Xuyên Đến Bộ Lạc Nguyên Thủy

Quyển 1 - Chương 27: Làm chậu gỗ



Lúc Liễu Thư và Allen đi tới chỉ là muốn hái chút rau dại nếm thử, cho nên cũng không có mang nhiều công cụ, chỉ mang theo chủy thủ của mình và một cái túi da thú đựng đồ. Hiện tại thấy được nhiều mã răng kiển như vậy nhất thời lòng hân hoan mà hái xuống nhiều, đợi đén khi cô tỉnh lại thì một cái túi da thú lớn đã đầy ấp, phỏng chừng có đến mười cân.

Liễu Thư nhấc lên thấy rất nặng.

Túi da thú đã đựng đầy, Liễu Thư cũng không lại tiếp tục tìm rau dại, chừng này mã răng kiển cũng đủ cho cô ăn. Đột nhiên cô rất muốn lấy mã răng kiển làm thành dưa muối, đáng tiếc nơi này trình độ lạc hậu không có dụng cụ thích hợp, muốn ướp cũng không có đồ đựng, tạm thời chỉ có thể ăn ăn bao nhiêu thì hái bấy nhiêu. Cũng không biết mùa đông khi nào thì đến, cho dù ở xã hội văn minh vào đại mùa đông đều có thể đông chết người đói chết người, huống chi là ở đây. Lần đầu tiên Liễu Thư bắt đầu lo lắng cho cuộc sống tương lai, cái này đồng thời cũng là dấu hiệu cô bắt đầu dung nhập xã hội này.

“Nước ở đây rất trong.” Giống như nước được tẩy.

Trông thấy nhiều nước trong như vậy thì Liễu Thư vô cùng muốn tắm nước ấm, từ lúc tới đây đến bây giờ cô cũng chưa chân chính rửa mặt qua. Mỗi lần chỉ là dùng nước ấm lau qua loa một chút, làm một người có thói quen vệ sinh sạch sẽ tốt đẹp, thật là không thể chịu đựng được loại tiết tấu này, oa oa.

Tuy rằng cô thực thèm nhỏ dãi nước sông này, nhưng rốt cuộc là dân tộc bảo thủ, không có cái loại thói quen ban ngày ban mặt tắm rửa ngoài trời. Huống chi, hôm nay không phải quá nóng, tắm nước lạnh sẽ cảm mạo, không dễ chữa bệnh, ở xã hội nguyên thuỷ một bệnh cảm mạo nhỏ cũng không dễ trị.

“Ừ, Allen có thể giúp tôi một việc không?” Cô nghĩ đi nghĩ lại, cuộc sống là phải có người đến sáng tạo, mình muốn có cuộc sống tốt hơn một chút ở nơi này thì phải chế tạo ra phương tiện thuận lợi cho cuộc sống của mình.

“Chuyện gì?” Vừa nghe cô muốn mình hỗ trợ, Allen nhiệt huyết liền sôi trào, hắn đang sầu giống cái không cần hắn đây, nên vội vàng gật đầu: “Em nói em nói.”

“Tôi muốn làm vài cái chậu gỗ, nhưng mà chặt cây là một chuyện phiền toái, anh giúp tôi đi.”

Bồn gỗ, đúng rồi, cô lại suy nghĩ lại, bị công nghệ cao cấp của thế kỉ hai mươi mốt gò bó đầu óc, hiện đại dùng là bồn rửa mặt chậu rửa chân không phải plastic thì chính là sắt. Liễu Thư vẫn luôn rối rắm không có sắt thì làm sao làm bồn chậu, nhưng cô lại quên mất còn có chậu gỗ, ngốc ngốc ngơ ngác suy nghĩ nửa ngày, mới chợt lóe lên.

“Chậu gỗ là cái gì? Làm như thế nào?” Allen nghe cũng chưa từng nghe qua, nhất thời trợn tròn mắt, còn muốn hắn làm, lập tức thấy rằng mình nói mạnh miệng, khuôn mặt cương nghị hơi hơi phiếm hồng, lắp bắp một lúc nói: “Liễu Thư, chậu gỗ nên làm như thế nào vậy?”

Cô không thèm để ý vẫy vẫy tay: “Tôi có thể chỉ anh làm, tôi biết phải làm như thế nào, chỉ là cần anh hỗ trợ.”

Chặt cây rồi cắt thành khối, loại yêu cầu cao độ này cô thật sự sẽ không làm được, nhưng mà lần trước nhìn thấy thú nhân nửa thú hóa thể hiện ra thực dụng cực đại làm cho Liễu Thư động tâm, ừm, thú nhân thật là chuẩn bị thiết yếu cho nhà lữ hành, giúp đỡ tốt cho cuộc sống gia đình nha.

“Hiện tại chúng ta phải đi tìm cây làm chậu gỗ sao?” Allen có chút đợi không kịp, rất muốn làm chút gì đó cho giống cái để biểu đạt chính mình.

“Cái này không vội, hiện tại thời gian không còn sớm, chúng ta ăn cơm xong rồi nói sau.” Mặt trời cũng đã treo cao, cô hơi đói rồi, quan trọng hơn là, hiện tại cô rất muốn ăn mã răng kiển, hít, chảy nước miếng!

“Được được, đều nghe lời em.” Thú nhân ra sức gật đầu.

Nhìn Allen rõ ràng là một người rắn rỏi, lại ở trước mặt cô bởi vì một hai câu nói của cô mà biến khờ ngốc như vậy, trong lòng cô có chút phức tạp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện