Con Nhỏ Du Côn
Chương 19
nó chạy vội vào chỗ ngồi.tiết hóa. đây cũng là tiết cuối.
sau 1 tiếng đồng hồ vật vười trong căn phòng ngộp ngạt cuối cùng nó cũng đã được tự do.
vừa xách cặp ra khỏi phòng đã gặp Vương. nó ngạc nhiên:
-sao cậu lại ở đây.
nó tiến lại gần:
-Thành Đình à, cậu có thể.... đi chơi với mình được không?
Vương ấp úng, nó cười:
-được, khi nào, mấy giờ?
-ngày mai. lúc 8 giờ
-oke
nói xong nó chạy đi luôn.
để lại cho Vương một khuôn mặt đỏ như khỉ
_____________________________
vừa chạy ra cổng nó gặp Thảo My.
Thảo My đang nói chuyện vói anh nó
nó nghĩ bụng “độ mê trai của con nhỏ này lớn thật”
nó chạy lại gần nghe lén, mà nghe len thì không cho ai phát hiện cả.
-nhà.........nhà anh ở đâu?
Thảo My ấp úng hỏi:
-anh ở chung với Thanh Đình
anh nó cười. Thảo My hoảng hốt
-sao anh lại ở với con nhỏ đó.
dường như Thảo My vẫn chưa biết gì về chuyện Hàn Tự là anh họ của nó.
nó nghiến răng két két “tên điên này”
-vì em ấy là...................
chưa nói xong nó đã hết chịu nổi đứng phắt giậy.
-ANH CÓ THÔI NGAY ĐI KHÔNG, CÒN CÔ NỮA LẮM CHUYỆN VỪA THOI !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
nói xong nó leo lên xe Hàn Tự mà không có chút xuy nghĩ.
Hàn Tự nuốt nước miếng” không biết con bé này về nhà co giết mình không nữa”
anh nó chào Thảo My rồi đi.
-cái gì thế này!!!!!!!!!!!!
nó chạy vào bếp thì thấy một đống tro tàn.
Trúc Loan chạy đến:
-tui xim lỗi lúc nãy đói quá mà không biết nấu gì nên lôi đại mì ra ăn nhưng đang đun nước thì..................
-thôi được rồi tui hiểu rồi
nó chạy lên nhà với cái mặt bực bội.
>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>Ngày Hôm Sau
-RENG
-cái đồng hồ im coi. muốn ngủ quá hôm nay là chủ nhật mà.
đột nhiên nó nhớ ra hôm nay có hẹn.
nó nhìn lên đồng hồ.
-chết giờ đã 8 giờ rồi sao.
nó vớ lấy đóng đồ hôm qua chuẩn bị rồi vào phòng vệ sinh.
nó chào Trúc Loan, Anh nó rồi ra khỏi nhà.
nó ngạc nhiên khi thấy chiếc xe trắng bóng loáng của Vương đang đang ở chiếc cổng nhà nó.
-sao cậu lại ở đây, không phải mình hẹn nhau ở công viên sao?
-à quên mất, mình tưởng đến đón cậu.
cậu ta ngượng ngùng.
-vậy cậu đã đến đón rồi thì mình phải đi chứ.
vừa nói xong nó chạy èo lên xe.
_________________________một lúc sau____________
-cho mình hỏi câu này nhé, bạn đáng quen với Nhật Minh à?
Vương nhìn nó hỏi, đang uống nước thì nó phụt ra hết.
-xim lỗi, mình không cố ý đâu, mình chẳng có gì với tên đó cả ^.^
nó vớ lấy cái khăn đằng sau lưng rồi lau.
-vậy thì tốt rồi.
cậu ta cười tủm tỉm.
__CÔNG VIÊN XX__
nó và Vương mua mấy cây xúc xích ăn, đang đi dạo thì:
-ĐẠI CA!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Vương quay lại nhìn.
nó hoảng hốt “thằng nào mà nghe giọng quen thế”
nó quay lại.
-TIỂU QUÂN!!!!!!!!!!!!
-đại c................
chưa nói xong nó chạy đến bịt miệng thằng đồ đệ của nó. nói thì thầm “ diễn, diễn”
vừa nghe xong Tiểu Quân cũng đã hiểu. Vương chạy đến:
-ai vậy Thanh Đình?
-a đây là anh tui đó.
Quân ngạc nhiên khi nghe thấy nó nói như vậy. không phải là bảo cậu là anh mà là vì cái giong nói đó nghe sao hay vậy, cả cách ăn mặc cũng khác hằn, trở thành cô gái yểu điệu thục nữ từ khi nào.
-chào cậu tôi tên là Vương.
chào tôi là Quân.
-ủa mà sao cậu cứ gọi cậu ấy là đại ca vậy?
Quân nuốt nước miếng
-a thật ra con bé này nó rất là phá nó bắt tôi phải gọi là đại ca nó mới chịu không gọi là nó khóc gào lên.
vừa nói xong đã nghe thấy tiếng răng két két của ai đó.
-vậy à.
Vương quay sang nhìn nó rồi cười
-đúng vậy thật ra lúc mình còn nhỏ mình cứ bắt anh ấy gọi mình là đại ca vì nghe cái đó rất hay.
nó nhe răng cười.
nó quay sang Quân “ về nhà bà cho mày chết”
khuôn mặt lo sợ của Quân làm cho Vương phải chú ý.
-Rất vui khi được gặp anh, mà anh bị đau ở đâu à?
-à, không không
sau 1 tiếng đồng hồ vật vười trong căn phòng ngộp ngạt cuối cùng nó cũng đã được tự do.
vừa xách cặp ra khỏi phòng đã gặp Vương. nó ngạc nhiên:
-sao cậu lại ở đây.
nó tiến lại gần:
-Thành Đình à, cậu có thể.... đi chơi với mình được không?
Vương ấp úng, nó cười:
-được, khi nào, mấy giờ?
-ngày mai. lúc 8 giờ
-oke
nói xong nó chạy đi luôn.
để lại cho Vương một khuôn mặt đỏ như khỉ
_____________________________
vừa chạy ra cổng nó gặp Thảo My.
Thảo My đang nói chuyện vói anh nó
nó nghĩ bụng “độ mê trai của con nhỏ này lớn thật”
nó chạy lại gần nghe lén, mà nghe len thì không cho ai phát hiện cả.
-nhà.........nhà anh ở đâu?
Thảo My ấp úng hỏi:
-anh ở chung với Thanh Đình
anh nó cười. Thảo My hoảng hốt
-sao anh lại ở với con nhỏ đó.
dường như Thảo My vẫn chưa biết gì về chuyện Hàn Tự là anh họ của nó.
nó nghiến răng két két “tên điên này”
-vì em ấy là...................
chưa nói xong nó đã hết chịu nổi đứng phắt giậy.
-ANH CÓ THÔI NGAY ĐI KHÔNG, CÒN CÔ NỮA LẮM CHUYỆN VỪA THOI !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
nói xong nó leo lên xe Hàn Tự mà không có chút xuy nghĩ.
Hàn Tự nuốt nước miếng” không biết con bé này về nhà co giết mình không nữa”
anh nó chào Thảo My rồi đi.
-cái gì thế này!!!!!!!!!!!!
nó chạy vào bếp thì thấy một đống tro tàn.
Trúc Loan chạy đến:
-tui xim lỗi lúc nãy đói quá mà không biết nấu gì nên lôi đại mì ra ăn nhưng đang đun nước thì..................
-thôi được rồi tui hiểu rồi
nó chạy lên nhà với cái mặt bực bội.
>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>Ngày Hôm Sau
-RENG
-cái đồng hồ im coi. muốn ngủ quá hôm nay là chủ nhật mà.
đột nhiên nó nhớ ra hôm nay có hẹn.
nó nhìn lên đồng hồ.
-chết giờ đã 8 giờ rồi sao.
nó vớ lấy đóng đồ hôm qua chuẩn bị rồi vào phòng vệ sinh.
nó chào Trúc Loan, Anh nó rồi ra khỏi nhà.
nó ngạc nhiên khi thấy chiếc xe trắng bóng loáng của Vương đang đang ở chiếc cổng nhà nó.
-sao cậu lại ở đây, không phải mình hẹn nhau ở công viên sao?
-à quên mất, mình tưởng đến đón cậu.
cậu ta ngượng ngùng.
-vậy cậu đã đến đón rồi thì mình phải đi chứ.
vừa nói xong nó chạy èo lên xe.
_________________________một lúc sau____________
-cho mình hỏi câu này nhé, bạn đáng quen với Nhật Minh à?
Vương nhìn nó hỏi, đang uống nước thì nó phụt ra hết.
-xim lỗi, mình không cố ý đâu, mình chẳng có gì với tên đó cả ^.^
nó vớ lấy cái khăn đằng sau lưng rồi lau.
-vậy thì tốt rồi.
cậu ta cười tủm tỉm.
__CÔNG VIÊN XX__
nó và Vương mua mấy cây xúc xích ăn, đang đi dạo thì:
-ĐẠI CA!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Vương quay lại nhìn.
nó hoảng hốt “thằng nào mà nghe giọng quen thế”
nó quay lại.
-TIỂU QUÂN!!!!!!!!!!!!
-đại c................
chưa nói xong nó chạy đến bịt miệng thằng đồ đệ của nó. nói thì thầm “ diễn, diễn”
vừa nghe xong Tiểu Quân cũng đã hiểu. Vương chạy đến:
-ai vậy Thanh Đình?
-a đây là anh tui đó.
Quân ngạc nhiên khi nghe thấy nó nói như vậy. không phải là bảo cậu là anh mà là vì cái giong nói đó nghe sao hay vậy, cả cách ăn mặc cũng khác hằn, trở thành cô gái yểu điệu thục nữ từ khi nào.
-chào cậu tôi tên là Vương.
chào tôi là Quân.
-ủa mà sao cậu cứ gọi cậu ấy là đại ca vậy?
Quân nuốt nước miếng
-a thật ra con bé này nó rất là phá nó bắt tôi phải gọi là đại ca nó mới chịu không gọi là nó khóc gào lên.
vừa nói xong đã nghe thấy tiếng răng két két của ai đó.
-vậy à.
Vương quay sang nhìn nó rồi cười
-đúng vậy thật ra lúc mình còn nhỏ mình cứ bắt anh ấy gọi mình là đại ca vì nghe cái đó rất hay.
nó nhe răng cười.
nó quay sang Quân “ về nhà bà cho mày chết”
khuôn mặt lo sợ của Quân làm cho Vương phải chú ý.
-Rất vui khi được gặp anh, mà anh bị đau ở đâu à?
-à, không không
Bình luận truyện