Xuyên Không, Ta Kết Duyên Cùng Tổ Tiên
Chương 62: Đại hội võ lâm!!! (8)
Nhìn X ung dung bước xuống đài mà Tạ Huệ Mẫn tay nắm chặt thành quyền trên khuôn mặt giả tạo đó.
Trận tiếp theo là Doãn Chính đấu với Vũ Vinh. Trận đấu phải nói là không xem không nghe cũng biết kết quả ra sao, tất nhiên là Doãn Chính thua cuộc rồi. Cho dù Doãn Chính có bí kíp trong người nhưng Vũ Vinh là con người đầy tham vọng, thử hỏi hắn sẽ để cho Doãn Chính leo lên đầu sao. Vừa vào trận, Vũ Vinh đã nhanh chóng xuất chiêu để giữ thế thượng phong. Quả nhiên cũng hơn 20 chiêu Doãn Chính bị đá bay xuống đài. Vũ Vinh dùng vẻ mặt giả tạo cười nói nhưng trong mắt lại không giấu nổi vẻ giễu cợt: - Thật thất lễ.
Doãn Chính lại khôi phục vẻ mặt ban đầu cười nói: - Không sao, chỉ là thua 1 trận thôi mà, ta còn trận thứ 2. Hình như trận sắp tới minh chủ sẽ gặp đại ca ta thì phải.
Xong Doãn Chính quay đi cũng không thèm nhìn Vũ Vinh khuôn mặt lúc này đã biến sắc.
- Minh chủ thắng. Trận tiếp theo mời đại thiếu gia Vũ Hạo Tuyết với Quỷ Hạnh.
Cả 2 cùng lên đài. Quỷ Hạnh này nhìn có chút quen thuộc nên ai cũng nhìn chằm chằm vào, đột nhiên nàng ta lại cười nói:
- Chủ thượng, đã lâu không gặp, người nhớ ta không?
Lý Triển Phong nhíu mày nhìn Quỷ Hạnh nhưng trong lòng lại suy nghĩ khác, không biết tối qua là ả nữ nhân xâm nhập nàng ấy mới chịu ở chung với ta, vậy tối nay người này tới nàng ấy có đồng ý không nhỉ? . . . Aiz . . bởi mới nói Lý Triển Phong là đồ biến thái.
- Người không nhớ Tiểu Tình sao chủ thượng? Lúc này Quỷ Hạnh bỏ lớp mặt nạ ra.
Ai cũng hớp ngụm khí lạnh nhìn Tiểu Tình, kẻ phản đồ của Hiên Phong Các sao lại ở đây.
- Không ngờ lần trước ngươi lại có thể trốn thoát, có phải có kẻ đã giúp ngươi? Tĩnh Ngọc đi lên lạnh giọng nói.
- Hừ. Phải thì sao mà không phải thì sao? Tiểu Tình liếc mắt nhìn Tĩnh Ngọc khinh thường rồi quay qua nhìn Lý Triển Phong nói:
- Chủ thượng à, người chờ thiếp 1 lát nhé, thiếp đánh đuổi kẻ ngáng đường rồi sẽ lại gặp người.
Nàng ta thật sự bị ảo tưởng nặng rồi. X ở chiếc ghế đối diện thầm than.
- Ngươi là người của Độc Cốc? Ta đoán lần này ngươi đến đây không đơn giản là tranh đấu chức vị minh chủ? Lúc này Vũ Hạo Tuyết mới lên tiếng nói.
- Phải, ta đến đây có mục đích khác, ta không có hứng thú với vị trí minh chủ, ta chỉ hứng thú với chủ thượng thôi. Tiểu Tình cười sán lạn nói.
Oẹ. . nàng ta thật bệnh nặng rồi. X đột nhiên muốn nôn bữa sáng vừa ăn với chồng yêu ra. Mà cái hành động này đương nhiên lọt vào mắt Lý Triển Phong và Vũ Hạo Tuyết rồi. Vì vậy, 2 chàng mỹ nam đồng thanh nói: - Đừng có hàm hồ.
- Ta nói cho ngươi biết, Sảnh Nhi là phu nhân của Hiên Phong Các, nếu kẻ nào muốn tranh giành với muội ấy tức là kẻ thù của ta. Vũ Hạo Tuyết đột nhiên toả ra sát khí nói.
Mọi người hớp ngụm khí lạnh kinh sợ không thôi, bởi vì Vũ Hạo Tuyết nổi tiếng khác người nhất trong Vũ gia, vì hắn không mê danh lợi, suốt ngày như ngọn cỏ phiêu diêu, cho dù ai mắng hắn cũng chỉ cười, nhưng lần này hắn lại toả ra sát khí đáng sợ đến vậy. Giang hồ lại rút thêm 1 kết luận:cả đại thiếu gia của Thiên Tự Nhất cũng không nên trêu vào.
Tiểu Tình càng ngông cuồng hơn: - Haha. . chi bằng chúng ta thử đi, ta không tin là ta thua ngươi. Dứt lời, Tiểu Tình xông vào.
2 người giao đấu nhưng thật ra chỉ có 1, Vũ Hạo Tuyết dùng chiêu Lăng Ba Vi Bộ di chuyển trong tích tắc để né những đòn ra gươm có độc của Tiểu Tình. Động tác nhanh- gọn- lẹ Vũ Hạo Tuyết xuất cây quạt ngay thắt lưng cản đường kiếm của Tiểu Tình, 1 chưởng bay xuống đài.
Tiểu Tình đứng dậy phun máu từ khoang miệng rồi nhìn hắn hằn học yếu ớt nói: - Tại sao lại là nàng ta chứ, chủ thượng vì nàng ta nên có bao giờ nhìn ta lấy 1 lần, còn ngươi thì cũng vì quá yêu nàng ta nên mới tức giận đánh ta thảm hại đến vậy. Nam nhân các ngươi cũng là yêu nhan sắc của nàng ta mà thôi. Hừ!
Nói xong Tiểu Tình quay bước đi để ai ai cũn run sợ nhìn Lý Triển Phong đang tràn ngập sát khí. Duy chỉ có X vẫn nhàn nhã uống trà như chuyện này không liên quan đến X vậy, nhưng ai mà biết được trong tâm X thì lo sợ vô cùng khi Tiểu Tình nói thế, nỗi sợ mất đi hắn.
- Đại thiếu gia Vũ Hạo Tuyết thắng. Trong tài lớn tiếng tuyên bố.
Trận tiếp theo là Mạc Tử Từ và Âu La là người của Độc Cốc mò vào thi đấu. Nhưng Mạc Tử Từ lại không muốn thi đấu nữa nên đã nhận thua cho Âu La đi vào vòng trong, bởi vì trong thâm tâm hắn biết rằng nếu đánh với Âu La đồng nghĩa với việc hắn sẽ bị thương, hắn không muốn làm xấu hình tượng hắn xây trong lòng các mỹ nữ đâu.
Sau đó trọng tài đi lên tuyên bố ngày mai là ngày cuối cùng để các cặp đôi cùng tranh taì để nhận chức minh chủ mới.
- - - - - - -
Ngày hôm sau, ngày cuối cùng để chọn ra 2 người thắng cuộc vào vòng chung kết.
Bản phân ra cặp đấu được chia như sau:
Doãn Chính- Thanh Thiên Tuấn
Vũ Hạo Tuyết- Âu La
Lý Triển Phong- Quỷ Hạnh (Tiểu Tình)
Mạc Tử Từ- Vũ Vinh
Vì Vũ Hạo Nghi bị thương nặng đến giờ vẫn chưa tỉnh lại nên bị tước luôn quyền thi đấu. Chỉ có X được rảnh rỗi không đấu thôi. X sẽ đấu với người thắng cuộc ở trận thứ 2.
Trận đầu tiên, Thanh Thiên Tuấn cũng cảm thấy không hứng thú nữa nên đánh vài chiêu rồi nhận thua với Doãn Chính.
Trận thứ 2, Âu La tự động rút lui, thật ra là vì môn chủ đã ra lệnh.
Trận của minh chủ với Mạc Tử Từ cũng tự động được quyết định, vì Mạc Tử Từ đã nhận thua từ trước khi trận đấu đầu tiên bắt đầu. Hắn cũng chỉ là ham vui nên mới tới đây tham dự thôi.
Cô ngồi uống trà mà cảm thấy lạ, vì sao lại rút lui hết vậy không biết nữa.
Trận quan trọng của ngày, Lý Triển Phong đấu với Tiểu Tình. Vì câu nói ngày hôm qua nên mọi người có chút xao động mong chờ trận chiến này.
- Chủ thượng, thiếp sẽ không đấu. Thiếp nhận thua. Tiểu Tình vừa lên khán đài đã nói với hắn.
Hắn vẫn là khuôn mặt lạnh như băng nói: - Được. Vậy thì từ nay hãy tránh xa Sảnh Nhi ra, ta không muốn gặp lại ngươi lần nữa. Ta sẽ bỏ qua chuyện ngươi đã giết Ngư bá là phụ thân của ngươi.
- Thiếp giết phụ thân của mình là vì ai chứ, vì người mà chủ thượng. Tiểu Tình uất ức nói.
- Ta không nhận, lời nói ngày hôm qua của ngươi ta đã nhận được. Nhưng ta muốn nói cho ngươi biết ta không phải vì sắc mà yêu Sảnh Nhi, ta chọn nàng ấy là vì nàng ấy cho ta cảm giác ấm áp, còn ngươi từ trước đến giờ ta chưa hề động tâm với ngươi, dù chỉ 1 khắc. Hắn vẫn thế, lạnh như băng nói.
Nói xong, hắn quay người đi xuống. Tiểu Tình nhìn hắn mà nước mắt tuôn rơi.
"Lăng Sảnh Nhi, ngươi sẽ phải chết vì đã làm cho chủ thượng nói những lời cay nghiệt đó với ta".
Trận tiếp theo là Doãn Chính đấu với Vũ Vinh. Trận đấu phải nói là không xem không nghe cũng biết kết quả ra sao, tất nhiên là Doãn Chính thua cuộc rồi. Cho dù Doãn Chính có bí kíp trong người nhưng Vũ Vinh là con người đầy tham vọng, thử hỏi hắn sẽ để cho Doãn Chính leo lên đầu sao. Vừa vào trận, Vũ Vinh đã nhanh chóng xuất chiêu để giữ thế thượng phong. Quả nhiên cũng hơn 20 chiêu Doãn Chính bị đá bay xuống đài. Vũ Vinh dùng vẻ mặt giả tạo cười nói nhưng trong mắt lại không giấu nổi vẻ giễu cợt: - Thật thất lễ.
Doãn Chính lại khôi phục vẻ mặt ban đầu cười nói: - Không sao, chỉ là thua 1 trận thôi mà, ta còn trận thứ 2. Hình như trận sắp tới minh chủ sẽ gặp đại ca ta thì phải.
Xong Doãn Chính quay đi cũng không thèm nhìn Vũ Vinh khuôn mặt lúc này đã biến sắc.
- Minh chủ thắng. Trận tiếp theo mời đại thiếu gia Vũ Hạo Tuyết với Quỷ Hạnh.
Cả 2 cùng lên đài. Quỷ Hạnh này nhìn có chút quen thuộc nên ai cũng nhìn chằm chằm vào, đột nhiên nàng ta lại cười nói:
- Chủ thượng, đã lâu không gặp, người nhớ ta không?
Lý Triển Phong nhíu mày nhìn Quỷ Hạnh nhưng trong lòng lại suy nghĩ khác, không biết tối qua là ả nữ nhân xâm nhập nàng ấy mới chịu ở chung với ta, vậy tối nay người này tới nàng ấy có đồng ý không nhỉ? . . . Aiz . . bởi mới nói Lý Triển Phong là đồ biến thái.
- Người không nhớ Tiểu Tình sao chủ thượng? Lúc này Quỷ Hạnh bỏ lớp mặt nạ ra.
Ai cũng hớp ngụm khí lạnh nhìn Tiểu Tình, kẻ phản đồ của Hiên Phong Các sao lại ở đây.
- Không ngờ lần trước ngươi lại có thể trốn thoát, có phải có kẻ đã giúp ngươi? Tĩnh Ngọc đi lên lạnh giọng nói.
- Hừ. Phải thì sao mà không phải thì sao? Tiểu Tình liếc mắt nhìn Tĩnh Ngọc khinh thường rồi quay qua nhìn Lý Triển Phong nói:
- Chủ thượng à, người chờ thiếp 1 lát nhé, thiếp đánh đuổi kẻ ngáng đường rồi sẽ lại gặp người.
Nàng ta thật sự bị ảo tưởng nặng rồi. X ở chiếc ghế đối diện thầm than.
- Ngươi là người của Độc Cốc? Ta đoán lần này ngươi đến đây không đơn giản là tranh đấu chức vị minh chủ? Lúc này Vũ Hạo Tuyết mới lên tiếng nói.
- Phải, ta đến đây có mục đích khác, ta không có hứng thú với vị trí minh chủ, ta chỉ hứng thú với chủ thượng thôi. Tiểu Tình cười sán lạn nói.
Oẹ. . nàng ta thật bệnh nặng rồi. X đột nhiên muốn nôn bữa sáng vừa ăn với chồng yêu ra. Mà cái hành động này đương nhiên lọt vào mắt Lý Triển Phong và Vũ Hạo Tuyết rồi. Vì vậy, 2 chàng mỹ nam đồng thanh nói: - Đừng có hàm hồ.
- Ta nói cho ngươi biết, Sảnh Nhi là phu nhân của Hiên Phong Các, nếu kẻ nào muốn tranh giành với muội ấy tức là kẻ thù của ta. Vũ Hạo Tuyết đột nhiên toả ra sát khí nói.
Mọi người hớp ngụm khí lạnh kinh sợ không thôi, bởi vì Vũ Hạo Tuyết nổi tiếng khác người nhất trong Vũ gia, vì hắn không mê danh lợi, suốt ngày như ngọn cỏ phiêu diêu, cho dù ai mắng hắn cũng chỉ cười, nhưng lần này hắn lại toả ra sát khí đáng sợ đến vậy. Giang hồ lại rút thêm 1 kết luận:cả đại thiếu gia của Thiên Tự Nhất cũng không nên trêu vào.
Tiểu Tình càng ngông cuồng hơn: - Haha. . chi bằng chúng ta thử đi, ta không tin là ta thua ngươi. Dứt lời, Tiểu Tình xông vào.
2 người giao đấu nhưng thật ra chỉ có 1, Vũ Hạo Tuyết dùng chiêu Lăng Ba Vi Bộ di chuyển trong tích tắc để né những đòn ra gươm có độc của Tiểu Tình. Động tác nhanh- gọn- lẹ Vũ Hạo Tuyết xuất cây quạt ngay thắt lưng cản đường kiếm của Tiểu Tình, 1 chưởng bay xuống đài.
Tiểu Tình đứng dậy phun máu từ khoang miệng rồi nhìn hắn hằn học yếu ớt nói: - Tại sao lại là nàng ta chứ, chủ thượng vì nàng ta nên có bao giờ nhìn ta lấy 1 lần, còn ngươi thì cũng vì quá yêu nàng ta nên mới tức giận đánh ta thảm hại đến vậy. Nam nhân các ngươi cũng là yêu nhan sắc của nàng ta mà thôi. Hừ!
Nói xong Tiểu Tình quay bước đi để ai ai cũn run sợ nhìn Lý Triển Phong đang tràn ngập sát khí. Duy chỉ có X vẫn nhàn nhã uống trà như chuyện này không liên quan đến X vậy, nhưng ai mà biết được trong tâm X thì lo sợ vô cùng khi Tiểu Tình nói thế, nỗi sợ mất đi hắn.
- Đại thiếu gia Vũ Hạo Tuyết thắng. Trong tài lớn tiếng tuyên bố.
Trận tiếp theo là Mạc Tử Từ và Âu La là người của Độc Cốc mò vào thi đấu. Nhưng Mạc Tử Từ lại không muốn thi đấu nữa nên đã nhận thua cho Âu La đi vào vòng trong, bởi vì trong thâm tâm hắn biết rằng nếu đánh với Âu La đồng nghĩa với việc hắn sẽ bị thương, hắn không muốn làm xấu hình tượng hắn xây trong lòng các mỹ nữ đâu.
Sau đó trọng tài đi lên tuyên bố ngày mai là ngày cuối cùng để các cặp đôi cùng tranh taì để nhận chức minh chủ mới.
- - - - - - -
Ngày hôm sau, ngày cuối cùng để chọn ra 2 người thắng cuộc vào vòng chung kết.
Bản phân ra cặp đấu được chia như sau:
Doãn Chính- Thanh Thiên Tuấn
Vũ Hạo Tuyết- Âu La
Lý Triển Phong- Quỷ Hạnh (Tiểu Tình)
Mạc Tử Từ- Vũ Vinh
Vì Vũ Hạo Nghi bị thương nặng đến giờ vẫn chưa tỉnh lại nên bị tước luôn quyền thi đấu. Chỉ có X được rảnh rỗi không đấu thôi. X sẽ đấu với người thắng cuộc ở trận thứ 2.
Trận đầu tiên, Thanh Thiên Tuấn cũng cảm thấy không hứng thú nữa nên đánh vài chiêu rồi nhận thua với Doãn Chính.
Trận thứ 2, Âu La tự động rút lui, thật ra là vì môn chủ đã ra lệnh.
Trận của minh chủ với Mạc Tử Từ cũng tự động được quyết định, vì Mạc Tử Từ đã nhận thua từ trước khi trận đấu đầu tiên bắt đầu. Hắn cũng chỉ là ham vui nên mới tới đây tham dự thôi.
Cô ngồi uống trà mà cảm thấy lạ, vì sao lại rút lui hết vậy không biết nữa.
Trận quan trọng của ngày, Lý Triển Phong đấu với Tiểu Tình. Vì câu nói ngày hôm qua nên mọi người có chút xao động mong chờ trận chiến này.
- Chủ thượng, thiếp sẽ không đấu. Thiếp nhận thua. Tiểu Tình vừa lên khán đài đã nói với hắn.
Hắn vẫn là khuôn mặt lạnh như băng nói: - Được. Vậy thì từ nay hãy tránh xa Sảnh Nhi ra, ta không muốn gặp lại ngươi lần nữa. Ta sẽ bỏ qua chuyện ngươi đã giết Ngư bá là phụ thân của ngươi.
- Thiếp giết phụ thân của mình là vì ai chứ, vì người mà chủ thượng. Tiểu Tình uất ức nói.
- Ta không nhận, lời nói ngày hôm qua của ngươi ta đã nhận được. Nhưng ta muốn nói cho ngươi biết ta không phải vì sắc mà yêu Sảnh Nhi, ta chọn nàng ấy là vì nàng ấy cho ta cảm giác ấm áp, còn ngươi từ trước đến giờ ta chưa hề động tâm với ngươi, dù chỉ 1 khắc. Hắn vẫn thế, lạnh như băng nói.
Nói xong, hắn quay người đi xuống. Tiểu Tình nhìn hắn mà nước mắt tuôn rơi.
"Lăng Sảnh Nhi, ngươi sẽ phải chết vì đã làm cho chủ thượng nói những lời cay nghiệt đó với ta".
Bình luận truyện