Vô Tận Đan Điền
Chương 3608: Hồng Hà Đại Đế sợ mất mật (2)
- Ta muốn nghe lời thật! Tin tưởng ngươi biết rõ nói như thế nào, nếu không Long Dương Đại Đế, Âu Dương Ma Thiên chính là kết quả của ngươi!
Tu vi đạt tới cấp bậc như hắn, sớm đã có một loại phán đoán tối tăm, nhìn thấy trung niên nhân nhúng tay đến Hỏa Thần vực, hắn đã cảm thấy không đúng, cho rằng Hồng Hà Đại Đế này khẳng định không nói thật!
- Nhiếp Vân Đại Đế, ta…
Thấy là vị sát tinh này, toàn thân Hồng Hà Đại Đế run rẩy, sắc mặt trắng bệch.
Biết chiến tích của hắn, chỉ sợ tất cả Đại Đế ở Thần giới đều không nguyện ý đối mặt người trước mắt này.
- Là Đế Huyền muốn ta làm, chuyện không liên quan đến ta, thực không liên quan đến ta…
Hồng Hà Đại Đế biết không nói thật, nhất định sẽ bị chém giết, lúc này không dám do dự, vội vàng cầu xin tha thứ.
- Đế Huyền?
Nhiếp Vân nhướng mày.
Hắn không nghĩ tới tùy tiện hỏi một chút, lại dính đến Đế Huyền, nhịn không được có chút kỳ quái.
Đế Huyền ở Thần Nữ phong, cùng nàng có quan hệ gì?
- Hẳn ngươi cũng biết ta gọi Hồng Hà Đại Đế, cũng gọi là Hồng Hà Quân, vốn chỉ là một tiểu tử chăn dê ở bên cạnh Hồng Hà, có thể trở thành Đại Đế, là bởi vì được Đế Huyền ân huệ.
Hồng Hà Đại Đế vội vàng giải thích.
Hồng Hà Đại Đế, chính là Hồng Hà Quân ban đầu ở Hồng Hà vực trong truyền thuyết, điểm ấy Nhiếp Vân đã sớm biết, truyền thuyết là tiểu tử chăn dê cũng đã nghe nói.
Lúc trước bởi vì truyền thuyết này, mới có vô số người mạo hiểm đi Hồng Hà mật cốc, tìm kiếm cơ duyên.
Đạm Đài Lăng Nguyệt cũng chính vì vậy, mới được Đế Huyền truyền thừa, trở thành chân truyền đệ tử của nàng.
Nói như vậy, vị Hồng Hà Quân này, hoàn toàn chính xác có quan hệ với Đế Huyền.
- Chính bởi vì được ân huệ của nàng, ta đối với nàng luôn nói gì nghe nấy.
Hồng Hà Đại Đế nói ra sự tình mình biết:
- Hôm qua nàng tìm tới ta, nói muốn bồi dưỡng truyền nhân mới, cần tìm một chút nữ tử linh hồn tinh khiết, ta liền phái người tìm kiếm khắp nơi! Đại Đế cũng biết Hồng Hà vực chúng ta phạm vi không lớn, số lượng nàng muốn lại quá nhiều, cho nên ta liền truyền xuống ý niệm, để tất cả trưởng lão của Hồng Hà môn đi ra tìm, đồng thời ban cho bọn hắn một đạo ý niệm, lúc gặp được nguy hiểm có thể sử dụng, không nghĩ tới liền gặp được ngươi, cái khác ta thực không biết gì cả!
Vẻ mặt của Hồng Hà Đại Đế cầu xin.
Động tác của bọn họ không lớn, chỉ lặng lẽ hành động, theo lý thuyết, hẳn là sẽ không gây nên bất luận người nào chủ ý, nằm mơ cũng không nghĩ đến sẽ bị Nhiếp Vân phát hiện!
- Tìm kiếm nữ tử linh hồn tinh khiết?
Nhiếp Vân nhướng mày.
Lúc này Đế Huyền tìm kiếm người truyền thừa làm cái quái gì?
Sắp tới Đế Vẫn Hạo Kiếp, coi như tìm được người truyền thừa, cũng không còn biện pháp tiếp tục bồi dưỡng a!
Chẳng lẽ bởi vì Đạm Đài Lăng Nguyệt rời đi, để cho nàng tâm cảnh đại biến, có chút không lý trí rồi?
Hoặc là bị mình vạch trần bản thể, tâm tính mất cân bằng?
- Nàng ở đâu?
Không biết dụng ý của đối phương, Nhiếp Vân cũng không nghĩ nhiều, nhìn về phía Hồng Hà Đại Đế.
- Nàng ở đâu ta cũng không biết, mỗi lần đều là nàng liên hệ ta, hôm qua ta mới vừa đưa một nhóm nữ tử qua, về phần nàng muốn làm gì, ta thật không biết.
Hồng Hà Đại Đế này sợ, nói hết tất cả sự tình mình biết.
- Cút đi! Nếu như ta biết ngươi tiếp tục làm như vậy, cũng đừng nghĩ sống!
Nhiếp Vân khoát tay.
- Vâng vâng!
Nghe lời tràn đầy vũ nhục này, Hồng Hà Đại Đế không những không có sinh khí, còn như nghe được tiên nhạc, hưng phấn đến liên tục gật đầu, thân thể xoay chuyển, thuấn di biến mất.
- Hồng Hà lão tổ, lão tổ...
Trung niên nhân kia thấy núi dựa của hắn nhìn thấy thiếu niên thì bị dọa như chó kẹp đuôi, triệt để mất đi lực lượng, trơ mắt nhìn Hồng Hà Đại Đế biến mất, hy vọng có thể mang hắn đi.
Bất quá đáng tiếc, Hồng Hà Đại Đế chính mình cũng không gánh nổi, làm sao có thể bảo đảm hắn!
- Uyển Nhi, người này xử lý như thế nào?
Nhiếp Vân quay đầu nhìn sang.
- Uy hiếp tính mạng của cả tộc ta, ta muốn hắn chết, chẳng những hắn chết, con của hắn cũng phải chết!
Uyển Nhi cắn chặt răng.
Trải qua tuyệt vọng, nàng đã từ thiếu nữ đơn thuần không rành thế sự, hiểu được không thể nhân từ với kẻ địch.
- Được!
Nhiếp Vân cười nhạt một tiếng, tinh thần khẽ động, trung niên nhân lập tức nổ tung, tựa như pháo hoa, sau một khắc, không gian phía trước xuất hiện gợn sóng, một bóng người bị hắn vồ tới.
Chính là con trai của trung niên nhân.
Biết trung niên nhân, thông qua huyết mạch của hắn, tìm kiếm con của hắn vô cùng đơn giản, ban đầu ở Phù Thiên đại lục liền có thể làm được, thực lực bây giờ mạnh hơn, thời gian nháy mắt liền triệt để tìm tới.
- Các ngươi làm cái gì? Biết ta là ai không?
Người này còn không biết bắt hắn là dạng tồn tại gì, thấy mình bị chế trụ, lên tiếng quát lớn.
- Nói cho các ngươi biết, dám đụng đến ta một cọng tóc gáy, cha ta nhất định sẽ giết các ngươi, để cho các ngươi chết...
- Kẻ đáng thương mà thôi!
Nhìn thấy trước khi chết cũng không tự biết, Nhiếp Vân lắc đầu.
Bành!
Gia hỏa này trực tiếp bước theo gót cha hắn, nổ thành thịt nát, thần hồn câu diệt.
- Ca ca, Đế Huyền kia tìm thiếu nữ linh hồn thuần khiết, có phải muốn tu luyện tà thuật gì hay không? Tại sao ta cảm giác không thích hợp?
Ba người tiến lên, Nhiếp Đồng lặng lẽ truyền âm.
Xử lý xong nguy cơ của Thanh Sơn bộ, ở dưới đối phương thịnh tình giữ lại, ba người chờ đợi gần nửa ngày mới rời đi.
- Là không thích hợp, chờ từ Hỗn Độn Hải Dương trở về lại tra! Đến lúc đó, ngươi tự mình đi tra, đừng để Đạm Đài Lăng Nguyệt biết!
Nhiếp Vân truyền âm.
- Ân!
Nhiếp Đồng gật đầu.
Hắn biết Đế Huyền là sư phụ của chị dâu, mặc dù ngoài miệng một mực không nói, nhưng vẫn có tình cảm rất sâu.
Hô!
Rất nhanh phía trước xuất hiện thông đạo.
Lúc trước Nhiếp Vân, Nhiếp Đồng từ trong này rời đi, còn chuyên môn ngụy trang một chút, thời gian mới qua hơn hai năm, hết thảy đều giống như hôm qua.
- Đi vào đi!
Trong mắt Nhiếp Vân cũng sinh ra hưng phấn, đi vào trước.
Một trận xoay tròn mất khống chế, sau một khắc đã xuất hiện ở địa phương quen thuộc.
Tam Giới chiến trường!
Nơi này phong ấn vẫn là lúc trước Đạm Đài Lăng Nguyệt lưu lại, trước kia không có nàng luyện chế phù lục đặc thù, là không cách nào trở về, mà bây giờ, bằng vào thực lực của hắn, địa phương nào đi không được?
Nhiếp Đồng, Đạm Đài Lăng Nguyệt theo sát ở phía sau.
- Ân, không đúng!
Vừa xuất hiện Nhiếp Đồng đột nhiên nhíu mày.
- Tốc độ thời gian trôi qua không đúng?
Nhiếp Vân nói.
Tu vi đạt tới cấp bậc như hắn, sớm đã có một loại phán đoán tối tăm, nhìn thấy trung niên nhân nhúng tay đến Hỏa Thần vực, hắn đã cảm thấy không đúng, cho rằng Hồng Hà Đại Đế này khẳng định không nói thật!
- Nhiếp Vân Đại Đế, ta…
Thấy là vị sát tinh này, toàn thân Hồng Hà Đại Đế run rẩy, sắc mặt trắng bệch.
Biết chiến tích của hắn, chỉ sợ tất cả Đại Đế ở Thần giới đều không nguyện ý đối mặt người trước mắt này.
- Là Đế Huyền muốn ta làm, chuyện không liên quan đến ta, thực không liên quan đến ta…
Hồng Hà Đại Đế biết không nói thật, nhất định sẽ bị chém giết, lúc này không dám do dự, vội vàng cầu xin tha thứ.
- Đế Huyền?
Nhiếp Vân nhướng mày.
Hắn không nghĩ tới tùy tiện hỏi một chút, lại dính đến Đế Huyền, nhịn không được có chút kỳ quái.
Đế Huyền ở Thần Nữ phong, cùng nàng có quan hệ gì?
- Hẳn ngươi cũng biết ta gọi Hồng Hà Đại Đế, cũng gọi là Hồng Hà Quân, vốn chỉ là một tiểu tử chăn dê ở bên cạnh Hồng Hà, có thể trở thành Đại Đế, là bởi vì được Đế Huyền ân huệ.
Hồng Hà Đại Đế vội vàng giải thích.
Hồng Hà Đại Đế, chính là Hồng Hà Quân ban đầu ở Hồng Hà vực trong truyền thuyết, điểm ấy Nhiếp Vân đã sớm biết, truyền thuyết là tiểu tử chăn dê cũng đã nghe nói.
Lúc trước bởi vì truyền thuyết này, mới có vô số người mạo hiểm đi Hồng Hà mật cốc, tìm kiếm cơ duyên.
Đạm Đài Lăng Nguyệt cũng chính vì vậy, mới được Đế Huyền truyền thừa, trở thành chân truyền đệ tử của nàng.
Nói như vậy, vị Hồng Hà Quân này, hoàn toàn chính xác có quan hệ với Đế Huyền.
- Chính bởi vì được ân huệ của nàng, ta đối với nàng luôn nói gì nghe nấy.
Hồng Hà Đại Đế nói ra sự tình mình biết:
- Hôm qua nàng tìm tới ta, nói muốn bồi dưỡng truyền nhân mới, cần tìm một chút nữ tử linh hồn tinh khiết, ta liền phái người tìm kiếm khắp nơi! Đại Đế cũng biết Hồng Hà vực chúng ta phạm vi không lớn, số lượng nàng muốn lại quá nhiều, cho nên ta liền truyền xuống ý niệm, để tất cả trưởng lão của Hồng Hà môn đi ra tìm, đồng thời ban cho bọn hắn một đạo ý niệm, lúc gặp được nguy hiểm có thể sử dụng, không nghĩ tới liền gặp được ngươi, cái khác ta thực không biết gì cả!
Vẻ mặt của Hồng Hà Đại Đế cầu xin.
Động tác của bọn họ không lớn, chỉ lặng lẽ hành động, theo lý thuyết, hẳn là sẽ không gây nên bất luận người nào chủ ý, nằm mơ cũng không nghĩ đến sẽ bị Nhiếp Vân phát hiện!
- Tìm kiếm nữ tử linh hồn tinh khiết?
Nhiếp Vân nhướng mày.
Lúc này Đế Huyền tìm kiếm người truyền thừa làm cái quái gì?
Sắp tới Đế Vẫn Hạo Kiếp, coi như tìm được người truyền thừa, cũng không còn biện pháp tiếp tục bồi dưỡng a!
Chẳng lẽ bởi vì Đạm Đài Lăng Nguyệt rời đi, để cho nàng tâm cảnh đại biến, có chút không lý trí rồi?
Hoặc là bị mình vạch trần bản thể, tâm tính mất cân bằng?
- Nàng ở đâu?
Không biết dụng ý của đối phương, Nhiếp Vân cũng không nghĩ nhiều, nhìn về phía Hồng Hà Đại Đế.
- Nàng ở đâu ta cũng không biết, mỗi lần đều là nàng liên hệ ta, hôm qua ta mới vừa đưa một nhóm nữ tử qua, về phần nàng muốn làm gì, ta thật không biết.
Hồng Hà Đại Đế này sợ, nói hết tất cả sự tình mình biết.
- Cút đi! Nếu như ta biết ngươi tiếp tục làm như vậy, cũng đừng nghĩ sống!
Nhiếp Vân khoát tay.
- Vâng vâng!
Nghe lời tràn đầy vũ nhục này, Hồng Hà Đại Đế không những không có sinh khí, còn như nghe được tiên nhạc, hưng phấn đến liên tục gật đầu, thân thể xoay chuyển, thuấn di biến mất.
- Hồng Hà lão tổ, lão tổ...
Trung niên nhân kia thấy núi dựa của hắn nhìn thấy thiếu niên thì bị dọa như chó kẹp đuôi, triệt để mất đi lực lượng, trơ mắt nhìn Hồng Hà Đại Đế biến mất, hy vọng có thể mang hắn đi.
Bất quá đáng tiếc, Hồng Hà Đại Đế chính mình cũng không gánh nổi, làm sao có thể bảo đảm hắn!
- Uyển Nhi, người này xử lý như thế nào?
Nhiếp Vân quay đầu nhìn sang.
- Uy hiếp tính mạng của cả tộc ta, ta muốn hắn chết, chẳng những hắn chết, con của hắn cũng phải chết!
Uyển Nhi cắn chặt răng.
Trải qua tuyệt vọng, nàng đã từ thiếu nữ đơn thuần không rành thế sự, hiểu được không thể nhân từ với kẻ địch.
- Được!
Nhiếp Vân cười nhạt một tiếng, tinh thần khẽ động, trung niên nhân lập tức nổ tung, tựa như pháo hoa, sau một khắc, không gian phía trước xuất hiện gợn sóng, một bóng người bị hắn vồ tới.
Chính là con trai của trung niên nhân.
Biết trung niên nhân, thông qua huyết mạch của hắn, tìm kiếm con của hắn vô cùng đơn giản, ban đầu ở Phù Thiên đại lục liền có thể làm được, thực lực bây giờ mạnh hơn, thời gian nháy mắt liền triệt để tìm tới.
- Các ngươi làm cái gì? Biết ta là ai không?
Người này còn không biết bắt hắn là dạng tồn tại gì, thấy mình bị chế trụ, lên tiếng quát lớn.
- Nói cho các ngươi biết, dám đụng đến ta một cọng tóc gáy, cha ta nhất định sẽ giết các ngươi, để cho các ngươi chết...
- Kẻ đáng thương mà thôi!
Nhìn thấy trước khi chết cũng không tự biết, Nhiếp Vân lắc đầu.
Bành!
Gia hỏa này trực tiếp bước theo gót cha hắn, nổ thành thịt nát, thần hồn câu diệt.
- Ca ca, Đế Huyền kia tìm thiếu nữ linh hồn thuần khiết, có phải muốn tu luyện tà thuật gì hay không? Tại sao ta cảm giác không thích hợp?
Ba người tiến lên, Nhiếp Đồng lặng lẽ truyền âm.
Xử lý xong nguy cơ của Thanh Sơn bộ, ở dưới đối phương thịnh tình giữ lại, ba người chờ đợi gần nửa ngày mới rời đi.
- Là không thích hợp, chờ từ Hỗn Độn Hải Dương trở về lại tra! Đến lúc đó, ngươi tự mình đi tra, đừng để Đạm Đài Lăng Nguyệt biết!
Nhiếp Vân truyền âm.
- Ân!
Nhiếp Đồng gật đầu.
Hắn biết Đế Huyền là sư phụ của chị dâu, mặc dù ngoài miệng một mực không nói, nhưng vẫn có tình cảm rất sâu.
Hô!
Rất nhanh phía trước xuất hiện thông đạo.
Lúc trước Nhiếp Vân, Nhiếp Đồng từ trong này rời đi, còn chuyên môn ngụy trang một chút, thời gian mới qua hơn hai năm, hết thảy đều giống như hôm qua.
- Đi vào đi!
Trong mắt Nhiếp Vân cũng sinh ra hưng phấn, đi vào trước.
Một trận xoay tròn mất khống chế, sau một khắc đã xuất hiện ở địa phương quen thuộc.
Tam Giới chiến trường!
Nơi này phong ấn vẫn là lúc trước Đạm Đài Lăng Nguyệt lưu lại, trước kia không có nàng luyện chế phù lục đặc thù, là không cách nào trở về, mà bây giờ, bằng vào thực lực của hắn, địa phương nào đi không được?
Nhiếp Đồng, Đạm Đài Lăng Nguyệt theo sát ở phía sau.
- Ân, không đúng!
Vừa xuất hiện Nhiếp Đồng đột nhiên nhíu mày.
- Tốc độ thời gian trôi qua không đúng?
Nhiếp Vân nói.
Bình luận truyện