Bách Luyện Thành Thần
Chương 103: Một mình truy kích
Cách thể hiện cảm xúc của Yêu tộc khác với con người.
Nhưng lúc này, một con yêu tướng khác đang giao chiến kịch liệt với Chúc Thiên Lai rõ ràng động tác cũng chậm lại, đôi mắt xấu xí kia nhìn chằm chằm La Chinh, ánh mắt dao động liên tục.
Ánh mắt dao động chính là cách Yêu tộc thể hiện sự khiếp sợ.
Thời điểm này chính là cơ hội tốt để Chúc Thiên Lai tiến hành công kích.
Nhưng Chúc Thiên Lai vốn đang cầm Hắc Bạch song kiếm tấn công như vũ bão, vậy mà lại bất giác bỏ qua cơ hội này, cũng nhìn La Chinh bằng ánh mắt khiếp sợ tột cùng.
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, hắn tuyệt đối không thể nào tin được, một tên nhãi Nửa Bước Tiên Thiên có thể va chạm thô bạo mà hất văng một con yêu tướng ra ngoài.
Chúc Thiên Lai vốn cảm thấy vô cùng lo lắng. Mặc dù dựa vào Hắc Bạch song kiếm và bí thuật có thể bảo đảm chính mình không bại trận dưới tay một con yêu tướng, nhưng hắn biết rất rõ thực lực của ba vị sư đệ ở Thiên Nhất Phong. Chiến trận của ba người bọn họ sẽ không duy trì được quá lâu. Một khi bọn họ thất bại, với thực lực của hắn chắc chắn không thể ngăn chặn được hai con yêu tướng.
Nhưng Chúc Thiên Lai hoàn toàn không nghĩ tới, một võ giả Nửa Bước Tiên Thiên lại bất ngờ xuất hiện. Nhìn trang phục trên người tên kia là trường bào trắng, hắn vẫn là một đệ tử ngoại môn?
Nhưng chính là người mặc trường bào trắng này đã dựa vào một cú tông mạnh mẽ, hất văng con yêu tướng ra xa mấy trượng!
Sự xuất hiện đột ngột này không những khiến Chúc Thiên Lai sửng sốt mà còn nhìn thấy được tia hi vọng. Hắc Bạch song kiếm trong tay “chào hỏi” con yêu tướng kia càng thêm ác liệt.
Chu Thiên Ngưng giơ tay che kín miệng mình, sững sờ nhìn bóng dáng La Chinh thấp thoáng trong làn khói bụi.
Khí thế của La Chinh lúc này hoàn toàn không thể đánh đồng với những gì nàng thấy trước đây. Trên người hắn toát ra khí phách, sự tự tin, một loại khí chất độc nhất vô nhị trên đời!
Mặc dù nàng mới gặp La Chinh hôm qua, thời gian quen biết giữa hai người rất ngắn, nhưng chẳng biết tại sao, khí phách ấy của hắn lại khiến trái tim nàng loạn nhịp!
Giờ phút này, chỉ có đệ tử Tiểu Vũ Phong giữ được tâm thái khá vững vàng, bởi bọn họ đã sớm tận mắt chứng kiến sức mạnh thô bạo và thủ đoạn công kích quỷ dị của La Chinh.
“Ngao!”
Con yêu tướng bị La Chinh dùng một đòn đánh bay mấy trượng bỗng gào rú vang trời, lồm cồm bò dậy.
Sau tiếng gào rú chất chứa phẫn nộ ấy, yêu khí điên cuồng lập tức lan tỏa khắp nơi. Bất kỳ ai cũng có thể cảm nhận được, con yêu tướng này thật sự nổi giận rồi.
Trong lòng con yêu tướng cũng hiểu được sự đặc biệt của La Chinh. Nhưng do bị chọc giận nên giờ phút này, nó chỉ muốn xé xác La Chinh thành trăm mảnh!
Qua lần giao thủ trước, La Chinh đã nắm rõ thực lực và nhược điểm của yêu tướng.
Đối với con người mà nói, thủ đoạn tấn công của yêu binh chỉ có một, chủ yếu là dùng dùng sức mạnh đơn thuần và va chạm thân thể, yêu tướng cũng giống như thế. Có điều, yêu tướng có thể dùng xương nhọn trên người tiến hành tập kích bất ngờ. Độ bền bỉ của những chiếc xương nhọn kia có thể so sánh với linh khí! Hơn nữa chúng đột ngột đâm ra từ trong thân thể khiến người khác không kịp đề phòng.
Nếu chỉ so đấu cường độ thân thể, La Chinh hoàn toàn không sợ!
Đối mặt với con yêu tướng đang nổi giận, La Chinh vung tay, chân khí Thiên Ma chứa đựng trong đan điền chậm rãi di chuyển theo kinh mạch.
La Chinh tung ra một quyền, nhắm thẳng con yêu tướng đang điên cuồng lao đến, ánh mắt đầy bình tĩnh.
“Mau tránh ra!”
“Cẩn thận xương nhọn của yêu tướng!”
Có người lên tiếng nhắc nhở.
Mặc dù trước đó, chấn động kinh khủng từ cú va chạm của La Chinh đã khiến con yêu tướng bị đánh bay mà không kịp đề phòng, nhưng rất nhiều người vẫn cố chấp cho rằng, thực lực của La Chinh còn chưa đủ để đối phó với yêu tướng.
Con người có thói quen áp đặt thực lực của mình lên những người khác.
Giống như người nhắc nhở La Chinh cũng đã là cao thủ Tiên Thiên, nhưng nhớ lại thời kỳ bản thân vẫn là Nửa Bước Tiên Thiên, sợ rằng cùng lắm cũng chỉ có thể giao đấu với yêu tướng ở đây trong một hiệp.
Lời nhắc nhở của những người này xuất phát từ ý tốt, nhưng La Chinh không rảnh phân tâm. Hắn chỉ có thể tập trung quan sát con yêu tướng đang xông về phía mình.
Trên bả vai yêu tướng nhô ra bốn cái xương nhọn. Chính vào thời điểm còn cách La Chinh mấy thước, bốn xương nhọn trong thân thể nó đột ngột nhô cao, hung hăng đâm về phía hắn.
La Chinh cúi thấp người, lui về phía sau, né tránh, xoay người, vòng qua bên cạnh, các động tác liền mạch dứt khoát. Hắn áp sát bên người yêu tướng, một quyền này theo đà đánh xuống phần dưới xương sườn của con yêu tướng.
“Ma Động Thiên Hạ!”
Động tác của La Chinh thoạt nhìn vô cùng nhẹ nhàng, nhưng trên thực tế, mỗi động tác, mỗi chi tiết của hắn đều được tính toán cẩn thận, tỉ mỉ, cố gắng để không xảy chút sai lầm nào.
Đối với thân thể cao lớn của yêu tướng, nắm đấm kia của La Chinh nhỏ bé đến đáng thương.
Nhưng chính vào lúc quyền của La Chinh nện xuống người yêu tướng, một quyền ảnh tím đen cực lớn bất ngờ xuất hiện, chui vào trong thân thể yêu tướng với tốc độ cực nhanh.
Quyền ảnh kia xuất hiện quá nhanh, gần như lập tức biến mất, dường như không ai chú ý tới.
Mọi người chỉ thấy La Chinh nhẹ nhàng tung ra một quyền, lại không biết một quyền này ẩn chứa uy lực đáng sợ cỡ nào.
“Bụp!”
Trên người yêu tướng phát ra một tiếng trầm đục rất nhỏ.
Con yêu tướng bỗng giật lùi về phía sau, bước chân có chút lảo đảo, lung lay giống như người say rượu.
Thấy bộ dạng này của yêu tướng, La Chinh cũng vô cùng kinh ngạc.
Đến tận bây giờ, La Chinh mới chỉ dùng Thiên Ma Thần Quyền giao đấu với một kẻ thù, đó chính là Vương Yến Diêu trên Luyện Ngục Sơn.
Nhưng lần đó, Ma Động Thiên Hạ của La Chinh bị Vương Yến Diêu đón đỡ rất dễ dàng, nó hoàn toàn bị hoa sen của Vương Yến Diêu hóa giải.
Cũng chính vì một quyền kia, La Chinh mới có thể sống sót dưới áp lực cực lớn của Vương Yến Diêu.
Cho nên La Chinh không cách nào đoán trước, hiện tại, uy lực chân chính của Thiên Ma Thần Quyền rốt cuộc lớn đến mức nào?
Hắn chỉ thấy con yêu tướng kia không ngừng lùi về phía sau, sắc mặt cực kỳ thống khổ. Cánh tay màu vàng nâu vừa vung lên liền đột nhiên buông thõng xuống, nguyên khí tím đen không ngừng tỏa ra từ miệng vết thương. Máu thịt trong cánh tay kia đã bị chân khí Thiên Ma cắn nuốt sạch sẽ!
Cùng lúc đó, từng dòng chân khí Thiên Ma cuồn cuộn chảy trong lồng ngực yêu tướng. Máu thịt trên thân thể nó cũng bị chân khí Thiên Ma “ăn” mất.
Con yêu tướng này chết cực kỳ thê thảm. La Chinh hoàn toàn không ngờ chân khí Thiên Ma lại bá đạo đến vậy, trực tiếp cắn nuốt toàn bộ máu thịt. Sau khi “ăn” sạch con yêu tướng kia, chân khí Thiên Ma màu tím đen dần dần tiêu tán trong không trung…
Các đệ tử Thanh Vân tông nơi đây đều là võ giả, trong đó quá nửa là cao thủ Tiên Thiên, đối với chân khí và chân nguyên vốn đã vô cùng quen thuộc.
Nhưng không ai trong số họ từng gặp chân khí bá đạo như thế, có thể xâm nhập vào thân thể đối phương, cắn nuốt máu thịt người khác!
La Chinh dù biết rõ chân khí Thiên Ma có đặc tính “cắn nuốt“, nhưng trước đó, chân khí Thiên Ma chỉ cắn nuốt hoa sen do Vương Yến Diêu dùng chân nguyên huyễn hóa thành và chân khí Tử Đàn trong đan điền La Chinh. Hắn không nghĩ tới, chân khí Thiên Ma có thể cắn nuốt máu thịt Yêu tộc…
Khi La Chinh nhìn thấy một quyền của mình tạo thành tổn thương khủng khiếp như vậy, chính hắn cũng cảm thấy cực kỳ khiếp sợ.
Yêu tộc khác với đao trùng.
Phần lớn đao trùng không có trí thông minh. Ngay cả thủ lĩnh đao trùng cũng phải chịu sự khống chế của đao trùng chúa. Nếu đao trùng chúa muốn những con đao trùng kia phải chết thì chúng nó cũng sẽ không mảy may chống cự.
Nhưng dù là Yêu tộc cấp thấp nhất cũng có ý thức tự chủ và trí khôn. Chúng giống con người ở chỗ có thể cảm thấy lo ngại, sợ hãi.
Con yêu tướng đang giao chiến với đệ tử Thiên Nhất Phong - Chúc Thiên Lai kia thấy đồng bọn của mình chết thảm, mà nó và tên nhóc cầm Hắc Bạch song kiếm trước mắt này đã giằng co rất lâu vẫn chưa phân thắng bại, bèn có ý rút lui.
Nhưng tình thế thường hay như vậy.
Ban đầu, các đệ tử Thanh Vân Tông sợ hãi cực độ, không ai dám xông về phía yêu tướng chịu chết, nhưng thấy La Chinh chỉ trong chớp mắt đã kết liễu một con yêu tướng, nên giờ phút này ai cũng khí thế bừng bừng, dồn dập bao vây con yêu tướng còn lại.
Con yêu tướng kia tung ra một chiêu đánh lui Chúc Thiên Lai, lập tức tìm cách chạy trốn.
“Vèo!” Một tia kiếm quang sáng rực bắn tới, Lâm Canh ra tay muốn chặn đứt đường chạy của con yêu tướng.
Nhưng thân thể yêu tướng cường tráng vô cùng. Nó mặc kệ kiếm quang của Lâm Canh chém ngang, để lại một vết cắt không sâu trên da thịt, thương tích cũng không quá nặng.
Ngoài Lâm Canh, những đệ tử nội môn khác cũng tấn công như vũ bão, nhưng không ai có thể ngăn cản yêu tướng chạy trốn.
Đúng lúc này, mọi người chợt cảm thấy tai mình ù đi, một tiếng “ong ong” cực kỳ khó chịu lập tức truyền đến.
Mọi người đồng loạt nhìn về nơi phát ra âm thanh kỳ quái này, chỉ thấy Chu Thiên Ngưng cầm một chiếc hộp ngọc. Hộp ngọc kia chính là một trong những sát khí mạnh nhất của Chu gia: Kinh Long.
Nàng đã mở Kinh Long.
Trong thời khắc Kinh Long xuất hiện, một luồng dao động năng lượng mãnh liệt được kích hoạt. Hộp ngọc trong tay nàng bắt đầu sáng và nóng lên. Ngay sau đó, một đường chân nguyên hình rồng không ngừng thiêu đốt từ hộp ngọc lao thẳng ra ngoài.
Chỉ có cường giả Chiếu Thần Cảnh mới có thể thiêu đốt chân nguyên để có được lực lượng cường đại hơn.
La Chinh thấy cự long chân nguyên bốc cháy cuồn cuộn kia, trong lòng thầm khen tài nghệ chế tạo ám khí của Chu gia quả thật cao siêu, có thể tạo ra vật phẩm ẩn chứa sức mạnh sánh ngang một chiêu toàn lực của cường giả Chiếu Thần Cảnh!
Kinh Long này cường đại vô cùng, dễ dàng kết liễu tất cả những kẻ dưới Chiếu Thần Cảnh ngay lập tức.
Sau khi cự long bay lượn điên cuồng kia thoát ra khỏi hộp ngọc liền lao thẳng về phía trước. Uy thế mạnh mẽ có thể nghiền nát tất cả chướng ngại trên đường thành bột phấn.
Con yêu tướng thấy thế cũng giật mình sửng sốt. Chưa bàn đến tên nhóc Nửa Bước Tiên Thiên xuất hiện trước đấy đã giết chết đồng bọn của nó, tiểu cô nương trước mặt lại tung ra một đòn khiến nó càng thêm khiếp sợ!
Yêu tướng âm thầm thở dài trong lòng. Rốt cuộc là nó xui xẻo hay con người đã tiến bộ tới mức này? Đám tiểu bối này sao khó đối phó thế?
Trước thế tấn công như vũ bão, yêu tướng chật vật lăn một vòng trên đất mới tránh được đòn công kích trực diện của Kinh Long. Nhưng Kinh Long vẫn đánh trúng một phần thân thể yêu tướng, khiến cánh tay trái của nó bị thương nặng nề.
“Tiểu nha đầu này có lẽ đã dùng một loại ám khí nào đó, chứ thực lực của nàng không cao.” Yêu tướng nghĩ vậy liền cồm cồm bò dậy, lập tức lao nhanh về phía Chu Thiên Ngưng.
“Đáng tiếc… Chu Thiên Ngưng không phải cao thủ Chiếu Thần Cảnh. Nếu không, chỉ dựa vào một đòn của Kinh Long cũng có thể khiến yêu tướng bị thương nặng… Yêu tướng kia muốn làm gì!” La Chinh vốn đang thở dài, liền thấy con yêu tướng đột ngột xông thẳng về phía Chu Thiên Ngưng. Phản ứng đầu tiên của hắn là phi thân lao tới.
Nhưng lúc này, một con yêu tướng khác đang giao chiến kịch liệt với Chúc Thiên Lai rõ ràng động tác cũng chậm lại, đôi mắt xấu xí kia nhìn chằm chằm La Chinh, ánh mắt dao động liên tục.
Ánh mắt dao động chính là cách Yêu tộc thể hiện sự khiếp sợ.
Thời điểm này chính là cơ hội tốt để Chúc Thiên Lai tiến hành công kích.
Nhưng Chúc Thiên Lai vốn đang cầm Hắc Bạch song kiếm tấn công như vũ bão, vậy mà lại bất giác bỏ qua cơ hội này, cũng nhìn La Chinh bằng ánh mắt khiếp sợ tột cùng.
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, hắn tuyệt đối không thể nào tin được, một tên nhãi Nửa Bước Tiên Thiên có thể va chạm thô bạo mà hất văng một con yêu tướng ra ngoài.
Chúc Thiên Lai vốn cảm thấy vô cùng lo lắng. Mặc dù dựa vào Hắc Bạch song kiếm và bí thuật có thể bảo đảm chính mình không bại trận dưới tay một con yêu tướng, nhưng hắn biết rất rõ thực lực của ba vị sư đệ ở Thiên Nhất Phong. Chiến trận của ba người bọn họ sẽ không duy trì được quá lâu. Một khi bọn họ thất bại, với thực lực của hắn chắc chắn không thể ngăn chặn được hai con yêu tướng.
Nhưng Chúc Thiên Lai hoàn toàn không nghĩ tới, một võ giả Nửa Bước Tiên Thiên lại bất ngờ xuất hiện. Nhìn trang phục trên người tên kia là trường bào trắng, hắn vẫn là một đệ tử ngoại môn?
Nhưng chính là người mặc trường bào trắng này đã dựa vào một cú tông mạnh mẽ, hất văng con yêu tướng ra xa mấy trượng!
Sự xuất hiện đột ngột này không những khiến Chúc Thiên Lai sửng sốt mà còn nhìn thấy được tia hi vọng. Hắc Bạch song kiếm trong tay “chào hỏi” con yêu tướng kia càng thêm ác liệt.
Chu Thiên Ngưng giơ tay che kín miệng mình, sững sờ nhìn bóng dáng La Chinh thấp thoáng trong làn khói bụi.
Khí thế của La Chinh lúc này hoàn toàn không thể đánh đồng với những gì nàng thấy trước đây. Trên người hắn toát ra khí phách, sự tự tin, một loại khí chất độc nhất vô nhị trên đời!
Mặc dù nàng mới gặp La Chinh hôm qua, thời gian quen biết giữa hai người rất ngắn, nhưng chẳng biết tại sao, khí phách ấy của hắn lại khiến trái tim nàng loạn nhịp!
Giờ phút này, chỉ có đệ tử Tiểu Vũ Phong giữ được tâm thái khá vững vàng, bởi bọn họ đã sớm tận mắt chứng kiến sức mạnh thô bạo và thủ đoạn công kích quỷ dị của La Chinh.
“Ngao!”
Con yêu tướng bị La Chinh dùng một đòn đánh bay mấy trượng bỗng gào rú vang trời, lồm cồm bò dậy.
Sau tiếng gào rú chất chứa phẫn nộ ấy, yêu khí điên cuồng lập tức lan tỏa khắp nơi. Bất kỳ ai cũng có thể cảm nhận được, con yêu tướng này thật sự nổi giận rồi.
Trong lòng con yêu tướng cũng hiểu được sự đặc biệt của La Chinh. Nhưng do bị chọc giận nên giờ phút này, nó chỉ muốn xé xác La Chinh thành trăm mảnh!
Qua lần giao thủ trước, La Chinh đã nắm rõ thực lực và nhược điểm của yêu tướng.
Đối với con người mà nói, thủ đoạn tấn công của yêu binh chỉ có một, chủ yếu là dùng dùng sức mạnh đơn thuần và va chạm thân thể, yêu tướng cũng giống như thế. Có điều, yêu tướng có thể dùng xương nhọn trên người tiến hành tập kích bất ngờ. Độ bền bỉ của những chiếc xương nhọn kia có thể so sánh với linh khí! Hơn nữa chúng đột ngột đâm ra từ trong thân thể khiến người khác không kịp đề phòng.
Nếu chỉ so đấu cường độ thân thể, La Chinh hoàn toàn không sợ!
Đối mặt với con yêu tướng đang nổi giận, La Chinh vung tay, chân khí Thiên Ma chứa đựng trong đan điền chậm rãi di chuyển theo kinh mạch.
La Chinh tung ra một quyền, nhắm thẳng con yêu tướng đang điên cuồng lao đến, ánh mắt đầy bình tĩnh.
“Mau tránh ra!”
“Cẩn thận xương nhọn của yêu tướng!”
Có người lên tiếng nhắc nhở.
Mặc dù trước đó, chấn động kinh khủng từ cú va chạm của La Chinh đã khiến con yêu tướng bị đánh bay mà không kịp đề phòng, nhưng rất nhiều người vẫn cố chấp cho rằng, thực lực của La Chinh còn chưa đủ để đối phó với yêu tướng.
Con người có thói quen áp đặt thực lực của mình lên những người khác.
Giống như người nhắc nhở La Chinh cũng đã là cao thủ Tiên Thiên, nhưng nhớ lại thời kỳ bản thân vẫn là Nửa Bước Tiên Thiên, sợ rằng cùng lắm cũng chỉ có thể giao đấu với yêu tướng ở đây trong một hiệp.
Lời nhắc nhở của những người này xuất phát từ ý tốt, nhưng La Chinh không rảnh phân tâm. Hắn chỉ có thể tập trung quan sát con yêu tướng đang xông về phía mình.
Trên bả vai yêu tướng nhô ra bốn cái xương nhọn. Chính vào thời điểm còn cách La Chinh mấy thước, bốn xương nhọn trong thân thể nó đột ngột nhô cao, hung hăng đâm về phía hắn.
La Chinh cúi thấp người, lui về phía sau, né tránh, xoay người, vòng qua bên cạnh, các động tác liền mạch dứt khoát. Hắn áp sát bên người yêu tướng, một quyền này theo đà đánh xuống phần dưới xương sườn của con yêu tướng.
“Ma Động Thiên Hạ!”
Động tác của La Chinh thoạt nhìn vô cùng nhẹ nhàng, nhưng trên thực tế, mỗi động tác, mỗi chi tiết của hắn đều được tính toán cẩn thận, tỉ mỉ, cố gắng để không xảy chút sai lầm nào.
Đối với thân thể cao lớn của yêu tướng, nắm đấm kia của La Chinh nhỏ bé đến đáng thương.
Nhưng chính vào lúc quyền của La Chinh nện xuống người yêu tướng, một quyền ảnh tím đen cực lớn bất ngờ xuất hiện, chui vào trong thân thể yêu tướng với tốc độ cực nhanh.
Quyền ảnh kia xuất hiện quá nhanh, gần như lập tức biến mất, dường như không ai chú ý tới.
Mọi người chỉ thấy La Chinh nhẹ nhàng tung ra một quyền, lại không biết một quyền này ẩn chứa uy lực đáng sợ cỡ nào.
“Bụp!”
Trên người yêu tướng phát ra một tiếng trầm đục rất nhỏ.
Con yêu tướng bỗng giật lùi về phía sau, bước chân có chút lảo đảo, lung lay giống như người say rượu.
Thấy bộ dạng này của yêu tướng, La Chinh cũng vô cùng kinh ngạc.
Đến tận bây giờ, La Chinh mới chỉ dùng Thiên Ma Thần Quyền giao đấu với một kẻ thù, đó chính là Vương Yến Diêu trên Luyện Ngục Sơn.
Nhưng lần đó, Ma Động Thiên Hạ của La Chinh bị Vương Yến Diêu đón đỡ rất dễ dàng, nó hoàn toàn bị hoa sen của Vương Yến Diêu hóa giải.
Cũng chính vì một quyền kia, La Chinh mới có thể sống sót dưới áp lực cực lớn của Vương Yến Diêu.
Cho nên La Chinh không cách nào đoán trước, hiện tại, uy lực chân chính của Thiên Ma Thần Quyền rốt cuộc lớn đến mức nào?
Hắn chỉ thấy con yêu tướng kia không ngừng lùi về phía sau, sắc mặt cực kỳ thống khổ. Cánh tay màu vàng nâu vừa vung lên liền đột nhiên buông thõng xuống, nguyên khí tím đen không ngừng tỏa ra từ miệng vết thương. Máu thịt trong cánh tay kia đã bị chân khí Thiên Ma cắn nuốt sạch sẽ!
Cùng lúc đó, từng dòng chân khí Thiên Ma cuồn cuộn chảy trong lồng ngực yêu tướng. Máu thịt trên thân thể nó cũng bị chân khí Thiên Ma “ăn” mất.
Con yêu tướng này chết cực kỳ thê thảm. La Chinh hoàn toàn không ngờ chân khí Thiên Ma lại bá đạo đến vậy, trực tiếp cắn nuốt toàn bộ máu thịt. Sau khi “ăn” sạch con yêu tướng kia, chân khí Thiên Ma màu tím đen dần dần tiêu tán trong không trung…
Các đệ tử Thanh Vân tông nơi đây đều là võ giả, trong đó quá nửa là cao thủ Tiên Thiên, đối với chân khí và chân nguyên vốn đã vô cùng quen thuộc.
Nhưng không ai trong số họ từng gặp chân khí bá đạo như thế, có thể xâm nhập vào thân thể đối phương, cắn nuốt máu thịt người khác!
La Chinh dù biết rõ chân khí Thiên Ma có đặc tính “cắn nuốt“, nhưng trước đó, chân khí Thiên Ma chỉ cắn nuốt hoa sen do Vương Yến Diêu dùng chân nguyên huyễn hóa thành và chân khí Tử Đàn trong đan điền La Chinh. Hắn không nghĩ tới, chân khí Thiên Ma có thể cắn nuốt máu thịt Yêu tộc…
Khi La Chinh nhìn thấy một quyền của mình tạo thành tổn thương khủng khiếp như vậy, chính hắn cũng cảm thấy cực kỳ khiếp sợ.
Yêu tộc khác với đao trùng.
Phần lớn đao trùng không có trí thông minh. Ngay cả thủ lĩnh đao trùng cũng phải chịu sự khống chế của đao trùng chúa. Nếu đao trùng chúa muốn những con đao trùng kia phải chết thì chúng nó cũng sẽ không mảy may chống cự.
Nhưng dù là Yêu tộc cấp thấp nhất cũng có ý thức tự chủ và trí khôn. Chúng giống con người ở chỗ có thể cảm thấy lo ngại, sợ hãi.
Con yêu tướng đang giao chiến với đệ tử Thiên Nhất Phong - Chúc Thiên Lai kia thấy đồng bọn của mình chết thảm, mà nó và tên nhóc cầm Hắc Bạch song kiếm trước mắt này đã giằng co rất lâu vẫn chưa phân thắng bại, bèn có ý rút lui.
Nhưng tình thế thường hay như vậy.
Ban đầu, các đệ tử Thanh Vân Tông sợ hãi cực độ, không ai dám xông về phía yêu tướng chịu chết, nhưng thấy La Chinh chỉ trong chớp mắt đã kết liễu một con yêu tướng, nên giờ phút này ai cũng khí thế bừng bừng, dồn dập bao vây con yêu tướng còn lại.
Con yêu tướng kia tung ra một chiêu đánh lui Chúc Thiên Lai, lập tức tìm cách chạy trốn.
“Vèo!” Một tia kiếm quang sáng rực bắn tới, Lâm Canh ra tay muốn chặn đứt đường chạy của con yêu tướng.
Nhưng thân thể yêu tướng cường tráng vô cùng. Nó mặc kệ kiếm quang của Lâm Canh chém ngang, để lại một vết cắt không sâu trên da thịt, thương tích cũng không quá nặng.
Ngoài Lâm Canh, những đệ tử nội môn khác cũng tấn công như vũ bão, nhưng không ai có thể ngăn cản yêu tướng chạy trốn.
Đúng lúc này, mọi người chợt cảm thấy tai mình ù đi, một tiếng “ong ong” cực kỳ khó chịu lập tức truyền đến.
Mọi người đồng loạt nhìn về nơi phát ra âm thanh kỳ quái này, chỉ thấy Chu Thiên Ngưng cầm một chiếc hộp ngọc. Hộp ngọc kia chính là một trong những sát khí mạnh nhất của Chu gia: Kinh Long.
Nàng đã mở Kinh Long.
Trong thời khắc Kinh Long xuất hiện, một luồng dao động năng lượng mãnh liệt được kích hoạt. Hộp ngọc trong tay nàng bắt đầu sáng và nóng lên. Ngay sau đó, một đường chân nguyên hình rồng không ngừng thiêu đốt từ hộp ngọc lao thẳng ra ngoài.
Chỉ có cường giả Chiếu Thần Cảnh mới có thể thiêu đốt chân nguyên để có được lực lượng cường đại hơn.
La Chinh thấy cự long chân nguyên bốc cháy cuồn cuộn kia, trong lòng thầm khen tài nghệ chế tạo ám khí của Chu gia quả thật cao siêu, có thể tạo ra vật phẩm ẩn chứa sức mạnh sánh ngang một chiêu toàn lực của cường giả Chiếu Thần Cảnh!
Kinh Long này cường đại vô cùng, dễ dàng kết liễu tất cả những kẻ dưới Chiếu Thần Cảnh ngay lập tức.
Sau khi cự long bay lượn điên cuồng kia thoát ra khỏi hộp ngọc liền lao thẳng về phía trước. Uy thế mạnh mẽ có thể nghiền nát tất cả chướng ngại trên đường thành bột phấn.
Con yêu tướng thấy thế cũng giật mình sửng sốt. Chưa bàn đến tên nhóc Nửa Bước Tiên Thiên xuất hiện trước đấy đã giết chết đồng bọn của nó, tiểu cô nương trước mặt lại tung ra một đòn khiến nó càng thêm khiếp sợ!
Yêu tướng âm thầm thở dài trong lòng. Rốt cuộc là nó xui xẻo hay con người đã tiến bộ tới mức này? Đám tiểu bối này sao khó đối phó thế?
Trước thế tấn công như vũ bão, yêu tướng chật vật lăn một vòng trên đất mới tránh được đòn công kích trực diện của Kinh Long. Nhưng Kinh Long vẫn đánh trúng một phần thân thể yêu tướng, khiến cánh tay trái của nó bị thương nặng nề.
“Tiểu nha đầu này có lẽ đã dùng một loại ám khí nào đó, chứ thực lực của nàng không cao.” Yêu tướng nghĩ vậy liền cồm cồm bò dậy, lập tức lao nhanh về phía Chu Thiên Ngưng.
“Đáng tiếc… Chu Thiên Ngưng không phải cao thủ Chiếu Thần Cảnh. Nếu không, chỉ dựa vào một đòn của Kinh Long cũng có thể khiến yêu tướng bị thương nặng… Yêu tướng kia muốn làm gì!” La Chinh vốn đang thở dài, liền thấy con yêu tướng đột ngột xông thẳng về phía Chu Thiên Ngưng. Phản ứng đầu tiên của hắn là phi thân lao tới.
Bình luận truyện