Yêu Thêm Lần Nữa

Chương 34: Tôn nghiêm V tiền tài



Đi đến trước cửa quán bar Baby Face, Âu Dương Điệp đột nhiên dừng bước, cô cảm thấy hối hận, không muốn đi vào.

“Tiểu Điệp, hôm nay cậu cứ làm khách là được rồi, để mình làm thôi.” Mã Tiểu Dung chỉ cần liếc mắt một cái liền nhìn ra tâm tư trong lòng cô,vỗ vỗ bả vai cô nói, biết ra quyết định như thế thật là khó khăn,chính mình cũng từng có vô số lần do dự, cuối cùng vẫn là bất đắc dĩ phải đi vào.

“Tiểu Dung, mình không phải……Mình chỉ là……”Âu Dương Điệp không biết giải thích nên như thế nào.

“Cậu không cần giải thích,mình biết, vậy cậu cứ về nhà trước đi, mình đi vào một mình là được rồi.” Mã Tiểu Dung tươi cười an ủi cô, làm sao mình không biết trong lòng cô đang nghĩ gì.

“Mình cùng cậu đi vào, khách sẽ do mình tự chọn, nếu chướng mắt mình sẽ không làm.” Âu Dương Điệp hít thở thật sâu, đã đến nước này mà lặng lẽ rút lui thì quả thật không nên.

“Ừ, như vậy cũng tốt.” Mã TIểu Dung gật gật đầu,trong lòng thở dài, cô ấy muốn tìm người đàn ông vừa mắt, thật khó nha!

Vừa vào đến bên trong, chị Liễu liền đi lên đón, nhiệt tình hô to: “Lily,Na Na, các cô đến rồi à, mau vào đi, đừng để khách khứa đợi lâu, hầu bao của họ sẽ khiến các cô vừa lòng, bọn họ đều là những người trẻ tuổi có tiền nhất Đài Loan, kiếm được nhiều hay ít còn phụ thuộc vào bản lĩnh của các cô đấy.”

“Cám ơn chị Liễu đã chiếu cố, chúng tôi nhất định ghi tạc trong lòng.” Mã Tiểu Dung liền cám ơn.

Âu Dương Điệp vẫn co quắp bất an đứng ở một bên, nhìn thấy dưới ngọn đèn mờ ảo, có cô gái bị người đàn ông ôm vào trong ngực, đột nhiên phát sinh một cảm giác muốn chạy trốn.

“Chị Liễu, có người tìm chị.” Một nhân viên phục vụ bên cạnh bước tới nói.

“Được, tôi lập tức tới ngay.” chị Liễu gật đầu, sau đó nói với các cô: “Lily, Na Na, các cô tìm chỗ ngồi trước, chờ tôi quay trở lại.”

“Vâng, chị Liễu bận thì cứ đi trước.” Mã Tiểu Dung đáp, dù sao trường hợp này bản thân đã quá quen thuộc nên ứng đối thật tự nhiên, không có gì là lo lắng, liền kéo tay cô nói: “Tiểu Điệp, chúng ta đi kiếm chỗ ngồi trước.”

Âu Dương Điệp lo lắng bất an ngồi ở chỗ kia, ánh mắt không ngừng quan sát nam nữ bên cạnh, từ trước đến nay chưa từng làm như thế, nhưng hôm nay là ngoại lệ.

“Em gái, đến đây, để cho anh sờ một chút.” Trong lòng ngực của một người đàn ông năm sáu mươi tuổi ôm một cô gái chỉ khoảng mười bảy mười tám tuổi, đáng khinh nhất ông ta là còn giở trò với cô ấy, và ghê tởm hơn nữa khi tự xưng mình là anh.

“Không, đừng như vậy.” Sắc mặt cô gái đỏ bừng, xấu hổ không biết nên làm thế nào để từ chối.

Âu Dương Điệp biết, nhất định cô ấy cũng là người mới đến, nếu chỉ là người khách bình thường thì chắc đã phát hỏa từ lâu, làm sao có thể chịu được loại nhục nhã này, quả nhiên, sau đó người đàn ông này móc trong bóp ra tờ một trăm đô, nhét vào giữa ngực của cô ấy.

“Như vậy được không? Để cho anh hôn một cái.” Giọng điệu mờ ám làm cho ngưởi ta muốn buồn nôn.

“Được, được.” Nhìn thấy tờ tiền một trăm đô giá trị lớn, cô gái nói úp úp mở mở, cuối cùng cũng buông xuôi.

Âu Dương Điệp lập tức bừng tỉnh lại, đứng lên chạy ra hướng cửa của quán bar, cô không thể vì tiền mà để bản thân rơi vào tay giặt, cái gì cũng có thể bán đứng chỉ duy nhất tôn nghiêm là không thể.

“Tiểu Điệp.” Mã Tiểu Dung đuổi theo, cái gì cũng không hỏi liền nói: “Mình đón taxi cho cậu trở về.” Cô không cần hỏi cũng biết sao lại như vậy.

“Tiểu Dung, thật xin lỗi, mình không thể vì tiền mà bán đứng tôn nghiêm của bản thân, mình làm không được, thật sự làm không được.”Âu Dương Điệp liền ôm lấy cô liên tục lên tiếng giải thích.

“Tiểu Điệp, trở về đi.” Mã Tiểu Dung buông cô ra, sắc mặt lúng túng khó coi khi nói những lời này, nếu được lựa chọn, ai lại muốn đi vào con đường này, ai lại không có tôn nghiêm, nhưng có đôi khi ở trước mặt của tiền tài, thì tôn nghiêm có ý nghĩa gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện