Võ Hồn Pokemon Tại Đấu La Đại Lục

Chương 380: Vòng loại trận thứ hai, bắt đầu



Một buổi tối trải qua trong yên bình, khởi đầu cho ngày mai sẽ là một trận chiến ác liệt và tiếng reo hò không ngừng nghĩ của khán giả, nhóm của Hình Na bắt đầu thức giấc với một tình trạng hoàn toàn thoải mái.

“ Dạ Phong ca, hôm nay mọi người cố lên”

Hình Na đứng ở phía sau cổ vũ cho mọi người, cô mỉm cười nhẹ một chút rồi sau đó rời khỏi khu vực chờ, cô tin tưởng rằng các đồng bọn của mình sẽ dễ dàng chiến thắng một trận đấu bình thường như vậy.

Mục tiêu của bọn cô là vòng chung kết, nếu như thực lực của bọn họ còn không thể vượt qua vòng loại một cách dễ dàng thì thà tử bỏ sớm còn hơn.

“ Ừm, Tiểu Na, bọn anh đi”

Gật đầu trả lời, tất cả các thành viên bên Tinh Nguyệt Môn cười tươi đáp trả, bọn họ không có áp lực hay gánh nặng nào trên người, nếu như có, vậy thì hẳn nên là đối thủ của bọn họ.

Tuy nhiên trong thâm tâm của mỗi người, không một ai dám coi thường bất cứ trận đấu nào trên sàn cả, theo như lời Dạ Phong đã nói, lần tỷ thí thanh niên hồn sư toàn đại lục này sẽ tụ tập rất nhiều thanh thiếu niên thiên tài từ khắp mọi nơi, là lần tỷ thí kinh khủng nhất từ trước tới nay.

“ Tạm biệt”

Khép mắt lại, Hình Na quay người rời khỏi, ngay bây giờ điều cô cần làm là phải tìm kiếm thêm thông tin, bọn cô bây giờ giống như những đứa con thú hoang lạc đường không biết vây quanh mình là những con quái thú gì.

Từ ngày hôm qua Hình Na đã sớm để ý, một sự chú ý cực mạnh từ một chỗ khá xa sau trận chiến đầu tiên, một ai đó đã đánh mục tiêu và tầm nhìn của bọn họ vào nhóm của bọn cô, thật không thể tha thứ ….

“ Vu Thiên, tỷ thử đi tìm kiếm cổng Nam điều tra tình hình của học viện Sử Lai Khắc, em sẽ tìm kiếm thông tin ở cổng Đông, em khá là hi vọng được gặp lại bạn cũ đây!”

Nói chuyện với cái bóng phía sau, thân hình Vu Thiên mập mờ biến ảo sẵn sàng cho cuộc đi săn của Tinh Nguyệt Môn, cái bóng khẽ gật đầu rồi lập tức biến mất khuất khỏi tầm mắt của mọi người.

Ngay khi Hình Na và Vu Thiên sớm rời khỏi khu vực cổng Bắc, bên phía Dạ Phong đã bước lên sàn thi đấu chờ đợi cho trận chiến diễn ra.

“ Tinh Nguyệt Môn, Tinh Nguyệt Môn, Tinh Nguyệt Môn, Tinh Nguyệt Môn, ….”

Tiếng reo hò không dứt của khán giả, có vẻ như sức mạnh vượt trội và lấn áp của nhóm Dạ Phong đã khiến cho người xem phải sôi máu và điên cuồng, đối thủ của bọn họ không tự chủ cũng lùi lại một bước, điều đó chứng tỏ cho sự e ngại về thực lực và tinh thần.

“ Nào, chúng ta hãy tới trận đấu vòng loại thứ hai, bên trái quý vị đây chính là học viện Thánh Linh, một học viện lâu đời với các thành viên mạnh mẽ, dự là sẽ mang lại cho chúng ta những trận đấu bắt mắt và sôi trào mạnh mẽ”



Vị trọng tài trước tiên giới thiệu bên phía đối thủ, giọng nói hùng hồn đồng thời bên trong chứa không ít sự thưởng thức, xem ra đối thủ lần này của bọn họ không tệ nhỉ?

“ Tiếp theo, chúng ta hãy cùng hướng tầm nhìn của mình về phía bên phải, một con hắc mã với sức mạnh áp đảo chiến thắng vòng loại đầu tiên chỉ với cái nhìn hời hợt, liệu bọn họ sẽ mang gì đến cho ngày hôm nay đây? Hãy chào đón họ, Tinh Nguyệt Môn”

Theo lời trọng tài vừa dứt, tiếng reo hò ngày càng kinh khủng hơn, sự chênh lệch về đẳng cấp quả thật là khác biệt, so với ngày hôm qua thì nhóm của Dạ Phong giống hệt như vừa lột xác.

Từ một đội nhỏ không một ai biết đến, ngày hôm nay, bọn họ được cổ vũ còn mạnh mẽ và ghê gớm cả một đội tuyển lâu đời và có uy tín qua nhiều thế hệ, quả là một cái thế giới nhìn thực lực mà đoán người a.

“ Hai bên giới thiệu”

“Dạ Phong, Dạ Vũ, Tiêu Linh, Tôn Vũ, Đình Bảo, Hình Tử, Hình Tuyết”

“ Cường Dục, Hi Mã, Ni Tâm, Bảo Duyên, Gia Lư Bách, Trà Giang, Duy Dũng”

Hai bên đưa ra tên của mình một cách nhanh chóng, ngay vừa khi bước lên bục đài cả nhóm Thánh Linh chiến đội học viện lập tức lấy lại bình tĩnh, khí tức mạnh mẽ nội liễm chứng tỏ cho mọi người thấy bọn họ chính là những con quái vật hàng thật, không phải là những tên phế vật yếu kém.

“ Khặc khặc, thú vị nha, Tiểu Vũ, Tiểu Tử, hai đứa cần phải cẩn thận nha, kẻo bị đập cho dập mặt đấy”

Hơi ngạc nhiên, Tôn Vũ bật cười vỗ vỗ vai của hai đứa nhóc phía trước, theo lời Dạ Phong thì bọn anh không cần phải tham gia trận đấu này nếu không có tình huống đặc biệt, bọn họ muốn giữ lại thực lực tối đa của mình.

“ Biết rồi, đừng có mà vỗ vai em, đau đấy!”

Hình Tử cau mày khó chịu nhìn ngược lại phía sau, cậu vốn nghĩ rằng hôm nay sẽ có một trận đấu nhẹ nhàng và thoải mái, nhưng không ngờ đối phương lại có vẻ khó nhằn hơn bình thường rồi.

“ Ừm”

Dạ Vũ thì trả lời với một thái độ hoàn toàn khác, cô bình tĩnh đáp lại lời Tôn Vũ, đã rất lâu rồi cô chưa từng chiến đấu chính thức với người khác, cô chỉ toàn luyện tập và luyện tập với những hồn đạo khí của mình.

Bây giờ là thời gian để năng lực thật sự của bản thân nở rộ trước toàn bộ đấu trường này, để cho tất cả mọi người thấy được sự đáng sợ của một phụ trợ hệ sử dụng hồn đạo khí cũng có thể bá đạo đến mức nào.

Kết hợp giữa công, phòng và phụ trợ, Dạ Vũ tuyệt đối là một hồn sư cân đối nhất trong các loại hồn sư, năng lực của cô không có gì nổi trội nhưng lại mạnh hết về mọi mặt, máu trong người cô sôi trào, cặp mắt nảy lửa, con ngươi màu tím nay trở nên lạnh giá và điên cuồng giống hệt cái nhìn của anh mình làm cho đối thủ hơi run run…

“ Đi thôi, tiểu Tử, khu vực phía sau nhờ em, chị sẽ làm chủ công cho lần này!”

Lạnh lùng từng bước tiến tới, khí tức băng giá như muốn cự nhân vạn dặm, từ trong tay Dạ Vũ bắt đầu lấy ra các loại hồn đạo khí yêu quý của mình.

“ Vâng!”

Hình Tử cũng bỏ đi thái độ cà lơ cà phất của mình, nếu như đối đầu với một đối thủ mạnh mẽ như vậy, chiến đấu nữa vời là quá nhục nhã dành cho cả cậu lẫn đối phương, đôi mắt sáng chói lên, hồn hoàn bắt đầu hiện lên từng vòng chói sáng, đỏ rực.

“ Đội trưởng ….”

“ Không có gì, mọi người bình tĩnh, chúng ta cứ làm theo chiến thuật lão sư sắp xếp”

Mồ hôi đổ đầy mặt, bên phía Thánh Linh học viện, Cường Dục đội trưởng vốn nghĩ rằng mười vạn năm hồn hoàn cũng tầm thường thôi, nhưng không ngờ trực tiếp đối mặt lại đáng sợ đến vậy.

Hơi thở của anh như bị bóp nghẹt, cơ thể giống như không còn khả năng di chuyển bình thường, nhưng mà bọn anh cũng không muốn thua.

Nuốt một ngụm nước miếng, hồn lực vận chuyển toàn thân, đánh tan sự run sợ trong người, cặp con ngươi bắt đầu dấy lên ý chí chiến đấu, nhưng kế tiếp sau đó, cậu nhìn thấy một việc làm cho toàn bộ nhóm Thánh Linh học viên phải nổi máu.

“ Trời đất ơi, nhóm Tinh nguyệt môn vậy mà chỉ để cho hai người chiến đấu thôi ư? đội ngũ của bọn họ nghĩ sao vậy?”

Đến cả trọng tài còn phải ngạc nhiên, chỉ còn duy nhất hai người Dạ Vũ và Hình Tử tiến về phía trước, còn lại năm người Dạ Phong thì lùi sát lại vạch thi đấu ngồi xuống im lặng chờ đợi, có vẻ như bọn họ không một ai muốn đụng tay đụng chân vào trận đấu này.

“ Khốn nạn, các ngươi nghĩ ……”

Ni Tâm lập tức nổi điên muốn xông lên, nhưng một cánh tay lập tức đưa ra chặn lại, Cường Dục cũng rất là nổi máu, đây không phải là khinh thường bọn họ ư? nhưng mà với cương vị là đội trưởng cậu không thể để cho thành viên nhóm mình trở nên mất kiểm soát được.

Ánh nhìn khó chịu lướt về đội trưởng đội Tinh Nguyệt Môn, tốt thôi, vừa đúng ý của lão sư, để bọn này cho mấy con quái vật ngu ngốc các ngươi biết khinh thường chúng ta thì phải chịu cái giá như thế nào….

Tinh thần chiến đấu của cả nhóm Thánh Linh chiến đội trở nên hung hăn hơn bao giờ hết, không bằng cách này hay cách khác, e rằng một trận đấu quyết liệt là không thể tránh khỏi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện