Vũ Cực Đỉnh Phong
Chương 100: Nghi hoặc của La Thiên Thần
Tại phía trước ba mươi thước, thân hình La Vũ đã biến mất khỏi mi mắt mọi người. Thành viên tiểu tổ số ba liền nhanh chóng cảnh giác quan sát bốn phía, đồng thời lẳng lặng chờ đợi.
...
- Thập nhị thúc, bọn họ đã tới trước sào huyệt của ám dạ miêu thú rồi. Hiện tại chúng ta làm sao bây giờ?
Cách tiểu tổ số ba mấy trăm trước, trong khu rừng hoang vắng tĩnh lặng, hiện tại đang có một chi đội ngũ khác đang ẩn nấp.
Đội ngũ này có trên dưới mười người, nếu như tiểu tổ La Dật có ở đây liền có thể đơn giản nhận ra, những người này chính là tiểu tổ nhóm La Hào, thành viên tiểu tổ số một!
Lại nói, thành viên tiểu sổ số một đối với La Dật coi như oán hận nghiến răng nghiến lợi.
Bọn họ từ trên cao nhìn xuống, chính diện chỗ ẩn thân của tiểu tổ số ba.
La Hào nhìn ra ngoài thăm dò một chút, sau đó quay đầu lại hướng về phía một người phía sau hắn nói.
Người này có một mái tóc dài đen phiêu dật, khuôn mặt gày gò mà lạnh lùng, chính là thập tam gia La gia, La Thiên Thần!
La Thiên Thần cũng nhìn về nơi ẩn thân của tiểu tổ số ba, đôi lông mày nhíu chặt lại.
- Tam ta nói, trực mục tiêu ra, không cho phép thương tổn tới người khác. Nguyên nhân trong đó không cần suy nghĩ nhiều, tất nhiên là xuất phát từ việc cân nhắc tới vị trí ổn định của gia tộc!
Đôi mắt của hắn chớp động, trong đó lóe lên một tia nghi hoặc.
- Nhưng La Dật lại là cháu ruột của gia chủ La Hùng. Giết chết hắn, lẽ nào không sợ khiến cho bên trong gia tộc nổi lên xung đột, mẫu thuẫn gay gắt?
- Hơn nữa nghe đồn phía sau người này có khả năng tồn tại một vị cường giả thần bí, cường giả thần bí kia có thể cho hắn một viên đan dược nghịch thiên, nói rõ trong lòng cực kỳ coi trọng người này. Nếu như hắn biết được việc này, chỉ sợ là...
La Thiên Thần có chút lo lắng, khẽ thở dài một tiếng, lập tức lắc đầu, trong mắt một lần nữa khôi phục lại vẻ âm trầm.
Tuy rằng không biết vì sao đại ca nhất định phải diệt trừ người này, thế nhưng đại ca làm việc luôn luôn có thâm ý của chính mình...
- Diệt trừ người này phải làm sạch sẽ lưu loát, không để cho bất cứ kẻ nào bắt được nhược điểm.
- Đáng tiếc một đường theo đuôi mà đến, người này và những kẻ còn lại luôn ở chung một chỗ, thực sự không tìm được cơ hội hạ thủ. Đến bây giờ, cũng chỉ có thể sử dụng hạ sách rồi...
La Thiên Thần thoáng than nhẹ, nhìn về chỗ ẩn thân của tiểu tổ số ba, trong đôi mắt hiện lên một tia tiếc hận.
- Người này trực diện với mỹ sắc lại không chút vọng động nào, nhận đan dược trân quý như Hổ Long Đan cũng rất thong dong, nếu như có thể trưởng thành, ngược lại coi như một nhân vật. Chỉ tiếc, ai bảo hắn là nhi tử của La Thiên Phong đây?
Lúc đầu La Dật nhận viên Hổ Long Đan trong tay “Nhã nhi” có biểu hiện khiến cho La Thiên Thần cũng phải khen ngợi, bất quá khen ngợi thì khen ngợi, La Phách Thiên đã nói điều gì, từ trước tới nay La Thiên Thần không hề vi phạm.
Hít sâu một hơi, trong đôi mắt La Thiên Thần khôi phục lại vẻ bình tĩnh, quay đầu nhìn thoáng qua gã thanh niên bên cạnh.
Gã thanh niên này ước chừng hai mươi lăm hai mươi sáu, khí độ trầm ổn, có vài phần phong độ đại tướng, thần tình tướng mạo so với La Thiên Thần bảy tám phần tương tự nhau. Mà hắn, chính là con trai của La Thiên Thần, La Đỉnh.
- Đỉnh nhi.
Thấy người này, trong ánh mắt La Thiên Thần không khỏi hiện lên vài phần thỏa mãn. Nhi tử của hắn mới chỉ hai mươi tám tuổi, hiện tại đã tu luyện Hậu Thổ Quyết tới cấp độ tầng thứ bảy đỉnh viên mãn, thiên tư cao, tại La gia mà nói, trừ trưởng tôn La Thần của La Thiên Phách, cũng chỉ có một mình La Vũ là có thể đánh đồng.
- Phụ thân!
La Đỉnh thoáng gật đầu, cung kính khom người.
- Các ngươi ở đây chờ đợi. Ta không trở lại, không được có bất cứ dị động gì... Hiểu chưa?
La Đỉnh sửng sốt, nhưng lập tức cung kính gật đầu nói:
- Dạ!
Lúc này La Thiên Thần mới gật đầu, xoay người, cũng nhìn về phía ngọn núi cao cách đó không xa. Thân hình khẽ động, nhất thời hóa thành một bóng đen, vọt về phía ngọn núi đối diện.
Tất cả các thành viên của tiểu tổ số một đều sửng sốt, La Hào càng nhướng mày, nghi hoặc hỏi:
- Thập nhị thúc đây là...?
La Đỉnh cũng không hiểu ra sao, bất quá lập tức nói:
- Phụ thân ta nói gì các ngươi cũng nghe được. Tại lúc người chưa trở về, cứ an tâm chờ đợi ở đây là được rồi!
La Đỉnh tại tiểu tổ số một có uy nghiêm rất cao, huống hồ còn có một La Thiên Thần đi cùng, thành viên tiểu tổ số một tự nhiên không dám vi phạm, gật đầu đồng ý.
La Đỉnh nhìn theo bóng lưng của phụ thân dần dần biến mất khỏi tầm nhìn, trong mắt cũng lộ ra một tia nghi hoặc.
...
Thời gian tại lúc hai tiểu tổ chờ đợi chậm rãi trôi qua...
- Sao lão đại tới giờ còn chưa đi ra? Sẽ không xảy ra chuyện gì bên trong đấy chứ?
Theo thời gian trôi đi, La Hành cau mày, cuối cùng không khỏi lo lắng nhìn về phía sơn cốc sâu thẳm hỏi.
- Chắc không đâu, coi như bị ám dạ miêu thú phát hiện đi nữa, với thực lực tầng thứ bảy hậu kỳ của Vũ ca, cho dù phương diện tốc độ không thể so sánh được đối phương, thế nhưng trong thời gian ngăn, nhất định không thể nào đánh bại được. Nhưng bên trong vẫn yên tĩnh như cũ, chưa hề phát sinh động tĩnh gì. Chờ thêm một lúc nữa đi!
La Quỳnh lắc đầu nói, tuy là nói như vậy, nhưng trong biểu tình của nàng rõ ràng để lộ vài phần lo lắng, nhãn thần nhìn chằm chằm về phía sơn cốc... Đợi luôn là thời điểm khó khăn nhất, điều này khó trách bọn hắn lo lắng.
- Tới rồi!
La Quỳnh vừa mới nói xong, thần sắc La Dật đột nhiên khẽ động, ánh mắt nhìn về một góc nơi sơn cốc, tại chỗ cỏ dại trước mặt thoáng có chút động tĩnh. Không bao lâu, thân hình La Vũ dần dần từ trong bụi cỏ dại chui ra.
Khi thân hình La Vũ xuất hiện, sắc mặt của các thành viên tiểu tổ số ba nhẹ nhõm, vẻ lo lắng vừa rồi nhất thời biến mất không còn hình bóng.
La Vũ rất nhanh về tới bên cạnh mọi người.
- Lão đại, thế nào? Tình huống bên trong ra sao?
La Hành khẩn cấp hỏi.
- Bên trong là một sơn cốc hoang dã, cây cối rất nhiều, vì vậy khiến ta phải tiêu tốn không ít thời gian.
Khi La Vũ hội tụ với thành viên tiểu tổ mới nhẹ nhàng thở ra một hơi dài, lập tức trả lời.
- Bất quá, tại lúc tiến vào chỗ sâu, ngoại trừ một ít cỏ dại, thực sự không gặp được bất cứ yêu thú nào. Ám dạ miêu thú là yêu thú cấp bảy, hơn nữa là thuộc tính hắc ám cực kỳ hiếm thấy, tính thích âm u u tĩnh, vì vậy bên trong không có yêu thú nào khác, coi như tương đối an toàn, muốn lẻn vào gần sào huyệt của nó không quá khó khăn.
La Vũ nói, trên mặt lộ vẻ tươi cười.
- Lão thiên giúp chúng ta, sào huyệt của đầu ám dạ miêu thú này là một huyệt động sâu thẳm, hơn nữa cửa động không lớn, vừa rồi ta đã thoáng quan sát một chút, đầu súc sinh này đang ngủ say bên trong. Như vậy càng thêm thuận tiện cho bố cục của chúng ta! Hiện tại xem ra, công cuộc săn giết súc sinh này càng thêm nắm chắc!
...
- Thập nhị thúc, bọn họ đã tới trước sào huyệt của ám dạ miêu thú rồi. Hiện tại chúng ta làm sao bây giờ?
Cách tiểu tổ số ba mấy trăm trước, trong khu rừng hoang vắng tĩnh lặng, hiện tại đang có một chi đội ngũ khác đang ẩn nấp.
Đội ngũ này có trên dưới mười người, nếu như tiểu tổ La Dật có ở đây liền có thể đơn giản nhận ra, những người này chính là tiểu tổ nhóm La Hào, thành viên tiểu tổ số một!
Lại nói, thành viên tiểu sổ số một đối với La Dật coi như oán hận nghiến răng nghiến lợi.
Bọn họ từ trên cao nhìn xuống, chính diện chỗ ẩn thân của tiểu tổ số ba.
La Hào nhìn ra ngoài thăm dò một chút, sau đó quay đầu lại hướng về phía một người phía sau hắn nói.
Người này có một mái tóc dài đen phiêu dật, khuôn mặt gày gò mà lạnh lùng, chính là thập tam gia La gia, La Thiên Thần!
La Thiên Thần cũng nhìn về nơi ẩn thân của tiểu tổ số ba, đôi lông mày nhíu chặt lại.
- Tam ta nói, trực mục tiêu ra, không cho phép thương tổn tới người khác. Nguyên nhân trong đó không cần suy nghĩ nhiều, tất nhiên là xuất phát từ việc cân nhắc tới vị trí ổn định của gia tộc!
Đôi mắt của hắn chớp động, trong đó lóe lên một tia nghi hoặc.
- Nhưng La Dật lại là cháu ruột của gia chủ La Hùng. Giết chết hắn, lẽ nào không sợ khiến cho bên trong gia tộc nổi lên xung đột, mẫu thuẫn gay gắt?
- Hơn nữa nghe đồn phía sau người này có khả năng tồn tại một vị cường giả thần bí, cường giả thần bí kia có thể cho hắn một viên đan dược nghịch thiên, nói rõ trong lòng cực kỳ coi trọng người này. Nếu như hắn biết được việc này, chỉ sợ là...
La Thiên Thần có chút lo lắng, khẽ thở dài một tiếng, lập tức lắc đầu, trong mắt một lần nữa khôi phục lại vẻ âm trầm.
Tuy rằng không biết vì sao đại ca nhất định phải diệt trừ người này, thế nhưng đại ca làm việc luôn luôn có thâm ý của chính mình...
- Diệt trừ người này phải làm sạch sẽ lưu loát, không để cho bất cứ kẻ nào bắt được nhược điểm.
- Đáng tiếc một đường theo đuôi mà đến, người này và những kẻ còn lại luôn ở chung một chỗ, thực sự không tìm được cơ hội hạ thủ. Đến bây giờ, cũng chỉ có thể sử dụng hạ sách rồi...
La Thiên Thần thoáng than nhẹ, nhìn về chỗ ẩn thân của tiểu tổ số ba, trong đôi mắt hiện lên một tia tiếc hận.
- Người này trực diện với mỹ sắc lại không chút vọng động nào, nhận đan dược trân quý như Hổ Long Đan cũng rất thong dong, nếu như có thể trưởng thành, ngược lại coi như một nhân vật. Chỉ tiếc, ai bảo hắn là nhi tử của La Thiên Phong đây?
Lúc đầu La Dật nhận viên Hổ Long Đan trong tay “Nhã nhi” có biểu hiện khiến cho La Thiên Thần cũng phải khen ngợi, bất quá khen ngợi thì khen ngợi, La Phách Thiên đã nói điều gì, từ trước tới nay La Thiên Thần không hề vi phạm.
Hít sâu một hơi, trong đôi mắt La Thiên Thần khôi phục lại vẻ bình tĩnh, quay đầu nhìn thoáng qua gã thanh niên bên cạnh.
Gã thanh niên này ước chừng hai mươi lăm hai mươi sáu, khí độ trầm ổn, có vài phần phong độ đại tướng, thần tình tướng mạo so với La Thiên Thần bảy tám phần tương tự nhau. Mà hắn, chính là con trai của La Thiên Thần, La Đỉnh.
- Đỉnh nhi.
Thấy người này, trong ánh mắt La Thiên Thần không khỏi hiện lên vài phần thỏa mãn. Nhi tử của hắn mới chỉ hai mươi tám tuổi, hiện tại đã tu luyện Hậu Thổ Quyết tới cấp độ tầng thứ bảy đỉnh viên mãn, thiên tư cao, tại La gia mà nói, trừ trưởng tôn La Thần của La Thiên Phách, cũng chỉ có một mình La Vũ là có thể đánh đồng.
- Phụ thân!
La Đỉnh thoáng gật đầu, cung kính khom người.
- Các ngươi ở đây chờ đợi. Ta không trở lại, không được có bất cứ dị động gì... Hiểu chưa?
La Đỉnh sửng sốt, nhưng lập tức cung kính gật đầu nói:
- Dạ!
Lúc này La Thiên Thần mới gật đầu, xoay người, cũng nhìn về phía ngọn núi cao cách đó không xa. Thân hình khẽ động, nhất thời hóa thành một bóng đen, vọt về phía ngọn núi đối diện.
Tất cả các thành viên của tiểu tổ số một đều sửng sốt, La Hào càng nhướng mày, nghi hoặc hỏi:
- Thập nhị thúc đây là...?
La Đỉnh cũng không hiểu ra sao, bất quá lập tức nói:
- Phụ thân ta nói gì các ngươi cũng nghe được. Tại lúc người chưa trở về, cứ an tâm chờ đợi ở đây là được rồi!
La Đỉnh tại tiểu tổ số một có uy nghiêm rất cao, huống hồ còn có một La Thiên Thần đi cùng, thành viên tiểu tổ số một tự nhiên không dám vi phạm, gật đầu đồng ý.
La Đỉnh nhìn theo bóng lưng của phụ thân dần dần biến mất khỏi tầm nhìn, trong mắt cũng lộ ra một tia nghi hoặc.
...
Thời gian tại lúc hai tiểu tổ chờ đợi chậm rãi trôi qua...
- Sao lão đại tới giờ còn chưa đi ra? Sẽ không xảy ra chuyện gì bên trong đấy chứ?
Theo thời gian trôi đi, La Hành cau mày, cuối cùng không khỏi lo lắng nhìn về phía sơn cốc sâu thẳm hỏi.
- Chắc không đâu, coi như bị ám dạ miêu thú phát hiện đi nữa, với thực lực tầng thứ bảy hậu kỳ của Vũ ca, cho dù phương diện tốc độ không thể so sánh được đối phương, thế nhưng trong thời gian ngăn, nhất định không thể nào đánh bại được. Nhưng bên trong vẫn yên tĩnh như cũ, chưa hề phát sinh động tĩnh gì. Chờ thêm một lúc nữa đi!
La Quỳnh lắc đầu nói, tuy là nói như vậy, nhưng trong biểu tình của nàng rõ ràng để lộ vài phần lo lắng, nhãn thần nhìn chằm chằm về phía sơn cốc... Đợi luôn là thời điểm khó khăn nhất, điều này khó trách bọn hắn lo lắng.
- Tới rồi!
La Quỳnh vừa mới nói xong, thần sắc La Dật đột nhiên khẽ động, ánh mắt nhìn về một góc nơi sơn cốc, tại chỗ cỏ dại trước mặt thoáng có chút động tĩnh. Không bao lâu, thân hình La Vũ dần dần từ trong bụi cỏ dại chui ra.
Khi thân hình La Vũ xuất hiện, sắc mặt của các thành viên tiểu tổ số ba nhẹ nhõm, vẻ lo lắng vừa rồi nhất thời biến mất không còn hình bóng.
La Vũ rất nhanh về tới bên cạnh mọi người.
- Lão đại, thế nào? Tình huống bên trong ra sao?
La Hành khẩn cấp hỏi.
- Bên trong là một sơn cốc hoang dã, cây cối rất nhiều, vì vậy khiến ta phải tiêu tốn không ít thời gian.
Khi La Vũ hội tụ với thành viên tiểu tổ mới nhẹ nhàng thở ra một hơi dài, lập tức trả lời.
- Bất quá, tại lúc tiến vào chỗ sâu, ngoại trừ một ít cỏ dại, thực sự không gặp được bất cứ yêu thú nào. Ám dạ miêu thú là yêu thú cấp bảy, hơn nữa là thuộc tính hắc ám cực kỳ hiếm thấy, tính thích âm u u tĩnh, vì vậy bên trong không có yêu thú nào khác, coi như tương đối an toàn, muốn lẻn vào gần sào huyệt của nó không quá khó khăn.
La Vũ nói, trên mặt lộ vẻ tươi cười.
- Lão thiên giúp chúng ta, sào huyệt của đầu ám dạ miêu thú này là một huyệt động sâu thẳm, hơn nữa cửa động không lớn, vừa rồi ta đã thoáng quan sát một chút, đầu súc sinh này đang ngủ say bên trong. Như vậy càng thêm thuận tiện cho bố cục của chúng ta! Hiện tại xem ra, công cuộc săn giết súc sinh này càng thêm nắm chắc!
Bình luận truyện