Vô Tận Đan Điền
Chương 3249: Luận đạo
Dùng tầm mắt của hắn hiện tại còn không nhìn ra thực lực đối phương, chỉ sợ lực lượng chân chính vượt qua hắn quá nhiều.
Xem ra người này chính là đại tế tự.
- Ngồi đi!
Đại tế tự xoay đầu lại, cười xem Nhiếp Vân, Nhiếp Đồng liếc, bàn tay bãi xuống, trống rỗng xuất hiện hai tòa vị, đứng sửng ở sau lưng.
Nhiếp Vân cũng không từ chối, hai huynh đệ nói với nhau.
- Có thể thông qua chín tầng kiếm linh tháp, nói rõ các ngươi có lĩnh ngộ không tầm thường.
Đại tế tự mỉm cười, hắn tán dương nhìn hai người, đôi mắt sáng ngời nhìn Nhiếp Vân.
- Nếu như ta không lầm, có lẽ ngươi đã mở kiếm giới.
- May mắn mà thôi!
Nhiếp Đồng cũng không phủ nhận.
- Có thể bằng chừng này tuổi mở kiếm giới, thiên phú mạnh hiếm thấy.
- Mặc dù trong Kiếm Linh cốc cũng là thiên tài bài danh cao.
Đại tế tự vuốt vuốt chòm râu gật đầu nói.
- Đa tạ khích lệ!
- Không biết đại tế tự bảo chúng ta tới đây có chuyện gì, còn nữa, kiếm linh tháp tầng thứ chín nói thông qua khảo hạch có thể có cơ hội đạt được Lục Hi Đại Đế truyền thừa, không biết cái gọi là truyền thừa là thế nào?
Nhiếp Vân trực tiếp mở miệng.
Mục đích tới đây là vì Lục Hi Đại Đế truyền thừa, nếu đại tế tự này là người có địa vị tối cao trong Kiếm Linh cốc thì hắn mioons hỏi thẳng.
- Tu luyện kiếm đạo tâm tính phải trầm ổn, làm việc vội vàng xao động sẽ chỉ càng ngày càng rời xa kiếm đạo, về sau khó có thành tựu...
Đại tế tự không có trả lời câu hỏi của hắn mà là lắc đầu, trong giọng nói mang theo hương vị tiếc hận.
- Đại tế tự nói như vậy ta không đồng ý, kiếm đứng đầu trăm binh, đại biểu cho sắc bén và linh hoạt, gặp chuyện tiền tư hậu tưởng, lo trước lo sau, do dự không tiến thì làm sao gặp được đại đạo chân chính?
Nhiếp Vân nói.
- Ta nói là vội vàng xao động, không có kiên nhẫn, cũng không phải là lo trước lo sau, do dự không tiến, ngươi hiểu lầm ý của ta.
Đại tế tự lắc đầu.
- Ta nói kiếm đạo trực chỉ nội tâm, nghĩ cái gì thì nói cái đó, không cần quanh co!
- Đại tế tự nghe lầm ý ta rồi.
Nhiếp Vân nói tiếp.
Hai người nói chuyện không nhiều lắm nhưng lại mang theo lý giải về kiếm đạo, trình độ hung hiểm không thua gì đối chiến thương thật binh thật.
Giao phong lời nói đại biểu lý niệm trong nội tâm, một khi bị đối phương đánh bại sẽ sinh ra khúc mắc, tu luyện về sau khó có tiến bộ.
Bởi vậy những câu nói sắc bén, Nhiếp Vân không nhường chút nào.
- Xem ra ngươi còn trẻ tuổi chỉ chú trọng biểu tượng, tuy kêếm đạo sắc bén nhưng thực sự có nhu hòa, cương nhu cũng tế mới có thể càng đi càng xa, một mặt mạnh mẽ đâm tới, không bao lâu sắc trắc trở quay về.
Đại tế tự nói.
- Nói ra suy nghĩ trong nội tâm, trực tiếp biểu đạt khát vọng với kiếm đạo... Không có quan hệ gì với biểu tượng của kiếm đạo, cũng không quan hệ với cương nhu cùng tế, đại tế tự nghĩ hơi nhiều.
Nhiếp Vân cười nhạt một tiếng.
Đối phương nói lời này rõ ràng muốn tranh luận kiếm đạo với hắn, một khi lâm vào trong đó không cãi thắng thua rất khó chấm dứt, hơn nữa đối phương còn tỏa ra kiếm ý cường đại, rõ ràng lý giải kiếm đạo hơn xa mình.
Cho nên Nhiếp Vân cũng không cãi lại hắn, đi vào từ nơi nào thì đi ra từ nơi nào.
Quả nhiên hắn nói thế làm đại tế tự sửng sốt.
Hắn nói kiếm đạo nhưng đối phương không tiếp lời hắn, hắn vừa hỏi như trần thuật, ngược lại đối phương lấy nó làm bậc thang đi xuống.
- Không tệ, không sai!
Đại tế tự tán dương nhìn Nhiếp Vân.
Đổi lại những người khác bị hắn dẫn vào kiếm đạo như thế nhất định sẽ nói tới cùng mới được, thiếu niên này chẳng những không có tiếp lời còn có thể đảo ngược lại, xem ra cũng không phải học kiếm chết.
- Đại tế tự cũng không sai, vừa thấy mặt đã muốn dùng kiếm đạo tan rã đạo tâm của ta... Ta tu luyện nhiều năm như thế, một hai câu có thể hóa giải đạo tâm của ta thì quá xem thường ta rồi.
Nhiếp Vân nói.
Đối với này đại tế tự này hắn không có hảo cảm, bất kể thế nào thì hắn và Nhiếp Đồng đều thông qua khảo nghiệm, vừa thấy mặt đã ngáng chân, công kích đạo tâm, mất đi tác phong cường giả.
Chính bởi vì không có hảo cảm nên hắn nói chuyện mới trực tiếp như vậy, kỳ thật tương đương nghi vấn đối phương, công kích đạo tâm của đối phương.
Ngươi không phải cường giả sao? Cường giả mà không có phong độ như thế, ngươi tu luyện như thế nào... Lại nói bằng vài câu tan rã đạo tâm của ta, ngươi xem thường ta sao?
Nghe được Nhiếp Vân phản kích, đại tế tự không có phản bác cũng không nói tiếp, hắn chỉ cười nói.
- Ta bảo người tìm các ngươi tới chính là muốn nói chuyện kiếm linh tháp tầng chín.
Ách!
Thấy hắn không trả lời mình, đồng thời chơi thái cực với hắn, hóa giải công kích của mình trong vô hình, Nhiếp Vân lắc đầu.
Gừng càng già càng cay, bằng vào trình độ của mình hiện tại muốn phản kích đối phương vô cùng khó khăn.
Ngôn ngữ giao phong, đối phương công kích, chính mình phản bác, chính mình công kích, đối phương đánh thái cực... Nếu như đối phương không có hứng thú với hắn cũng bỏ đi, mấu chốt còn muốn biết chuyện Lục Hi Đại Đế truyền thừa... Bởi vậy trong giao tranh luận đạo hắn thua nửa phần.
- Kiếm linh tháp là tổ tiên lưu lại khảo hạch, mục đích là tìm thiên tài kêếm đạo chân chính.
Đại tế tự không có thừa thắng xông lên, hắn chậm rãi lên tiếng.
- Tuyển ra thiên tài kiếm đạo?
Đại tế tự gật gật đầu:
- Ngươi vừa rồi nói tới Lục Hi Đại Đế, thực không dám đấu diếm, chúng ta chính là hậu nhân của Lục Hi Đại Đế!
- Sứ mạng chính là thủ hộ Kiếm Linh Sơn, tìm kiếm người thừa kế thích hợp, một lần nữa khôi phục kiếm đạo huy hoàng!
- Hậu nhân Lục Hi Đại Đế?
Tuy trước kia đã đoán được, nghe được đối phương chính miệng thừa nhận, Nhiếp Vân cảm khái không thôi.
Lục Hi Đại Đế là hảo hữu chí giao của Thần Nông Đại Đế, đã vẫn lạc nhiều năm như thế, hậu nhân hắn vẫn còn sống ở nhân thế, khó tránh khỏi làm người ta sụt sịt.
- Chắc hẳn lúc tới ngươi đã nhìn thấy, Kiếm Linh cốc khác với bên ngoài, kiếm ý sung túc, lại có kiếm mễ trợ giúp, từ đó có ưu téế khi tu hành kiếm đạo.
Bởi vậy trong cốc của chúng ta có rất nhiều thiên tài kiếm đạo, có thể thông qua chín tầng kiếm linh tháp cũng không ít!
Đại tế tự nói:
- Tổ tiên có quy định, cho dù người trong cốc hay ngoài cốc, chỉ cần thông qua chín tầng kiếm linh tháp sẽ có tư cách đi vào nội cốc, có cơ hội tiếp nhận Đại Đế truyền thừa!
- Nội cốc là nơi Đại Đế truyền thừa, muốn đạt được cơ hội,cần thông qua khảo nghiệm trùng trùng điệp điệp, đáng tiếc Kiếm Linh cốc nhiều năm như vậy thông qua kiếm linh tháp và ngưng tụ kiếm giới không có hơn vạn cũng có mấy ngàn nhưng chưa từng có ai đạt được truyền thừa.
Đại tế tự lắc đầu.
Xem ra người này chính là đại tế tự.
- Ngồi đi!
Đại tế tự xoay đầu lại, cười xem Nhiếp Vân, Nhiếp Đồng liếc, bàn tay bãi xuống, trống rỗng xuất hiện hai tòa vị, đứng sửng ở sau lưng.
Nhiếp Vân cũng không từ chối, hai huynh đệ nói với nhau.
- Có thể thông qua chín tầng kiếm linh tháp, nói rõ các ngươi có lĩnh ngộ không tầm thường.
Đại tế tự mỉm cười, hắn tán dương nhìn hai người, đôi mắt sáng ngời nhìn Nhiếp Vân.
- Nếu như ta không lầm, có lẽ ngươi đã mở kiếm giới.
- May mắn mà thôi!
Nhiếp Đồng cũng không phủ nhận.
- Có thể bằng chừng này tuổi mở kiếm giới, thiên phú mạnh hiếm thấy.
- Mặc dù trong Kiếm Linh cốc cũng là thiên tài bài danh cao.
Đại tế tự vuốt vuốt chòm râu gật đầu nói.
- Đa tạ khích lệ!
- Không biết đại tế tự bảo chúng ta tới đây có chuyện gì, còn nữa, kiếm linh tháp tầng thứ chín nói thông qua khảo hạch có thể có cơ hội đạt được Lục Hi Đại Đế truyền thừa, không biết cái gọi là truyền thừa là thế nào?
Nhiếp Vân trực tiếp mở miệng.
Mục đích tới đây là vì Lục Hi Đại Đế truyền thừa, nếu đại tế tự này là người có địa vị tối cao trong Kiếm Linh cốc thì hắn mioons hỏi thẳng.
- Tu luyện kiếm đạo tâm tính phải trầm ổn, làm việc vội vàng xao động sẽ chỉ càng ngày càng rời xa kiếm đạo, về sau khó có thành tựu...
Đại tế tự không có trả lời câu hỏi của hắn mà là lắc đầu, trong giọng nói mang theo hương vị tiếc hận.
- Đại tế tự nói như vậy ta không đồng ý, kiếm đứng đầu trăm binh, đại biểu cho sắc bén và linh hoạt, gặp chuyện tiền tư hậu tưởng, lo trước lo sau, do dự không tiến thì làm sao gặp được đại đạo chân chính?
Nhiếp Vân nói.
- Ta nói là vội vàng xao động, không có kiên nhẫn, cũng không phải là lo trước lo sau, do dự không tiến, ngươi hiểu lầm ý của ta.
Đại tế tự lắc đầu.
- Ta nói kiếm đạo trực chỉ nội tâm, nghĩ cái gì thì nói cái đó, không cần quanh co!
- Đại tế tự nghe lầm ý ta rồi.
Nhiếp Vân nói tiếp.
Hai người nói chuyện không nhiều lắm nhưng lại mang theo lý giải về kiếm đạo, trình độ hung hiểm không thua gì đối chiến thương thật binh thật.
Giao phong lời nói đại biểu lý niệm trong nội tâm, một khi bị đối phương đánh bại sẽ sinh ra khúc mắc, tu luyện về sau khó có tiến bộ.
Bởi vậy những câu nói sắc bén, Nhiếp Vân không nhường chút nào.
- Xem ra ngươi còn trẻ tuổi chỉ chú trọng biểu tượng, tuy kêếm đạo sắc bén nhưng thực sự có nhu hòa, cương nhu cũng tế mới có thể càng đi càng xa, một mặt mạnh mẽ đâm tới, không bao lâu sắc trắc trở quay về.
Đại tế tự nói.
- Nói ra suy nghĩ trong nội tâm, trực tiếp biểu đạt khát vọng với kiếm đạo... Không có quan hệ gì với biểu tượng của kiếm đạo, cũng không quan hệ với cương nhu cùng tế, đại tế tự nghĩ hơi nhiều.
Nhiếp Vân cười nhạt một tiếng.
Đối phương nói lời này rõ ràng muốn tranh luận kiếm đạo với hắn, một khi lâm vào trong đó không cãi thắng thua rất khó chấm dứt, hơn nữa đối phương còn tỏa ra kiếm ý cường đại, rõ ràng lý giải kiếm đạo hơn xa mình.
Cho nên Nhiếp Vân cũng không cãi lại hắn, đi vào từ nơi nào thì đi ra từ nơi nào.
Quả nhiên hắn nói thế làm đại tế tự sửng sốt.
Hắn nói kiếm đạo nhưng đối phương không tiếp lời hắn, hắn vừa hỏi như trần thuật, ngược lại đối phương lấy nó làm bậc thang đi xuống.
- Không tệ, không sai!
Đại tế tự tán dương nhìn Nhiếp Vân.
Đổi lại những người khác bị hắn dẫn vào kiếm đạo như thế nhất định sẽ nói tới cùng mới được, thiếu niên này chẳng những không có tiếp lời còn có thể đảo ngược lại, xem ra cũng không phải học kiếm chết.
- Đại tế tự cũng không sai, vừa thấy mặt đã muốn dùng kiếm đạo tan rã đạo tâm của ta... Ta tu luyện nhiều năm như thế, một hai câu có thể hóa giải đạo tâm của ta thì quá xem thường ta rồi.
Nhiếp Vân nói.
Đối với này đại tế tự này hắn không có hảo cảm, bất kể thế nào thì hắn và Nhiếp Đồng đều thông qua khảo nghiệm, vừa thấy mặt đã ngáng chân, công kích đạo tâm, mất đi tác phong cường giả.
Chính bởi vì không có hảo cảm nên hắn nói chuyện mới trực tiếp như vậy, kỳ thật tương đương nghi vấn đối phương, công kích đạo tâm của đối phương.
Ngươi không phải cường giả sao? Cường giả mà không có phong độ như thế, ngươi tu luyện như thế nào... Lại nói bằng vài câu tan rã đạo tâm của ta, ngươi xem thường ta sao?
Nghe được Nhiếp Vân phản kích, đại tế tự không có phản bác cũng không nói tiếp, hắn chỉ cười nói.
- Ta bảo người tìm các ngươi tới chính là muốn nói chuyện kiếm linh tháp tầng chín.
Ách!
Thấy hắn không trả lời mình, đồng thời chơi thái cực với hắn, hóa giải công kích của mình trong vô hình, Nhiếp Vân lắc đầu.
Gừng càng già càng cay, bằng vào trình độ của mình hiện tại muốn phản kích đối phương vô cùng khó khăn.
Ngôn ngữ giao phong, đối phương công kích, chính mình phản bác, chính mình công kích, đối phương đánh thái cực... Nếu như đối phương không có hứng thú với hắn cũng bỏ đi, mấu chốt còn muốn biết chuyện Lục Hi Đại Đế truyền thừa... Bởi vậy trong giao tranh luận đạo hắn thua nửa phần.
- Kiếm linh tháp là tổ tiên lưu lại khảo hạch, mục đích là tìm thiên tài kêếm đạo chân chính.
Đại tế tự không có thừa thắng xông lên, hắn chậm rãi lên tiếng.
- Tuyển ra thiên tài kiếm đạo?
Đại tế tự gật gật đầu:
- Ngươi vừa rồi nói tới Lục Hi Đại Đế, thực không dám đấu diếm, chúng ta chính là hậu nhân của Lục Hi Đại Đế!
- Sứ mạng chính là thủ hộ Kiếm Linh Sơn, tìm kiếm người thừa kế thích hợp, một lần nữa khôi phục kiếm đạo huy hoàng!
- Hậu nhân Lục Hi Đại Đế?
Tuy trước kia đã đoán được, nghe được đối phương chính miệng thừa nhận, Nhiếp Vân cảm khái không thôi.
Lục Hi Đại Đế là hảo hữu chí giao của Thần Nông Đại Đế, đã vẫn lạc nhiều năm như thế, hậu nhân hắn vẫn còn sống ở nhân thế, khó tránh khỏi làm người ta sụt sịt.
- Chắc hẳn lúc tới ngươi đã nhìn thấy, Kiếm Linh cốc khác với bên ngoài, kiếm ý sung túc, lại có kiếm mễ trợ giúp, từ đó có ưu téế khi tu hành kiếm đạo.
Bởi vậy trong cốc của chúng ta có rất nhiều thiên tài kiếm đạo, có thể thông qua chín tầng kiếm linh tháp cũng không ít!
Đại tế tự nói:
- Tổ tiên có quy định, cho dù người trong cốc hay ngoài cốc, chỉ cần thông qua chín tầng kiếm linh tháp sẽ có tư cách đi vào nội cốc, có cơ hội tiếp nhận Đại Đế truyền thừa!
- Nội cốc là nơi Đại Đế truyền thừa, muốn đạt được cơ hội,cần thông qua khảo nghiệm trùng trùng điệp điệp, đáng tiếc Kiếm Linh cốc nhiều năm như vậy thông qua kiếm linh tháp và ngưng tụ kiếm giới không có hơn vạn cũng có mấy ngàn nhưng chưa từng có ai đạt được truyền thừa.
Đại tế tự lắc đầu.
Bình luận truyện