Chương 146: Âm Mưu Của Tô Khang Thành
Sau khi Tô Khang Thành bị Tô Tử Mạch dạy cho một bài học cũng không dám giấu diếm nữa, thậm chí còn nói ra chuyện thành tích của Tô gia trong các trận đấu xếp hạng gia tộc này đều không cao.
Tô Tử Mạch nghe Tô Khang Thành nói xong chợt cau mày, dường như đang suy nghĩ điều gì.
Tô Khang Thành thấy vậy cũng không dám thúc giục, chỉ đành ra vẻ đáng thương nhìn Tô Tử Mạch, lo lắng Tô Tử Mạch sẽ lại nổi giận đánh làm ông ta bẽ mặt.
Một lát sau Tô Tử Mạch mới cười nói: “Được, nếu ngươi đã nói như vậy thì bổn tiểu thư tạm thời tin ngươi một lần, đợi bổn tiểu thư tham gia trận đấu xếp hạng gia tộc đạt hạng nhất, sau khi đi gặp lão tổ tông xong sẽ biết ngươi nói thật hay nói dối, nếu để bổn tiểu thư biết ngươi lừa bổn tiểu thư, đến lúc đó ta lại tìm ngươi tính sổ cũng chưa muộn.
”
Nghe Tô Tử Mạch nói xong, lúc này Tô Khang Thành mới thở phào một hơi, đợi sau khi Tô Tử Mạch rời đi, Tô Khang Thành mới càng thấy nhẹ nhõm hơn.
Lúc này Tô Khang Thành mới nhận ra cả người mình đều ướt đẫm mồ hôi, vừa rồi bị Tô Tử Mạch làm bẽ mặt, cảm giác vừa sợ hãi vừa nhục nhã đó bỗng chốc lại dấy lên trong lòng.
“Tô Tử Mạch, ngươi lại dám bất kính với ta như vậy, món nợ hôm nay ta chắc chắn sẽ khiến ngươi phải trả giá.
”
Tô Khang Thành nắm chặt hai nắm đấm nói, vừa nãy có Tô Tử Mạch ở đó ông ta còn sợ gần chết, Tô Tử Mạch vừa đi lại bắt đầu nói những lời độc ác như vậy.
Vừa nghĩ đến Tô Tử Mạch sau đó cũng sẽ đến tham gia trận đấu xếp hạng gia tộc, Tô Khang Thành đột nhiên nảy ra suy nghĩ, một kế hoạch thâm độc nảy ra trong đầu ông ta.
“Tô Khang Thành, ngươi gọi bọn ta đến đây làm gì? Ngươi có biết thời gian của bọn ta quý giá lắm không?”
“Hừ! Sắp đến trận đấu xếp hạng gia tộc rồi, Tô gia các ngươi năm nào cũng đứng chót, chắc không phải muốn hối lộ bọn ta nhường các ngươi chứ?”
Tộc trưởng của tứ đại gia tộc tham gia trận đấu xếp hạng gia tộc đều bị Tô Khang Thành gọi đến, bọn họ cũng rất khinh thường Tô Khang Thành.
Tô Khang Thành lúc này cười nói: “Lần này mời mọi người đến đây đương nhiên là có chuyện quan trọng cần bàn, chuyện này quả thật có liên quan đến trận đấu xếp hạng gia tộc.
”
Tô Khang Thành vừa nói xong, ánh mắt bốn vị tộc trưởng nhìn Tô Khang Thành càng có vẻ khinh thường hơn, tộc trưởng của Trương gia Trương Mông mỉa mai nói: “Tô Khang Thành, ngươi muốn hối lộ ta thì còn có thể hiểu được, nhưng ngươi gọi bốn người bọn ta đến đây để hối lộ hết sao? Lẽ nào Tô gia các ngươi còn muốn tranh hạng nhất?”
Trương Mông vừa dứt lời, tộc trưởng Cố gia Cố Phán cũng hùa theo nói: “Tô Khang Thành, người tự biết mình mới đáng quý, Cố gia bọn ta lần này phải giành hạng nhất, nếu ngươi có lòng thành thì Cố gia ta có thể ra tay nhẹ nhàng hơn để Tô gia các ngươi thua cũng không khó coi như vậy, còn về việc nhường các ngươi thắng thì đừng hòng.
”
Đối mặt với sự chế giễu của mọi người, không những Tô Khang Thành không thấy xấu hổ, thậm chí còn mặt dày đáp: “Các vị hiểu lầm ý của ta rồi, trận đấu xếp hạng gia tộc lần này Tô gia chúng ta có một thiên tài tham gia.
”
“Thiên tài? Nực cười thật, đám vô dụng Tô gia các ngươi cũng xứng làm thiên tài sao, người tham gia trận đấu xếp hạng gia tộc lần này của Âu Dương gia bọn ta là một cao thủ trẻ tuổi linh sư cấp chín, các ngươi sánh được sao?”
“Linh sư cấp chín quả thật không tầm thường, nhưng nói ra cũng khéo thật, người xuất binh lần này của Thi gia bọn ta cũng là linh sư cấp chín, trận này thắng thua thế nào cũng chưa chắc đâu.
”
Gia chủ Âu Dương gia Âu Dương Vân và gia chủ Thi gia Thi Hữu Vi cũng bắt đầu khoe khoang với nhau, Tô Khang Thành thấy vậy cười lạnh đáp: “Thật ngại quá, người xuất binh lần này của Tô gia bọn ta tu vi đã đạt đến cấp linh tôn, ngay cả ta cũng không phải là đối thủ của nàng ta, sợ là các ngươi không thắng nổi đâu.
”
Tô Khang Thành vừa dứt lời, bốn vị trưởng lão đều thay đổi sắc mặt, trận đấu xếp hạng gia tộc lần này dựa theo quy tắc chỉ có đệ tử trẻ tuổi trong các gia tộc mới được tham gia, người xuất binh lớn tuổi nhất cũng không thể vượt quá hai mươi lăm tuổi.
Tu vi của người tu luyện thường liên quan rất lớn đến tuổi tác, người bình thường dù có thiên phú rất tốt cũng không thể thể tu luyện đến cấp bậc linh tôn trước hai mươi lăm tuổi, nhưng Tô Khang Thành lại nói người tham gia thi đấu của Tô gia lần này là một linh tôn.
Nếu là vậy thật, vậy chẳng phải lần này Tô gia nắm chắc hạng nhất rồi sao, vừa nghĩ đến đây, vẻ mặt của bốn vị tộc trưởng lập tức trở nên nghiêm túc hơn, không còn đắc ý và kiêu căng như trước nữa.
Nhưng lúc này Tô Khang Thành bỗng chuyển chủ đề nói: “Các vị tộc trưởng đừng nôn nóng.
Tuy người xuất binh của Tô gia bọn ta lần này có tu vi không tầm thường, nhưng người này lại là tội nhân của Tô gia ta, chỉ đáng tiếc tu vi nàng ta quá mạnh, Tô gia bọn ta cũng không biết làm sao với nàng ta.
Ta muốn nhờ các vị tộc trưởng giúp đỡ, trong lúc thi đấu hãy gϊếŧ nàng ta đi, như vậy đều có lợi cho mọi người.
”
Tô Tử Mạch chắc chắn sẽ không ngờ đến, Tô Khang Thành vì đối phó nàng mà chủ động vứt bỏ cả vinh quang trong trận đấu xếp hạng gia tộc lần này.
Bốn vị tộc trưởng nghe xong không khỏi nhìn nhau, bọn họ vô cùng kinh ngạc trước những lời này của Tô Khang Thành, có lẽ là không ngờ Tô Khang Thành lại có thể vô liêm sỉ đến nước này.
Nhưng chuyện này không có ảnh hưởng xấu gì đến bọn họ, rất nhanh bốn vị tộc trưởng đã cùng gật đầu đồng ý điều kiện của Tô Khang Thành.
“Tô Khang Thành, bọn ta đồng ý với ngươi, đợi đến lúc thi đấu sẽ cố gắng gϊếŧ nàng ta, nhưng vừa rồi ngươi cũng nói người xuất binh của Tô gia các ngươi là một linh tôn, sợ là người của bọn ta cũng không phải là đối thủ của nàng ta.
”
Tô Khang Thành lộ ra nụ cười gian ác nói: “Chuyện này các ngươi không cần lo lắng, đợi đến lúc thi đấu ta sẽ nghĩ cách hạ độc nàng ta, tóm lại các ngươi đến lúc đó chỉ việc ra tay thật mạnh là được, cho dù không gϊếŧ được nàng ta cũng phải làm nàng ta bị thương nặng hoặc là tàn phế.
”
Tộc trưởng của tứ đại gia tộc nghe xong liên tục gật đầu nhận lời, chuyện này hoàn toàn có lợi cho bọn họ, đương nhiên bọn họ sẽ đồng ý.
Vào lúc Tô Khang Thành bận bày mưu tính kế đối phó Tô Tử Mạch, Tô Tử Mạch vẫn đang chuyên tâm tu luyện, chuẩn bị cho trận đấu xếp hạng gia tộc sắp tới.
Tin tức trận đấu xếp hạng gia tộc sắp diễn ra cũng lan truyền ra ngoài, ngay cả bách tính đầu đường cuối ngõ đều đang bàn tán về trận đấu lần này.
“Các ngươi nghe gì chưa? Trận đấu xếp hạng gia tộc này sắp bắt đầu rồi, lần này cũng không biết nhà nào sẽ giành được hạng nhất.
”
“Còn phải nói sao, chắc chắn là Âu Dương gia rồi, nghe nói đại thiếu gia của Âu Dương gia đã là linh sư cấp chín rồi, những người khác trong gia tộc cũng không ai chống lại được.
”
“Vậy thì cũng chưa chắc, ta thấy đại tiểu thư của Thi gia cũng là linh sư cấp chín, nếu hai người họ gặp nhau cũng chưa biết ai thắng ai thua đâu.
”
“Haha ai giành được hạng nhất cũng khó nói thật, nhưng có chuyện này ta rất chắc chắn, đó là Tô gia chắc chắn sẽ xếp hạng chót giống như trước đây.
”
Vừa nghe thấy lời này mọi người bắt đầu cười to, trong mấy trận trước đây Tô gia đều đứng cuối cùng, chuyện này đã trở thành trò cười từ lâu.
Vào lúc những bách tính này đang bàn tán sôi nổi, vài nam nữ trẻ tuổi đi qua cũng bật cười theo.
.
Bình luận truyện