reo hò lên vì kích động. Cuối cùng thì thanh y nữ tử vẫn bị đánh bại a, dù không phải bọn hắn tự mình đánh bại nhưng cũng đủ để tự hào.
Hạo Tấn lúc này nhìn thân ảnh khổng lồ, lại nhìn xuống thanh y nữ tử, chợt hắn cười lên dâm đãng, nói lớn:
- Khoang giết nàng, trước bắt nàng lại, phải hỏi xem tại sao nàng lại muốn giết chúng ta.
Nghe Hạo Tấn nói vậy, mọi người lại nhìn tới hắn nhất thời lộ ra vẻ "đã hiểu", ai cũng biết tiếp theo sẽ diễn ra cái gì...
...
Hắn tuyệt vọng muốn liều mạng một kích, chợt đúng lúc này, một tiếng “oanh” vang lên, hai mắt hắn bỗng mở lớn, tim đang đập thình thịch chợt như uống được thuốc an thần, tâm theo đó ổn định lại.
Vốn tuyệt vọng cùng không cam lòng chết đi, bỗng như tìm được đường sống, hắn vội lướt đến gần Hạo Tấn bên kia, thở hồng hộc.
Lại nhìn tới phía trước, chỉ thấy hai cái đại chùy ngăn lấy thanh kiếm của thanh y nữ tử, nhìn lại thì đây là hai cường giả luôn im lặng ở bên cạnh Hạo Tấn kia.
Hai người này là Hạo Phong, Hạo Vân, là những người có thực lực cực mạnh của Hạo gia, bên trong Thiên Hoàng cảnh liền nhất nhì cường giả.
Nhìn thấy có kẻ dám ngăn mình giết người, thanh y nữ tử “hừ” một tiếng, Bích Ngọc kiếm lần nữa run lên.
“Keng” một tiếng, một đạo kiếm khí lam sắc chém qua, trong nháy mắt liền thấy kiếm khí vượt không chém tới, đem khuông viên ngàn dặm chớp mắt ngưng trệ lại, hàn băng khí tức phủ xuống, tựa hồ thời không cũng bị một kiếm này làm đông cứng lại một dạng.
Tại một kiếm này chém ra, bầu trời liền như bị chia ra hai, vạn đạo băng diệt, kiếm khí mạnh mẽ chém đủ để chém chết Thiên Hoàng đỉnh lướt qua, muốn đem hai kẻ trước mắt này chém chết.
Hai người thấy kiếm khí chém tới, ngay tức khắc đem đại chùy phóng lên cao, liền thấy một cỗ lực lượng từ hai thanh đại chùy che phủ bầu trời, lực lượng khủng bố từ bầu trời trút xuống, giống như muốn đem cái này không gian xuyên thủng một dạng.
“Oanh” một tiếng, chợt thấy đại chùy chấn động, đem không gian nơi này đánh cho gợn sóng, cỗ lực lượng đủ để khai phá đại sơn, chấn nát đại địa đánh xuống bên dưới.
Tại một tiếng “oanh” này, chỉ gặp trời đất trở nên ảm đạm một dạng, đại chùy hung hăng đánh xuống, liền đem mọi thứ chấn vụn, hung mãnh tuyệt luân, làm người khác kinh sợ không dám chống đỡ.
Ầm Ầm!
Kiếm khí cùng đại chùy va chạm, lập tức trăm dặm quanh nơi này liền bị lực lượng trùng kích, không gian liền như nổ tung, bên dưới đại địa cũng bị lực lượng này đánh đến, không ngừng xuất hiện ra từng cái hố sâu, giống như muốn đem đại địa lật tung lên một dạng.
Một cỗ lạnh lẽo cùng nóng rực truyền ra, để những kẻ quan sát bên ngoài đó khó chịu, vội vàng tránh lui, đi thật xa mới cảm thấy đỡ được một chút.
“Oanh, oanh, oanh...” tại lúc này, phía trước không ngừng vang lên từng tiếng va chạm, mỗi một tiếng va chạm vang lên thì liền thấy bầu trời nơi đó như muốn vỡ vụn, từng vết nứt không gian ẩn hiện ra, đem nơi này bao phủ.
Thời điểm này, Hạo Phong đại chùy chi tới thanh y nữ tử, mặc dù đại chùy to lớn, nhưng lúc này lại giống như một thanh kiếm sắc bén, đem xung quanh đại chùy đều chém nát, đại chùy hướng tới thanh y nữ tử, một chùy kinh động thiên địa đánh đến.
Dưới đại chùy chỉ đến, tựa hồ đem toàn bộ không gian khóa lại, lúc này, thiên địa rộng lớn, lại giống như không có chỗ cho nàng trốn, chỉ có thể bị một chùy đánh lên mà thôi.
- Nhất Chùy Phá Thiên!
Một tiếng quát vang lên, ngay tức khắc này, đại chùy phát sáng, liền thấy một cỗ hủy thiên diệt địa khí tức tản ra, một cỗ nóng rực khí tức muốn đem trời đất hòa làm một thể, tại chớp mắt này, tựa hồ trong thiên địa chỉ còn lại một chùy này, tựa hồ hắn chỉ có một ý niệm là đem cái này thiên địa phá diệt đi.
Giống như giờ khắc này, Hào Phong chỉ nhìn thấy thiên địa phía trước lồng giam, muốn đem nó đánh nát, đại chùy trong tay, thiên địa liền phá.
“Keng” một tiếng nặng nề vang lên, tại thời điểm đó, thanh y nữ tử mặt không biến sắc, nâng lên Bích Ngọc Kiếm, chấn kinh vạn pháp, một kiếm quét ra, liền như thương thiên phẫn nộ, đem phía trước toàn bộ đánh nát.
“Keng” một tiếng, thanh y nữ tử Bích Ngọc kiếm như linh xà xuất động, khi mềm, khi cứng, lập tức đem đại chùy nặng nề đánh lên, trong chớp mắt thấy từng đạo năng lượng như thủy triều dâng lên, đem đại chùy ngăn cản.
Bích Ngọc kiếm sau khi ngăn cản đại chùy, liền run lên mạnh mẽ, từng đạo kiếm khí phóng ra, kiếm quang hành tẩu, đánh đến Hào Phong.
Tại lúc đó, Hào Vân xuất hiện tại phía sau lưng thanh y nữ tử, đại chùy phát hỏa đánh đến, như muốn đem thanh y nữ tử thiêu rụi, thanh y nữ tử vội vàng né qua, Bích Ngọc kiếm như giao long uốn lui, đem đại chùy chăn lại.
Chùy pháp tuyệt luân, kiếm ý kinh khủng, trong lúc nhất thời, hai bên chiến đấu đến thiên địa biến sắc, ba người bọn họ như muốn giết đến vĩnh hằng.
Lúc này hai người Hạo Phong, Hạo Vân cũng có một kia kinh ngạc, nữ tử trước mắt này không biết là ai, lại có kiếm pháp xuất quỷ nhập thần, từng một chiêu thức đều được nàng đánh đến mức cực hạn, không lộ ra một chút sơ hở nào để bọn hắn đột phá.
Bích Ngọc kiếm nơi tay, Thiên địa vô địch!
Hai người bọn hắn mặt dù đã đạt đến Thiên hoàng đỉnh phong, lực lượng cũng ngang bằng với thanh y nữ tử, nhưng là tại dưới kiếm pháp cùng bằng hàn khí này, liền không làm được gì.
Hai người Hạo Phong cùng thanh y nữ tử đánh tới đại địa, tới không trung, từng cái đều hung mãnh vạn phần, đánh tới mức bầu trời vỡ nát.
Hạo Phong hai người chùy pháp mạnh mẽ, tiến thối tùy tâm, không một chút sơ hở, mà thanh y nữ tử trường kiếm trong tay, điên cuồng mà múa, tùy thời đều có thể tiến hóa, mỗi lần đều có thể ngăn cản hai người này song kích.
Thậm chí nói, thanh y nữ tử là thoải mái vô cùng, giống như không có cái gì có thể phá được nàng phòng thủ, tùy ý huy động trường kiếm, chính là phá vạn pháp.
Bên ngoài những người xem trận chiến này, tất cả đều không nhịn được mà hít một hơi lạnh, thanh y nữ tử lấy một địch hai làm bọn hắn thán phục, liền ai cũng bị trận chiến này hấp dẫn.
- Ngươi không vào tham chiến sao? Nhìn nàng kiếm pháp quỷ dị như vậy, sợ là hai vị này không thể nào đột phá đi?
Tần Sơn lúc này đã khôi phục lại một chút huyết sắc, nhìn nữ tử có thể đánh với hai vị Thiên hoàng đỉnh kia mà không thua, vừa tức giận vừa kinh hãi, mặc dù bị nàng chém đứt một tay, nhưng không thể không thán phục nữ tử này mạnh mẽ.
- Không phải ta không muốn, mà là hai người này mỗi khi ra tay, đều là không muốn người khác xen vào, chính là hai đánh một cũng được, mà hai đánh mười cũng được, chỉ cần hai người bọn hắn đã chiến đấu, đều chỉ cần hai người bọn hắn thôi. Nếu như có người tham gia vào, bọn hắn liền không đánh nữa.
Hạo Tư Đạt bất đắc dĩ nói, lão cũng hêt cách với hai người này, mà gia chủ tựa hồ cũng lười quản cái này hai người, nên lão cũng không muốn quản chuyện này.
- Mà cho dù ta có tham chiến đi nữa thì cũng không thể trong lúc nhất thời đả bại nàng được...
- Quái!
Tần Sơn không khỏi lên tiếng.
Hạo Phong, Hạo Vân thấy đánh mãi không xong, rốt cuộc không muốn kéo dài thời gian, muốn đánh ra đòn sát thủ, hai người hét lớn một tiếng:
- Thiên Vương Nộ!
Ngay một tiếng này, chợt nghe “oanh, oanh, oanh” vang lên, dưới một tiếng hét đó, bầu trời cùng đại địa bỗng nhiên vang lên từng tiếng nổ tung, đất đá bỗng bay lên, điên cuồng xoay tròn trên hư không.
Hai người Hạo Phong lướt đên một chỗ, tại mi tâm hai người, chợt phóng ra một đạo thanh sắc, chiếu rọi lên bầu trời.
Oanh oanh!
Từng vụ nổ liên tục vang lên, lúc này, bầu trời xuất hiện chín đạo lưu tinh, mỗi đạo lưu tinh như do thiên uẩn mà thành, khi chín đạo thiên uẩn xuất hiện, bầu trời liền quanh cuồng.
Chín đạo thiên uẩn xoay tròn, kéo theo trời đất xoay vòng, dâng lên vô cùng vô tận quang mang, cỗ ánh sáng phát ra xuyên thấu hết thảy, liền như muốn đem trời đất khoáy nát một dạng.
Quỷ dị một màn này, làm mọi người hoảng sợ, duy chỉ có thanh y nữ tử mặt vẫn lạnh băng cùng Hạo Tư Đạt thì ai ai cũng há mồm kinh ngạc.
“Xuy, xuy, xuy...” thanh âm vang lên, mọi thứ bị khoáy thành bột phấn, những bột phấn như trở thành từng đám mây lớn, đang điên cuồng xoay tròn.
Chợt lúc này, nghe được “Oanh” một tiếng thật lớn, chỉ gặp tại nơi đó, chín đạo thiên uẩn bỗng hợp nhất lại, từng tiếng nổ “oanh, oanh” liên hồi vang lên không dứt.
Đột nhiên, một tiếng “Oanh” thật lớn vang lên, mọi thứ như ngay trong nháy mắt dừng lại, tại nơi đó, từng đám khói mờ mịt đang dần tản ra, lộ ra một thân ảnh khổng lồ hơn năm mét đang nặng nề đạp lên không trung mà đứng.
Thân ảnh này như mặc vào một bộ giáp sắc, mỗi một chuyển động đều vang lên “keng, keng” từng tiếng, bộ giáp sắc như chống đỡ lấy toàn bộ thiên địa, trở thành trung tâm của mảnh thiên địa này.
Thân ảnh khổng lồ trên tay cầm lấy song chùy, lực lượng mạnh mẽ tràn ra, lập tức khiến nhiều người biến sắc, lực lượng này đã siêu việt Thiên Hoàng, tiếp cận Thánh Nhân.
Thanh y nữ tử lúc này khẽ nhíu mày, nhưng không có sợ hãi mà chiến ý sục sôi, sát khí kinh khủng tản ra.
Nàng phóng đến, Bích Ngọc Kiếm chém lên thân ảnh khổng lồ, kiếm khí như lưu ngoại vượt qua, chém lên thân thể phía trước.
“Keng” một tiếng như kim loại vang lên, chỉ gặp khi kiếm khí sắc bén chém lên, lại giống như chém vào kim loại, chỉ lưu lại một vết xước nhỏ lên áo giáp kia.
Liên tiếp vài kiếm, vẫn không phá được phòng ngự này của thân ảnh đó, cùng lắm là kêu lên vài tiếng “keng, keng”, lưu lại từng vết xước nhỏ, ngoài ra chẳng làm được gì.
Cảnh tượng này để nhiều người kinh hãi, đây là lực lượng gì mà có thể đối với kiếm khí kia chỉ lưu lại một vết xước nhỏ? Dù là Tần Sơn cũng không khỏi hít một hơi hoảng sợ...
Bỗng “oanh” một tiếng vang lên, chợt thấy thân ảnh không lồ cầm song chùy, một chùy đánh lên thanh y nữ tử, tốc độ nhanh chóng khiến nàng không kịp phản ứng, liền trong chớp mắt, thanh y nữ tử như diều đứt dây, bay ngược về sau.
- Phụt...
Thanh y nữ tử nặng nề đập lên đại địa, phun ra một ngụm máu tươi, lồng ngực bị đánh lên một chùy làm nàng ngũ tạng lẫn lộn.
Thanh y nữ tử trước đó đã bị trọng thương, nay thêm một chùy này khiến nàng càng thêm nghiêm trọng, loạng choạng đứng lên.
Đứng bên ngoài, những người kia thấy thế thì vui mừng, reo hò lên vì kích động. Cuối cùng thì thanh y nữ tử vẫn bị đánh bại a, dù không phải bọn hắn tự mình đánh bại nhưng cũng đủ để tự hào.
Hạo Tấn lúc này nhìn thân ảnh khổng lồ, lại nhìn xuống thanh y nữ tử, chợt hắn cười lên dâm đãng, nói lớn:
- Khoang giết nàng, trước bắt nàng lại, phải hỏi xem tại sao nàng lại muốn giết chúng ta.
Nghe Hạo Tấn nói vậy, mọi người lại nhìn tới hắn nhất thời lộ ra vẻ "đã hiểu", ai cũng biết tiếp theo sẽ diễn ra cái gì...
...
Bình luận truyện