Lớp Trưởng Lưu Manh

Chương 13



Tịch Khả vươn vai ngồi dậy, từ cửa sổ tầng hai, cô có thể nhìn thấy một người đàn ông, gập người ngồi trên cánh cửa sắt. Cảnh tưởng nhìn thật đáng thương!

Tịch Khả lắc đầu, ai bảo dám lừa cô chứ, cô đây còn chưa xử chán. Tịch Khả làm vệ sinh cá nhân rồi xuống nhà. Cô cầm một chiếc điều khiển to bằng hai ngón tay, cánh cổng sắt từ từ mở ra, giọng nói vui vẻ pha chút mệt mỏi nhanh chóng vọng vào.

"Khả Khả, cuối cùng em cũng dậy rồi".

Chỉ sau một đêm, Thiên Lãnh hoàn toàn thay đổi, mái tóc bồng bềnh hồi trước giờ rối như tổ quạ, đôi mắt sưng húp, hai bên mà có còn những nốt muỗi đốt nhìn cực kỳ đáng yêu nha! Lại thêm Thiên Lãnh chỉ mặc một chiếc áo phông đơn giản có ghi tên cô, kết hợp thêm chiếc quần đùi bảy sắc cầu vồng nữa chứ!

Tịch Khả thầm cười trong lòng, cơ hội tốt thế này, vẫn là nên sử dụng. Cô lén chụp một tấm ảnh rồi post lên facebook cùng dòng cap:"Tiểu Thiên Thiên của tôi thật đáng yêu".

"Còn không mau vào ăn sáng, tắm rửa rồi đi học". Tịch Khả làm bộ lạnh lùng.

"Ok, nghe lệnh bà xã tương lai".

Nói xong, Thiên Lãnh hôn trộm một cái lên má cô rồi chạy tót vào nhà.

Bên kia, Hoàng Phủ Diệp Nam vừa ngủ dậy, hắn định lên facebook chúc buổi sáng tốt lành cho cô, không ngờ, lại thấy một bài này.

Hắn nhíu chặt mi tâm, nhìn hàng chữ nổi bật trên áo Thiên Lãnh với dòng cap đầy tính ám muội của cô:"TIỂU THIÊN đáng yêu CỦA TÔI".

Tịch Khả ở cùng Thiên Lãnh? Một tuần qua, hắn có nghe tin cô nghỉ học cũng chỉ vì chăm sóc cho Thiên Lãnh sao? Không thể nào! Hắn phải tìm cách ngăn chặn tình cảm của hai người!

Hắn tức giận đập mạnh chiếc điện thoại vào tường, chiếc điện thoại đáng thương nát bét nằm lăn ra đất.

Trường học D....

"Này, các cậu xem ảnh chị Tịch Khả vừa post lên face chưa?".

"Đáng yêu chết mất".

Trên sân trường rộng lớn, vô số các bạn nữ đều đang bàn tán về một tấm ảnh trên facebook. Thỉ thoảng, còn thầm liếc Thiên Lãnh đang nắm tay Tịch Khả vào lớp.

"Khả Khả, có chuyện gì sao?".

Tịch Khả cười khúc khích, cô đưa điện thoại cho Thiên Lãnh, hứng thú nhìn biểu cảm đầy dễ thương của hắn.

Vẻ mặt Thiên Lãnh đầy tuyệt vọng, vẻ lạnh lùng hắn gầy dựng bấy lâu nay chỉ vì một tấm ảnh 'dìm' mà sụp đổ. Hắn lướt xuống phần bình luận, không còn từ gì để nói.

"Anh Thiên Lãnh dễ thương ghê".

"Eo ơi, cute quá".

"Aaaa! Thật đáng yêu nha".

Thiên Lãnh:"...". Hắn lạnh lùng thế này mà dám kêu hắn đáng yêu sao????

[Ngay ngày hôm sau, tất cả những người khen hắn đáng yêu đều được một vé ra khỏi trường miễn phí]

Thiên Lãnh nhìn kẻ gây hoạ đang cười đến nỗi không ngậm được mồm thì trong lòng thêm thoải mái! Hắn lại nhớ đến dòng chữ cô ghi kèm tấm ảnh! Hạnh phúc càng đong đầy! Cô nói hắn là của cô!!!!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện